Này Chú! Em Yêu Anh

Chương 39: Vợ anh

Trước cửa cục dân chính đầy những chiếc xe hơi đổ đầy hai bên đường. Miên Sơ tự thắc mắc với chính bản thân mình. Chẳng lẽ họ cũng tới đây giống như cô và Phong Hàn.

Hôm nay cô và anh ăn mặc siêu giãn dị. Cô mặc áo sơ mi trắng form rộng, có thêu như con phượng trắng bên ngực trái, quần jeans lưng cao và chiếc túi chéo ngang vai. Còn anh cũng mặc một chiếc áo sơ mi trắng cổ trụ cùng bộ với cô. Hai người bước xuống xe trên chiếc Ferrari 488 Spider làm cho mọi người đi đường tò mò cũng phải ngoái đầu lại xem.

Đi vào cục dân chính, Phong Hàn và Miên Sơ lựa chọn một chỗ ngồi đợi đến lượt của mình. Nhiều cô gái không kiềm được phải ngoái đầu nhìn lén anh. Nhiều người còn ngưỡng mộ cặp đôi trai tài gái sắc ấy làm Miên Sơ thẹn thùng không dám ngẫn mặt lên. Có người còn nhận ra Phong Hàn chính là thiếu gia của tập đoàn Kenvin nên đã định nhường chỗ của mình cho anh nhưng anh đã từ chối. Anh muốn xếp hàng như hàng như bao cặp vợ chồng ở đây.

- Anh à! Đông như thế này thì bao giờ mới đến lượt mình. Em đói - Cô xoa cái bụng của mình, nhõng nhẽo.

- Em kiên nhẫn đi.

Nói rồi anh đặt lên trán cô một nụ hôn.

----------------------------

Đi ra khỏi cục dân chính. Nhìn hai cuốn sổ đỏ chói trên tay, bên trong còn có ảnh thẻ của cô và anh và cả chữ kí xác nhận của hai người. Cô không thể tin được, bây giờ cô đã chính thức là vợ của anh.

- Đi ăn chứ - Anh hỏi.


- Đã trễ giờ đi làm của em rồi. Em ăn ở căn tin cũng được, anh đưa em tới công ty đi.

- Ừ.

------------------------

Hôm nay ở công ty có cuộc họp quan trọng vì thế cô cần phải tham gia.

Anh đưa cô đến trước cổng công ty, sau đó phóng xe vụt đi mất.

Quay lại bàn làm việc của mình. Miên Sơ sắp xếp những tập tài liệu cần thiết để đem tới phòng họp.

Vừa bước vào cửa, cô đã đứng khựng lại vì cô thấy anh đang ngồi hiên ngang ngay ghế ngồi của chủ tịch. Mọi người ai thấy anh cũng bất ngờ, nhưng họ không dám đưa ra câu hỏi, chỉ lẳng lặng đi vào chỗ ngồi của mình. Phong Hàn thấy Miên Sơ đứng như trời trồng ngay cửa, anh vỗ tay lên chiếc ghế bên cạnh mình, ý bảo cô hãy ngồi vào vị trí đó.

Nhưng đúng lúc đó, Mạc Cẩm Vân bất thình lình ngồi vào chỗ mà thật ra nó là của cô.

Phong Hàn rụt bàn tay của mình ra khỏi ghế, Miên Sơ lúc này chỉ biết lẳng lặng đi vào chỗ ngồi ở cuối bàn họp.

Sau khi phòng họp đầy đủ tất cả mọi người. Anh bắt đầu phát biểu:

- Hôm nay, tôi thay mặt chủ tịch tham dự cuộc họp hôm nay. Mọi người chắc không xa lạ gì với tôi?

Mọi người đều đồng thanh trả lời, nhiều cô gái còn không giấu nổi nụ cười hạnh phúc.

Mọi người bắt đầu phát biểu về các hạng mục của mình trên máy chiếu. Anh lắng nghe rất chăm chú, đôi lúc anh còn đưa ra những câu hỏi làm họ không biết phải trả lời như thế nào. Cuối cùng họ lại bị bắt phải làm lại hạng mục khác.

Hôm nay, công việc của anh chính là nghe các hạng mục của họ sau đó báo cáo lên cho chủ tịch. Mạc Cẩm Vân sẽ là người đưa ra ý kiến, quyết định hạng mục của bọn họ. Còn cô như chỉ là một con bù nhìn. Công việc của cô ở phòng họp này chỉ là sắp xếp tài liệu cho họ. Nếu thấy cốc của họ hết nước thì cô sẽ đi rót.

Bỗng dưng anh nói:

- Hôm nay tôi muốn nghe thử hạng mục của giám đốc bộ phận biên tập, nghe nói cô đã giúp cho người giám đốc trước đây hoàn thành rất tốt?


Cô ta bất đầu toát mồ hôi hột. Hạng mục này đúng là cô ta đã ăn cắp của Miên Sơ, nhưng cô ta chưa kịp đọc nó đã phải giao nộp cho chủ tịch. Bây giờ cô ta phải làm sao? Móng tay cô ta bấu vào lòng bàn tay như muốn bật máu.

- Giám đốc? - Một nhân viên gọi tên cô.

Cô ta hoàn hồn, sau đó nhìn Phong Hàn điềm đạm trả lời nhưng trong lời nói của cô ta mang theo sự sợ sệt.

- Thiếu gia, hạng mục này đã được chủ tịch thông qua rồi ạ.

- Nhưng tôi muốn nghe cô thuyết trình về nói. Vì sau này cô sẽ là người dưới trương của tôi.

Mọi người bắt đầu xôn xao.

+) Sau này thiếu gia sẽ đảm nhiệm công ty sao?

+) không phải anh ấy sẽ giải ngũ chứ?

+) Tớ sẽ đi làm thật siêng năng nếu như anh ấy đảm nhận chức chủ tịch.

- Cô bắt đầu đi - Anh nói, phá tan bầu không khí nhộn nhịp của tất cả mọi người.

Mạc Cẩn Vân rời khổ chỗ ngồi của mình. Lê đôi chân nặng nhọc của cô ta tới trước bàn họp. Cô ta tìm trong máy tính một hạng mục nào đó. Sau đó bắt đầu phát biểu.


Ngay từ câu đầu tiên, mọi người đã bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai, bắt đầu bàn luận.

Hạng mục này trước đây là của Miên Sơ làm cùng với tất cả mọi người trong bộ phận. Vì thế họ nắm rất rõ tất cả các ý trong tài liệu đó. Hôm nay Mạc Cẩm Vân đứng đây nói một cách bừa bãi làm họ không thể chấp nhận được.

- Cô làm hạng mục này sao? - Anh hỏi.

- Là tôi làm - Cô ta bắt đầu sợ sệt.

- Tôi thấy mọi người có vẻ không đồng tình với những ý kiến cô nói.

Một nhân viên, đứng dậy phát biểu:

- Thiếu gia, hạng mục này thật ra trước đây đã từng là của Miên Sơ, lúc đó chúng tôi đã cùng cô ấy làm nó.

Miên Sơ nghe mọi người nói những lời này, trong lòng không khỏi xúc động.

Tác giả: Hani Vy