Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 71: Hội đấu giá


Hàn Phong không có giấy mời, nhưng được Tất Thanh Sơn dẫn đường, đương nhiên không bị bất cứ ai ngăn cản.
 
Bên trong, mọi chỗ ngồi đều đã kín hết, chỉ còn lèo tèo vài chỗ trống.
 
Tất Thanh Sơn không đưa Hàn Phong đến những vị trí này mà dẫn Hàn Phong đi theo một con đường nhỏ bên cạnh, vào một căn phòng, nói:
 
- Đây là căn phòng mà thương hội đặc biệt chuẩn bị cho ngài, hôm nay ngoài đấu giá những thứ của ngài ra, thương hội chúng ta vẫn còn vài món đồ chơi không tệ nữa, nếu như ngài thích, ngài có thể tham gia đấu giá. Ta còn chút việc phải làm, xin cáo từ trước.
 
Hàn Phong nghe vậy, gật gật đầu, Tất Thanh Sơn cũng không ở lại lâu, vội vã rời đi.
 
Lần này Phong Vân thương hội tuyên bố với bên ngoài sẽ đấu giá một số lượng lớn nguyên liệu vô cùng quý giá.
 
Có thể nói, những thế lực có mặt ở đây cũng là đều vì số nguyên liệu đó mà đến.
 
Hội đấu giá bắt đầu, hiện trường nhất thời trở nên yên lặng, Tất Thanh Sơn thần tình nghiêm túc, bước lên trên bục.
 
Bên dưới, mọi người thấy lần đấu giá này Tất Thanh Sơn đích thân chủ trì lập tức hiểu ngay những lời mà Phong Vân thương hội tuyên truyền hoàn toàn là thật.
 
Nghĩ đến đây, mọi người càng thêm chờ đợi.
 
Tất Thanh Sơn rất hài lòng với phản ứng vừa rồi. Hội đấu giá lần này nếu như tổ chức thành công, đối với Phong Vân thương hội mà nói là một món lợi không hề nhỏ.
 
Húng hắng giọng, Tất Thanh Sơn nhìn khắp một lượt, sau đó cao giọng nói:
 
- Hoan nghênh mọi người đã đến tham gia hội đấu giá lần này! Hôm nay sẽ do ta đứng ra giúp mọi người chủ trì hội đấu giá!
 
Sau mấy câu mở màn đơn giản, Tất Thanh Sơn ra hiệu cho hai cô gái mang vật phẩm đấu giá dầu tiên lên đài.
 
Vật phẩm đầu tiên vừa được đặt lên, ánh mắt mọi người nhất loạt dồn hết về phía ấy.
 
Tất Thanh Sơn chỉ vào vật phẩm trước mặt, nói:
 
- Đây là vật phẩm đầu tiên được đấu giá, răng nanh hỏa vũ diệm sư thú!
 
Tất Thanh Sơn vừa dứt lời, mọi người cùng ồ lên kinh ngạc.
 
Hỏa vũ diệm sư thú!

 
Là thứ trên người một địa giai ma thú!
 
Rất hài lòng với phản ứng này, Tất Thanh Sơn giới thiệu một lượt về răng nanh hỏa vũ diệm sư thú sau đó bắt đầu đưa ra giá khởi điểm.
 
Mọi người rõ ràng rất hứng thú với những gì liên quan đến địa giai ma thú.
 
Hàn Phong ngồi trong ghế lô, thấy vật phẩm đầu tiên được đưa ra đấu giá là nanh thú, không khỏi ngây ra, hơn nữa giá khởi điểm của răng nanh hỏa vũ diệm sư thú chỉ có một trăm kim tệ, so với cái giá mà Tất Thanh Sơn đưa ra thấp hơn rất nhiều.
 
Nhưng, trước phản ứng nhiệt liệt của mọi người, cuối cùng chiếc răng nanh hỏa vũ diệm thú ấy được bán với giá tám trăm kim tệ.
 
Bản thân Hàn Phong cũng phải giật mình, bằng bốn lần giá trị mà hắn bán cho Tất Thanh Sơn!
 
Nghĩ đến đây, cả hai mắt Hàn Phong cùng hướng về phía Tất Thanh Sơn, lão già này gian xảo hơn hắn nghĩ nhiều.
 
Tất Thanh Sơn dường như cũng cảm nhận được ánh mắt của Hàn Phong, liếc về phía ghế lô của hắn, lộ ra một nụ cười bối rối.
 
Nhưng Hàn Phong cũng không cảm thấy gì, thứ nhất những thứ này đối với hắn mà nói không có tác dụng, thứ hai, mấy người bọn hắn đang thiếu tiền nên cũng không muốn tính toán nhiều.
 
Hơn nữa, hắn tin dù có đổi sang thương hội khác, nói không chừng giá cả còn thấp hơn.
 
Nghĩ vậy, trong lòng Hàn Phong cũng cảm thấy thoải mái hơn.
 
Kì thực răng nanh hỏa vũ diệm sư thú mặc dù là nói là nguyên liệu luyện khí thượng phẩm, nhưng hiệu quả gia tăng cũng không quá lớn. Có thể bán được với giá tám trăm kim tệ, một phần vì nó là răng của địa giai ma thú, có giá trị sưu tập.
 
Vật phẩm đấu giá đầu tiên đã chấn động như vậy, mọi người không khỏi chờ đợi sự xuất hiện của vật phẩm tiếp theo.
 
Chỉ có điều Hàn Phong chẳng hào hứng mấy, bởi vì những thứ này đều là nguyên liệu mà hắn mang đến, không ngờ lại được người ta đấu giá điên cuồng như vậy.
 
Khoảng thời gian sau đó trôi qua rất nhanh, hội đấu giá cũng gần đến hồi kết thúc, Tất Thanh Sơn cao giọng nói:
 
- Tiếp theo sẽ là vật phẩm đấu giá cuối cùng, thượng phẩm đan dược hỏa linh tăng ích tán!
 
Hỏa linh tăng ích tán?
 
Hiện trường như vỡ òa, mọi ánh mắt đều dồn về phía trước hộp gấm nhỏ trong tay Tất Thanh Sơn, di chuyển theo từng động tác của ông. Hộp gấm vừa mở, một viên đan dược đỏ như lửa trong suốt nhất thời xuất hiện trước mắt mọi người.
 
Là đan dược thượng phẩm đích thực!

 
Đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu mọi người!
 
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều bị viên đan dược nhỏ màu lửa đỏ thu hút.
 
Vô cùng hài lòng với hiệu quả này, Tất Thanh Sơn đóng hộp gấm lại, ho khẽ một tiếng, nói:
 
- Hỏa linh tăng ích tán này là vật phẩm đấu giá cuối cùng, giá khởi điểm hai ngàn kim tệ!
 
Hai ngàn kim tệ!
 
Nếu như bình thường đó chỉ là một món tiền nhỏ, nhưng đối với hỏa linh tăng ích tán mà nói, không thể chỉ dừng ở cái giá đó.
 
Tiếp sau đó là một sự kích động dị thường, cho đến khí giá trị tăng lên sáu ngàn kim tệ, đại diện của một số thế lực có mặt về cơ bản sớm đã từ bỏ hỏa linh tăng ích tán.
 
Còn lại là cuộc chiến giữa các ghế lô, nhưng người có thể ngồi được vào ghế lô phần lớn đều là có thân phận và thực lực, đây mới chính là những người mua lớn nhất của hội đấu giá lần này.
 
Hàn Phong nhìn viên hỏa linh tăng ích tán trong tay Tất Thanh Sơn, đây là thứ mà Tất Thanh Sơn phải phái người đến thỉnh cầu rất nhiều lần mới mua được từ tay Hàn Phong.
 
Đương nhiên, ông không biết Hàn Phong có đan dược quý như vậy, vốn dĩ chỉ hi vọng nếu như Hàn Phong còn gì quý giá, có thể đưa giao cho thương hội của ông.
 
Ban đầu Hàn Phong không hề đồng ý với Tất Thanh Sơn, nhưng nghĩ đến việc hợp tác với La Mạn, phải cần đến một món tiền lớn, Hàn Phong đành phải đưa hỏa linh tăng ích tán mà mình mới luyện chế cho Tất Thanh Sơn.
 
Hỏa linh tăng ích tán mặc dù là loại đan dược vô cùng quý giá, nhưng đối với Hàn Phong mà nói, một chút tác dụng cũng không có, chi bằng trực tiếp giao cho Tất Thanh Sơn xử lý.
 
Tất Thanh Sơn sau khi có được hỏa linh tăng ích tán, thân tình kích động vô cùng, không thua kém gì phản ứng của mọi người lúc nãy.
 
Giá trị của hỏa linh tăng ích tán không ngừng tăng lên.
 
Cuối cùng, viên hỏa linh tăng ích tán được một vị khí ghế lô mua với giá một vạn kim tệ.
 
Kì thực, giá tiền đó đối với một viên hỏa linh tăng ích tán mà nói không cao. Tại sao cuối cùng lại chỉ có giá một vạn kim tệ nguyên nhân chủ yếu là vì những người có mặt đều biết thân phận của vị khách ngồi ở ghế lô số một.
 
Thấy nhân vật đó quyết tâm mua được hỏa linh tăng ích tán, đành phải biết ý từ bỏ.
 
Về chuyện này, Tất Thanh Sơn có chút thất vọng, theo như tính toán ban đầu của ông hỏa linh tăng ích tán này chí ít cũng phải bán được với giá một vạn năm ngàn kim tệ, hơn nữa đấy là còn tính chặt.
 
Ai ngờ, kết quả lại như vậy khiến ông có chút nuối tiếc. Nhưng xét tổng thể, hội đấu giá lần này rất thành công.
 
Hội đấu giá kết thúc thuận lợi, Hàn Phong không vội rời đi bởi vì hắn biết Tất Thanh Sơn sẽ đến tìm hắn.
 
Hội đấu giá lần này mặc dù vật phẩm đấu giá phần lớn là đồ của Hàn Phong nhưng ba mươi phần trăm trong đó cũng có đồ của Phong Vân thương hội, một thương hội thực lực hùng hậu như vậy đương nhiên phải có đủ vật phẩm trữ bị.
 
Chuyến đi này của Hàn Phong cũng không phải không có thu hoạch. Trước khi hội đấu giá bắt đầu không lâu, Tất Thanh Sơn đã lấy ra một thứ nhằm thu hút sự chú ý của Hàn Phong.
 
Hàn Phong nhận ra, đó là một miếng thiên mặc linh thiết.
 
Lúc hắn nhìn thấy miếng thiên mặc linh thiết, thần tình không khỏi chấn động, nhưng cái giá mà Tất Thanh Sơn còn khiến Hàn Phong ngạc nhiên hơn.