Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ

Chương 51: Quý cô ngược FA

Biên tập xong video làm lạp xưởng, Trình Nặc tạm thời chưa đăng ngay, tính đến bao giờ quay xong những video khác thì sẽ đăng lên trước giao thừa.


Tiếp theo, Trình Nặc bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu cần làm món cốm đường. Món này khá phức tạp, đầu tiên phải ngâm lúa mạch mấy ngày, đợi nó ra mầm mới có thể dùng để nấu đường. Nếp cũng phải ngâm trước, rồi lại hấp chín thành cơm nếp, cuối cùng phơi khô cơm thì mới rang được. Những thứ này đều phải chuẩn bị trước mấy ngày, nên Trình Nặc chuẩn bị từng bước một, mỗi ngày chụp một ít, cố dùng một ống kính chụp mấy lần, ngừa sau này chụp không đẹp, chụp lại thì phiền phức.


Nếu Trình Nặc chỉ có một mình thì phải liên tục đỡ ống kính, tìm gốc độ, qua lại liên tục. Mà lúc này, chỗ tốt của Tông Lãng được dịp thể hiện, trở thành nhϊế͙p͙ ảnh gia ngự dụng của Trình Nặc. Mấy ngày sau đó, anh dùng máy cơ còn thuần thục hơn Trình Nặc.


Nhân lúc làm cốm đường, Trình Nặc còn chuẩn bị làm bánh dày năm mới.


Bây giờ bánh dày bán trong chợ toàn làm bằng máy. Tông Lãng nói hồi nhỏ anh đã từng thấy ông nội làm bánh dày bằng tay. Nếp từ ngâm nước, mài bột, cho đến hấp chín giã mịn, đều là công việc đòi hỏi cả kỹ thuật lẫn sức lực. Nên đến mỗi lần làm bánh dày, đều là rất nhiều gia đình trong thôn cùng làm, hôm nay đoàn người này giúp nhà đông làm, mai lại đến nhà tây làm, cứ thay phiên luần lượt nhau. Thế nên rất náo nhiệt, bất kể đến nhà nào, cũng là một sân đầy người.


Trình Nặc nghe mà thích thú, mặc dù cô rất nghiêm túc chuẩn bị video phong tục năm mới, nhưng mấy ngày qua, cô luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó. Nghe Tông Lãng nói mới nhớ ra, đó là thiếu không khí.
Ăn Tết mà, dĩ nhiên phải đông người sôi nổi rồi, thế mới có không khí.


Đáng tiếc nhà cô cũng chỉ có cô và Tông Lãng.
Nguyên liệu làm bánh dày đều đã được Trình Nặc chuẩn bị xong, có điều lúc giã bánh dày phải dùng đến cối đá, nhưng thứ này không mua được.


Tông Lãng ngẫm nghĩ, cối đá không dễ mua, nhưng hồi nhỏ anh thấy không ít nhà trên cù lao đều có, dù bây giờ không dùng, song nếu tìm thì nói không chừng có nhà nào đó vẫn còn giữ. Thế là dẫn theo Trình Nặc đến từng nhà hỏi.


Nghĩ thì hay, nhưng một đường hỏi thăm lại không có nhà nào giữ. Trái lại có một nhà còn, tuy nhiên bây giờ đã thành máng ăn nuôi heo rồi…
Trình Nặc thất vọng, có điều chút thất vọng này nhanh chóng bị hạnh phúc thay thế.


Lúc Tông Lãng hỏi cối đá ở từng nhà, người khác hỏi anh dùng làm gì. Đều là người lớn tuổi cả, nói video weibo gì đấy chưa chắc họ đã hiểu, nên Tông Lãng cũng không giải thích phức tạp, chỉ nói là muốn ôn lại hơi thở năm mơi hồi nhỏ, muốn làm lại những món đồ ngày Tết lúc trước.


Người càng lớn tuổi càng nhớ ngày xưa, nghe anh nói như thế, ai ai cũng hứng thú. Vừa vặn vào tháng Chạp, mọi người đều đang rảnh rỗi. Thế là được chú Lưu thích góp vui nhất dẫn đâu, ba mươi bảy hộ gia đình trên cù lao, nhà nào cũng quyết định góp một ít, cùng Tông Lãng Trình Nặc làm đồ