Nữ Phụ Báo Thù

Chương 9: Bàn tay gây tội ác (bảng thành viên nhà họ Lý)

Tác giả có lời muốn nói: Thư ký Vương này là bàn tay tội ác ẩn náu ở phía sau màn, lão phu nhân dùng mưu kế đối phủng sát với Tháng Tư.

Bảng quan hệ nhà họ Lý 

Gia trưởng: Lý Vạn Sơn (75 tuổi), vợ Trương Minh Phượng (68 tuổi)

Nhà con trai cả: Lý Kiến Nghiệp (48 tuổi), vợ Đổng Xuân Hoa (40 tuổi)

Con gái Lý Tĩnh Xu (15 tuổi), con trai Lý Kính Phong (10 tuổi)

Nhà con trai nhỏ: Lý Thủ Thành (40 tuổi), vợ Chu Vân (27 tuổi)

Con trai Lý Kính Vũ (3 tuổi)

Nhà con gái lớn: Lý Ngọc Nhu (49 tuổi), chồng Thôi Bình (52 tuổi)

Con trai lớn: Lý Kính Dân (22 tuổi) con trai nhỏ: Lý Kính Đào (18 tuổi)

Nhà con gái nhỏ: Lý Ngọc Lam (43 tuổi), chồng Tống Hòa Bình (45 tuổi)

Con trai Lý Kính Ngôn (22 tuổi), con gái Lý Tĩnh Quân (14 tuổi)


Góc độ phụ nữ nhìn chuyện khác biệt với đàn ông, cho dù con bé mồ côi này có một chút uy hiếp, thì phải thừa dịp khi con bé mồ côi còn nhỏ yếu hoàn toàn diệt trừ uy hiếp này. 

"Được rồi, chuyện này sẽ giao cho bà là được, cẩn thận một chút đừng để chỗ cha nhìn ra kỳ lạ gì. Tuần này, tôi phải đi nước Mĩ bên kia một chuyến, bàn bạc với bọn họ chuyện hợp tác, chuyện trong nhà sẽ giao cho bà." Anh cả nghe thấy vợ nói như vậy, gật đầu đồng ý.

"Tiểu Lý, cậu ở đây làm cái gì?" Đổng viện trưởng vốn muốn đi hỏi thăm một chút báo cáo của bác sĩ kiểm tra kia ra chưa, ai biết vậy mà phát hiện Tiểu Lý lại cất đi thứ gì đó, Đổng viện trưởng nhíu mày, nghĩ đến một khả năng, trực tiếp tìm được một cục giấy vụn bị Tiểu Lý vò nhàu ở từ trong ngăn kéo của Tiểu Lý, mở giấy tờ ra, quả nhiên là phần giám định DNA kia.

"Viện trưởng, tôi chỉ là hồ đồ nhất thời, nhận tiền làm ra chuyện như vậy. Viện trưởng, ông tha cho tôi một lần, tôi không dám có lần sau nữa. Viện trưởng." Khi Tiểu Lý nghe tiếng Đổng viện trưởng, trong nháy mắt vẻ mặt liền trắng bệch, đã biết chuyện không ổn, đương nhiên bắt đầu đau khổ cầu xin.

Tiểu Lý không phải bác sĩ bình thường trong bệnh viện, mà là học sinh đắc ý của Đổng viện trưởng, lại là vị hôn phu của con gái nhỏ Đổng viện trưởng. Vì danh tiếng con gái nhỏ, Đổng viện trưởng cũng không thể lộ chuyện ra ngoài, hung hăng trách mắng Tiểu Lý một hồi, Đổng viện trưởng bèn mang theo giám định DNA này rời đi, gọi điện thoại cho Lý Vạn Sơn.

"Đổng viện trưởng, chuyện này tôi biết rồi, bên nước Mĩ xảy ra một ít chuyện, hôm qua chủ tịch đi suốt đêm đến nước Mĩ xử lý việc công. Phần báo cáo kia, chủ tịch bảo tôi tới xin, Đổng viện trưởng đã rời bệnh viện vậy thì xin đưa báo cáo trở lại."

Thư ký Vương cắt đứt điện thoại của chủ tịch, dựa vào ghế nhắm mắt lại, suy nghĩ tin tức lấy được mới vừa rồi, không ngờ chuyện lại sẽ chơi vui như vậy. Hai cô gái tự mình giám định đều là cháu gái của Lý Vạn Sơn, trong này có phải có gì kỳ lạ hay không, tại sao thám tử tư kia không nói năm đó có hai bé gái, nếu như chân tướng này để cho Lý Vạn Sơn biết chuyện sẽ là như thế nào, có phải là ông ta sẽ hối hận hành động trước kia hay không. Thư ký Vương mở mắt, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc, chuẩn bị đi bệnh viện thương lượng với Đổng viện trưởng một chút lời sau này phải nói như thế nào. 

"Chủ tịch, kết quả giám định đã ra rồi. Lại nói nếu như không phải là Đổng viện trưởng nơi đó cẩn thận một chút, thiếu chút nữa thì sẽ phá hư kế hoạch của ngài chủ tịch." Đầu bên kia điện thoại, Lý Vạn Sơn nghe được lời thư ký Vương nói, vội vàng mở miệng hỏi thăm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Chủ tịch, chuyện đã xử lý tốt, bảng của báo cáo tiểu thư Tháng Tư khiến người có lòng phái người đi đã thấy là có quan hệ thân thuộc với ngài, về phần tiểu thư Như Tuyết đúng là cháu gái của ngài. Hai phần kết quả giám định cũng đã ở trên tay của tôi, đợi đến lúc ngài chủ tịch trở lại chính tôi sẽ giao đến trên tay của ngài."

"Thư ký Vương, ông đến chỗ lão Đổng hỏi một chút, có biết là ai phái người đến bệnh viện nhìn lén báo cáo giám định hay không, xem mục đích của bọn họ rốt cuộc là muốn làm gì?" Nghe được lời thư ký Vương nói, Lý Vạn Sơn thở dài một hơi, cũng may mà chỗ lão Đổng không có xảy ra sự cố, mới không để cho những người đó thấy kết quả giám định chân thật. Về phần đến bệnh viện là người nào trong nhà, trong đầu Lý Vạn Sơn xuất hiện vài đối tượng hoài nghi, từng người xem ra đều có động cơ hành động.

"Chủ tịch, tôi sẽ xử lý, chẳng qua có thể cần một ít thời gian." Thư ký Vương nghe được một tiếng tút ở đầu kia, mới đặt điện thoại xuống. Tháng Tư, tại sao cô gái ngọt ngào kêu ông là ông nội Vương kia lại là cháu gái ruột của Lý Vạn Sơn. Nếu như cô và Lý Vạn Sơn không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào, ông sẽ lại có thể có chỗ trông nom cô.


Vậy mà hôm nay lại phải oan ức cô, nhưng mà hay ông nội tốt như ông đây cũng sẽ trợ giúp cô, đứng vững gót chân ở nhà họ Lý, tranh thủ để cho cô đoạt được quyền hành của nhà họ Lý. Lý Vạn Sơn, ông có nằm mơ cũng không ngờ tương lai của ông sẽ chờ đợi cuộc chém giết ở giữa những người ông quan tâm nhất. Thư ký Vương nghĩ đến một màn tương lai kia, hừ lạnh một tiếng, làm cho người ta thấy không khỏi cảm thấy lạnh lẽo từng cơn. 

Nhà lớn họ Lý, Mạn Dao nhìn quyển sách mới tinh trên tay, chau mày, dẩu môi lên, nghe Tĩnh Xu đối diện đang giảng giải bài tập đó cho cô. "Chị Tháng Tư, vấn đề này rất đơn giản, chính là như vậy như vậy, chị thử tiếp đi." Ngụy trang trên mặt Tĩnh Xu đã rất khó chịu đựng tiếp nữa khi đối mặt Mạn Dao gỗ mục cũng không thể đẽo. Chỉ có một vấn đề, cô cũng đã không nề hà phiền phức nói sáu bảy lần, từ buổi sáng bắt đầu giảng giải bài tập, nhưng bây giờ ròng rã thời gian ba tiếng, cô ngay cả một ngụm nước cũng không được uống, trong đầu người ở địa phương nhỏ này là chứa cái gì, không phải là thành tích rất tốt, tại sao có thể đần như vậy, chuyện đơn giản như vậy cũng không thể hiểu.

"Em Tĩnh Xu, chị biết chị thêm phiền phức cho em rồi, nhưng mà em nói cái này chị vẫn thấy hơi khó hiểu. Cũng may mà em Tĩnh Xu tốt bụng, tới giúp chị bổ túc bài học. Chị nghe bà nội nói em Tĩnh Xu là học sinh tư chất nổi trội trong trường học, những vấn đề này em Tĩnh Xu nhất định có thể giảng cho chị hiểu rõ. Qua ít ngày chị sẽ sắp đến cùng một trường học với em Tĩnh Xu, nghe nói trường học đó là trường học quý tộc, chị tới đó nhất định không theo kịp bài học. Cũng may mà có em Tĩnh Xu ở đây, ở trước mặt ông nội đồng ý giúp chị bổ túc bài học.

Vào trước khi ông nội đi, chính chị đã bảo đảm ở trước mặt ông nội, có em Tĩnh Xu học sinh tư chất nổi trội này ở đây, chỉ cần em chịu tốn công sức giúp chị học bổ túc, bài học khi chị tới trường nhất định sẽ không để cho mọi người phải mất mặt."  

Lần này, Tĩnh Xu đã triệt để cảm nhận được ái gì gọi là bê đá tự đập vào chân của mình, cô gái tới từ địa phương nhỏ trước mắt này, rốt cuộc thật sự là đứa đần hay là giả dạng thành như vậy, nhắc tới vấn đề bài học ngay trước mặt ông nội, cô là em gái tốt của đứa ngu đần này đương nhiên phải xung phong mở miệng đề nghị bổ túc cho cô ta. Vốn tưởng rằng chỉ là làm ra vẻ một chút, ai biết cô ta lại thuận theo leo lên cột, lập xuống Quân Lệnh Trạng (giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh) cho cô ở trước mặt ông nội.

Khiến hôm nay tình thế cô khó xử không muốn làm cho ông nội thất vọng, chỉ có thể nén tính tình bổ túc bài học cho đứa ngu ngốc này. Đứa ngu ngốc này rốt cuộc có biết ông nội ra nước ngoài là làm cái gì hay không, mỗi ngày đều trò chuyện với ông nội ở mặt cô, nói với ông nội tiến độ bổ túc hôm nay, khiến phía cô cũng không có một chút cơ hội lười biếng. Chỉ bằng căn bản của đứa ngu ngốc trước mắt này, lần này thì cô thật sự phải tốn sức lực mới có thể nghĩ biện pháp khiến đứa ngu ngốc này không cần mất mặt xấu hổ ở trên cuộc thi chuyển trường. Mạn Dao nhìn vẻ mặt Tĩnh Xu buồn bực, trong lòng có sự sảng khoái không nói ra được.

Trước kia là mình ngu, mới không phát hiện nhược điểm này của Tĩnh Xu, đời này mình sẽ cố gắng lợi dụng nhược điểm Tĩnh Xu thích ngụy trang, sĩ diện hảo này. Tuy rằng không thể ở chỗ lớn đả kích Tĩnh Xu, nhưng lại có thể ở chỗ nhỏ khiến Tĩnh Xu không thoải mái, có thể thấy dáng vẻ cô gái này buồn bực không chịu nổi. Hơn nữa lần này là cô cột mình và cô gái này vào trên một cái thuyền, cô gái này vì có thể khiến Lý Vạn Sơn coi trọng một chút, khiến Lý Vạn Sơn tin tưởng cô ta mà kiên nhẫn dạy cô bài học, cuộc thi lên lớp lần này đương nhiên sẽ nghĩ hết biện pháp để cho cô thông qua phân cao, sẽ không để cho cô trở thành chuyện cười trong mắt của mọi người giống như là đời trước vậy.

"Kiến Nghiệp, mới vừa rồi bên thư ký Vương điện thoại tới, giám định DNA đã có kết quả, Tháng Tư quả thật có liên hệ máu mủ với cha, là người của nhà họ Lý chúng ta. Sau này con là bác cả, cũng giúp đỡ cha chăm sóc thật tốt cô cháu gái này, con là con trai cả của cha, tuyệt đối không được để cha thất vọng." Đối với con trai cả của mình, Lý Vạn Sơn vẫn tương đối hài lòng, mặc dù đứa con trai cả này của mình không có tự mình phấn đấu xông lên mạnh mẽ, nhưng cá tính trầm ổn, nếu như có người thích hợp giúp đỡ, chờ lúc ông không còn ở đây, bảo vệ nhà họ Lý vẫn không có vấn đề gì.

"Cha, con biết rồi. Con cũng đã gặp đứa bé Tháng Tư kia, rất là hiểu chuyện, con đã nói với Xuân Hoa, sẽ bảo Xuân Hoa giúp chăm sóc Tháng Tư, còn có con bé Tĩnh Xu kia, hôm nay như hình với bóng với Tháng Tư, há mồm ngậm miệng đều là tên Tháng Tư."

Tại sao có thể như vậy, nếu như biết rõ người phụ nữ này làm việc không ổn thỏa như vậy, trước kia còn không bằng đừng nhúng tay vào chuyện này, hôm nay đoán chừng cha đã nghi ngờ là bọn họ, cũng không biết cha có thể tra ra chuyện có liên quan tới ông, dẫn tới hiểu lầm gì hay không. Phải biết vị trí Tổng giám đốc này của ông lại bị những người khác dán mắt nhìn chằm chằm, nếu như ông bị cha chán ghét, vậy tương lai gia chủ nhà họ Lý có lẽ sẽ phải đổi người rồi. Nghe được con trai cả nhắc tới cháu gái Tĩnh Xu này, khóe miệng Lý Vạn Sơn cũng gợi lên nụ cười. 

Anh cả lập gia đình rất sớm, nhưng phương diện con cháu cũng rất là khó khăn, kết hôn rất nhiều năm mới có một đứa con gái như Tĩnh Xu vậy, không chỉ là vợ chồng anh cả yêu thích như trân bảo, chính là ở trong hàng con cháu, ông cũng thương yêu cháu gái này nhất.

"Tháng Tư, học tập tuy nói quan trọng, nhưng đừng mệt hỏng thân thể. Thím Trương, thím đi bưng lên cháo tổ yến nấu đặc biệt cho Tháng Tư, cháo tổ yến này là bổ dưỡng nhất rồi."

"Bà nội, bà chỉ thương chị Tháng Tư, con cũng muốn ăn cháo tổ yến." Trên bàn ăn, bộ dạng Tĩnh Xu thấy lão phu nhân thiên vị, mở miệng làm nũng nói.

"Cảm ơn bà nội, con chỉ thấy cháo tổ yến này ở trên ti vi, không ngờ hôm nay vậy mà có thể tự mình ăn được, con thật sự là quá hạnh phúc." Mạn Dao nhận lấy cháo tổ yến thím Trương bưng tới, nhìn trái nhìn phải cảm động đầy mặt.

"Đứa nhỏ ngốc, sau này con muốn cái gì thì nói với bà nội, chỉ cần Tháng Tư muốn, bà nội đều sẽ đồng ý. Thím Trương, tổ yến còn dư lại trong nhà sau này đều lấy ra nấu cháo cho Tháng Tư. Hiện nay là lúc Tháng Tư đang dậy thì, cần dinh dưỡng nhất." Lão phu nhân sờ sờ tay Tháng Tư, nụ cười rất là từ ái.