Quan Sách

Chương 1123: Nghị quyết của Trần Kinh!

Trưởng ban thư ký Thành ủy Trường Tiếu Hàm nắm chặt tay Lục Minh, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi.

Hôm nay Trần Kinh đến Viện kiểm sát nói chuyện có thể nói là tuyên truyền làm cho người ta tỉnh ngộ.

Sau khi kết thúc buổi gặp mặt tập thể, Trần Kinh lại một mình gặp gỡ ba người của Tổ chuyên án lần này.

Trong buổi gặp gỡ Tổ chuyên án, Trần Kinh dặn dò bọn họ, bất kể thế nào cũng phải điều tra rõ ràng vụ án, phải bắt được những phần tử ngoài vòng pháp luật đằng sau vụ án.

Để thuận tiện cho việc phá án, Trần Kinh thậm chí còn để lại đường dây điện thoại riêng của Thành ủy dành cho Tổ chuyên án, để cho bọn họ khi gặp tình huống khó khăn có thể gọi điện đến Thành ủy tìm sự hỗ trợ, hơn nữa Trần Kinh còn nhắc nhở Trưởng ban thư ký Trường Tiếu Hàm đích thân chú ý vụ án này.

Buổi nói chuyện lần này của Trần Kinh khiến Tiếu Hàm ý thức được, lần này Trần Kinh có thể sẽ thực sự hành động, khả năng vụ án sẽ có sự thay đổi nằm ngoài dự đoán, có lẽ hắn muốn làm rõ sự thất thoát ngân sách nhà nước trong toàn thành phố.

Nói thật lòng, Tiếu Hàm cảm thấy rất lo lắng.

Khi Trần Kinh nhận chức, ông ta mới vừa lo xong hậu sự cho cha mình.

Mà trước kia, khi cha ông ta bệnh nặng, ông ta mặc dù biết Bí thư mới sắp đến nhưng ông ta vẫn không thể tìm hiểu đủ kỹ về Trần Kinh.

Bây giờ trở về tiếp tục chủ trì công tác Thành ủy, ông ta có chút không ngờ, cảm giác mình không theo kịp bước tiến của Trần Kinh.

Là Trưởng ban thư ký, rất nhiều công vụ hàng ngày của Thành ủy đều là do ông ta lo liệu, truyền đạt và chấp hành cụ thể quyết sách của Thành ủy luôn luôn là công tác của Trưởng ban thư ký.

Tiếu Hàm vẫn đang nỗ lực thích ứng, khả năng hôm nay trong lần đầu tiên cùng Trần Kinh đi thị sát ông ta sẽ gặp phải chuyện mà ông ta không ngờ đến, ông ta có thể không lo lắng sao?

-Lão Lục, anh yên tâm đảm bảo công tác của anh đi, Bí thư đối với công tác của Công an, Kiểm sát, Tòa án vô cùng coi trọng, hiện nay khối công tác này của chúng ta rất yếu, không thể thay đổi hình tượng của thành phố, hiện tại đã tới lúc phải chấn chỉnh lại rồi!

Tiếu Hàm nghiêm túc nói với Lục Minh.

Là Trưởng ban thư ký, vĩnh viễn phải đồng lòng nhất trí với Bí thư, đây là tố chất cơ bản nhất cần có.

Cho nên, Tiếu Hàm mặc dù trong lòng bất an nhưng vẫn rất cẩn thận biểu lộ thái độ của mình.

Lục Minh nói:

-Trưởng ban thư ký, anh yên tâm, vụ án này Viện kiểm sát và Cục công an chúng tôi vẫn đang điều tra, nhất định sẽ tìm ra chân tướng sự việc.

Không sai, trong vụ án này, Trần Kinh kêu hai đơn vị cùng hành động, lúc cần thiếu có thể phối hợp hành động.

Trong buổi thị sát Viện kiểm sát , Trần Kinh cũng đến Đội cảnh sát hình sự Cục công an.

Trong cuộc thị sát đội cảnh sát hình sự, Trần Kinh chỉ đi thăm sân huấn luyện, căn cứ huấn luyện, sân bắn ...

Khi này hắn bày tỏ, năm nay sẽ gia tăng dự toán cho đội hình sự thành phố, phải tăng cường bồi dưỡng nhân tài cho đội hình sự, phải thật sự tạo ra được một đội ngũ hình sự giàu sức chiến đấu.

Trong lúc đọc diễn văn Trần Kinh nhấn mạnh, công tác hình sự là công tác đặc thù, cần đẩy mạnh công tác bồi dưỡng nhân phẩm, tính chuyên nghiệp và tính kỹ thuật.

Trần Kinh bày tỏ, một đội ngũ công an có sức chiến đấu hay không, có thể có được lòng tin và sự ủng hộ nhân dân hay không, công tác hình sự vẫn luôn là trung tâm thể hiện.

Cục công an có thể phá án hay không, có thể xử lý được các vụ án lớn hay không đều do đội hình sự có năng lực hay không.

Trong sân tập bắn của đội hình sự, Trần Kinh còn rất hăng hái dùng súng lục trải nghiệm thử một lần huấn luyện bắn tỉa.

Đương nhiên, thành tích bắn của hắn không cao, tuy nhiên toàn bộ nhân viên đi cùng đều vỗ tay nhiệt liệt.

Trên sân còn có rất nhiều cảnh sát hình sự đang tham gia huấn luyện, bọn họ đều xúm lại đây vỗ tay cổ vũ, Trần Kinh lại ngẫu ứng phát biểu một bài.

Trong lúc đang phát biểu, Trần Kinh biểu thị sự ngưỡng mộ của mình đối với công tác cảnh sát, hắn bày tỏ ước mơ ngày nhỏ của hắn chính là muốn làm một cảnh sát, trong kỳ thi trung học cơ sở, hắn đăng ký thi trường cảnh sát nhưng không trúng tuyển.

Hắn nhấn mạnh, trong mắt nhân dân, hình tượng cảnh sát rất là cao đẹp, rất là anh hùng, cảnh sát là người bảo vệ lợi ích cho nhân dân.

Trần Kinh cổ vũ mọi người, phải dũng cảm chịu trách nhiệm, phải luôn luôn giữ gìn hình tượng cảnh sát nhân dân cộng hòa, phải quý trọng vinh dự của cảnh sát như quý trọng sinh mạng của mình vậy.

Phải vui lòng phụng sự, cảm đảm và có tinh thần trách nhiệm, cống hiến thân mình vì sự nghiệp.

Suốt một ngày thị sát, Trần Kinh gần như đi hết khắp các đơn vị của đội hình sự Cục công an, suốt dọc đường cùng cảnh sát nói chuyện thân thiết với nhau. Trong cuộc nói chuyện với tập thể lãnh đạo, lần lượt chỉ dẫn cho từng lãnh đạo chủ quản.

Toàn bộ quá trình thị sát, Trần Kinh luôn thể hiện thái độ coi trọng đối với công tác hình sự, cùng sự kỳ vọng đối với đội ngũ cảnh sát.

Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật, Cục trưởng Cục công an, Từ Siêu Bình đi cùng Trần Kinh toàn bộ hành trình thị sát.

Lần này, Trần Kinh và ông ta cũng nhau trò chuyện giao lưu rất nhiều.

Trong Bộ máy Thành ủy, Từ Siêu Bình là cán bộ dân tộc thiểu số duy nhất, ông ta thuộc tộc Thổ Gia, đến từ quận Tây Sơn.

Thuộc loại cán bộ bộ đội chuyển về, thời gian chuyển về là Cấp trung đoàn trưởng, vẫn luôn tham gia vào công tác chính trị và pháp luật.

Trước kia đảm nhiệm Đội trưởng Đội hình sự Cục công an thành phố, trong những năm công tác tại đội hình sự, ông ta phát huy toàn diện phong cách nhà binh, tạo được rất nhiều thành tích, nhiều lần lập được công lớn.

Quãng thời gian đó là quãng thời gian huy hoàng nhất của Từ Siêu Bình.

Hôm nay Trần Kinh lựa chọn địa điểm thị sát là đội hình sự, tất nhiên là cũng đã từng nghiên cứu qua về Từ Siêu Bình, có ý tứ riêng.

Trưởng ban thư Ký, Tiếu Hàm nhận thấy rõ điều này, qua đó ông ta càng hiểu hơn về Trần Kinh.

Trần Kinh mặc dù mới đến, nhưng đối với bộ máy Kinh Giang hiểu rất rõ, công tác rất tỉ mỉ.

Hai ngày này, Tiếu Hàm xem ra cũng thu hoạch được không ít đối với công tác thị sát Công an, Kiểm sát, Tòa án.

Nhất là phong cách thị sát của Trần Kinh rất trực tiếp, Kiểm sát trưởng và cảnh sát cơ sở nhất định sẽ có ấn tượng rất tốt về Trần Kinh, điều này khiến cho danh tiếng và uy tín của Trần Kinh ở Kinh Giang càng vang dội.

Lãnh đạo có trình độ cao hay không, luôn thể hiện trong những chi tiết thế này.

Lãnh đạo muốn quán triệt ý chí, thường dùng phương pháp chính là ra ngoài thị sát.

Trần Kinh là Bí thư Thành ủy, thị sát Viện kiểm sát và Cục công an, hơn nữa cùng các đồng chí cơ sở nói chuyện thân thiết, trong công việc đề xuất yêu cầu và cổ vũ mọi người, tin tức này sẽ rất nhanh xuất hiện trên các đài truyền hình và báo chí.

Chỉ cần thấy tin tức này, cán bộ và quần chúng đều có thể hiểu được Trần Kinh rất ủng hộ công tác của Cục công an và Viện kiểm sát.

Bí thư Thành ủy có thái độ này, lãnh đạo cán bộ cấp dưới phải nhanh chóng lĩnh hội được ý đồ trong đó.

Tiếu Hàm trên đường cùng Trần Kinh thị sát trở về, trong lòng liền nổi lên suy nghĩ nhất định phải làm một cuộc họp chuyên đề về cuộc nói chuyện của Bí thư Trần.

Cuộc họp chuyên đề này phải bố trí ở Viện kiểm sát và Cục công an, phải đem những chỉ thị trọng điểm mà Trần Kinh đã nói trong cuộc thị sát lần này tổng hợp lại rõ ràng, chuẩn xác sau đó truyền xuống dưới, phải cho cảnh sát cơ sở đều có thể lĩnh hội được tinh thần chỉ thị của lãnh đạo Thành ủy, điều này có ý nghĩa rất lớn đối với việc đề cao tinh thần đoàn kết và sức chiến đấu của bọn họ.

Tiếu Hàm hiện tại cảm thấy rất nguy hiểm.

Ông chủ mới nhận chức vẫn sẽ tiếp tục sử dụng Trưởng ban thư ký như ông ta chứ, trong lòng ông ta cảm thấy không tự tin.

Bởi vì chuyện qua đời của cha, ông ta đã mất đi thủ hạ, nếu thật sự không thể hiện một chút bản lĩnh, khả năng sẽ bị sa thải mất.

...

Hội nghị thường vụ Thành ủy, từ khi Trần Kinh nhận chức tới nay đây là hội nghị toàn thể lần thứ II.

Trong cuộc họp, chương trình đầu tiên của hội nghị chính là vấn đề xây dựng đội ngũ cán bộ và khảo sát lãnh đạo các quận huyện.

Trưởng ban tổ chức Vương Dã phát biểu, đệ trình với Hội nghị thường vụ một bản kế hoạch tập trung báo cáo công tác của một số lãnh đạo đứng đầu Đảng ủy và Chính quyền các quận huyện, đồng thời cũng đề xuất chỉnh đốn tác phong cán bộ toàn thành phố, hẳn là phải bắt đầu từ tư tưởng của các lãnh đạo chủ chốt các quận huyện.

Vương Dã chia tài liệu cho từng Ủy viên thường vụ, mọi người xem thật cẩn thận.

Trần Kinh cười cười, nói:

-Chủ tịch Từ, anh nói xem, trong số các đồng chí của chúng ta, chỉ có anh đã từng đi học ở Singapore, tiếp nhận quan niệm phương Tây. Hôm nay anh mở màn nói cho chúng tôi nghe xem cần phải làm gì!

Trần Kinh vừa nói, không khí Hội trường liền thay đổi.

Trần Kinh đây là có ý gì? Vấn đề nhân sự xưa này đều là công tác của Đảng ủy, khảo sát cán bộ nghiêm túc cũng là cơ hội thể hiện của Đảng ủy.

Trần Kinh bảo Từ Binh nói trước, chẳng lẽ lại...

Không như như vậy, lúc trước khi Ban tổ chức định ra phương án, Từ Binh đưa ra ý kiến phản đối, vì vấn đề phân công cán bộ, trước khi Trần Kinh đến, Chính quyền và Đảng ủy thường xảy ra xung đột, mỗi lần mâu thuẫn đều rất kịch liệt, Trần Kinh để Từ Binh bày tỏ thái độ trước, hắn có phải đang ủng hộ Từ Binh hay không?

Từ Binh cũng có chút bất ngờ, nhưng sau khi trầm ngâm một chút, ông ta liền nói:

-Về kế hoạch này của Ban tổ chức, tôi cảm thấy không tôi, nhưng chúng ta báo cáo công tác không thể cứ mãi diễn thuyết cho bọn họ được, nói vài lời văn hoa có thể khiến cho lãnh đạo đứng đầu quận huyện nghe theo sao? Người đó chắc hẳn phải có tài ăn nói siêu quần rồi!

Để cho bọn họ nói suông, nói mạnh mồm, đây không phải là trò trẻ con tập làm người lớn sao?

Tôi thấy, có một số bộ phận nói thì rất hay nhưng hành động thực tế lại không được như vậy...

Trần Kinh nhíu mày, Đơn Gia Cường nhìn nhìn Trần Kinh một cái rồi nói:

-Vậy Chủ tịch thành phố, anh cảm thấy sắp xếp như thế nào mới thích hợp?

Từ Binh trầm ngâm một chút nói:

-Tôi thấy hay là cho bọn họ đổ chút mồ hôi, chúng ta phải nghiêm túc giải quyết một số vấn đề trong công tác của bọn họ, phải chứng thực từng vấn đề mấu chốt. Chúng ta không phải chỉ làm ra vẻ bề ngoài, phải cụ thể vào từng vấn đề, phải khiến cho bọn họ đưa ta ý kiến về công tác hiện tại, để cho dân chúng lấy lại công đạo.

Mấu chốt là phải làm cho bọn họ đổ chút mồ hôi, phải cảm thấy khẩn trương, loại cảm giác này đối với bọn họ mà nói chính là một loại áp lực.

Đơn Gia Cường nhíu mày, đang định nói thì Trần Kinh mở miệng nói:

-Kế sách này của Chủ tịch Từ khá tốt. Tôi ủng hộ kế sách này, bài diễn thuyết báo cáo công tác đẹp đẽ kia không có tác dụng khiến bọn họ kinh sợ. Như vậy đi, chúng ta phải làm một bản báo cáo cụ thể về công tác lãnh đạo ở mười quận huyện, tôi và Chủ tịch Từ sẽ cùng chủ trì, tiến hành chất vấn từng công việc của bọn họ.

Tiêu chuẩn chất vấn của chúng ta rất đơn giản, chính là đối chiếu với báo cáo công tác kinh tế của bọn họ một năm về trước, chất vấn qua về các hạng mục công tác được báo cáo.

Một năm trôi qua, khi viết báo cáo thì viết thật hay, nhưng cuối cùng thì không phải vậy, lợi ích thực tế của dân chúng thì ít, làm xong việc thành công được bao nhiêu không ai quan tâm.

Sau khi báo cáo công tác vài năm, sang năm lại là những lời lẽ tầm thường đó, hàng năm mặt dày nói những lời hoa mỹ đó!

Trần Kinh gập máy tính lại nói:

-Chuyện này quyết định như vậy đi, báo cáo công tác tiến hành công khai, đại biểu Hội đồng nhân dân, Mặt trận tổ quốc, Hội liên hiệp công thương nghiệp, các đảng phái dân chủ và quần chúng.. đều có thể tham gia dự thính, đài truyền hình truyền hình trực tiếp, giám sát toàn bộ. Lời nói của bọn họ phải cho nhân dân toàn thành phố nghe được.

Xem bọn họ còn dám mặt dày hay không, tôi tin tưởng đây sẽ là một đòn thúc giục và cổ vũ đối với bọn họ.