Edit: Cu
Dưới tình huống hai chọi một, đi bên trái là điều tất nhiên, Phương Lập Hiên nhún vai một cái, kỳ thực thì đi bên nào cũng không vấn đề gì, mấu chốt là phải ngáng chân Cao Sóc.
Xe chạy được một đoạn, đường hẹp hẳn lại, xa xa có một ít nông trại lọt vào tầm nhìn, mà xe cộ thì không có cách nào để qua, hình thể Mèo Bự bự như vậy, mà vẫn bị An Tử Lâu cố chấp nhét vào xe, khó chịu muốn chết, xe vừa dừng liền chạy biến ra ngoài.
An Tử Lâu nhảy xuống xe, không biết móc từ đâu ra một viên tinh hạch ném ra xa, Mèo Bự lập tức dùng tốc độ nhanh như một con báo nhảy lên, vồ một cái, ngậm tinh hạch chạy về, sau đó đem tinh hạch đặt vào lòng bàn tay An Tử Lâu, chờ An Tử Lâu cho ăn mới ăn, m