Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 88: Cường địch


Nhưng, lam bào lão giả hình như không có ý định tiếp tục phí lời với Hàn Phong, nhìn Hàn Phong như nhìn một con kiến, hừ lạnh một tiếng, nói:
 
- Xem ra ngươi không định ngoan ngoãn phối hợp, vậy thì đứng trách bọn ta bắt nạt trẻ con!
 
Lời vừa dứt, lam bào lão giả nhún nhẹ chân, một đường khí kình mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được đột nhiên xuất hiện dưới chân hắn, nơi khí kình xuất hiện, mắt đất xung quanh nứt ra như hình mai rùa.
 
Không đợi Hàn Phong trả lời, thân hình màu lam lóe lên một cái, cũng không thấy khí thế trên người biến đổi gì nhưng ngay một giây sau đó đã thấy xuất hiện trước mặt Hàn Phong, giáng ngay một đòn vào mặt Hàn Phong.
 
Nhanh quá!
 
Hàn Phong ngây người, nếu như không phải có tiên thiên đấu khí giúp đỡ, chắc hắn đã không thể theo kịp động tác của lam bào lão giả.
 
Lúc này, Hàn Phong căn bản không có cơ hội bỏ chạy, thấy thân ảnh màu lam áp sát, nhất thời không dám lao vào. Đấu khí trong cơ thể sớm đã được vận chuyển toàn thân, khoảng khắc thấy thân hình đối phương biến mất, hắn liền lùi vội ra sau, đồng thời cũng tung ra một quyền.
 
Động tác của Hàn Phong mặc dù rất nhanh nhưng lam bào lão giả thân là địa giai cao thủ, với thực lực hiện tại của mình, Hàn Phong không thể ngăn chặn được.
 
Thấy Hàn Phong không biết lượng sức, chống lại nhất kích của mình, lam bào lão giả khóe miệng khẽ nhếch lên một tia cười lạnh, đấu khí trên nắm đấm không hề dừng lại, trực tiếp giáng thẳng vào Hàn Phong!
 
Binh!
 
Một tiếng va chạm trầm đục vang lên, lấy hai người làm trung tâm, từng đường sóng khí không ngừng lan tỏa.
 
Khoảnh khác nắm đấm của hai người tiếp xúc, thân hình lam bào lão giả không hề động đậy, còn Hàn Phong thì bị sóng khí đẩy ngược lại phía sau, lam bào lão giả mới chỉ tung một quyền mà đaz có thể trực tiếp phá tan đấu khí của Hàn Phong.
 
Khí kình cường đại trực tiếp đập vào Hàn Phong, khiến khí huyết trong cuộn trào, không khỏi phun ra vài ngụm máu tươi.
 
Vừa đáp xuống, Hàn Phong phải lùi hơn chục bước mới có thể giữ cho thân hình được vững. Nhất kích này của lam bào lão giả khiến hắn bị thương không nhẹ.
 
Vội vàng lấy ra một viên đan dược trong ngực áo, trong khoảnh khắc bỏ vào miệng, Hàn Phong nhanh nhẹn quan sát địa hình xung quanh, có vẻ như đang tìm kiếm cơ hội bỏ trốn.
 
Thực lực của lam bào lão giả, hiện tại hắn không thể chống đỡ được, càng đừng nói sau lưng hắn còn có một hắc bào lão giả thực lực không hề thua kém nữa.
 
Nếu như hai lão già này cùng xuất thủ, dù hắn có chín cái mạng cũng không đủ.
 
- Ý? Vẫn còn đứng được cơ à, xem ra ta đã xem nhẹ ngươi rồi!
 

Lam bào lão giả sắc mặt cũng có chút kinh ngạc.
 
Phải biết lúc nãy mặc dù chỉ dùng ba tầng lực đạo nhưng thực lực của hắn đã đạt đến địa giai đỉnh phong, vốn tưởng có thể khiến tên tiểu tử trước mặt thừa sống thiếu chết, ai ngờ Hàn Phong vẫn có thể đứng vững.
 
- Lão nhị, làm gì vậy!
 
Hắc bào lão giả đứng bên cạnh hình như có vẻ bất mãn với hành động chậm chạp của đồng đội mình, khó chịu nói.
 
Trong mắt hắn, Hàn Phong chỉ là một nhân giai ngũ phẩm tiểu tử, căn bản không cần phải mất quá nhiều thời gian, nếu như không phải những tên khác trong phủ thành chủ đều bị phái đi làm nhiệm vụ khác thì cũng không đến lượt hai huynh đệ hắn động thủ.
 
Lam bào lão giả thấy sắc mặt đại ca mình không vui, không khỏi thấp giọng trầm ngâm nói:
 
- Tiểu tử này rất cổ quái! Nhìn bên ngoài thì là nhân giai ngũ phẩm, nhưng lúc nãy lúc tiếp một quyền của ta, ta cảm nhận sức mạnh mà hắn phát huy vượt xa phẩm cấp của mình, hơn nữa đấu khí hình như có chút không giống.
 
- Dù hắn có giãy dụa thế nào cũng không thoát khỏi lòng bàn tay ta, đừng lãng phí thời gian nữa, cùng nhau động thủ cho nhanh!
 
Hắc bào lão tử lúc nào cũng vội vàng như vậy.
 
Lam bào lão giả nghe vậy, đương nhiên cũng không có ý kiến, kì thực đối diện với một nhân vật nhỏ như Hàn Phong, một mình hắn là đủ, nhưng hắc bào lão giả là đại ca của hắn, hắn biết đại ca từ xưa đến nay không thích lãng phí thời gian nên đành gật đầu đồng ý.
 
Không thể không nói hai người quả nhiên là huynh đệ, ngay cả mắt cũng không thèm chớp, thân hình đồng thời khởi động, một trái một phải bay đến chỗ Hàn Phong.
 
Nhìn đối phương cùng nhau động thủ, Hàn Phong không kịp nghĩ, rút từ trong ngực áo ra một nhúm bột thuốc, ném ra ngoài. Bột thuốc trong nháy mắt bao phủ lấy toàn bộ cơ thể Hàn Phong.
 
- Hừ! Trò trẻ con, ngươi nghĩ làm vậy có thể ngăn được hai huynh đệ ta sao?
 
Lam bào lão giả thấy Hàn Phong làm vậy, sắc mặt không hề thay đổi, khó chịu nói.
 
Hàn Phong mặc kệ những lời chế giễu của đối phương, sau khi rắc xong bột thuốc, cố chịu đựng thương thế, xoay người bỏ chạy.
 
Loại bột thuốc này trước đây Hàn Phong luyện chế để phòng thân, có thể khiến đấu khí trong người đối phương tạm thời đông cứng, đối phó nhân giai võ giả bình thường, thậm chí cao thủ mới tiến nhập địa giai cũng có hiệu quả không tệ.
 
Nhưng, lúc này hắn đang phải đối phó với hai địa giai đỉnh phong cao thủ, đương nhiên hiểu những thứ này của mình không có quá nhiều tác dụng. Chỉ có điều lúc này hắn không có cách nào khác, chỉ có thể liều một phen, nếu không chỉ còn duy nhất một con đường chết.
 
Theo như hắn nghĩ, thứ bột thuốc này cùng lắm chỉ có thể ngăn chặn hành động của hai người một lúc mà thôi.
 
Nhưng Hàn Phong đã đánh giá quá thấp thực lực của hai người họ.

 
Lam bào lão giả thấy Hàn Phong ném bột thuốc, chớp mắt, vận khí trong người vụt chuyển, một tấm màng đấu khí mỏng được hình thành, bao phủ toàn bộ bề mặt cơ thể hắn. Số bột thuốc của Hàn Phong vừa tiếp xúc với tấm màng đó, lập tức bật ra.
 
Hai người căn bản không bị ngăn lại, một giây sau đã xuất hiện bên cạnh Hàn Phong.
 
Thấy hai người bọn họ vẫn đuổi theo, Hàn Phong cũng giật mình, hắn không ngờ tốc độ của hai người họ lại nhanh như vậy.
 
Không kịp nghĩ thêm điều gì, hắc bào lão giả nãy giờ vẫn chưa xuất thủ, mắt ánh lên một tia hung tàn, tung ra một quyền mà mục tiêu chính là lưng Hàn Phong.
 
Sức mạnh của địa giai đỉnh phong mặc dù Hàn Phong có thể đỡ được nhưng nhiệt huyết vẫn phun ra từ miệng hắn, cả cơ thể Hàn Phong mất khống chế, bay về phía trước.
 
Kình khí cường đại như gần như làm Hàn Phong suýt ngất.
 
Ầm!
 
Thân thể Hàn Phong đập mạnh xuống đất, trực tiếp tạo ra một hố lõm lớn, bụi đất xung quanh bắn lên mù mịt.
 
Hai lão giả thấy vậy, thoáng dừng lại, im lặng chờ đợi cho bụi tan bớt.
 
Hắc lão giả tin, nhất kích này đủ để Hàn Phong không thể động đậy, đây là sự tự tin của một đỉnh phong cường giả.
 
- Lần này thì tiểu tử còn lâu mới đứng dậy được!
 
Hắc bào lão giả cảm nhận khí tức yếu ớt đằng sau lớp bụi, bình thản nói.
 
- Tên tiểu tử này còn trẻ mà đã có thực lực như vậy, nếu như để hắn tiếp tục trưởng thành, tương lai nhất định sẽ có thành tựu, đáng tiếc hắn lại giết thiếu thành chủ, chỉ có thể trách mạng hắn không tốt.
 
Lam bào lão giả có chút nuối tiếc nói.
 
- Nhiệm vụ của chúng ta là bắt người, không cần phải nghĩ những chuyện khác.
 
Hắc bào lão giả lạnh lùng nói.
 
Lúc này, bụi đã gần tan hết, thân thể Hàn Phong dần dần lộ ra.
 
Quả nhiên như hắc bào lão giả nghĩ, Hàn Phong lúc này đang nằm bẹp trong hố, nếu như không phải trên người vẫn còn chút khí tức phản ứng yếu ớt, hai người thậm chí còn nghĩ hắn đã chết.
 
- Được rồi, đưa hắn đi, thành chủ bảo phải bắt sống!
 
Hắc bào lão giả lạnh lùng nói.
 
Lam bào lão giả nghe vậy, gật gật đầu tiến lên phía trước.
 
Đến bên cạnh Hàn Phong, đang chuẩn bị động thủ tóm hắn.
 
Đúng lúc đó, đột biến xảy ra, một đường cường quang chói mắt từ trong cơ thể Hàn Phong bất ngờ phát ra.