Quan Sách

Chương 853: Anh cả thủ đô!

Trần Kinh không đoán được lần này về thủ đô có nhiều thứ khác với trước kia như vậy.

Hắn vừa đến thủ đô, vừa mới buông hành lý xuống, điện thoại liên tục gọi tới.

Một số người quen cùng thế hệ trong Tây Bắc hệ và Phương gia trước kia, còn có một số bằng hữu trước kia Trần Kinh kết bạn ở thủ đô, hầu như đều muốn hẹn gặp mặt trò chuyện cùng Trần Kinh.

Đây là chuyện trước kia chưa từng có, Trần Kinh cẩn thận suy nghĩ, trong lòng cũng hiểu được, đoán chắc là do nghe được chuyện mình lần đầu được đề bạt làm Phó giám đốc sở, khiến cho nhiều người quan tâm.

Hơn nữa, thân phận của mình dù sao cũng không tầm thường, Phương gia có ảnh hưởng lớn ở thủ đô, mà mình lại là con rể đời thứ ba của Phương gia, có thể có được biểu hiện sáng giá, tất nhiên sẽ được mọi người quan tâm hơn bình thường.

Những cuộc điện thoại và lời mời đó đa số là tránh không được, nhưng nếu đáp ứng hết, Trân Kinh chắc mất cả năm cũng chưa đủ mất.

Hắn ngẫm nghĩ một chút liền thay đổi một câu trả lời hợp lý, hạ mình nói, khoảng Tết âm lịch nhất định sẽ đến nhà thăm hỏi.

Tụ họp gặp mặt khác với đến nhà thăm hỏi.

Đến nhà thăm hỏi chuẩn bị chút quà, hàn huyên vài câu, nhiều nhất cũng chỉ nửa giờ.

Nhưng nếu thật sự tụ họp hay tiệc tùng, một buổi cũng phải mất nửa ngày, Tết âm lịch được nghỉ bảy ngày, làm sao có thể có nhiều thời gian như vậy?

Tuy nhiên tránh cũng chỉ tránh được phần nào, không thể thoái thác được toàn bộ. Anh trai Phương Uyển Kỳ, còn có cuộc hẹn với con của Phương Trường Chinh, Phương Liên Tuấn, thật tránh cũng không xong.

Bởi vì ba anh em Phương gia tuổi tác chênh lệch khá lớn.

Phương Trường Chinh hiện tại cũng đã hơn 70, hơn lão nhị Phương Lộ Kiên những 18 tuổi.

Cho nên những đứa con của Phương Trường Chinh so với các con cháu ba đời của Phương gia đều lớn tuổi hơn nhiều.

Phương Liên Tuấn năm nay cũng đã 50 tuổi, chênh lệch với Trần Kinh gần 20 tuổi, gần như cách nhau cả một thế hệ.

Phương Liên Tuấn hiện tại là Cục trưởng Bộ Kiến thiết Thương mại thị trường, nhân vật đứng đầu cấp Vụ và cấp Cục.

Trần Kinh hiện tại đang công tác ở mặt này, hơn nữa Phương Liên Tuấn là anh cả, hắn sao có thể cự tuyệt?

Trần Kinh đến thủ đô ngày hôm sau lền trở về Sở Giang gặp cha mẹ, sau khi sắp xếp tất cả xong thì cùng Phương Uyển Kỳ đến gặp mặt Phương Liên Tuấn như đã hẹn.

Nhìn thấy được, lần này Phương Liên Tuấn thực sự là khách khí, địa điểm hẹn gặp là nhà hàng riêng của Đàm gia ở thủ đô.

Nhà hàng này hiện nay rất nổi danh ở Thủ đô, đồ ăn ở đây lại càng đặc biệt.

Đừng thấy nhà hàng nhỏ mà coi thường, quan lại có chức có quyền trong thủ đô đều tập hợp tại đây hết.

Bình thường muốn đặt một bàn cơm, thường phải hẹn trước, cả bàn thức ăn đều là tinh hoa trong tinh hoa, đồ ăn được làm vô cùng tinh tế.

Nam Việt lầu của Kim Lộ ở Việt Châu còn phải học hỏi ít kinh nghiệm làm đồ ăn ở đây.

Phương Liên Tuấn làm quan lớn, lăn lộn trong giới xã hội thượng lưu của thủ đô hơn nửa đời người, nhìn qua không có quan thế uy nghiêm, ngày thường rất nho nhã, nói chuyện cũng rất khiêm tốn, khách khí, ông và Trần Kinh bắt tay, lắc lắc mãi nói:

-Tiểu Kinh, trước nay tôi vẫn luôn coi trọng cậu, biết cậu là một nhân tài. Quả nhiên không phụ sự tin tưởng của tôi, cậu giờ đã nổi danh ở Lĩnh Nam rồi, rất được thủ đô chú ý, ngay cả chú Ba cũng khoe cậu có năng lực, khiến chúng ta đều muốn học tập cậu đó!

Trần Kinh cười nói:

-Anh cả, anh đừng làm khó em. Hiện tại đứng trước mặt em, anh là một lãnh đạo thực sự, hôm nay em chính là tới diện kiến lãnh đạo Bộ Thương mại đây.

Vợ của Phương Liên Tuấn tên Hàn Thiện, người tỉnh Xuyên Nam, so với ông còn trẻ hơn rất nhiều.

Hôm nay Hàn Thiện cũng tới, cô xuất thân khá bình thường, trước kia cô và Phương Liên Tuấn kết hôn cũng không được mọi người thích.

Nhưng trong số các chị dâu của Phương Uyển Kỳ, Hàn Thiện là người nhã nhặn nhất, nhân duyên cũng không tệ.

Hơn nữa, thuật giữ chồng của cô cũng không thường, cô và Phương Liên Tuấn làm vợ chồng mười mấy nắm, tình cảm của hai người vẫn luôn tốt đẹp, liền trở thành tiêu chuẩn mô phạm vợ chồng cho tất cả con em trong Phương gia.

Không khí trên bàn cơm rất hòa hợp.

Hàn Thiện là người rất biết đối nhân xử thế, cùng Phương Uyển Kỳ tán gẫu rất sôi nổi.

Mà Phương Liên Tuấn cũng rất dẻo miệng, cùng Trần Kinh đổi đề tài liên tục, hai người tán gẫu cũng vô cùng thoải mái.

Hôm nay, Phương Liên Tuấn nhiệt tình mời khách như vậy, trong đó tất là có nguyên do gì khác.

Lý do thứ nhất, hẳn là bày tỏ lòng cảm tạ với Phương Uyển Kỳ.

Trước kia Hàn Thiện làm một công ty phục vụ, chủ yếu nhằm vào nghiệp vụ tổ chức hội nghị, an bài hậu cần hội nghị.

Chủ yếu phục vụ đối tượng là các hội nghị của bộ và ủy ban Trung ương trong và ngoài Thủ đô, bình thường công tác hậu cần hội nghị đều do công ty bên ngoài có chuyên môn, phụ trách an bài, công ty của Hàn Thiện chủ yếu là kinh doanh nghiệp vụ này.

Đơn vị Chính phủ dự toán bình thường đều rất rộng rãi, cho nên làm công việc này lợi nhuận tương đối cao, hơn nữa cũng ổn định.

Mấy năm nay, Hàn Thiện và Phương Liên Tuấn đều khá giàu có, việc này đóng góp một khoản không nhỏ.

Nhưng phàm là việc có lợi ắt có hại.

Khuyết điểm lớn nhất khi Hàn Thiện làm việc này chính là lời đồn nhiều.

Nói trong việc buôn bán, Hàn Thiện ỷ vào sức ảnh hưởng và mạng lưới quan hệ của Phương gia, có chút khả năng nghiệp vụ cũng không phù hợp với tiêu chuẩn chính sách tương quan.

Hơn nữa, trên quan trường cùng giao tiếp với cán bộ, chuyện gì cũng không thể hoàn toàn minh bạch, có đôi khi làm một hội nghị, một phần lợi nhuận còn phải chia ra cho người khác.

Làm việc ngay dưới mắt Trung ương, có vài cán bộ vì nguồn gốc tài sản không rõ ràng liền bị thanh tra, cái công ty cỏn con này thoát không khỏi liên quan.

Nhất là hiện tại đang trong lúc nước sôi lửa bỏng, đút lót cũng là một tội danh vô cùng nghiêm trọng.

Cũng bởi vì công ty của Hàn Thiện, bước tiến của Phương Liên Tuấn mấy năm nay vẫn luôn gặp phải khó khăn.

Mỗi lần tổ chức khảo sát ông, đều tìm ra một vài vấn đề như vậy, ông cũng nhiều lần lỡ mất cơ hội tốt được đề bạt.

Trong nháy mắt, ông đã 50 tuổi, cũng đợi ở bộ Thương mại suốt hơn mười năm.

Bây giờ đối với Phương Liên Tuấn mà nói cũng tiến thoái lưỡng nan.

Một mặt, thành tích của công ty bà xã không tệ, lợi nhuận cũng không tệ, trong nhà có thêm phần thu nhập này vào, cuộc sống cũng không tệ, Phương Liên Tuấn làm việc cũng yên tâm, không cần phải giống như người khác, lúc nào cũng chỉ biết đến tiền.

Nhưng, hiện tại Phương Liên Tuấn cũng muốn tiến thêm, không muốn nghe thấy nhiều người đàm tiếu như vậy, càng không muốn có người lấy việc này ra để dựng chuyện.

Đừng nói người ngoài, chính là nội bộ Tây Bắc hệ, còn có nội bộ Phương gia, thường đàm tiếu rất nhiều.

Dù sao công ty của Hàn Thiện cũng ít nhiều lợi dụng một ít sức ảnh hưởng của Tây Bắc hệ và Phương gia.

Mà Phương Liên Tuấn mấy năm nay kiếm được nhiều tiền, khiến người khác cũng phải ghen tị. Mọi người nói ra nói vào là chuyện không tránh được.

Bắt đầu từ năm trước, sau khi Hàn Thiện và Phương Uyển Kỳ quen biết, Phương Uyển Kỳ liền giới thiệu cô làm nghiệp vụ quảng bá bên ngoài.

Phương Uyển Kỳ chỉ một lần liền cho Hàn Thiện làm nghiệp vụ mấy triệu.

Khối lợi nhuận này không tệ, Hàn Thiện làm một năm liền thương lượng với ông xã, quyết định dần dần rời bỏ nghiệp vụ trước kia, bắt đầu tiến quân vào lĩnh vực mới.

Qua khoảng một năm, Hàn Thiện thuận lợi hoàn thành công tác nghiệp vụ, trong chuyện này, Phương Uyển Kỳ đã trợ giúp cô rất nhiều.

Vợ chồng bọn họ đều vô cùng cảm kích Phương Uyển Kỳ.

Hiện tại, Phương Liên Tuấn đang làm công tác vận động, hy vọng có thể thử một lần, tranh thủ trước khi về hưu có thể được đề bạt làm Phó ban, lần này ông tự tin hơn trước kia rất nhiều.

Sở trường của Trần Kinh chính là kinh nghiệm công tác cơ sở phong phú, là cán bộ chính thức đi từ dưới lên.

Bình luận về Trần Kinh, đa số đều cho rằng hắn rất toàn diện, rất có thực lực, đồng thời lại có trình độ, nhìn qua là thấy quen mặt, là hạt giống trong lớp cán bộ trẻ tuổi.

Phương Liên Tuấn mời Trần Kinh gặp mặt, tất nhiên cũng là tạo mối quan hệ tốt với Trần Kinh một chút.

Quan trường cần chính là quan hệ, trong nội bộ Phương gia cũng chia phe cánh đó.

Phương Liên Tuấn là lực lượng trung kiên của Phương gia. Vị trí này khá khó xử.

Đường Chí, Cổ Lâm Phong là những nhân tài mới xuất hiện, sóng sau xô sóng trước, khiến ông cảm thấy áp lực rất lớn, tất nhiên quan hệ của bọn họ liền khá tinh tế.

Nhưng hiện tại đời thứ ba của Tây Bắc hệ, nghiễm nhiên đã là thiên hạ của Đường Chí và Đường Cổ Lâm.

Phương Liên Tuấn đi cùng bọn họ, lực lượng cũng khá ít, cũng khá bị cô lập.

Năm trước, Đường Chí xảy ra chuyện, Trần Kinh lại mới nổi lên, Phương Liên Tuấn sao có thể không giành trước, thiết lập quan hệ tốt với Trần Kinh?

Phương Lộ Bình nói rất hay, Trần Kinh làm ở cán bộ như vậy, qua vài năm nhất định sẽ được đề bạt, hắn có năng lực, có điều kiện, các mặt đều ưu tú, tổ chức không đề bạt hắn thì đề bạt ai?

Qua vài năm nữa, Trần Kinh cũng mới hơn 30 tuổi.

Hắn có khả năng rất lớn sẽ, sóng sau xô sóng trước, ít nhất cũng có thể nổi bật được như Đường Chí và Cổ Lâm Phong.

Vậy vận mệnh sau này, có thể lên đến tận đâu, ai có thể nói trước được cơ chứ?

Trần Kinh không biết Phương Liên Tuấn có tâm tư phức tạp như vậy.

Hiện tại đối với việc kết giao công việc với tuyến lãnh đạo là yêu cầu vô cùng bức thiết.

Ở chính đàn tỉnh Lĩnh Nam, Trần Kinh có quá ít quan hệ, hơn nữa đối với tỉnh thành có thể nói là mù mờ.

Tỉnh thành lại không giống như Lân Giác.

Hắn ở Lân Giác làm nhân vật đứng đầu, bên dưới là đất, hắn là Hoàng đế ở tít trên cao, Trần Kinh có thể áp dụng chính sách ở địa phương, có thể nghiêm túc mạnh tay, thậm chí là đến quy định cũng không quan tâm.

Nhưng ở Tỉnh thành, chiêu này của hắn sao có thể dùng được?

Có lúc, làm lớn chút chuyện, sẽ bị người chú ý đến gay gắt, hắn căn bản cũng không có lối quay về.

Kết giao với Phương Liên Tuấn, nếu như có thể đột phá từ bên bộ Thương mại này, lấy được vài dự án, sang năm, hợp tác công tác có hiệu quả thì sẽ có hy vọng rồi.

Trong lúc nói chuyện, Trần Kinh giới thiệu một số tình huống hợp tác mà mình đã trải qua tại sở Thương mại tỉnh Lĩnh Nam, nói một số thành tích, nói nhiều nhất là những khó khăn đã gặp phải.

Phương Liên Tuấn nói:

-Tiểu Kinh, đơn vị Ban hợp tác kinh tế kiểu này, mới chỉ có mình Lĩnh Nam có. Việc này không có kinh nghiệm có thể sẽ không hoàn thành nổi. Cho nên, tôi cho rằng cậu trước tiên phải tìm một vị trí, hợp tác kinh tế và kiến thiết thị trường của chúng ta không có nhiều mâu thuẫn. Muốn triển khai hợp tác kinh tế, đầu tiên không được rời khỏi thị trường.

Muốn hợp tác đôi bên có lợi, kiến thiết thị trường là không thể thiếu, có thị trường tốt, hợp tác mới có cơ sở.

Tôi thấy tầm nhìn của cậu có thể rộng hơn chút ít.

Trước mắt Trung ương khá coi trọng Lĩnh Nam và Hongkong, còn có Macao tạo thành một vòng kinh tế lớn, hiện tại chúng ta đang nghiên cứu vấn đề kiến thiết thị trường của Lĩnh Nam và hai đặc khu hành chính. Hiện tại các cậu đã trải qua việc hợp tác, công việc này cậu có thể làm lên thôi!

Trong lòng Trần Kinh khẽ động, nghĩ thầm rằng cán bộ công tác của các bộ và ủy ban Trung ương thực khác, tin tức rộng, linh hoạt, khứu giác thật nhạy bén.

Nhưng còn vị trí của việc hợp tác trước mắt.....

Phương Liên Tuấn vừa thấy Trần Kinh có chút do dự, ông còn tưởng Trần Kinh cho rằng ông đang nói lời khách sáo, liền vỗ ngực nói:

-Tiểu Kinh, cậu yên tâm, chuyện này năm sau tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo, tranh thủ cho cậu khối công tác này. Đánh hổ anh em ruột, anh em chúng ta cùng nhay kiến thiết khối thị trường này lên, tôi rất có lòng tin!