Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 542: Tây Hoang Thần Miếu (2)

Ba con đại điểu bảy cái chân thẳng đơ, một lần nữa lại dính lên một ngọn thần sơn. Hạ Trọng Tấn, Hạ Trọng Quang lại choáng váng. Ba con đại điểu rơi xuống, rồi Chung Nhạc lại bay lên bỏ chạy.

Hai con đại bằng tiếp tục truy sát, Bằng Kim Dật đập cánh, lông vũ biến thành kim kiếm lao tới, giống như hàng trăm thanh kim kiếm tạo thành dòng chảy, định đánh rơi Chung Nhạc.

Chung Nhạc đột ngột hạ độ cao bay sát mặt đất tránh kiếm quang. Bay qua khu rừng nguyên sinh khiến cây cối bật cả gốc, vô số ngọn cây cao chọc trời bay lên trời bị nghiền nát vụn.

Ánh nắng lập tức đốt cháy mảnh vụn gỗ, gây nên vụ nổ lớn.

Chung Nhạc bay càng ngày càng nhanh, phía sau là ánh lửa kéo dài cả nghìn dặm, cảnh tượng vô cùng hoành tráng, giống như con hỏa long nghìn dặm vậy.

Hai con đại bằng lao qua biển lửa, đột nhiên rầm rầm hai tiếng, Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu lại đâm vào một ngọn thần sơn, đổ ngửa ra sau, rơi xuống đất.

- Khốn kiếp!

Hai con đại bằng thổ huyết, kìm chế thương thế, cố gắng vỗ cánh bay lên, thấy Chung Nhạc đã bay qua ngọn thần sơn, không khỏi phẫn nộ:

- Sao hắn biết được đây là thần sơn mà tránh được?

Hạ Trọng Quang suy nghĩ rồi nói:

- Ta nghĩ hắn dùng thần thông dò đường trước, biết trước ngọn núi trước mặt không thể dùng thần thông phá được nên mới cố tình dụ chúng ta tới đây. Hắn có phòng bị rồi, mà chúng ta lại không…

Hạ Trọng Tấn vội nói:

- Mau bay ra khỏi Thần Đình, chỉ cần bay qua Thập Vạn Đại Sơn là sẽ không có thần sơn nữa.


Hai con đại bằng bỗng chốc tăng tốc, thích phóng thần thông biến thành nghìn vạn chiếc lông vũ bay trước dò đường.

Một lát sau cuối cùng cũng ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, hai con đại bằng đều mừng rỡ, đột nhiên thấy Chung Nhạc bay vọt qua, lại chui vào Thập Vạn Đại Sơn.

- Mẹ kiếp!

Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu tức đến hộc máu, vội quay lại vào Thập Vạn Đại Sơn, Bằng Thiên Thu hét lớn:

- Hắn đang kéo dài thời gian, tách ra bao vây chặn đường hắn.

Bằng Kim Dật nói được, hai con đại bằng bay đan chéo nhau, một con đuổi theo sau Chung Nhạc, một con bay theo một đường khác, định theo đường vòng chặn đầu hắn.

Hai con đại bằng thân hình rung chuyển, nghìn vạn chiếc lông vũ biến thành dòng hồng lưu kim kiếm lao đi trong sơn cốc, không ngừng chém núi non xung quanh để phân biệt thần sơn.

Không lâu sau, hai con đại bằng đuổi theo Chung Nhạc tới trung tâm Thập Vạn Đại Sơn, đột nhiên Hạ Trọng Tấn bay lên khỏi lưng Bằng Kim Dật, đáp xuống đỉnh một ngọn núi, hai chân chỉ còn lại xương đứng trên núi sát khí đằng đằng.

Hạ Trọng Quang cũng từ một nơi khác bay lên, đáp xuống đỉnh ngọn núi khác, ánh mắt lay động nhìn vào trong Thập Vạn Đại Sơn.

Đỉnh núi hai vị võ đạo thiên sư này chọn là hai ngọn núi cao nhất Thập Vạn Đại Sơn, đứng cao thì nhìn xa, có thể phát hiện Chung Nhạc rồi truyền âm vạn dặm cho Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu tới chặn đường.

Hơn nữa vị trí của hai ngọn núi này cũng rất tốt, nếu Chung Nhạc bay tới phạm vi công kích thì hai vị võ đạo thiên sư này có thể thi triển Lôi Đình Nhất KÍch, là có thể giết Chung Nhạc, cũng có thể khiến tốc độ của hắn giảm mạnh.

Có hai người họ trợ giúp, Chung Nhạc liền bị nuy hiểm, suýt chút nữa đã bị hai con đại bằng tóm gọn.


Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu rõ ràng đã chặn được Chung Nhạc nhưng lại thấy một Bằng Kim Dật khác bay tới, Bằng Thiên Thu nhất thời không phân biệt được thật giả, để Chung Nhạc thoát mất.

- Tiểu tử này xem ra là nhằm vào ta!

Hạ Trọng Tấn ánh mắt tối lại, thấy Chung Nhạc bay tới ngọn núi mình đứng, sát khí bùng phát, cười khảy:

- Để ta xem ngươi sẽ chết thế nào!

Chung Nhạc biến thành Kim Ô ba chân vỗ cánh bay thẳng tới ngọn núi. Hạ Trọng Tấn tóc bay lên, nghìn vạn sợi bắn về phía Chung Nhạc.

Đột nhiên Chung Nhạc lắc mình biến thành chân thân Phục Hy, Pháp Thiên Tượng Địa, thân hình cao trăm trượng. Chỉ nghe có tiếng chuông vang lên, một chiếc chuông nửa trong suốt mờ ảo hiện ra quanh người hắn chặn đứng mái tóc nghìn trượng của Hạ Trọng Tấn.

Tóc đâm lên chiếc chuông phát ra tiếng leng keng.

- Thần Ma Dịch!

Chung Nhạc lao tới, hai tay đẩy về phía trước, Hạ Trọng Tấn giơ tay lên đỡ, cười khảy:

- Ngươi nộp mạng rồi!

Rắc!

Hai người lao tới hai tay chạm nhau, Hạ Trọng Tấn thầm kêu nguy to, hai tay hai chân hắn chỉ còn lại xương, đâu có thể chống đỡ được đòn trọng kích như vậy. Xương tay xương chân lập tức vỡ tan tành, sững sờ nhìn Chung Nhạc lao tới.

- Thần Ma Dịch.

- Thần Ma Dịch.

- Thần Ma Dịch.