Editor: Ngạn Tịnh
“Đường Hạ, cô cũng thật mơ hồ, hôm nay là sinh nhật của cô mà! Tôi cùng vài người trong công ty, cùng nhau tới mừng sinh nhật cho cô á! Nhanh mở cửa đi, chúng tôi đứng ngoài cửa rồi”
An Mộc:...!!!
Cô đại kinh thất sắc, ba bước thành hai chạy đến trước cửa, mở mắt mèo ra nhìn ra ngoài. Liền phát hiện ngoại trừ A Băng, còn có đám nhân viên bên bộ phận internet kia.
Đặc biệt, nhóm người này lấy Lưu Chuẩn làm đầu, ăn mặc cũng cực kỳ khoa trương!
Nhưng là, nhưng là....
An Mộc nhanh chóng quay đầu lại, nhặt đống quần áo trên đất ném vào pòng ngủ, sau đó mở cửa sổ, lúc này mới vọt đến trước phòng vệ sinh, lập tức mở cửa phòng ra!
Bên trong, trong hơi nước mịt mờ, Phong Kiêu lõa thể, trên người đầy xà phòng. Nghe thấy tiếng mở cửa, anh tắt vòi nước, sau đó cười mở miệng, “Sao vậy, Mộc Mộc muốn tắm cùng anh sao?”
An Mộc:...!
An Mộc nhanh chóng chạy vào bên trong, “Người của công ty tới! Anh, anh, anh ngàn vạn đừng đi ra đấy!”
Sắc mặt Phong Kiêu lập tức cứng đờ.
Hiện tại là ban ngày, bò cửa sổ đào thoát khẳng định không được. Nhưng là không cho mình đi, chẳng lẽ anh liền phải trốn tránh trong phòng vệ sinh này sao?
An Mộc chắp hai tay, khom lưng cầu xin Phong Kiêu. Cầu nửa ngày, lúc này Phong Kiêu mới rầu rĩ mở miệng, “Cho em một tiếng”
“Không thành vấn đề!” An Mộc lập tức chạy ra ngoài đóng cửa phòng lại, sau đó xoa xoa cái trán đầy mồ hôi. Mẹ ơi, sao lại có một loại cảm giác như bị bắt gian thế này?
An Mộc cẩn thận kiểm tra xung quanh phòng một chút, không có vấn đề gì, lúc này mới đến cửa, mở cửa phòng ra.
A Băng lập tức vọt vào, “Surprise!” (Ngạc nhiên chưa!)
Nói xong liền lách qua một bên, phía sau liền có một người bưng bánh kem tiến vào.
Diệp Đồng Đồng đi phía sau đám, cũng cùng tiến vào, cười hắc hắc ôm bánh kem đi về phía tủ lạnh, “Trước phải để bánh kem vào tủ lạnh, lát nữa ăn mới bảo toàn hương vị!”
Còn phải bỏ lạnh?
Nhóm người này...
Nhìn từng túi nilong trên tay họ, rõ ràng là nguyên liệu nấu ăn cùng bia, sắc mặt An Mộc đều đen.
Mẹ ơi, bọn họ đây là đang muốn tổ chức tiệc sao?
Nhưng là nếu tiếp tục như vậy, năm tiếng cũng không đủ!
An Mộc chỉ vào bánh kem, nơm nớp lo sợ mở miệng, “Cái này, không cần bỏ lạnh”
Diệp Đồng Đồng quay đầu lại, “Sao có thể không bỏ lạnh được? Hiện tại mới 10 giờ, chúng ta 12 giờ trưa ăn cơm, buổi chiều high, buổi tối mới ăn. Suốt 6, 7 tiếng đó phải làm sao bây giờ?”
An Mộc:...!!
A Băng lập tức mở miệng phụ họa, “Đúng, đúng, mau bỏ lạnh đi, phải giữ mát mới được!”
Diệp Đồng Đồng lập tức cầm bánh kem tiếp tục bước về phía tủ lạnh.
Mọi người làm tiệc sinh nhật cho mình, An Mộc cũng không thể không chừa mặt mũi cho người ta. Nhưng nghĩ tới Phong Kiêu còn đang lõa thể đứng trong phòng vệ sinh, cô cả người đều khó chịu.
Nhanh chóng chạy qua, ngăn Diệp Đồng Đồng bỏ bánh kem vào, An Mộc cười khổ nhìn nhóm người này, “Mọi người tới, sao không gọi trước?”
Lưu Chuẩn rất mẫn cảm nắm bắt được vấn đề, “Làm sao vậy, hôm nay có việc?”
An Mộc gật đầu, “Hôm nay có một trưởng bối đến Kinh Đô này, lát nữa tôi phải đến nhà ga đón người”
“Là Dì Ba sao?” A Băng mở miệng, “Cô quả nhiên rất thân với Dì Ba! Mỗi ngày gọi điện thoại không tính, Di Ba còn muốn đích thân đến đây mừng sinh nhật của cô?”
An Mộc:...!!
A Băng cuối cùng tán thưởng một câu, “Qủa nhiên là trưởng bối tốt, Dì Ba mẹ cũng quá hiền lành!”
Lưu Chuẩn cảm thán, “Chúng ta tới thật không khéo, hay là, chúng ta về thôi”