Ngự Phật

Chương 67: Yêu Long Xuất Thế

Yêu Long Xuất Thế

Hồ Uẩn chỉ nhắc đến chuyện Yêu Long huyệt có một lần, Vân Khi đã đồng ý, thậm chí ngay cả nguyên nhân cũng không hỏi qua. Lúc ra khỏi Hồ Khâu, Hồ Uẩn liên tục nhắc nhở Hoa Liên, tuyệt đối không được rời khỏi Vân Khi, bà hiểu rất rõ, lần này Hoa Liên đi ra ngoài rất nguy hiểm. Nếu không phải là vì liên quan đến Tiểu Chỉ, bà nhất định sẽ không đồng ý để Hoa Liên đi.

Khác với lần đến di tích Thái cổ lần trước, lần này, Hoa Liên nghe nói, trong Long huyệt kia hình như có trứng của Yêu Long sắp nở. Hơn nữa trong Yêu Long huyệt còn có xác của Yêu Long đã chết, cho dù không lấy được trứng rồng, chỉ cần lấy được một phần xác rồng kia thôi cũng đã là một khoản tài phú rất lớn rồi.

Đối với Yêu Tộc mà nói, một khi trứng của Yêu Long được ấp, ngàn năm sau, sẽ xuất hiện một vị Yêu Hoàng khác. Đối với Chính đạo và Ma đạo mà nói, nếu như có thể thu phục được con ấu long kia, thì đó sẽ là một nguồn sức mạnh chiến đấu vô cùng kinh khủng.

Yêu Long huyệt nằm ở nơi ba thế lực giao nhau, chỗ này là một đầm nước rất lớn, bị rừng rậm mênh mông bất tận bao phủ, bên trong khu rừng này, có không ít linh dược hiếm có sinh trưởng, đương nhiên cũng có rất nhiều sinh vật có huyết mạch Thượng cổ kinh khủng, bình thường các môn phái đều đưa đệ tử đến đây để rèn luyện.

Bởi vì Yêu Long sắp xuất thế, gần đây cả khu rừng đều tản ra uy áp của Yêu Long, căn bản không ai dám tùy ý đến gần. Ngay cả Vân Khi cũng chỉ dám dừng lại ở bên ngoài khu rừng.

“Chúng ta vào thôi.” Đại khái là vì sợ hơi thở của bản thân dễ dàng quấy nhiễu đến Yêu Long sắp ra đời, Vân Khi thu lại toàn bộ khí tức trên người, nếu như không có tu vi ngang hàng với ông ta, căn bản không thể phát hiện ra được sự hiện hữu của ông ta.

Hoa Liên đi theo ông ta vào trong rừng, dọc đường, không thấy bất cứ vật sống nào, chắc là những sinh vật ở đây cũng nhận ra được nguy hiểm nên đã trốn đi trước rồi.

Nghe nói Yêu Long huyệt nằm trong khu vực đầm nước giữa rừng rậm, khi đi ngang qua đó, một con mãng xà khổng lồ dài hơn trăm thước đột nhiên vọt lên từ phía dưới.

Chuyện xảy ra chưa đến một giây, Hoa Liên chỉ cảm thấy một trận gió lạnh, vừa quay lại, thị vệ đứng sau lưng đã thiếu mất một người.

Sau khi Vân Khi nhận ra tình hình đó, dừng bước lại, hai tay buông hai bên, áo bào bị gió thổi tung, “Vân Khi Đại Hoang sơn bái kiến thủ vệ đầm Hắc Long.”

“Qua.” Thanh âm trầm đục vọng lên từ lòng đất, sau đó không có bất cứ động tĩnh gì nữa.

“Đi thôi.” Vân Khi chẳng màng đến người thị vệ vừa bị tha đi khi nãy, đi thẳng về phía trước. Hoa Liên giờ mới hiểu được, chẳng trách vừa nãy Vân Khi không hề ngăn cản, thì ra là cố ý.

Đầm Hắc Long này còn có cả thủ vệ, không biết là ai ngụ ở đây? Có thể khiến Vân Khi phải dùng cái giọng khách khí như vậy để nói chuyện, trong lòng Hoa Liên có chút nghi vấn, có điều suy đi ngẫm lại liền vứt chuyện này qua một bên.

Mặc dù Đại Hoang sơn là nơi tụ cư của Yêu tộc, nhưng có rất nhiều những Đại Yêu có thực lực cường đại không thích ở đó, bọn họ canh giữ địa bàn của mình, cũng ít trao đổi với bên ngoài.

Sau khi thủ vệ kia phát lệnh thông hành, trong đầm đột nhiên nổi lên hai mươi tấm gỗ hình tròn, vừa khéo nâng tất cả mọi người lên, những tấm gỗ kia nhanh chóng chuyển động trên mặt nước, linh hoạt né qua tất cả những chướng ngại vật trong đầm, thoáng cái đã đưa đoàn người đến điểm đích.

Yêu Long huyệt đích thực là được dựng lên ở giữa đầm, có điều, giữa chiếc đầm này là một hòn đảo nhỏ, lúc này, trên đó đã có không it người tụ tập. Khí tức trên người bọn họ đều được thu lại, chỉ dùng mắt nhìn thôi, Hoa Liên cũng có thể sơ sơ phân biệt được, ba đạo Chính Yêu Ma đều tụ tập đông đủ.


Lần này Yêu tộc có hai vị Yêu Hoàng tới, Bạch Hổ Hoàng Ngạo Nghiệp đã sớm chờ ở nơi này. Vân Khi sau khi lên đảo dường như không nhìn thấy ông ta, mang thủ hạ đến một nơi đất trống, đứng một bên không để ý đến bất cứ kẻ nào.

Hoa Liên cũng ngoan ngoãn đứng bên cạnh Vân Khi, mặc dù người thì không nhúc nhích, nhưng ánh mắt vẫn quan sát động tĩnh ở bốn phía. Không lâu sau khi bọn họ lên đảo, trên đầm đột nhiên xuất hiện một dải băng màu trắng, một nữ tử mặc áo trắng đạp băng mà tới.

Dù chỉ có một người, cũng dẫn đến một trận ồn ào.

Sau khi nhìn thấy nàng kia, mí mắt Hoa Liên bỗng giật một cái, Thương Tình. Lần này, Linh Lung cung lại chỉ có mình nàng ta tới, nhìn qua không có gì uy hiếp đến mình, có điều, ai mà biết được có còn người đứng đằng sau hay không.

Hơn nữa, cho dù chỉ có mình Thương Tình, nàng ta mà thực sự muốn động đến mình, mình cũng chẳng có tí lực phản kháng nào.

Thương Tình dường như đã nhận ra được ánh nhìn của Hoa Liên, khẽ quay đầu liếc về phía nàng một cái, rồi lại lập tức dời mắt.

“Tình tiên tử lần này sao chỉ đi có một mình vậy?” Người đang nói nhìn qua chỉ mới hơn ba mươi tuổi, mặc đạo bào màu lam, lúc nói chuyện, mặt đầy ý cười.

“Lam sư huynh đâu cần phải biết rõ rồi còn hỏi.” Thương Tình lạnh lùng nói, không có bất cứ tình cảm nào.

“A a, có câu, cái cũ không đi, cái mới sao đến, ta thấy đây cũng là cơ hội, mệnh đồ đệ kia của ngươi quá mỏng, chết cũng tốt.” Họ Lam này nói chuyện đúng là đủ độc, Hoa Liên nghe mà cũng nhận ra được, dường như hắn cũng chẳng có hảo cảm gì với Thương Tình.

“Vậy Lam sư huynh cũng phải trông chừng đồ đệ mình cho cẩn thận, ta thấy hắn cũng không giống người có phúc duyên thâm sâu đâu.” Thương Tình dù sao cũng chẳng phải vừa, một câu đã bộp trở lại.

Lúc hai người này nói chuyện, những người xung quanh căn bản không có kẻ nào dám chen vào, chỉ sợ gặp phải tai bay vạ gió, dù sao địa vị của hai vị này khác hẳn với người khác.

Sau khi dời mắt khỏi phía bên kia, Hoa Liên vẫn nhìn khắp xung quanh, muốn tìm kiếm bóng dáng của Phong Biệt Tình, đáng tiếc, đến giờ vẫn không thu hoạch được gì, hắn còn chưa tới.

Lúc này, trên gò đất màu tím thẫm giữa đảo nhỏ, giống hệt như có người đang hít thở vậy phập phồng lên xuống, lớp bùn đất màu tím bên trên càng ngày càng lan rộng ra.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều ngừng nói chuyện, vẻ mặt những người đứng đầu các thế lực cũng trở nên căng thẳng, e là Yêu Long sẽ xuất thế sớm hơn dự đoán.

Mà lực chú ý của Hoa Liên lúc này lại không đặt trên Yêu Long huyệt kia, nhất phẩm đài sen trong cơ thể nàng không hiểu tại sao lại đột nhiên nở rộ, chín đốm Nghiệt Hỏa trên đài sen bỗng nhảy lên, giống như lúc nào cũng có thể xông ra ngoài vậy.

Trên người con Yêu Long còn chưa xuất thế kia, dường như có thứ gì đó thu hút Nghiệt Hỏa. Hoa Liên đè nén sự xao động của Nghiệt Hỏa trong cơ thể, thầm nghĩ vậy.


Đột nhiên, cả hòn đảo nhỏ chợt rung lên một cái, gò đất màu tím kia đột nhiên nứt ra, một vết nứt màu đen xuất hiện, từ phía Hoa Liên nhìn lại, trong vết nứt kia hình như có một tòa kiến trúc gì đó.

Đúng vào lúc mọi người đang muốn lao vào trong, bầu trời mới nãy còn trong xanh đột nhiên giăng đầy mây tím, những ánh chớp màu bạc tựa như những con Ngân Long xoay vần trong tầng mây. Hoa Liên chỉ mới ngẩng đầu nhìn một cái, sắc mặt đã hơi trắng bệch.

Xem ra, thực lực của con Yêu Long này xác thực không tầm thường, chỉ mới ra đời thôi mà trời đất đã xuất hiện dị tượng như vậy rồi, nếu nó có thể may mắn sống sót. E là thực lực của Yêu tộc tương lai sẽ mạnh hơn nhiều.

Lần trước Giao Hoàng chết một cách khó hiểu ở Thạch Hải, đối với Yêu tộc mà nói, là một cú đả kích rất lớn. Cũng may Khổng Tước Hoàng đã lấp liếm hết mọi chuyện, cho dù là người có ý đồ cũng không dám tra xét đến Hoa Liên.

Huống chi, với thân phận của nàng bây giờ, trong Yêu tộc cũng chẳng ai có gan mà đồng thời đắc tội cả Khổng Tước Hoàng và Hồ Hoàng.

Đúng vào lúc luồng lôi điện đầu tiên xẹt lên giữa không trung, trong khe nứt màu đen kia đột nhiên có một con rắn nhỏ màu tím to chừng bàn tay nhúc nhích một cái, chưa đợi người ta kịp phản ứng, tia chớp màu bạc đã đánh xuống con rắn nhỏ kia.

Một cú này đánh xuống, trái tim nhỏ của Hoa Liên lập tức run lên, cái bóng màu tím lúc nãy chắc là Yêu Long mới ra đời phải không, nó… có thể chặn được luồng lôi điện kia sao?

Không để cho Hoa Liên suy nghĩ nhiều, tia sét thứ hai đã đánh xuống. Có điều, lần này điểm rơi của lôi điện hình như có hơi lệch, bổ ngay xuống giữa đám Ma đạo kia.

Cũng may, những Ma Tu xuất hiện ở đây đều là dạng cao thủ, uy lực thứ lôi điện đột ngột đánh xuống này dù kinh khủng, nhưng vẫn có thể cản lại, có điều, bởi vì vội vàng đón lấy đạo lôi kiếp này, không ít Ma tu đều trở nên chật vật vô cùng, thậm chí còn không cẩn thận mà bị sét đánh cho đen sì.

Tiếp đó, cả hòn đảo nhỏ bỗng trở nên náo nhiệt, lôi điện từ trên trời giáng xuống khi thì đánh vào bên này, chốc lại bổ vào bên kia, dù sao những người đứng quanh xem náo nhiệt, không có kẻ nào may mắn thoát nạn.

Xem ra, bọn họ đã xem thường con Yêu Long mới ra đời kia, tốc độ của nó người bình thường không thể sánh nổi, nếu không đã chẳng tránh thoát được Thiên kiếp giáng xuống từ trên trời.

Đại khái là vì đánh hụt mấy lần, đám mây kiếp màu tím kia lại lớn hơn gấp đôi, lần này, những tia chớp giữa đám mây dày đặc hơn rất nhiều, nhìn kiểu này, hình như là định bao trùm lên cả hòn đảo nhỏ.

Không ít kẻ có tu vi không đủ đều tự giác rút lui, mà ở lại, đều là những người có tu vi cao thâm, cuối cùng, trên đảo nhỏ chỉ còn dư lại hai mươi người không hơn. Hoa Liên từ đầu đến cuối vẫn không rời khỏi Vân Khi, lấy tu vi của Vân Khi, bảo vệ nàng cũng không phải chuyện khó.

Rốt cuộc, luồng lôi điện cuối cùng cũng bổ xuống, cả hòn đảo nhỏ trong nháy mắt bị màu bạc bao phủ, những tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, đảo nhỏ dưới chân bọn họ giống như dâng lên mấy phần. Mà Hoa Liên chỉ cảm thấy trước mắt xẹt qua ánh tím, vừa mới mở mắt nhìn, một con rắn bay màu tím dài bằng cánh tay đã xuất hiện trước mắt nàng, hơn nữa còn đang nhìn chằm chằm nàng không dời mắt.

Không nghi ngờ chút nào, sinh vật xuất hiện ở đây, nhất định là Yêu Long chứ không trật đi đâu được. Người nó còn có dấu vết bị sét đánh, trên thân có nhiều chỗ bị tróc vảy, nhưng nhìn qua tinh thần cũng không tệ lắm.

Khè khè~

Yêu Long thè lưỡi về phía Hoa Liên, giống hệt như rắn.

Sau Kiếp Lôi, Yêu Long huyệt đột nhiên xuất hiện trên đảo nhỏ không hề dời đi lực chú ý của mọi người, trái lại con Yêu Long đang mắt to trừng mắt nhỏ với nàng lại thu hút ánh mắt của mọi người hơn.

“Yêu Long!” Không biết là ai kêu lên một tiếng, đột nhiên, mọi người vừa nãy còn đang im lặng đột nhiên lại đồng loạt vọt về phía Hoa Liên.

Trong mắt Vân Khi lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, kéo Hoa Liên phóng về phía Yêu Long huyệt vừa mới trồi lên từ trong lòng đất. Thấy Hoa Liên chạy rồi, con Yêu Long màu tím kia vậy mà lại chạy theo, mọi người chỉ thấy ánh tím lướt qua trước mắt, bóng dáng Yêu Long lập tức biến mất.

Nhìn tất cả mọi người đều xông vào Yêu Long huyệt, Thương Tình là người đi sau cùng đột nhiên lại dừng bước, nàng ta liếc nhìn xung quanh, sau đó hóa thành một luồng bạch quang vọt vào.