Đây là Nhân Tổ biến cùng Nhân Sơn Quyết đồng thời triển khai, uy lực cực lớn. Chỉ trong một chớp mắt này, thiên địa trực tiếp lay động. Chỉ là khí thế, đã khiến trời cao theo đó tối sầm lại, giống như bị ép xuống. Tất cả tu sĩ bắc mạch ở bốn phía xung quanh, mỗi người đều hoảng sợ la lên thất thanh.
Còn nữa, chính là lúc này theo Nhân Sơn Quyết thi triển, ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần hình thành gió bão. Trong gió bão hung bạo khuếch tán ra, thổi đến mặt người cũng đau đớn. Thần sắc Vân Lôi Tử đều biến đổi. Hắn hít một hơi khí lạnh.
Hắn có một dự cảm mãnh liệt, giờ phút này... mình chỉ sợ không phải là đối thủ của Bạch Tiểu Thuần!
- Đáng chết đáng chết. Tại sao hắn lại trở nên mạnh như vậy? Trong cảnh giới Thiên Nhân, trừ khi đại viên mãn, bằng không ai cũng không phải là đối thủ của hắn. Nhất là nếu như hắn thi triển ra một quyền chùy cổ sát thủ kia...
Nghĩ tới đây, hai mắt Vân Lôi Tử co lại, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng ngay chớp mắt khi hắn lui ra phía sau, Bạch Tiểu Thuần bước nhanh tới, chợt đuổi theo!
Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ. Trong âm thanh mang theo thiên uy, tốc độ cũng bạo phát ra. Mắt thấy hắn sẽ đuổi kịp Vân Lôi Tử. Lúc này ba vị Thiên Nhân bắc mạch khác đều chỉ có thể kiên trì, xông tới phía trước ngăn cản.
Ba người này, một người hóa thành thiên lôi màu đen, một người hóa thành chín đạo vân ảnh, còn có một người rốt cuộc vác một miệng lò lửa cực lớn, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần, nỗ lực ngăn cản.
- Cút ngay cho ta!
Bạch Tiểu Thuần cũng không nhìn ba vị Thiên Nhân trung kỳ này. Trong tiếng rít gào, hắn vung tay lên. Nhất thời một lực lượng điên cuồng lật trời cùng gió bão dung hòa lại một chỗ, sau đó chợt bạo phát về bốn phía xung quanh.
Tia chớp màu đen tan vỡ. Chín đạo vân ảnh vỡ nát diệt vong. Lò lửa đập tới cũng trực tiếp chia năm xẻ bảy. Ba vị Thiên Nhân bắc mạch đều phun ra máu tươi, thần sắc hoảng sợ vô cùng, mang theo sợ hãi cùng không thể tưởng tượng nổi. Bọn họ bị Bạch Tiểu Thuần trực tiếp hất bay.
- Quá... Quá mạnh mẽ!
Ba vị Thiên Nhân bắc mạch, la lên thất thanh.
Mà tốc độ của Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không có chút dừng lại nào. Trong lúc cất bước, hắn đuổi theo về phía Vân Lôi Tử. Tay phải đã nắm lại. Vòng xoáy màu đen xuất hiện.
- Vân Lôi Tử, ở địa điểm thí luyện trước đó ngươi tập kích bất ngờ đối với ta, sau đó lại rất không nói lý, cuối cùng còn dựa vào Thiên Nhân hậu kỳ không ngừng truy sát đối với ta!
- Đến bắc mạch, ngươi lại năm lần bảy lượt tìm ta gây phiền phức. Ngày hôm nay, ân oán của chúng ta đều tính một lần đi!
Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần truyền ra, chấn động tám phương.
Lúc này Vân Lôi Tử hít thở ngưng trệ, tâm thần điên cuồng run rẩy. Nhất là khi nhìn thấy được trên nắm tay phải của Bạch Tiểu Thuần, lúc này xuất hiện vòng xoáy màu đen, sắc mặt hắn lại điên cuồng biến đổi. Thân thể lui về phía sau càng nhanh hơn. Trong miệng hắn đã thốt ra tiếng gào thét thê lương.
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm cái gì? Còn không mở ra đại trận hộ sơn!
- Bày binh bố trận!
- Mở ra sơn môn thần trận!
Gần như ở trong tiếng Vân Lôi Tử rít gào, đồng thời, ba vị Thiên Nhân bắc mạch khác đều nhanh chóng gào thét. Các tu sĩ bắc mạch ở bốn phía xung quanh, mỗi một đã sớm bị từng cảnh tượng như vậy làm cho chấn động trợn tròn mắt. Lúc này trong lúc hít sâu một hơi, tất cả đều tỉnh táo trở lại. Sắc mặt mỗi người đều tái nhợt, trong nháy mắt lại phân tán ra bốn phía, phối hợp với nhau mở ra đại trận sơn môn!
Đại trận mở ra cũng không chậm. Trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần sắp đuổi kịp Vân Lôi Tử, một lực lượng kinh thiên đột nhiên lại từ bên trong Cửu Thiên Vân Lôi Tông bạo phát ra, hình thành một mảnh mây mù phòng hộ. Đồng thời, còn có một lực bài xích kinh người bạo phát, ngăn cản bước chân của Bạch Tiểu Thuần, dường như còn không thể nghịch chuyển được, muốn trục xuất hắn ra khỏi trong tông môn.
Bạch Tiểu Thuần nhăn mày lại. Thân thể hắn ở trong lực bài xích của trận pháp này, không ngừng lui về phía sau.
Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần bị trận pháp bài xích, ba người Thiên Nhân bắc mạch kia cùng Vân Lôi Tử, đều thở phào nhẹ nhõm. Trước đó, tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Cho nên bọn họ chấn động. Hiện tại, sau khi buông lỏng, chẳng những không có giảm bớt, trái lại càng thêm mãnh liệt!
Nhưng ngay khi bọn họ thở phào nhẹ nhõm, trong chớp mắt, trong mắt Bạch Tiểu Thuần có tinh quang chớp hiện.
- Trận pháp, đối với ta vô dụng!
Hắn vừa nói ra lời này, Bất Tử Cấm đột nhiên triển khai. Trong nháy mắt lực bài xích ở bốn phía xung quanh, giống như xuyên qua trên người Bạch Tiểu Thuần, căn bản không có cách nào ngăn cản được nửa điểm. Kinh người hơn, là tốc độ của Bạch Tiểu Thuần ở dưới Bất Tử Cấm này cũng chợt bạo phát mạnh.
Ầm một tiếng. Thân ảnh của hắn liền trực tiếp xuyên qua trận pháp. Thời điểm hắn xuất hiện lại, thình lình đã ở trước mặt Vân Lôi Tử. Hắn giơ tay phải lên. vòng xoáy màu đen kia giống như hấp thu tất cả thiên địa. Còn có đế ảnh khổng lồ ở phía sau lưng Bạch Tiểu Thuần ở trong nháy mắt đã dung nhập, hóa thành Bất Diệt Đế Quyền kinh thiên động địa của hắn!
Một quyền đánh xuống, thiên địa sụp đổ!
Đồng tử của Vân Lôi Tử co lại, trong đầu chợt nổ lớn. Nguy cơ trước mắt khiến hắn không kịp suy nghĩ nhiều. Hắn cũng không có cách nào né tránh, chỉ có thể trong tiếng rít gào thi triển ra đệ cửu biến. Đối với hắn mà nói, đây đã chung cực, cũng không thể khống chế được!
Ở trong một tích tắc này, thân thể hắn trực tiếp hóa thành kích thước chừng chín mươi trượng. Trong tiếng gào thét, hắn toàn lực ngăn cản, trực tiếp lại cùng Bạch Tiểu Thuần, đối đầu!
Tiếng sấm vượt qua tất cả những tiếng nổ mạnh trước đó, âm thanh áp chế tất cả thiên địa. Vào giờ phút này, ở trong tai của mọi người, chấn động bạo phát. Trong nháy mắt tất cả mọi thứ ở trước mắt mọi người dường như biến thành kịch câm không có tiếng động. Rõ ràng rất thảm khốc lại không nghe thấy được bất kỳ âm thanh nào.
Còn có lực trùng kích khuếch tán ra, khiến cho Cửu Thiên Vân Lôi Tông đều chấn động không ngừng. Lúc này mắt Vân Lôi Tử trợn trừng, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
- Không!
Máu tươi của hắn điên cuồng phun ra, thân thể không chịu nổi lui về phía sau. Không ngừng có tiếng nổ vang từ trong cơ thể hắn truyền ra. Càng lui ra phía sau, hắn lại không có cách nào duy trì được trạng thái dung hợp, hóa thành hai người, đồng thời rút lui, đồng thời phun máu...