Anh là một người làm nghệ thuật. Anh chăm chỉ và cần mẫn, nhưng vì từ nhỏ đã không ai coi trọng anh nên dù có cố gắng thế nào, anh vẫn không nghĩ rằng mình đã cố gắng. Vì thế, anh càng không thể ngừng cố gắng được.
Trong một lần biểu diễn, nhạc cụ mà Anh chơi bóng gặp trục trặc và không thể phát ra âm thanh. Từ đó, anh rơi vào trạng thái trầm cảm, anh luôn lo sợ rằng mình có thể sẽ không chơi nhạc được nữa.
Với người này, âm nhạc và nhạc cụ là cả cuộc sống với anh.
Anh ấy nghĩ rằng không thể biểu diễn nghệ thuật nữa, đồng nghĩa với việc cuộc đời này cũng kết thúc. Tôi hỏi anh rằng : "Vậy, nếu không thể chơi nhạc nữa thì anh sẽ chết ư?"
Câu trả lời dừơng như đã trở thành hồi chuông cảnh tỉnh.
Câu hỏi "Không thể chơi nhạc nữa thì sẽ chết ư?" Khiến bản thân bắt đầu nghĩ cách đối mặt với bản thân.
Cứ nghĩ mãi, nghĩ mãi, cuối cùng người đó bắt đầu trải qua giai đoạn "Kosotsuki taiken".
Nói đến " kosotsuki taiken " và "cảm giác rơi xuống tận đáy", mọi người thường nghĩ rằng đó là trạng thái cận kề sự thất bại của cuộc sống hay tinh thần suy sụp, thế nhưng, hai khái niệm đó hoàn toàn có ý nghĩa như vậy.
Trạng thái sau khi bạn đã nghĩ mãi, nghĩ đến thông suốt, mới gọi là "Kosotsuki taiken" hay còn gọi là "cảm giác rơi xuống tận đáy".
Vậy nên, cho dù bên ngoài trông bạn không giống với tình trạng "xuống tận đáy",nhưng có thể đối với bạn, bạn đã chạm đến giai đoạn "Kosotsuki taiken" Và ngược lại.