Quan Sách

Chương 737: Đạo sống chung

Chủ tịch thành phố Hải Sơn, Thanh Hương được người khác gọi là Chủ tịch cá tính.

Tính cách của bà là tính cách của nữ cường nhân điển hình, rất mạnh mẽ, rất nổi tiếng ở Hải Sơn.

Một loạt vụ án tham nhũng ở Hải Sơn lần này khiến Chủ tịch Thanh Hương rất bị động, nghe nói ba đã nói chuyện riêng với lãnh đạo Uỷ ban Kỷ luật ba lần, sau mỗi lần nói chuyện, Hải Sơn lại có cán bộ bị điều tra ra vấn đề.

Nhìn chung lần này cán bộ có vấn đề của Hải Sơn cơ bản đều là cán bộ trong chính quyền, lần phong ba này của Hải Sơn, Chủ tịch Thanh Hương nguyên khí đại thương, bị ảnh hưởng lớn, điều này ở Hải Sơn mọi người đều biết.

Nhưng người phụ nữ này vẫn ngoan cường như trước, bà chủ trì cuộc họp hội nghị thường vụ chính quyền, trong cuộc họp nhấn mạnh, vấn đề tham nhũng của Hải Sơn tồn tại khách quan, tỉnh coi trọng, thành phố coi trọng, đây là điều nên làm.

Nhưng Hải Sơn cũng không phải đều là tham quan, tốc độ phát triển cao nhiều năm như vậy của Hải Sơn chứng minh chỉnh thể chính đàn Hải Sơn vẫn là tốt, đừng để một con sâu làm rầu nồi canh, tồn tại một số cán bộ có vấn đề, tổ chức thanh trừ hết bọn họ, điều này đối với Hải Sơn là một sự ủng hộ.

Mà đối với cá nhân bà ấy mà nói, thông qua một loạt vụ án như vậy, cũng là một quá trình học tập, một bài giáo huấn.

Bà bày tỏ, việc chọn dùng cán bộ của Hải Sơn phải theo cách thức chỉ có tài mới được trọng dụng, chuyển biến theo hướng tài đức vẹn toàn, nhất là việc chọn lựa nhân vật số một, phải càng cẩn trọng, nếu không sẽ khiến con sâu làm rầu nồi canh.

Ngoài ra, Chủ tịch Thanh Hương còn lần lượt nói chuyện riêng với văn phòng cục thành phố, nhân vật số một của cấp dưới, tìm hiểu tình trạng tư tưởng của họ, ra chỉ thị riêng cho họ, yêu cầu mọi người mặc dù chuyển dịch trọng tâm công tác lên trên, không cần vì lần phong ba này của Hải Sơn mà ảnh hưởng tới công tác.

Từng ấy năm trời, việc dùng người của chính quyền Hải Sơn, Thành ủy đều rất tôn trọng ý kiến của chính quyền, những người mà Chủ tịch Thanh Hương chỉ danh, cơ bản đều được đề bạt.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu của việc Lý Thanh Hương có uy vọng cao, có sức ảnh hưởng lớn ở Hải Sơn.

Sau khi trải qua phong ba lần này, lực độ của việc khảo sát tổ chức phải mạnh hơn, việc lựa chọn phân công cán bộ cần Đảng ủy tăng cường chú trọng.

Đối với điểm này, Chủ tịch Thanh Hương bày tỏ kiên quyết ủng hộ, từ thái độ của bà ấy có thể thấy, dường như tìm kiếm sự thỏa hiệp với Bí thư Hoàng Hồng Viễn.

Nhưng những người hiểu nội tình Hải Sơn thì biết rõ, ở chính đàn Hải Sơn, lực ảnh hưởng của Chủ tịch Thanh Hương ở Đảng ủy cũng không thua kém gì Bí thư Hoàng Hồng Viễn.

Có rất nhiều vấn đề mấu chốt, Bí thư Hồng Viễn thường không dám đến hội nghị thường ủy thảo luận, nhiều khi ông ta đều quyết định thông qua họp hội ý.

Hiện tại Chủ tịch Thanh Hương ủng hộ ông ta tăng mạnh kiểm soát trong vấn đề nhân sự, nhìn qua là tỏ ra yếu đuối, thực tế là đang dọa dẫm.

Thành ủy Hải Sơn hiện tại ý đồ rất rõ ràng, muốn làm công tác chỉnh đốn tác phong trong toàn thành phố, đầu mâu chỉ vào chính là quyền lợi mặt nhân sự Đảng quần chúng.

Chủ tịch Thanh Hương lên tiếng kiên quyết ủng hộ, âm thầm còn có ý khiêu chiến với Bí thư Hồng Viễn, trong khối công tác chính quyền Hải Sơn, Chủ tịch Thanh Hương tuyệt đối quyền uy, Bí thư Hồng Viễn có năng lực thò tay vào đây không?

Những người hiểu rõ chính đàn Hải Sơn đều nhìn ra sự tinh tế bên trong, cho nên Chủ tịch Thanh Hương vừa lui, không chỉ không bị động, ngược lại còn có nhiều điểm sáng, khiến Hoàng Hồng Viễn dường như có chút đâm lao thì phải theo lao.

Mâu thuẫn đại não giữa hai đại lão, người thực sự khổ sở nhất là hai Trưởng ban thư ký.

Trưởng ban Thư ký Thành ủy Chu Quốc Hoa và Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân Hàn Khải.

Hai người vốn là bạn bè, nhiều khi việc phối hợp công tác giữa chính quyền và Đảng ủy đều do hai người phụ trách.

Chu Quốc Hoa lớn hơn mấy tuổi so với Hàn Khải, đồng thời cấp bậc cũng cao hơn một bậc,cho nên phối hợp cơ bản đều dựa vào Chu Quốc Hoa chỉ đạo.

Hai người phối hợp nhiều năm, đảm đương rất trơn tru công việc của Thành ủy và Uỷ ban nhân dân, công tác cũng khá tốt.

Nhưng gần đây, quan hệ giữa hai hai có chút tế nhị.

Hàn Khải có một chuyện khá buồn bực.

Ông ta không rõ vì sao Lân Giác vì sao Lân Giác liên tiếp gặp chuyện không may. Bí thư Quận ủy Lân Giác lại liên tục chống lại Chủ tịch Thanh Hương, vì sao với tính cách của Chủ tịch Thanh Hương, bà ấy lại luôn nhẫn nhịn?

Ngay cả là Trần Kinh bối cảnh thâm hậu, nhưng Chủ tịch Thanh Hương mấy năm nay đắc tội ít người sao?

Nhiều cán bộ dám khiêu chiến quyền uy của bà đều bị bà dùng thủ đoạn cưng rắn chế phục, không chế phục được Trần Kinh sao?

Mang tâm tư như vậy, Hàn Khải dĩ nhiên là giữ khoảng cách với Chu Quốc Hoa.

Chu Quốc Hoa và Trần Kinh thân nhau, hai người thường cùng nhau xưng anh gọi đệ, Hàn Khải cách nhìn đối với Trần Kinh khá tế nhẹ, tâm tư của ông ta, Chu Quốc Hoa lại không rõ sao?

Giống thường ngày, Hàn Khải tự tay bưng một ly ca phê tan gõ cửa phòng Chủ tịch Thanh Hương.

Chủ tịch Thanh Hương đeo kính đen, ngồi trước bàn làm việc tinh thần rất tập trung, bà đang phê duyệt văn kiện, sự cẩn thận này khiến Hàn Khải không nỡ quấy rầy.

Nhưng Chủ tịch Thanh Hương nhìn thấy Hàn Khải, lại buông văn kiện trong tay xuống.

Hàn Khải cung kính đặt ly cà phê trước mặt Chủ tịch Thanh Hương, nói:

- Chủ tịch, uống một tách cà phê để nâng cao tinh thần?

Lý Thanh Hương nhẹ nhàng cười cười nói:

- Hàn Khải, anh đừng đùa tôi, hôm nay anh mang cà phê tới sớm năm phút, không phải không có nguyên nhân đúng không?

Hàn Khải nói:

- Chủ tịch, mắt chị thật sáng như đuốc, đúng là tôi có việc muốn báo cáo với chị.

Ông ta dừng một chút lại nói:

- Tôi vừa nhận được tin tức bên dưới, nghe nói cán bột trung tầng của Hải Sơn hiện tại đều tạo phản, bọn họ liên danh viết thư tố cáo, nghe nói đều nộp lên trung ương rồi. công tác năm ngoái của Trần Kinh làm quá kích động, thời điểm xuôi gió ngược nước, mọi người đều không cảm thấy gì.

Hiện tại vừa xảy ra vấn đề, hoàn cảnh thay đổi, căn cư không ổn định này chợt lộ ra.

Nói thật sự, việc xuất hiện như vậy rất khó xử, không dễ dàng gì…

Lý Thanh Hương nhíu mày, liếc nhìn Hàn Khải.

Chỉ một cái liếc thoáng qua, Hàn Khải liền thu lại lời nói.

Trong mắt Hàn Khải, Chủ tịch Thanh Hương là một người phụ nữ sâu khó lường, là nữ lưu, người phụ nữ mạnh mẽ. chủ tịch Thanh Hương ngày hường cũng không có bộ dạng của nữ cường nhân.

Trái lại, Chủ tịch Thanh Hương rất đoan trang thanh tú, vóc dáng cũng khá nhỏ xinh.

Nếu không phải giao tiếp với bà trong thời gian dài, nếu không phải đã từng thấy cá tính mạnh và thủ đoạn mạnh của người phụ nữ này, người bình thường lần đầu gặp mặt bà, rất khó tin trong một thân hình nhỏ xinh như này không ngờ ẩn chứa một sức mạnh lớn như vậy.

Tận sâu trong lòng Hàn Khải rất kính phục Chủ tịch Thanh Hương, cũng rất sợ bà.

Chủ tịch Thanh Hương không cần lên tiếng, chỉ cần một cái liếc mắt bình thường là có thể khiến ông ta câm như hến.

- Tin mà anh hỏi được không ít nhỉ, cái gì cũng biết. theo cách nói của anh, cục diện Lân Giác hiện tại đã không thể cứu vãn được?

Lý Thanh Hương hũ thanh nói.

Hàn Khải sửng sốt, kinh ngạc không biết trả lời như nào.

Trong lòng ông ta cuống lên, bởi vì cục diện hiện tại rất bị động, nếu Chủ tịch Thanh Hương không quyết đoán, cục diện sau này bà có thể nắm trong tay không?

Tuy nhiên những điều này ông ta không dám bộc lộ ra, chỉ có thể kiềm chế trong lòng, khéo léo giữ trong lòng không hở ra.

Lý Thanh Hương nói:

- Là Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân thành phố, anh không thể cùng người ngoài như vậy, tất cả chỉ là tin đồn, tất cả chỉ là người ta làm ồn ào, anh phải động não suy nghĩ vấn đề…

- Vâng, Chủ tịch.

Hàn Khải cung kính trả lời, trong đầu cũng là một đống bột nhão, ông ta căn bản không rõ ý đồ của Lý Thanh Hương.

Nhìn Hàn Khải xám xịt đi ra ngoài, Lý Thanh Hương nhíu mày sâu hơn.

Đối với Trần Kinh này, Lý Thanh Hương không chỉ một lần muốn cảnh cáo một phen, nghĩ biện pháp cho tiểu tử này nếm chút đau khổ.

Mà điều khiến Lý Thanh Hương căm tức là, mỗi lần bà ấy có suy nghĩ như vậy, sau đó lập tức xảy ra vấn đề, những vấn đề này khiến bà cân nhắc lợi hại, cuối cùng không thể không thay đổi suy nghĩ ban đầu.