Người này rất lạ lẫm, hắn xác định kẻ này không phải những kẻ trong Luyện Hồn Hồ.
- Các ngươi thật cho rằng chỉ dựa vào trận pháp là có thể vây khốn ta sao?
Đột nhiên Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn điên cuồng, hắn biết không thể trì hoãn nữa, Cự Quỷ Vương từng nói Hồng Trần Nữ sẽ xuất giúp hắn, hắn không thể chờ đợi nữa, uy lực trận pháp tăng lên thật nhanh không nói, lại chờ thêm một thời gian sẽ làm bản thân hắn gặp nguy hiểm.
- Xem trận pháp của ngươi lợi hại hay Bất Diệt Đế Quyền của ta cuồng bạo hơn!
Bạch Tiểu Thuần chậm rãi hít sâu một hơi, dưới cái hít thở này tất cả khí tức và ba động biến mất, tất cả vượt qua cực hạn nào đó, thậm chí ngay cả sinh cơ trong người hắn cũng bị áp súc giống như dòng sông nghịch lưu, từ cuối nguồn áp súc tới đầu nguồn.
Tất cả thần thức dò xét cũng không thể cảm nhận được khí tức của Bạch Tiểu Thuần, chỉ có thể dùng mắt nhìn thấy, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần không khác gì nhìn thấy thi thể.
Triệu Đông Sơn sửng sốt khi nhìn điểm này, sau khi Chu Hoành nhìn thấy liền biến sắc, hắn hét lớn.
- Hắn sắp dùng một quyền kia!
Đám người tạo thành trận pháp chung quanh Chu Hoành có một ít người từng tham gia chuyện Luyện Hồn Hồ, tận mắt thấy một quyền kinh thiên động địa kia, lúc này đều biến sắc và bộc phát tu vi cao nhất, một quyền kia chính là bóng ma bao phủ cả đời của bọn họ.
Chỉ có thanh niên tay cầm la bàn kia cười khinh miệt, hắn chưa thấy qua một quyền kia nhưng nhìn thấy đám người Chu Hoành biến sắc, hắn tin tưởng trận pháp của mình... Từ Thiên Nhân trở xuống không ai có thể phá.
- Hoàng tộc bí trận, há có thể bị một Bạch Hạo phá vỡ!
Nhưng bọn họ không biết, bao quát Chu Hoành cũng không biết Bạch Tiểu Thuần thi triển Bất Diệt Đế Quyền có uy lực hoàn toàn khác với lúc trước.
So với chuyện xảy ra trong Luyện Hồn Hồ lần trước, lực lượng nhục thân Bạch Tiểu Thuần đã tăng lên rất nhiều, Bất Diệt Đế Quyền cũng gia tăng uy lực theo... Hắn từ Thối Cốt Cảnh đệ tam trọng thiên đột phá đến đệ cửu trọng thiên, Bất Diệt Đế Quyền có thể bộc phát gấp bốn lần lực lượng nhục thân.
Gấp đôi đã rung chuyển tám phương, bây giờ gấp bốn... Uy lực của nó lớn bao nhiêu tới Bạch Tiểu Thuần cũng không biết, hắn chỉ biết rõ, cho dù Hồng Trần Nữ tự mình đối mặt một quyền này cũng thụ thương.
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh chưa từng có, cả người hắn như cây khô, chỉ có nắm tay phải của hắn đang nâng lên, tất cả lực lượng áp súc vào bên trong!
Trong nháy mắt hắn nâng quyền lên, bên ngoài nắm quyền của hắn xuất hiện vòng xoáy màu đen, vòng xoáy giống như lỗ đen, trong nháy mắt nó xuất hiện đã làm hư vô vặn vẹo, thậm chí những kiếm quang kia cũng vặn vẹo và bị ảnh hưởng, sau đó tất cả biến mất.
Khí tức huyền diệu khó giải thích bộc phát làm nội tâm mọi người sợ hãi, khí tức này dùng vòng xoáy làm trung tâm bạo phát ả bốn phía, bao phủ tám phương và lắp đầy trận pháp, tâm thần đáng người tạo thành trận pháp cực kỳ rung động, sâu trong nội tâm sinh ra cảm giác sợ hãi không nhỏ!
Thanh niên tay cầm la bàn cũng khiếp sợ biến sắc, la bàn trong tay hắn bắt đầu rung động rất mạnh, dường như xuất hiện dấu hiệu bất ổn.
- Không có khả năng!
Thanh niên cầm la bàn không nhịn được la thất thanh, phải biết đây chỉ là thức mở đầu của đối phương mà thôi....
Thời điểm đám người Chu Hoành và thanh niên cầm la bàn hãi hùng khiếp vía, một đạo bá ý ngập trời sinh ra và bao phủ cả trận pháp!
Một thân ảnh khổng lồ mặc đế bào, mang theo đế quan, sau khi trải qua mặt nạ che giấu, mặc dù người ngoài nhìn mơ hồ nhưng bá ý của hư ảnh tạo ra lấp đầy cả trận pháp, đám người Triệu Đông Sơn đứng xa bị rung động quá mạnh.
Cả đám đều thở hổn hển, dường như đối mặt với thân ảnh kia, vạn vật đều phải biến thành nhỏ bé!
Nhất là Chu Hoành, hắn có cảm giác rất rõ ràng, bởi vì hắn ở trong Luyện Hồn Hồ đã tự mình trải qua Bất Diệt Đế Quyền của Bạch Tiểu Thuần một lần, lần này hắn lại cảm giác được thân ảnh kia còn đáng sợ hơn lần trước rất nhiều.
Chẳng những chân thật hơn, bá ý như hóa thành thực chất, hoàn hoàn không phải lần trong Luyện Hồn Hồ có thể so sánh nổi, phải nói đã đáng sợ hơn trước quá nhiều.
- Cái này... Cái này...
Đột nhiên thân thể Chu Hoành run rẩy không dứt, hắn còn cảm giác như vậy thì không cần phải nói những người khác, mọi người đang liên thủ cấu thành trận pháp, lực lượng của hư ảnh kia làm đầu óc bọn họ chấn động quá mạnh.
Vào lúc bọn họ không ngừng rung động, Bạch Tiểu Thuần đứng trong trận pháp ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt không biểu tình, tay phải giơ lên và hướng về phía trước, hắn nhìn sương mù mờ mịt trước mặt và đấm một quyền.
Trong lòng của hắn thì thầm một câu:
- Bất Diệt Đế Quyền!
Ầm ầm, ầm ầm!
Hư ảnh cao lớn sau lưng hắn cũng giơ tay phải lên và đấm một quyền, nhìn từ xa căn bản không nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, có thể nhìn thấy chính là đế ảnh trong trận pháp, đế ảnh này cao lớn và mang theo khí chất chí cao vô thượng, một quyền kia có thể tiêu diệt tất cả mọ thứ.
Khí thế của quyền này khó hình dung, dường như tất cả ngôn từ không thể diễn đạt thành lời, trong mắt Triệu Đông Sơn, sau khi hắn nhìn thấy một quyền này đánh xuống, dường như cả phiến thiên địa này có thần hàng lâm nhân gian, phong vân biến ảo lui tán, ý chí kinh người bao phủ vạn vật.
- Thiên... Thiên Nhân...
Triệu Đông Sơn há hốc mồm, mọi người ở bốn phía đều có cảm giác tim đập chân run, trận pháp xuất hiện tiếng nổ mạnh ngập trời, âm thanh ken két không ngừng bộc phát ra chung quanh, tất cả mọi người tạo thành trận pháp, ngay cả Chu Hoành ở bên trong, quang giáp trên người bọn họ đồng thời xuất hiện vô số khe nứt.
Bọn họ cảm giác được lực lượng to lớn không cách nào hình dung nổi, nó giống như sóng lớn vỗ bờ, lực lượng cường đại như bài sơn đảo hải, bọn họ chỉ là con thuyền nhỏ trên đại dương, hoàn toàn không có biện pháp ngăn cản.
Lúc quyền kình đánh tới, quang giáp trên người một tên hồn tu trực tiếp chia năm xẻ bảy, trong nháy mắt quang giáp biến mất, hắn đã mất đi phòng hộ nên kêu to thảm thiết, thân thể như bị ngọn núi va chạm vào người, cả người há miệng phun máu tươi, hắn bị đánh bay và rơi xuống đất hôn mê bất tỉnh.
Vào lúc trận pháp sụp đổ, hắn ngoại trừ phải thừa nhận lực công kích từ bản thân Bạch Tiểu Thuần ra, hắn còn phải thừ nhận lực phản phệ từ trận pháp, song trọng tổn thương cho nên vượt qua sức chịu đựng của người này.