Quan Sách

Chương 87: Xuất chiêu

Đàm Thu Lâm về rồi, Hoàng Tiểu Hoa ngồi thừ ra trên ghế, lúc này mặt trời đã lặn, cảnh vật đẹp lạ thường.

Y nghĩ tới Trần Kinh, cái thằng miệng vẫn còn hôi sữa nhưng lại là một phó phòng rất chính trực, con người này viết báo rất hay, là một người đến từ tỉnh lẻ, Trần Kinh quả là một nhân tài.

Nghĩ đến nhân tài là Hoàng Tiểu Hoa lại nghĩ đến Mã Bộ Bình.

Y và Mã Bộ Bình giống nhau, đều là cán bộ trưởng thành từ địa phương, hơn nữa lại đều là người dân tộc thiểu số.

Nói đến năng lực làm việc, xét về trình độ cá nhân, Hoàng Tiểu Hoa đâu có điểm nào thua kém Mã Bộ Bình, nhưng điều mà y nhận thua đó là “ván cờ” của Mã Bộ Bình.

Lấy Phòng lâm nghiệp ra làm ví dụ, Lâm Trung Tắc luôn do Mã Bộ Bình điều khiển, Mã Bộ Bình không những có thể điều khiển được Lâm Trung Tắc, hơn thế nữa phía sau của Lâm Quân Tắc y còn gài thêm một Trần Kinh.

Có người trăm phương ngàn kế tiến vào lỗ hổng Lâm Trung Tắc, mất bao nhiêu công sức mới tóm được điểm yếu của Lâm Trung Tắc và lật đổ được y.

Việc lật đổ được Lâm Trung Tắc khiến bao nhiêu kẻ mừng vì cho rằng vụ liên quan đến Phòng lâm nghiệp đã hoàn toàn được giải quyết xong.

Nhưng ai có thể nghĩ được rằng mặc dù Lâm Trung Tắc không còn nhưng lại xuất hiện một tay Trần Kinh vô cùng bản lĩnh vì thế mà Phòng lâm nghiệp vẫn luôn giữ được phong độ.

Mà mối quan hệ giữa Trần Kinh và Mã Bộ Bình ở Lễ Hà ai mà không biết, Trần Kinh và Mã Bộ Bình hồi còn ở tỉnh lẻ đã từng công tác cùng nhau, sau này hai người lại cùng nắm giữ những chức vụ đáng nể, người tham gia công tác đều nhớ rõ việc này.

Hoàng Tiểu Hoa bỏ kính xuống lấy khăn lau kính lau đi lau lại rồi lại đeo thì nhìn thấy mọi vật rõ ràng hơn một chút.

Từ sâu trong thâm tâm Hoàng Tiểu Hoa thật sự không rõ Mã Bộ Bình đã đánh con cờ nào nhưng sự việc đã đến bước đường này thì y không còn ngồi yên một chỗ được nữa.

Nhớ đến câu nói của Bí thư thành ủy:

Nếu không giải quyết ổn thỏa sẽ gặp tai họa.

Y chột dạ, cái tai họa ấy không những rất nghiêm trọng mà có khả năng không thể cứu vãn được.

Xã Bình Động và Phòng lâm nghiệp có liên quan đến nhau, trong suy nghĩ của những người làm công tác thì rõ như một, Hoàng Tiểu Hoa bây giờ đã ngầm nhận ra sự móc nối này.

Trừ khử được Lâm Trung Tắc đã phải trả cái giá khá đắt, nếu thật sự muốn điều khiển được Phòng lâm nghiệp thì phải tốn bao nhiêu công sức nữa đây?

Hoàng Tiểu Hoa lắc đầu thầm nghĩ, vụ việc như thế này chỉ có thằng cha Dịch Minh Hoa giải quyết được thôi, phải chăng y biết cách gỡ vụ này,thế thì hàm ý điều gì chứ?

Hoàng Tiểu Hoa cầm cốc nước uống vài ngụm rồi đưa ra quyết định một cách nhanh chóng.

Bất kể Dịch Minh Hoa nghiêng về phía bên nào thì chỉ cần đả động đến mình nói không chừng mình phải phối hợp với y!

Bây giờ cho dù Bình Động có loạn như thế nào,việc chỉnh lí ra sao thì Hoàng Tiểu Hoa đều có khả năng khống chế nhưng y không thể điều khiển được tay Trần Kinh của Phòng lâm nghiệp, y không thể coi thường nơi này vì nhiều việc trong Phòng đều rất phức tạp.

Đối với những việc không khống chế được luôn làm cho Hoàng Tiểu Hoa cảm thấy bất ổn, y không sao bình tĩnh lại được!

Trần Kinh nhất định phải xử lí ổn thỏa!

Ánh mắt Hoàng Tiểu Hoa lóe sáng, nhếch mép cười lạnh nhạt. Hy vọng Đàm Thu Lâm sẽ không làm mình thất vọng, nếu mà đến Trần Kinh mà y không đối phó được thì loại người này giữ lại còn có tác dụng gì?

...

Tại Phòng lâm nghiệp, Trần Kinh đã triệu tập cuộc họp cán bộ công chức trong Phòng, bầu không khí của buổi họp rất căng thẳng, ngột ngạt khác thường.

Cuộc họp hôm nay chủ yếu bàn về việc nhiều lần kiểm tra gỗ gần đây cho thấy nổi lên hiện tượng công nhân xông vào Phòng tập kích gây rối, ngoài ra thì tình trạng săn bắt trộm ,đốn trộm cây gỗ rừng và vận chuyển động thực vật quý hiếm trái phép tại Lễ Hà ngày càng nhiều. Mông Hổ Đội trưởng đội cảnh sát kiểm lâm đã bắt được một tên chuyên buôn bán động vật hoang dã, y đã bắt được 50 con khỉ Ma-các, còn có thêm 3 con hoẵng, đây đều là những động vật quý hiếm được ghi trong sách đỏ của quốc gia.

Phó phòng Trần,bây giờ chúng ta đang rất bị động! Tên này có tên là Lão Giao trước kia từng là người buôn rắn, bởi vì hắn rất già đời nên chúng ta đã lơ là! Không ngờ gần đây hắn lại dám to gan lớn mật săn bắt động vật quý hiếm, bây giờ việc này làm kinh động đến cả Phòng, thành phố, bộ phận giám sát cũng phải bắt tay vào rồi, hiện tại nhân sự của chúng ta còn thiếu, cục diện dường như không nắm chắc trong tay được!.

Trước khi cuộc họp diễn ra, lúc Mông Hổ báo cáo công việc với Trần Kinh thì đã lộ ra nội giám.

Những thành phần săn bắt trộm, lâm tặc,vận chuyển gỗ trái phép, phần lớn là những bọn làm lũng đoạn xã hội, toàn sử dụng những thủ đoạn của băng nhóm xã hội đen, Đội cảnh sát kiểm lâm mới thành lập được một thời gian, vậy mà bộ phận thi hành pháp luật của Phòng lâm nghiệp đã phải điều chỉnh lại mấy lần, nhân sự cũng thiếu, bây giờ tình hình bỗng phức tạp lên, khả năng khống chế tình hình của Phòng lâm nghiệp lộ rõ sự yếu kém.

Gần đây trạm điều tra của một vài huyện đã điều tra ra xã Lễ Hà đã thả rất nhiều lâm sản, mà năng lực quản lí của Phòng lâm nghiệp ở Lễ Hà đang bị nghi vấn, Phòng lâm nghiệp thật sự rơi vào thế bị động.

Hôm nay Trần Kinh đứng lên tổ chức cuộc họp, sắc mặt hắn từ đầu đến cuối đều rất nghiêm túc, việc mà hắn lo ngại cuối cùng đã xảy ra, đúng lúc xuất hiện nhiều kẻ xấu khiến trật tự của Phòng lâm nghiệp cũng trở nên rối loạn, việc này là thách thức lớn đối với toàn Phòng lâm nghiệp.

Nhất là việc xông vào Phòng tập kích của công nhân, đây quả là một việc vô cùng tồi tệ, đó là thử thánh vô cùng lớn đối với những người giữ chức vụ cao trong Phòng lâm nghiệp. Nếu như vấn đề này không giải quyết ổn thỏa thì uy tín của Phòng lâm nghiệp đối với nhân dân xã Lễ Hà sẽ bị giảm xuống rất nhiều, hậu quả khó lường.

Những vấn đề này nhất định phải giải quyết xong, bây giở Trần Kinh không dám sai trợ thủ , vì bộ phận nào cũng lộ rõ sự do dự.

Lấy tình hình của trạm điều tra làm ví dụ, dạo này tâm trạng của Chu Sâm Lâm không bình tĩnh lắm, mà bây giờ trật tự vùng lâm nghiệp toàn huyện đều loạn như nhau, Trần Kinh sao có thể dùng đến y được. Hơn nữa y lại là kẻ vô cùng nhát gan, sai loại người này đi giải quyết, làm sao có thể đảm bảo được sự việc sẽ được giả quyết êm thấm chứ?

Trần Kinh không nói những băn khoăn lo lắng ấy trong cuộc họp, nhưng lời hắn nói đầy sát khí và nhiệt huyết, cùng thái độ vô cùng rõ ràng.

Đối với vấn đề công nhân xông vào Phòng, sau này trạm điều tra cần tăng thêm người và côn điện, điểm quan trọng của trạm điều tra, Đội cảnh sát kiểm lâm cần phải điều động những cảnh sát có chuyên môn, trang bị súng ống, đối với tình huống bắt gặp lâm tặc có thể nổ 1 phát súng cảnh cáo thậm chí có thể bắn chết đối với những hành vi kháng cự.

Đối với vấn đề nhân sự không đủ của Đội cảnh sát kiểm lâm và bộ phận thi hành pháp luật, Trần Kinh đã đưa ra một sách lược kịp thời đó là hắn sẽ điều động những cán bộ mới trẻ tuổi bắt tay vào, cho phép họ mặc đồng phục rồi tham gia vào đội ngũ thi hành pháp luật. Mặc dù những cán bộ trẻ còn thiếu kinh nghiệm nhưng họ rất xông xáo, ở thời điểm then chốt như thế này phải cần có những con người trẻ tuổi đầy nhiệt huyết ấy như vậy.

Đã đến lúc bảo vệ tài nguyên động thực vật và nghiêm túc chấp hành luật rừng, thì bất kì người làm công tác liên quan đến lĩnh vực lâm nghiệp cũng đều phải lỗ lực hết mình để công hiến cho khu vực lâm nghiệp xã Lễ Hà.

Trần Kinh đã bố trí công việc một cách nhanh chóng, hắn đã rất cố gắng để làm công tác tư tưởng cho cán bộ trong toàn Phòng.

Việc làm công tác tư tưởng của hắn bao gồm hai nội dung. Thứ nhất, hắn đặc biệt nhấn mạnh một điều đó là dù có xảy ra bất kì vấn đề gì thì Phòng lâm nghiệp cũng sẽ không bị đảo lộn, hơn nữa Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, các lãnh đạo thành phố sẽ không để cho Phòng lâm nghiệp xảy ra chuyện vì thế Phòng lâm nghiệp sẽ không thể xảy ra tình trạng hỗn loạn được.

Thứ hai, Trần Kinh muốn nói rõ với mọi người rằng:

Phòng lâm nghiệp cuối cùng cũng xảy ra chuyện lớn, nhân tố quyết đinh Phòng lâm nghiệp liệu có thành công và thi hành triệt để được hay không đều dựa vào trách nhiệm của mỗi chúng ta, bây giờ xã Lễ Hà bất ngờ xảy ra rối loạn trật tự lâm nghiệp, đây là lúc thử thách năng lực làm việc của toàn Phòng lâm nghiệp chúng ta, lúc này tất cả chúng ta đều phải thật khẩn trương đồng thời yêu cầu tập trung tinh thần cao trong công việc.

Cuộc họp diễn ra khoảng 4 tiếng đồng hồ, sau khi tan họp, Trần Kinh nhanh chóng gọi Mông Hổ, Nghiêm Thanh và vài nhân vật chủ chốt khác vào phòng làm việc riêng tiếp tục bàn về biện pháp đối phó.

Trong phòng làm việc riêng, Mông Hổ vừa bước vào liền nói:

- Việc này nói toạc ra đó là vài người bên phía công an đang phá rối! Gần đây bọn gây rối đều là lũ lưu manh côn đồ, ngoài ra nhiều tên buôn lậu trước kia đã không dám xuất hiện trong khu vực rừng bây giờ lại dám tái phạm trở lại, sau lưng không còn ai giúp đỡ nói ra mà không ai tin.

Mông Hổ càng nói càng lộ rõ vẻ tức giận, y đập bàn một cái rồi lại nói:

Theo tôi, bây giờ đang có một vài kẻ thấy Phòng lâm nghiệp rất chướng mắt nên muốn hãm hại làm cho chúng ta phải giải tán đấy mà, đúng là một lũ tiểu nhân.

Mông Hổ tức giận đến mức khiến cho Nghiêm Thanh và vài người khác chỉ liếc nhìn nhau mà không dám nói thêm một lời nào.

Khi Trần Kinh bước vào thì Mông Hổ hơi kiềm chế một chút nhưng sắc mặt vẫn tái mét.

Phó phòng Trần, anh để mấy đứa mới chân ướt chân ráo vào nghề phối hợp với chúng tôi như thế liệu có được không?

Đội trưởng bộ phận thi hành pháp luật Lộ Bình nói nhỏ.

Trần Kinh thay đổi thái độ nghiêm túc trong cuộc họp tươi cười nói:

Rốt cuộc được hay không được, tôi cũng chưa nói trước được! Quyết định này là dựa vào bản lĩnh của anh, dù thế nào thì tôi cũng đã điều người đến bộ phận bên anh rồi, có năng lực chiến đấu hay không, một người đội trưởng như anh còn phải hỏi tôi sao?

Nhân tiện anh hỏi thì tôi cũng tặng anh một câu nói: “cầu người khác không bằng dựa vào chính mình” câu nói này không những có ích cho anh mà còn có thể áp dụng đối với toàn Phòng của chúng ta.

Trần Kinh từ nét mặt tươi cười dần chuyển sang nghiêm túc:

Lúc nãy đồng chí Mông nói có người muốn lật đổ chúng ta! Được thôi,chúng ta vẫn đứng vững! Chúng ta phải làm cho chúng mở rộng tầm mắt, chúng ta cần dùng hành động thực tế quyết tâm đánh trả lại bọn chúng.

Mặt Mông Hổ cau lại một cách đáng sợ thậm trí lộ vẻ dữ tợn, y nói to:

Cái thằng Thang Dịch Dương cũng chỉ là một kẻ vô dụng, lúc quan trọng nhất thì chả làm được việc gì! Phó phòng nói cầu người không bằng dựa vào chính mình rất có lí,tôi cũng không hề tin cái thằng hại dân ấy nếu không thì chúng ta phải ăn cả lông lợn mất.

Ngày mai chúng ta bắt đầu tiến hành, dù có phải đánh cược cả cái mạng này, tôi cũng phải kéo mấy kẻ còn ngồi yên vị kia xuống.

Cộc! Cộc! Cộc!

Có người gõ cửa. Trần Kinh ra hiệu cho mọi người im lặng, quay sang phía cửa:

Vào đi.

Vương Sam bước vào, Vương Sam rất tán thành khẩu hiệu chấp hành pháp luật của Trần Kinh, cô ấy mặc bộ đồng phục của bộ phận thi hành pháp luật, trên đầu tóc tết đuôi sam trông vừa nam tính vừa có khí thế. Khi cô ấy vừa bước vào cửa, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô ấy.

Vương Sam hơi ngượng nhưng vẫn giữ được vẻ nghiêm túc, cô đến ghé tai nói thầm với Trần Kinh, Trần Kinh có thể ngửi thấy mùi thơm nhẹ từ cơ thể cô ấy.

Phó phòng Trần, phía bên Hồng Thổ Pha xảy ra chuyện rồi! Quản đốc Vương Quốc Thư vừa gọi điện đến nói là phải báo ngay với phó phòng.

Trần Kinh cảm giác sống lưng hơi tê, im lặng một lúc rồi đáp:

Cô nối điện thoại cho tôi.

Đôi mắt hắn lộ vẻ hoang mang, hắn nhìn mọi người trong phòng:

Mọi người đợi tôi một lát, tôi nghe điện thoại xong rồi quay lại ngay.