Này! Tôi Sẽ Không Kết Hôn Với Anh Đâu!

Chương 14

Sáng sớm hôm sau, Gia Nguyệt tỉnh dậy thì mới nhận ra mình đang nằm trong phòng ngủ chính. Đầu cô hơi đau một chút, hôm qua đã xảy ra chuyện gì a! Nhưng đột nhiên, bất ngờ, cô cúi xuống nhận ra mình trên người không mảnh vải che thân.

Aaaa!!! Gia Nguyệt gần như thét lên trong sợ hãi. Từng đoạn ký ức như tua lại trong đầu cô, mặt cô bất giác đỏ lên. Ôi ông trời ơi! Hôm qua cô đã làm cái chuyện quỷ gì thế này. Thật đúng là "gậy ông đập lưng ông"! Gia Nguyệt không ngờ, có ngày mình lại lâm vào hoàn cảnh này.

Cô thực ra là một người ghét kết hôn, nhưng tư tưởng cũng rất thoáng, Gia Nguyệt không quan trọng chuyện trinh tiết. Nhưng thật không ngờ, người cô trao thân lại chính là Hà Lăng..

Ôi! Làm sao cô có thể đối mặt với anh ta bây giờ đây.

Không được, cô phải thật tỉnh táo, Lâm Gia Nguyệt không phải là người yếu đuối, dễ bỏ cuộc như vậy. Tự tát vào má mình một cái, lại nhìn về phía cái tên đàn ông đang ngủ say phía bên kia.

Gia Nguyệt thầm nhủ với bản thân: "Đây chẳng phải chuyện to tát gì, coi như đây là bài học mà mày phải nhận khi đánh giá thấp đối thủ đi."

Nhưng mà nói thật sự nha, cô cũng là con gái mà, làm sao không thể không xấu hổ chứ.

Cô hiện tại không muốn thấy mặt anh ta nha! Thật xấu hổ mà

Ai da! Nghĩ vậy cô liền muốn vùng dậy.

Gia Nguyệt nhẹ nhàng, rón rén đẩy cánh tay của Hà Lăng sang một bên. Tay kia nhẹ giở chăn, cố gắng ngồi dậy thật vững vàng. Nhưng ôi thôi! Cảm giác đau đớn nổi lên giữa 2 vùng đùi khiến cô gần như nhắc nhớ lại chuyện đêm qua, khiến cho Gia Nguyệt đỏ mặt.

Cô cố gắng đứng dậy nhưng cảm giác thật là đau, nhưng tại sao quần áo lại ở xa thế chứ. Nhưng bất ngờ, GIa Nguyệt đi được vài bước thì đột nhiên vấp phải một cái giẻ lau, chân lại đau đớn, run rẩy mà gần như ngã xuống nền đất lạnh.

Thế nhưng, bất giác, cô lại cảm thấy có một bàn tay dang ra từ phía sau, đỡ lấy cô. ÔI! Là Hà Lăng!

Gia Nguyệt lúc này vô cùng biết ơn nhưng lại cảm thấy vô cùng xấu hổ nha! Cô để lộ cơ thể trước người khác giới như thế này là lần đầu tiên.

Mặt cô đỏ chín gần như quả táo, vội vàng giật cái chăn từ giường mà quấn lại.

Hà Lăng vừa tỉnh dậy không lâu, nhưng lại thấy cô vấp ngã thì sợ hãi. Không nhịn được mà bước xuống đỡ cô. Thế nhưng Gia NGuyệt lại làm ra cái hành động đáng yêu kia, khiến anh không nhịn được mà cười khẽ.

Anh cố tình phả hơi vào tai cô,

" Em đã là người phụ nữ của anh! Có gì phải ngại nữa chứ!"

Hà Lăng nói câu đó lại khiến cho Gia Nguyệt xấu hổ hơn, cô đỏ mặt, vùi vào đống chăn to, không dám ngẩng lên. Thế nhưng, cô vẫn không nhịn được mà nhỏ giọng nhắc nhở,

" Này! Anh làm ơn mặc đồ vào được không, thật xấu hổ nha!"

Hà Lăng nghe vậy thì cười to, anh còn cố tình ngả ngớn nói:

" Tôi chính là thích "khoe hàng" vậy đó! Đêm qua em vẫn chưa thỏa mãn được tôi.Tôi chính là muốn kích thích em."

Gia Nguyệt nghe vậy thì mặt đỏ hơn, quấn thân mình thành cái cục tròn vo rồi cố ý phản bác lại.

" Mặc kệ anh."

Hà Lăng nhìn những hành động của cô mà nhịn không được cảm thấy vui vẻ. Bao năm trôi qua, anh chợt nhận ra mình cũng vẫn luôn thương nhớ cô như vậy.

Một lát sau, anh cũng không bận tâm đến Gia Nguyệt nữa, mà đi thay quần áo. Trước khi ra khỏi phòng ngủ còn dặn dò một câu.

" Tôi ra trước, em thay đồ rồi ra nhanh. Tôi đi chuẩn bị đồ ăn sáng."