Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1887: Nhân Ma Chi Chiến (6)

"Thì ra là thế, Cốc trưởng lão triệu tập chúng ta tới đây, chính là muốn thương lượng việc tiếp viện sao?" Trưởng lão mặt đỏ gật gật đầu nói.

"Không sai! Ỷ Thiên Thành là cứ điểm phụ cận còn sót lại của bản thành, không thể không cứu. Hơn nữa Thành này tại lần ma kiếp trước, một mực chống cự ma kiếp đến cuối cùng vẫn bình yên vô sự. Sở dĩ lần này xuất hiện tình trạng không chống đỡ nổi, chỉ vì khiếm khuyết một số tu sĩ cao cấp trấn thủ mà thôi" Cốc trưởng lão khẽ thở dài nói.

"Ý của Cốc huynh là Thiên Uyên Thành chúng ta không cần điều động quá nhiều nhân thủ, chỉ cần phái ra vài vị Hợp Thể tu sĩ là được sao?" Kim Việt thiền sư ánh mắt chợt lóe, có chút suy tư hỏi.

"Không sai, lão phu chính là có ý này. Dù sao trước mắt Thiên Uyên Thành mới chính là mục tiêu cuối cùng của đại quân Ma tộc, cho dù phải cứu Ỷ Thiên Thành, nhưng cần phải cẩn thận đề phòng kế điệu hổ ly sơn của đối phương. Bên trong Ỷ Thiên Thành đệ tử cấp thấp không thiếu, bản thân lực phòng ngự cũng không tệ, chúng ta chỉ cần phái ra hai ba tu sĩ Hợp Thể chi viện, cũng đủ để ổn định cục diện nguy hiểm bên kia, lại càng không làm suy yếu đi thực lực của bản thành" Cốc trưởng lão hiển nhiên trước đó đã sớm suy nghĩ rõ ràng, không chút lưỡng lự nói.

Nghe xong một tràng của Cốc trưởng lão, các Trưởng lão khác tự nhiên xì xào bán tán một trận, cũng pha lẫn một vài lời thương nghị.

Cuối cùng, phần lớn cũng đều đồng ý theo đề nghị của Bạch bào Lão giả.

Dù sao việc đi cứu viện tòa Thành đó, trước mắt cũng là phương pháp ổn thỏa nhất. Nhưng liên quan đến bố trí nhân thủ cụ thể đi cứu viện, giữa các Trưởng lão lại xảy ra một phen bất đồng ý kiến.

"Cốc huynh muốn tiểu đệ cùng Dư đạo hữu đi tiếp viện à, chỉ e là không ổn. Không phải tại hạ không nguyện ý đi mạo hiểm, mà Cốc huynh hẳn là rất rõ ràng, hiện tại tiểu đệ phụ trách chuyện đó đang tới thời điểm quan trọng, thật sự không dứt ra được" Một gã bạch mi trung niên nam tử nhướng mày nói.

Vừa rồi Cốc trưởng lão đề nghị hắn cùng một Trưởng lão khác đi tiếp viện Ỷ Thiên Thành, hắn liền không một chút do dự mà cự tuyệt ngay.

"Sự việc của Dư mỗ, ắt hẳn Cốc huynh cũng biết rõ, lô thuốc Hương Tiêu Đan ta đang luyện đến khâu trọng yếu, một khi rời đi sẽ hết sức phí công vô ích, chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ" Một Trưởng lão khác cũng liên tục lắc đầu.

"Thế Tần đạo hữu cùng Lôi huynh như thế nào?" Cốc trưởng lão nhướng mày quay đầu hỏi hai người khác.

Kết quả hai Trưởng lão kia đều đồng dạng có vẻ mặt khó xử.

"Thật là phiền toái, lão phu cùng Kim Duyệt đại sư mấy người phải phụ trách toàn bộ việc phòng ngự của Thiên Uyên Thành, nên cũng không có cách nào ly khai được" Cốc trưởng lão có chút không hài lòng ra mặt.

"Như vậy đi, nếu Cốc huynh tin tưởng, thiếp thân nguyện đi một chuyến. Ta cùng Lâm tiên tử của Thiên Vương Tông vốn là hảo hữu kết giao nhiều năm, cũng nên đi trợ giúp một tay" Trên mặt nạ của Ngân Quang tiên tử mục quang chợt lóe đột nhiên lạnh lùng trong trẻo mở miệng.

"Sao, Tiên tử nguyện ý đi à. Thế thì quá tốt! Với thần thông của Tiên tử, lão phu sao lại không an tâm chứ. Nhưng mà, Ngân Quang tiên tử đi một mình vẫn chưa đủ, ít ra cũng phải phái thêm một người nữa mới được" Vừa thấy Ngân Quang tiên tử tự đề cử mình, Cốc trưởng lão sau khi bất ngờ liền mừng rõ nói, tiếp theo ánh mắt xoay chuyển, theo bản năng liếc nhìn Hàn Lập một cái.

Hàn Lập thấy tình hình này, trong lòng thở dài một hơi, biết sự việc lần này hầu như bản thân không thể tránh khỏi, liền đứng dậy chắp tay nói:

"Bảo vật trong tay tại hạ tế luyện cũng tạm ổn rồi, chuyến đi Ỷ Thiên Thành lần này, thôi để Hàn mỗ đi luôn được không? Từ lúc tại hạ đến quý thành, còn chưa làm bất cứ chuyện gì, trong lòng cũng cảm thấy có chút bất an"

"Hàn huynh là trung kỳ tu sĩ, thậm chí từng đối địch qua hậu kỳ tu sĩ, nếu đi chi viện, Ỷ Thiên Thành tự nhiên càng thêm vô sự rồi, lần này thật làm phiền đạo hữu" Cốc trưởng lão thấy Hàn Lập chủ động đứng ra, lông mày giãn ra, cực kỳ cao hứng không ngớt lời cảm tạ.

"Lần đi Ỷ Thiên Thành này có quan hệ không nhỏ, Hàn mỗ tận chút sức lực cũng là nên làm. Việc không nên chậm trễ, ta cùng Ngân Quang đạo hữu hãy quay về thu xếp một chút, ngày mai xuất phát ngay!" Hàn Lập bật cười lớn nói.

Tuy rằng lần đi Ỷ Thiên Thành này, sẽ trực tiếp đối mặt với Ma tộc cao cấp, nhưng với thần thông hiện giờ của Hàn Lập, trừ phi gặp phải Thánh Tổ Ma tộc ra, các tên Ma tộc khác làm sao chân chính uy hiếp được.

Cho nên hắn tuy biết rằng chuyến đi này sẽ có chút nguy hiểm, nhưng trong lòng lại không có sợ hãi chút nào.

"Bên phía Ỷ Thiên Thành nguy cơ trùng trùng, ngày mai xuất phát cũng tốt. Bất quá, hiện tại các nơi đều bị Ma tộc bày ra cấm chế ngăn cách truyền tống cự ly xa, nên Truyền Tống Trận của bản thành cũng không có cách nào đưa nhị vị đạo hữu trực tiếp tới Ỷ Thiên Thành được, chỉ có thể tận lực đưa tới chỗ truyền tống bí ẩn gần với Ỷ Thiên Thành nhất mà thôi, lộ trình kế tiếp, còn phải dựa vào thuật phi hành của nhị vị đạo hữu" Kim Việt thiền sư có chút áy náy nói.

"Không việc gì cả, dựa vào năng lực của ta và Hàn huynh, lộ trình còn lại tuyệt không tốn bao lâu đâu" Ngân Quang tiên tử không chút để ý nói.

Hàn Lập cũng cười một tiếng không để trong lòng.

Do nhân thủ chi viện đã chọn lựa xong rồi, nên trong lòng đám người Cốc trưởng lão đều thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo lại bắt tay thảo luận về việc tại sao cường độ công kích của Ma tộc độ càng ngày càng lớn, cũng như cùng đưa ra một ít đối sách.

Nhưng cho dù những lão quái này ai cũng đều có mưu tính lão luyện, nhưng vấn đề đại quân có vô số Ma thú cấp thấp, thì vẫn hết đường xoay sở. Hiện giờ Thiên Uyên Thành đang tồn trữ nhiều linh thạch, dù dưới hao tổn kinh người của vô số pháp trận, cũng mới chỉ giảm được hơn một phần mười.

Thoạt nhìn tựa hồ còn thừa rất nhiều, nhưng dựa theo thông lệ trước kia, sau khi ma kiếp bùng nổ ước chừng sẽ kéo dài hơn trăm năm. Mà lần ma kiếp này mới bạo phát chưa tới một năm thời gian, việc này sao chẳng làm cho đám trưởng lão không ngừng quan tâm lo lắng được chứ.

Lúc này Hàn Lập lại bỗng nhiên cười nói:

"Các vị đạo hữu cũng không cần quá mức lo lắng cho việc này, Ma thú cấp thấp của Ma giới cho dù thật sự đếm không kể xiết, nhưng việc để thu thập và hàng phục đám Ma thú này, chỉ e cũng hao phí Cổ ma nhất tộc không ít tinh lực, huống hồ lại đem đám Ma thú này từ Ma giới đến Nhân giới, cũng tuyệt không phải là một việc dễ dàng gì. Dù sao hiện tại giới diện chi lực giữa hai giới tuy rằng đã giảm đi nhiều, nhưng vẫn còn sót lại một ít, số lượng Ma thú cấp thấp nhiều như vậy đối với Ma tộc mà nói cũng là một gánh nặng to lớn, nếu không thì đám Ma tộc đó cần gì phải phí sức thám thính làm gì"

"Ta tự nhiên cũng biết việc này, nhưng sự hung hãn của lần ma kiếp này, thật sự có chút ngoài dự liệu. Cuối cùng không biết Thiên Uyên Thành có thể làm tiêu hao hết đám đại quân Ma thú này không nữa?" Cốc trưởng lão cười khổ một tiếng nói.

"Kỳ thật đối với đại quân Ma thú và những tên Ma tộc cao cấp đã xuất hiện vừa qua, ta càng lo lắng không biết mấy chục năm sau bản thể của Thánh Tổ Ma tộc rốt cuộc có bao nhiêu tên sẽ hàng lâm bản giới" Ngân Quang tiên tử dung nhan xinh như ngọc bỗng trầm trọng nói.

"Xin tiên tử chỉ giáo cho!" Hàn Lập vừa nghe lời này, thần sắc vừa động, không chút lưỡng lự hỏi.

"Ở lần trước kia vừa đến giữa kỳ Ma kiếp, giới diện chi lực cũng không thể ngăn cản nổi bản thể Thánh Tổ Ma tộc hàng lâm nữa, nhưng không biết vì sao mà đám Thánh Tổ Ma tộc đó cũng không có cách nào hàng lâm toàn bộ sang giới này, mỗi lần Ma kiếp chỉ có một số rất ít có thể hàng lâm Linh giới mà thôi. Dưới sự liên thủ Đại Thừa của Nhân Yêu lưỡng tộc cộng thêm mấy tộc phụ cận khác nữa, cuối cùng cũng có thể đấu ngang tay với đám Thánh Tổ đó, nhưng lần Ma kiếp này thanh thế to lớn như vậy, chỉ sợ số lượng Thánh Tổ Ma tộc hàng lâm cũng khác nhiều so với lúc trước. Không cần nhiều, chỉ cần Ma tộc một hơi kéo sang mười mấy tên Thánh Tổ cùng cấp thôi, Nhân Yêu lưỡng tộc chúng ta căn bản không có cách nào ngăn cản nữa" Ngân Quang tiên tử chậm rãi nói.

"Kỳ thật chuyện này ta và Kim Việt đạo hữu cũng đã từng suy đoán qua, nhưng bên phía Thánh Đảo ắt hẳn cũng đã có dự phòng, chúng ta chỉ cần cố gắng làm tốt chuyện của mình là được" Cốc trưởng lão đối với lời nói của Ngân Quang tiên tử không có gì ngạc nhiên, ngược lại hàn ý trên mặt chợt lóe nói.

"Đây cũng nhờ lưỡng tộc chúng ta có nhiều tu sĩ trí tuệ trên thánh đảo, nên đã có thể đoán trước Ma kiếp lần này không giống bình thường, khẳng định đã có đối sách ứng phó. Nếu đã như vậy, thiếp thân liền cáo từ trước, vì chuyến hành trình đi Ỷ Thiên Thành nên trở về chuẩn bị một chút" Ngân Quang tiên tử nghe được lời ấy, ngọc dung hơi hòa hoãn lại chút, sau một thoáng suy nghĩ liền nói lời cáo từ.

Đám người Cốc trưởng lão tự nhiên không nói thêm lời nào nữa, liền cùng đứng dậy đưa tiễn.

Sau khi Ngân Quang tiên tử rời đi không lâu, Hàn Lập cũng đồng dạng lấy cớ chuẩn bị cho hành trình ngày mai mà cáo từ quay về.

Sau đó không lâu, Hàn Lập trở lại động phủ lập tức gọi đám đệ tử Hải Đại Thiếu tới, sau khi ban cho bảo vật và đan dược, cũng ngưng trọng dặn dò một phen. Liền trở vào trong tòa mật thất cao nhất mà đả tọa.

Tuy rằng hắn tự nhận định lần đi này hẳn là cũng không nguy hiểm gì quá lớn, nhưng đem tâm thần bảo trì ở trạng thái tốt nhất rồi xuất phát, tự nhiên cũng có chỗ hữu ích.

Một đêm vô sự, sáng sớm ngày tiếp theo, Hàn Lập đơn thân một mình bay thẳng đến vị trí Truyền Tống Trận của Thiên Uyên Thành.

Mấy canh giờ sau, hắn liền chứng kiến ở xa xa, bên ngoài truyền tống đại điện có một thân Bạch y Nữ tử mang mặt nạ, đang tiêu sái đứng ở đó.

"Thật làm phiền tiên tử đứng đợi lâu!" Độn quang chợt tắt, thân hình Hàn Lập liền quỷ dị xuất hiện ngay bên cạnh nàng, khẽ cười nói.

"Hàn huynh không cần khách khí, thiếp thân cũng vừa mới tới không lâu, chúng ta xuất phát luôn nào!" Hai mắt Ngân Quang tiên tử sau khi đảo qua trên mặt của Hàn Lập, liền thản nhiên nói.

Tiếp theo, nàng liền đi trước dẫn đườn lối vào rong Truyền Tống đại điện, Hàn Lập không chút hoang mang đi theo sau.

Bên trong Truyền Tống đại diện, đã sớm có mặt vài tên vệ sĩ thủ hộ cung kính chờ đợi, chúng vừa thấy hai người Hàn Lập vừa tiến vào, lập tức hướng hai người thi lễ, và tên cầm đầu cung kính nói:

"Hai vị tiền bối, vãn bối đã sớm đem truyền tống pháp trận chuẩn bị tốt rồi, chốc lát lập tức đưa hai vị truyền tống đến vị trí cách Ỷ Thiên Thành khoảng nửa tháng lộ trình. Bất quá do sợ bị Ma tộc phát hiện, nên vị trí truyền tống này từ lúc Ma kiếp bạo phát tới nay, vẫn chưa từng khởi động qua. Cho nên mong hai vị tiền bối khi vừa đến nơi pháp trận truyền tống đầu bên kia, cần phải cẩn thận một chút, phòng ngừa điểm truyền tống bên kia đã bị bại lộ.

"
Nói như vậy, ngay khi chúng ta qua đó, có thể trúng phải mai phục của Ma tộc à!" Ngân Quang tiên tử nhíu chặt đôi mi lại, lạnh lùng nói.

"
Bẩm báo tiền bối, vị trí thiết lập truyền tống bên đầu kia hết sức bí ẩn, theo lý thuyết tự nhiên sẽ không có vấn đề gì. Lời vừa thốt ra chỉ có tính đề phòng thôi!" Trong lòng tên vệ sĩ kia rung mình, vội vàng cẩn thận giải thích.

"
Truyền Tống Trận không có bất cứ vấn đề gì chứ!" Hàn Lập bình tĩnh hỏi một câu.

"
Tuyệt đối là không có vấn đề, vãn bối vừa mới thử nghiệm qua" Tên thủ lĩnh vệ sĩ thập phần khẳng định nói.

"
Nếu Truyền Tống Trận không có vấn đề gì, cho dù bên kia có Ma tộc mai phục đi nữa, ta cùng Ngân Quang đạo hữu cũng sẽ chẳng quan tâm tới, hãy lập tức chuẩn bị truyền tống đi" Hàn Lập nghe được lời này, không chút do dự phân phó.