Edit: Kaylee
Ngoài khách điếm, Cố Nhược Vân liếc mắt một cái lập tức thấy được nam tử đứng ở cửa khách điếm, đáy mắt xẹt qua một chút kinh ngạc, rồi lại bình thường trở lại.
Lấy thế lực của Hạ gia ở hoàng thành, như thế nào không biết mình ở nơi nào?
"Cố cô nương!"
Lúc Cố Nhược Vân muốn đi vào khách điếm, bị một bàn tay bắt được.
Lục Trầm cau chặt mày nhìn về phía Cố Nhược Vân, âm thanh ôn hòa nói: "Vừa rồi có người khác ở, vì không làm cho ngươi không còn mặt mũi, cho nên, có chút lời nói ta không có nói."
Vì không làm cho nàng không còn mặt mũi?
Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng: "Là sợ ta mất mặt, hay là sợ bộ mặt thật của ngươi hoàn toàn bại lộ ở trước mặt mọi người?"
Sắc mặt Lục Trầm đột nhiên biến đổi, có chút tức giận nói: "Ngươi như vậy là có ý tứ gì?"
"Cái gì?" Cố Nhược Vân kinh ngạc quay đầu, kinh ngạc chớp mắt.
"Cố Nhược Vân, đừng cho rằng ta không biết, ngươi là đang lạt mềm buộc chặt!" Lục Trầm hừ lạnh một tiếng: "Ngươi đi Hạ gia vì cái gì? Chỉ vì một tiểu nhân vật như Mạc Thượng Phi kia sao? Không phải ngươi muốn thông qua Mạc Thượng Phi tiếp cận ta à, hiện tại ta đã cho ngươi cơ hội này, ngươi còn muốn như thế nào?"
Cố Nhược Vân ngây ngẩn cả người.
Không sai, nàng xác thực quả thật thực ngây ngẩn cả người, thậm chí cũng chưa thể phản ứng lại.
Người này, vậy mà não động có thể mở ra to lớn như thế? Mình đi Hạ gia là vì lợi dụng Mạc Thượng Phi tiếp cận y? Không biết rốt cục y nhìn ra điểm này từ nơi nào? Nàng có làm chuyện gì làm cho người ta hiểu lầm sao?
"Thế nào? Bị ta nói trúng rồi?" Lục Trầm khinh thường nói: "Từ lần đầu tiên gặp mặt, ánh mắt ngươi nhìn ta đã lộ ra khác thường, kia không phải thích thì là cái gì? Ngươi biết Linh nhi thích tiểu nam hài đáng yêu, llêqquýđđôn ngươi lập tức cố ý dùng đệ đệ ngươi dụ dỗ nàng, vì thế có được sự chú ý của ta! Cho nên, ngươi thành công! Ngươi quả thật khiến cho ta chú ý! Hiện giờ ngươi còn muốn làm gì? Loại xiếc cũ lạt mềm buộc chặt này chơi một lần là đủ rồi, mỗi lần đều như vậy có ý tứ sao?"
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nở nụ cười, nàng quay đầu nhìn về phía khuôn mặt vì tức giận mà xanh mét của Lục Trầm, tươi cười ở khóe miệng kia càng lúc càng lớn.
"Ngươi muốn cưới ta?"
Cố Nhược Vân hiểu rõ, lúc đó Lục Trầm này vì chiếm được cảm tình của Hạ Sơ Tuyết không biết tiêu phí nỗ lực bao lớn, hiện giờ lại nói muốn cưới nàng? Nếu nói y không có âm mưu, thì Cố Nhược Vân tuyệt không tin tưởng!
"Không sai," Lục Trầm gật gật đầu, hoàn toàn là dáng vẻ bố thí: "Hiện tại ta đã cảm thấy có hứng thú đối với ngươi, ngươi thành công!"
"Lục Trầm, ta cảm thấy ngươi và Hạ Sơ Tuyết tương đối xứng đôi, đều âm hiểm giả dối, đều Bạch Liên hoa như nhau!" Tươi cười trên mặt Cố Nhược Vân chậm rãi thu lại: "Nhưng mà, nếu ngươi lấy mạng mọi người Hạ gia đến, nói không chừng ta sẽ suy nghĩ một chút."
Đương nhiên, chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi!
"Cố Nhược Vân, ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!" Sắc mặt Lục Trầm càng âm trầm, không bao giờ giữ hình tượng ôn hòa trước mặt người khác kia nữa, nếu không phải nghĩ đến mệnh lệnh của gia chủ, diễn.đàn~lêquý.đôn y sớm đã ra tay: "Ngươi không muốn gả cho ta, có phải vì lo lắng ta sẽ nạp ngươi làm thϊế͙p͙ hay không? Này ngươi có thể yên tâm, đã là gả cưới, thì tất nhiên là chính thê! Lục Trầm ta quyết không nuốt lời!"
Cố Nhược Vân vốn muốn nói gì đó, đúng lúc này, một bóng dáng màu đỏ xuất hiện ở trong mắt nàng.
Sau khi thấy nam tử hồng y tóc bạc kia, Cố Nhược Vân đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó một trận cuồng hỉ (mừng như điên) tràn đầy trái tim, trong con ngươi thanh lãnh dần dần hiện ra ấm áp.
Thấy được vẻ vui mừng trên mặt nữ tử, Lục Trầm còn tưởng rằng mình quả nhiên là nói trúng lo lắng trong lòng nàng rồi, bất giác nhẹ nhàng thở ra.
"Nếu ta đã cam đoan, ngươi cũng không cần lo lắng gì nữa, vậy hiện tại ngươi có thể theo ta trở về Hạ gia, chờ sau khi sư phụ ngươi đến đây chúng ta lập tức làm việc vui."
Nhưng mà, sẽ không có khi đó.
Chờ sau khi trở lại Hạ gia, y tất nhiên làm cho nữ tử này giúp đỡ y hãm hại Y thánh Bạch Trung Thiên! Chờ Bạch Trung Thiên tiến đến, lqđ lập tức liên hợp với Kim Đế giết ông ta! Lúc đó, nữ nhân bị y lợi dụng qua này sẽ không còn tác dụng gì!
Càng không thể cưới nàng!