Quan Sách

Chương 788: Lời nói sắc bén của Sa Minh Đức và Miêu Kỳ

Trong câu lạc bộ rất có đặc trưng Nam Việt, bày lên là đồ ăn điển hình của Nam Việt.

Trong tứ đại danh thái, Xuyên (Thành Đô, Trùng Khánh), Việt (Quảng Châu), Lỗ (Giao Đông), Hoài Dương (Tô Châu, Dương Châu, Nam Kinh), món ăn của Việt đứng đầu.

Có món ăn Việt (Quảng Đông) thì không thể không có hải sản, thức ăn hôm nay chính là Hải Dương phong vị Nam Việt, cách nấu cẩn thận của quán ăn cao cấp, cộng thêm môi trường ăn tao nhã, cả bàn người ăn rất khoái trá.

Bí thư Quận ủy Hoài Giang Hoài Dương cũng là Ủy viên thường vụ thành ủy, là cán bộ cấp Phó giám đốc sở thực quyền, cho nên trong số năm người cùng ngồi, Trần Kinh coi như là cán bộ cấp bậc thấp nhất, nhưng cả bàn người không ai dám coi thường sự hiện hữu của hắn, thậm chí bao gồm cả Cổ Lâm Phong.

Vừa rồi ở cửa khách sạn bất ngờ gặp Tả Soái, mấy người đều rõ ràng nhìn ra, Trần kinh và Bí thư Sa Minh Đức của tỉnh Tô Bắc quan hệ tuyệt đối không tầm thường.

Mà Sa Minh Đức lại nổi kĩ càng, hơn nữa yêu cầu với cán bộ rất cao, điểm này rất nhiều người Tô Bắc biết.

Cán bộ ở Tô Bắc có thể được Bí thư Sa khen ngợi càng ít, mà cán bộ được ông ta khen ngợi, đương nhiên là số làm quan.

Trong tất cả những Tỉnh ủy toàn quốc, Bí thư Sa chính là được mệnh danh chọn cán bộ hà khắc, đồng thời cũng dám đề bạt cán bộ.

Trần Kinh có thể có quan hệ tốt đẹp như vậy với Bí thư Sa, như vậy tất nhiên là Bí thư Sa yêu quý hắn, điều này cũng đủ chứng minh hắn không phải người bình thường.

Điểm này ngay cả Cổ Lâm Phong cũng khá hâm mộ Trần Kinh.

Trên thực tế, ông ta càng ngày càng nhìn không thấu Trần Kinh.

Cổ Lâm Phong quen Trần Kinh, hơn nữa hai người có quan hệ tốt đẹp như vậy, hết thảy đều vì Phương Uyển Kỳ.

Cổ Lâm Phong không có em gái, trong mắt anh ta, Phương Uyển Kỳ chính là em ruột.

Hôn nhân của Phương Uyển Kỳ và Trần Kinh hiện tại là một truyền kỳ, một đại tiểu thư thủ đô, một gã dân đen không tên không tuổi.

Vì sao Phương Uyển Kỳ chọn Trần Kinh?

Đối với vấn đề này, thủ đô có quá nhiều lời nghị luận, Cổ Lâm Phong cũng là người tham gia nghị luận vấn đề hot này.

Tuy Cổ Lâm Phong không hoàn toàn đồng ý cuộc hôn nhân của Phương Uyển Kỳ và Trần Kinh, là vì nguyên nhân chính trị, nhưng anh ta vẫn tin, Trần Kinh ở bên Phương Uyển Kỳ, đều có lợi lớn đối với tiền đồ của hắn.

Mà trong số những tài năng trẻ của hệ Tây Bắc, cũng tất nhiên thêm cái tên Trần Kinh.

Nhưng đến hiện tại Trần Kinh vẫn chưa trở thành một thành viên của Tây Bắc hệ, hắn dường như rất kiêu ngạo, lại dường như có chút không đủ sức, luôn giữ trạng thái gần như xa đối với Tây Bắc hệ.

Những cái khác không nói, nếu Trần Kinh ở Lĩnh Nam có sự ủng hộ mạnh mẽ của Tây Bắc hệ, hiện tại hắn sao lại mệt như vậy, sao lại một mình chiến đấu hăng như vậy?

Nhưng…

Cổ Lâm Phong có chút một lời khó nói hết, hôm nay anh ta cũng phát hiện, Trần Kinh không hề đơn giản như mình nghĩ, Trần Kinh rõ ràng có vòng tròn của riêng mình.

Vòng tròn Sa Minh Đức này khẳng định không thuộc về Tây Bắc hệ, quan hệ của Trần Kinh và Sa Minh Đức lại gần gũi như thế, có phải có nghĩa là sau này hắn sẽ mãi mãi không dựa vào Tây Bắc hệ?

Bóng đêm chọc người.

Bóng đèn đường của tòa nhà Ủy viên thường vụ tỉnh Lĩnh Nam hiu hắt lấp loáng dưới bóng cây, rời xa thành phố ồn áo náo động này, ở đây có thể thấy vẻ đẹp tự nhiên của ánh trăng sáng, đẹp vô cùng.

Lầu số một tòa nhà Uỷ viên thường vụ canh phòng nghiêm ngặt, trong tòa nhà Uỷ viên thường vụ, chỉ có lầu số một cửa có cảnh sát vũ trang đứng thẳng tắp canh phòng, mà điều này cũng khiến nơi này trở nên đặc biệt thần bí trang nghiêm.

Các cán bộ thường xuyên ra vào đại viện Tỉnh ủy biết, lầu một chính là nơi ở của Bí thư Miêu.

Bí thư Tỉnh ủy Lĩnh Nam là Cao Phối, Bí thư Miêu đồng thời là cục ủy viên chính trị trung ương, ông ta mặc dù là Bí thư, cũng là lãnh đạo chủ chốt cấp quốc gia, cho nên thân phận rất đặc thù.

Hôm nay bên trong lầu một đèn đuốc sáng trưng, chuyện này không hay gặp ở nhà Bí thư Miêu.

Tất cả cán bộ Lĩnh Nam đều biết, cửa nhà Bí thư Miêu không dễ tiến vào.

Điều Miêu Kỳ phản đối nhất là việc tặng quà, ông từng nhiều lần dặn dò người bên cạnh, bất cứ ai bất cứ tình huống gì, ai cũng không thể đem quà tiến vào cửa nhà ông.

Ở điểm này, Miêu Kỳ có vẻ rất không biết điều, điều này có vẻ không giống cách làm người bình thường của ông ta.

Miêu Kỳ tuyệt đối không phải một người cổ hủ.

Miêu Kỳ chấp chính phong cách dịu dàng, là một kiểu lãnh đạo nắm việc lớn, buông việc nhỏ, dùng lời nói của ông ta, tác dụng của ông ta chính là đặt những cán bộ phù hợp nhất vào những vị trí phù hợp nhất.

Cho nên, có người hình dung việc nắm quyền của Miêu Kỳ là vật nhỏ không tiếng động, là kiểu lãnh đạo năng lượng khống chế đại cục mạnh, đồng thời đặc biệt giỏi xử lý vấn đề phức tạp.

Ngoài ra, Miêu Kỳ còn một đặc điểm, đó là ông ta làm việc và nghỉ ngơi rất có kỷ luật.

Bình thường buổi sáng 6h dậy, hơn kém không quá 5 phút, tám giờ tối ngủ, sai biệt cũng không tới 5 phút.

Vì thời gian làm việc và nghỉ ngơi cực kỳ nghiêm khắc, tất cả những cán bộ muốn tới nhà ông ta, cũng không dám tới buổi tối, sợ quấy rầy Bí thư nghỉ ngơi.

Mà tối nay, việc Miêu Kỳ không làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, điều này giải thích trong nhà ông ta có khách quan trọng.

Người khách có thể khiến Bí thư Miêu từ bỏ việc nghỉ ngơi để tiếp đón, ở Tỉnh ủy Lĩnh Nam này không có ai.

Rất tự nhiên, hôm nay nhà ông ta có khách, khẳng định không phải tới từ Lĩnh nam, mà đến từ Tô Bắc.

Bí thư Tỉnh ủy Tô Bắc, Sa Minh Đức vừa tới Lĩnh Nam. Không quản tàu xe mệt nhọc, trước tiên chạy tới thăm hỏi Miêu Kỳ, cấp bậc của Miêu Kỳ cao hơn ông ta, cho nên coi như ông ta tới thăm hỏi lãnh đạo.

Thư phòng của Bí thư Miêu không lớn, nhưng để rất nhiều sách.

Ngồi trong thư phòng, mùi sách nồng đậm khiến người ta cảm thấy rất yên tĩnh.

Bí thư Miêu rất thích đọc sách, đặc biệt là sách cổ, ông a sưu tập sách cổ chiếm hơn nửa giá sách.

Vóc dáng Bí thư Miêu rất cao, cũng rất gầy, hai gò má nhô xương cao, nhìn qua là một người nghiêm túc.

Cái khiến người ta chú ý nhất là đôi mắt của ông ta.

Ánh mắt của ông ta không sắc bén, không bình thản, nhìn vào khiến người ta có cảm giác như vực sâu không lường được, ông ta dường như cái gì cũng biết, lại dường như không biết gì cả, ông ta nói chuyện rất hợp tác ôn hòa, trên mặt chưa từng nở nụ cười, sự tương phản này khiến rất nhiều cán bộ gặp ông ta lần đầu trong lòng đều thật sự thấp thỏm.

Ở Lĩnh Nam lưu truyền một câu chuyện, nói lúc Miêu Kỳ mới tới nhận chức ở Lĩnh Nam, ông ta tiếp kiến Bí thư Huyện ủy một huyện nghèo nào đó của Bắc Việt, vị Bí thư Huyện ủy này đứng trước mặt ông ta cả người đổ mồ hôi, như đứng đống lửa ngồi đống than, thậm chí dẫn tới sự thất thố nghiêm trọng, trước mặt mọi người đánh rắm vang, khiến hiện trường vô cùng xấu hổ.

Dân gian châm chọc cán bộ này, nói ông ta may là bụng rỗng đi gặp Bí thư, bằng không không chỉ đánh cái rắm thối đơn giản như vậy, rất có khả năng đại tiện không khống chế được, vậy đùng là làm trò cười lớn cho thiên hạ.

Ví dụ này cũng chứng minh, tuy phong cách của Bí thư Miêu dịu dàng, nhỏ nhẹ, quan uy của ông ta vẫn khá mạnh, khí tràng cực thịnh.

Phòng Bí thư Miêu cũng chỉ có hai người, Miêu Kỳ và Sa Minh Đức.

Chỉ e cũng chỉ có Sa Minh Đức mới đủ tư cách vào thư phòng của ông ta, hai người chong đèn ngồi nói chuyện trong thư phòng trong đêm, đương nhiên có một cảm giác rất khác.

Miêu Kỳ trước kia từng quen Sa Minh Đức, hai người đều có kinh nghiệm thanh niên trí thức, đồng thời cũng đều tham gia thi đại học kỳ đầu từ hồi khôi phục chế độ thi đại học.

Miêu Kỳ khi còn trẻ là một người rất bướng bỉnh, ông ta phấn đầu vì sự nghiệp tới hơn 30 tuổi chưa kết hôn, cho nên ông ta thuận lợi lên đại học.

Mà lúc đó Sa Minh Đức vì lấy vợ sinh con rồi, bị đại học mà ông thi trúng từ chối, cuối cùng ông ta không lên được đại học chính quy.

Nhưng Miêu Kỳ và bạn học của ông ta quan hệ vẫn không gián đoạn, hai người là bạn học trong lớp huấn luyện lãnh đạo thành phố của trường Đảng trung ương, khi đó hai người còn cùng tham gia chọn lớp trưởng, tuy nhiên lần đó là Sa Minh Đức thắng, còn Miêu Kỳ đành làm lớp phó.

Vì đã quen, hai người nói chuyện không tránh được hoài niệm, nhưng nói chuyện cũng rất vui.

Đương nhiên, hai người rất rõ ràng bối cảnh lần gặp mặt này, cuộc gặp của những cán bộ cấp cao như vậy, cũng tuyệt đối sẽ không khách sáo nhiều như quan trường bên dưới, tán gẫu chuyện cũ trong chốc lát, Sa Minh Đức chuyển chủ đề, nói tới chuyện công tác.

Ông ta nói:

- Bí thư Miêu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, năm nay sẽ là năm cuối cùng anh công tác ở Lĩnh Nam, cho nên, trong mắt tôi, có những công tác cũng không cần quá tích cực. Lần này tôi đến với thành ý, đặc biệt hy vọng cuộc gặp gỡ của chúng tôi sẽ có thể học được những gì thiết thực.

Lĩnh Nam và Tô Bắc là quan hệ anh em, Lĩnh Nam là đại ca, Tô Bắc là tiểu đệ, chúng tôi lần này là tới học tập anh cả, chúng tôi hy vọng có thể có được kinh nghiệm thực tế.

Miêu Kỳ khẽ nhíu mày nói:

- Minh Đức, anh không phải tỏ ra khách sáo như vậy trước mặt tôi, nghe anh nói lời này, giống như tôi luôn cất giấu cái gì vậy? Tôi nói thật với anh, mấy năm nay các anh đã là trò giỏi hơn thầy rồi, anh không nghe bên ngoài đồn đại, nói Tô Bắc các anh mô hình ưu việt hơn Lĩnh Nam sao?

Tôi chỉ thấy kì lạ, anh tới học hỏi kinh nghiệm, cuối cùng là học kinh nghiệm về phương diện nào?

Sa Minh Đức cười ha hả nói:

- Trước mặt Bí thư Miêu tôi không sợ khoe việc xấu trong nhà. Hiện tại tôi ở Tô Bắc công tác khổ không nói nên lời. hiện tại vấn đề lớn nhất của Tô Bắc chúng tôi là thiều người tài, nhân tài trong số quan viên chúng tôi rất thiếu thốn.

Anh nói có lạ không, mấy năm nay nhân tài ưu tú đều tới Lĩnh Nam, sao không tới Tô Bắc?

Sa Minh Đức dừng một chút nói tiếp:

- Còn nữa, về chỉ tiêu kinh tế, khoảng cách giữa chúng tôi và anh cả Lĩnh Nam là rất lớn, bên ngoài nói cái gì mà hình thức Tô Bắc…., tôi thấy có phần là lăng xê, hiện tại nước Mỹ chẳng phải muốn huy hiếp Trung Quốc sao?

Tôi thấy, hiện tại bên ngoài có người đang nói những lời lăng xê uy hiếp Tô Bắc, Bí thư Miêu, anh chẳng lẽ tin mấy lời này sao?

Miêu Kỳ nhẹ nhàng hừ một tiếng, dùng tay chỉ Sa Minh Đức nói:

- Minh Đức, sắc sảo quá, anh nói lời sắc sảo như vậy, diễn cũng hay đó, nhiều năm như vậy rồi, tính anh cũng phải sửa đi, hôm nay may là không có người ngoài, nếu có người ngoài, có thể sẽ cười anh.

Ý tứ của anh tôi hiểu, ý anh là những tiếng bên ngoài khen ngợi Tô Bắc đều là Lĩnh Nam tôi phát ra, là chúng tôi đang uy hiếp Tô Bắc, có phải không?

Sa Minh Đức liên tục xua tay nói:

- Không thể nói như vậy, ngàn vạn lần không thể nói như vậy. bí thư Miêu, tôi nếu nói như vậy, vậy chắc chắn là không chịu trách nhiệm. nhưng có một điểm tôi thấy vui chính là, tôi thật vinh hạnh được anh nhớ, bị anh uy hiếp.

Điều này giải thích cái gì? Điều này giải thích công tác của Tô Bắc tôi làm tốt lắm, ngay cả đại ca cũng coi trọng chúng tôi.

Chúng tôi tôn trọng đại ca, các anh coi trọng tiểu đệ này, đây đúng là rất hài hòa…