Trình độ chắc chắn của tháp này cũng không phải người thường có thể đánh nát, mặc dù là ngàn năm trước mới bị đánh nát, khi đó là Bán Thần giao chiến với nhau.
Tới hiện tại Chu Vũ Đạo còn không ngờ Thiên Hầu tháp lại sụp đổ, hắn không nghĩ ra đáp án nhưng hắn càng cảm thấy sợ hãi.
- Nếu như không phải vì tu vi, như vậy thần thông của hắn có đặc thù... Một quyền kia có lai lịch gì?
Sắc mặt Chu Vũ Đạo tái nhợt, hắn ẩn ẩn cảm thấy mình trêu chọc người không thể chọc, chọc tồn tại không cách nào chống cự, hiện tại hắn bỏ chạy không chút do dự.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần bắn ra hàn quang khiếp người, hắn không hiểu nhiều về Hầu tháp giải, cũng không cảm thấy Thiên Hầu tháp sụp đổ lại sinh ra lực chấn nhiếp Chu Vũ Đạo mạnh như thế, thân ảnh hắn biến mất ngay sau đó.
Hắn bay đi như tia chớp, trong nháy mắt hắn lao ra ngoài...
Bỗng nhiên hư vô tại biên giới Chu gia xuất hiện một bóng dáng mơ hồ, bóng dáng này lao ra khỏi vòng vây của thi khôi, hắn tiềm hành rất bí mật.
Tốc độ quá nhanh, dường như muốn lập tức thoát ra khỏi nơi này.
- Rốt cuộc ngươi cũng đi ra.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo hàn quang kinh thiên, giọng nói như đóng băng thiên địa, sát ý rung chuyển thiên địa sinh ra, tiếng nổ xuất hiện, vòng khí xoáy bao phủ thân ảnh của hắn giống như phong bạo càn quét tất cả mọi thứ.
Sát khí quá mạnh, Bạch Tiểu Thuần ra tay với Chu Vũ Đạo càng mạnh hơn trước.
- Ngươi!!
Đó là lão giả già nua, ánh mắt của hắn mang theo kinh hoàng, hắn đã sợ hãi gần chết.
Nhìn lão giả trước mặt, sát cơ trong mắt Bạch Tiểu Thuần bộc phát dữ dội, trên thực tế lúc hắn tới Chu gia hắn đã dùng thần thức khóa chặt nơi này, cho dù đại hán giáp bạc không tìm ra lão giả nhưng Bạch Tiểu Thuần đã sớm có kế hoạch.
Sở dĩ hắn giết tiểu hầu gia, một mặt là tiết hận, một mặt khác là chấn nhiếp Chu Vũ Đạo, hắn khống muốn kéo dài thời gian quá lâu.
Mấu chốt là trận chiến này cũng không phải là giết người, mà là Bạch Tiểu Thuần muốn tổ phụ Diệu Lâm Nhi có cơ hội bỏ trốn, hắn cân nhắc nếu mình không tìm thấy đối phương, như vậy chỉ có làm chuyện này tuyệt một chút, chỉ có làm cho đối phương cảm giác mình triệt để nổi giận, như vậy tên luyện hồn sư kia mới có cơ hội bỏ trốn.
Cho nên hắn ra tay mới gọn gàng như vậy, trực tiếp vận dụng Bất Diệt Đế Quyền, trên thực tế thần thức của hắn bao phủ cả Chu gia chứ không có lơ lỏng chút nào, hơn nữa còn có thi khôi bố trí đại trận.
Bởi vì hắn nơi này bị phong ấn, đối phương muốn chạy trốn cũng chỉ có thể cưỡng ép đột phá, nếu làm như vậy đối phương sẽ lưu lại dấu vết!
Sau khi tận mắt nhìn thấy đối phương thoát đi, Bạch Tiểu Thuần cất bước đuổi theo, thần niệm của hắn bao phủ thi khôi chung quanh, tu vi bộc phát, ngay sau đó vòng vây bị xiết chặc, đại hán giáp bạc và các thi khôi bộc phát tu vi bao phủ lão giả!
Vào lúc này lên trời dưới đất, bốn phương tám hướng bị phong tỏa triệt triệt để để như thiên la địa võng, mặc cho lão giả có pháp thuật đặc thù cũng chấp cánh khó thoát.
Chẳng những hắn như thế, cho dù Chu Vũ Đạo cũng bị bức bách dừng bỏ chạy, không thể không lui về phía sau, bốn phía đã bị phong tỏa, hắn không thể thoát đi.
Đối mặt với nguy cơ, tổ phụ Diệu Lâm Nhi là luyện hồn sư huyền phẩm cũng sợ hãi, ánh mắt của hắn vô cùng điên cuồng, vào lúc hắn lui về phía sau liền quát mắng Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch Hạo, thả lão phu rời đi, nếu không thần niệm lão phu vừa thúc dục, hồn bộc của ngươi sẽ hình thần câu diệt!
Hắn nói xong giống như lo lắng Bạch Tiểu Thuần không tin Bạch Hạo còn chưa chết, hắn bấm niệm pháp quyết, giữa mi tâm của hắn xuất hiện một hồn ảnh.
Hồn ảnh này chính là Bạch Hạo, hắn bị nhốt trong mi tâm của lão giả, hồn hỏa đang bị thiêu đốt tràn ngập nguy cơ.
Bạch Tiểu Thuần dừng bước và nhìn hồn ảnh Bạch Hạo, nội tâm hắn chấn động, đại quân thi khôi xiết chặc vòng vây dừng bước, đại hán giáp bạc cũng dừng lại, uy áp Thiên Nhân còn mạnh hơn trước.
- Ngươi thả ta rời đi, ta sẽ thả hồn bộc của ngươi.
Nội tâm lão giả khẩn trương, hắn không nhìn Bạch Tiểu Thuần, tâm thần của hắn vẫn chú ý đại hán giáp bạc, lúc Bạch Tiểu Thuần dừng lại đã làm hắn an tâm, trên thực tế lúc trước hắn cũng đã đoán được đối phương xem trọng hồn này, sau khi thấy đối phương dừng bước liền chắc chắn hơn nữa.
- Lập tức lui về phía sau, ta chỉ cho ngươi mười giây!
Ánh mắt lão giả lóe sáng, ngữ khí cực kỳ cường ngạnh, hắn hét lớn một tiếng, Chu Vũ Đạo bên cạnh hắn cũng chờ mong.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần không nhìn hồn Bạch Hạo, hắn cố trấn định tâm thần nhìn lão giả luyện hồn sư huyền phẩm, ánh mắt của hắn vô cùng lãnh khốc, giọng nói của hắn không khác gì băng hàn.
- Ta cũng cho ngươi thời gian mười giây, là chính ngươi chết hay toàn bộ huyết mạch Diệu gia bị diệt sạch, ngươi lựa chọn đi!
Bạch Tiểu Thuần vung tay phải lên, ngay sau đó trước mặt hắn xuất hiện màn sáng, màn sáng vặn vẹo tạo thành hình ảnh!
Trong hình ảnh là phủ giám sát, nơi đó có mấy vạn hồn tu, cả trai lẫn gái, cả đám lạnh run, Diệu Lâm Nhi cũng ở trong đó, sắc mặt nàng tái nhợt, nội tâm lạnh lẽo.
Chung quanh bọn họ là cả ngàn thi khôi vây quanh, hoàn toàn giam cầm bọn họ, người cầm đầu chính là Chu Nhất Tinh!
Vào lúc nhìn thấy hình ảnh, tổ phụ Diệu Lâm Nhi biến sắc, dường như những người kia cũng nhìn thấy lão giả, cả đám không ngừng kêu gào.
- Lão tổ cứu mạng!!
- Tổ phụ, cứu ta!!
- Lão tổ, là ta, cứu mạng!!!
Lão tổ Diệu gia gào thét tức giận, hắn gần như sụp đổ, hắn thua, thua không chỉ tính mạng của mình, không chỉ hồn Bạch Hạo, hắn còn thua tâm trí cùng phán đoán.
Thua triệt triệt để để!!
- Sát!
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu vung tay áo, ánh mắt lạnh lùng như băng.
Lúc này thi khôi và đại hán giáp bạc chung quanh ra tay, sát khí càn quét phong vân, tốc độ cực nhanh, máu nhuộm bầu trời.
Cho dù là lão tổ Diệu gia hay Chu Vũ Đạo, đừng nói mấy ngàn thi khôi ra tay, cho dù chỉ có đại hán giáp bạc cũng có thể đánh bọn họ hình thần câu diệt.
Trước kia có hồn Bạch Hạo bị áp chế, bọn họ còn có thể kéo dài hơi tàn, hiện tại căn bản không có lực phản kháng, tiếng kêu thê lương thảm thiết và tiếng chửi bới vang lên, thân thể hai người sụp đổ huyết nhục trong mơ hồ, nguyên thần bị xé nát, hình thần câu diệt.
Cho dù việc này đã chấm dứt nhưng có lẽ Chu gia chỉ còn lại trên danh nghĩa.
Thiên Hầu tháp nát, Thiên Hầu diệt vong, tiểu hầu gia tử vong, cả Chu gia đã bị thanh trừ ra khỏi hàng ngũ Thiên Hầu.