Trong phòng họp có rất nhiều người, cả trăm cặp mắt đồng thời nhìn lại, làm cho ngươờ ta cũng cảm thấy lúng túng. Bất quá Vương Siêu tốt xấu gì thì cũng đã khá thâm trầm tự nhiên, mỉm cười gật đầu với mọi người, sau đó nhìn thẳng về phía Tào Nghị, có vẻ rất là thong dong không bức bách.
Tào Nghị khi Vương Siêu vào, cũng ngưng bố trí nhiệm vụ, đưa tay giới thiệu: "Vị này là Vương Siêu huấn luyện viêc cao cấp Hiệp hội Đài quyền đạo của tỉnh, hành động lần này, cxung sẽ do anh ta hỗ trợ chúng ta bảo vệ hai phóng viên của đài truyền hình. Các vị có ý kiến gì không?"
Tào Nghị vừa nói, trong phòng đều có chút ồ lên, nhất là mỹ nữ ký giả Chu Giai cùng mấy nam ký giả khác.
Bất quá những người lãnh đạo trong phòng họp ánh mắt đều hướng về phía hai đặc cảnh ở phía sau Vương Siêu.
Hai đặc cảnh hướng về mấy người lãnh đạo này khẽ gật đầu, ánh mắt ra hiệu, hiển nhiên là truyền đạt lại tình huống vừa rồi thử sức Vương Siêu.
Không thể nghi ngờ, hai đặc cảnh này thử sức với Vương Siêu đều là ý của những người lãnh đạo này.
Bất quá Vương Siêu tốt xấu gì thân phận cũng là huấn luyện viên cao cấp Đài quyền đạo, mặc dù về tuổi tác có thể làm cho người ta hoài nghi, nhưng cũng không phải là là tiểu tử nhà quê nửa với.
"Khó trách Tào Nghị gới thiệu cho ta công việc này, chẳng lẽ là chuẩn bị thân phận cho ta, sau đó giúp đỡ cho hắn? Nếu như nói ta chỉ mới là một học sinh trung học mới tốt nghiệp, cho dù có thể đánh đấm cũng không có ai tin tưởng".
Vương Siêu đột nhiên lĩnh ngộ Tào Nghị tại sao lại bảo mình tới làm ở Đài quyền đạo quán.
"Thiên hạ không có bữa trưa miễn phí, Tào Nghị người này sâu như bể, dù sao cũng phải cẩn thận, không nên dính dáng quá nhiều, miễn cho đến lúc đó muốn rút lui cũng khó. Bên ngoài lợi dụng quan hệ tìm sự giúp đỡ để kiếm tiền là được rồi".
"Được rồi, nhiệm vụ cụ thể đều đã bố trí" Sau khi giới thiệu qua Vương Siêu, Tào Nghị nhìn đồng hồ trên cổ tay một chút, thu hồi ánh mắt, "Các vị, xe đều đã được chuẩn bị, hai giờ sau, tập hợp tại sân cửa trước, chuẩn bị hành động!"
Sầm! Một loạt tiếng động vang lên, mọi người đều đứng lên, theo thứ tự ra khỏi phòng họp.
"Tào Cục trưởng, hắn chính là để để bảo vệ an toàn của chúng ta?" Chờ mọi người ra hết, Chu Giai ở lại.
Chu Giai hôm nay mặc bộ đồ công sở màu đen, phối hợp với vóc người cao ráo, đường cong hình chữ S, khuôn mặt xinh đẹp, có vẻ hết sức hoàn mỹ, phát ra mị lực của một phụ nữ thời hiện đại.
Nhìn qua Vương Siêu, Chu Giai lấy tay cuộn micro lại, sau đó giao cho nam ký giả ở phía sau, vỗ vỗ đôi tay nhỏ bé, hỏi Tào Nghị vơi vẻ tràn ngập hoài nghi.
Hai người mặc dù đã gặp qua một lần, nhưng Chu Giai lần trước bất quá chỉ làm một cuộc phỏng vấn ngắn, huống hồ Vương Siêu lúc đó vẫn chỉ là một học sinh hèn mọn, không có khí chất, Chu Giai làm sao có thể nhớ được.
"Đại ký giả, không nên hoài nghi nhãn quang của lão Tào ta" Tào Nghị dùng ngón tay gõ lên mặt bàn, nhướn nhướn mày nhìn Vương Siêu nói: "Đại ký giả không tin thân thủ của ngươi, biểu diễn một chút đi".
"Quyền thuật của ta chỉ đối địch, không biểu diễn" Vương Siêu nghe thấy Tào Nghị nói, hai tròng mắt khẽ chuyển động, nhìn ra bốn phía, cuối cùng nói ra một câu. Đồng thời đến gần Tào Nghị, dụng lời nói nhỏ đến mức bản than cũng cơ hồ không nghe thấy: "Quyền thuật cảu ta còn chưa luyện đến bước ám kình, đánh người còn có thể, nhưng mà làm chuyện khác thì không được, huống hồ, khi ta luyện quyền, cũng không học qua biểu diễn, ngươi không phải cố ý chơi ta đấy chứ".
"Ngươi sao không nói sớm!" Tào Nghị cũng nhỏ giọng trả lời: "Bất kể thế nào, ngươi tốt xấu cũng phải biểu diễn một chút, cha của Chu Giai này là Tỉnh ủy thường ủy, Tỉnh ủy phó thư ký, trông coi khối văn hóa, cũng quản lý về mạng. Chú của nàng ta cũng là Thị ủy thư ký, ngươi nghĩ đi, không chiều ý nàng ta thì có gì tốt không?"
"Giật mình, Chu Thiên Lương là chú của nàng ta?" Vương Siêu đối với đại nhân vật một tay che trời Thị ủy thư ký Chu Thiên Lương cũng có biết.
"Ngươi nghĩ sao!" Tào Nghị trong lỗ mũi hừ hừ hai tiếng: "Lão tử hành động lớn như vậy, nghe lệnh của Tỉnh ủy công an, bộ tưởng ký giả nào cũng có thể di theo làm phóng sự sao? Ta nói thật, cho dù là ký giả của trung ương đến đây, ta cũng đá đít đi chỗ khác! Người đã không đủ, làm sao có thể chia ra bảo vệ mấy ký giả này!"
"Càng huống chi, đây là một sự kiện truyền thông trọng đại, nếu như Chu Giai theo dõi làm phóng sự thành công, phát ra cũng là một sự kiện có giá trị lớn, có lên làm giám đốc đài truyền hình tỉnh cũng là danh chính ngôn thuận. Ngươi giúp đỡ thế nào cũng có chỗ tốt".
Hai người nhỏ giọng nói chuyện với nhau rất nhanh, Vương Siêu lập tức đã lĩnh ngộ được, lập tức thanh âm điều chỉnh lớn lên, giọng nói cũng biến đổi: "Mặc dù không biểu diễn, nhưng nơi này cũng không có người ngoài, Tào cục trưởng cũng là bằng hữu của ta, ta sẽ đánh một bộ quyền".
"Ồ!" Chu Giai nhìn thấy Vương Siêu cùng Tào Nghị thì thầm, trên mặt cũng khẽ cười lạnh. Bạn đang đọc chuyện tại
TruyệnFULL.vnVương Siêu khí chất trên người mặc dù đã có chút lão thành, nhưng tuổi thật sự là che dấu không nổi, huống chi Chu Giai là con nhà quan, gặp qua không ít đại quan, quan uy trên những người này mạnh hơn hắn không biết bao nhiêu lần.
Cho nên Chu Giai tự nhiên sẽ không bị "vương giả chi khí" trên người Vương Siêu đàn áp.
"Tào Nghị không là điều không ra cảnh sát, tùy tiện tìm một đệ tử Đài quyền đạo luyện tốt tốt một chút sao chứ. Đài quyền đạo cước pháp đẹp mắt, nhưng để bảo vệ người, vẫn không bằng tùy tiện điều ra một cảnh sát".
Chu Giai cũng không phải là nhân vật không biết gì, trong lòng có vài phần tỉnh táo, cũng biết lần này theo dõi làm phóng sự hết sức nguy hiểm. Nhìn thấy Vương Siêu làm qua loa, trong lòng rất là bất mãn, liền mở miệng kêu Tào Nghị đổi người bảo vệ, nhưng sau đó Vương Siêu nói sẽ đánh một bộ quyền, lập tức lại khiến cho nàng hứng thú.
"Tốt, vậy Vương… Vương sư phụ biểu diễn một chút đi" Chu Giai do dự xưng hô một chút, cuối cùng dùng loại từ ngữ là người ta dở khóc dở người.
Vương Siêu cũng không nói lời nào, thân thể chợt lóe, vù một cái, đã vọt lên cái bàn làm việc rộng lớn, động tác nhanh nhẹn kinh người, ngay cả Tào Nghị nhìn thấy tâm thần cũng chấn động.
Vương Siêu vọt lên, đặt chân không tiếng động, cái bàn ngay cả rung một cái cũng không có, sau đo hai chân biến ảo rất nhanh, dọc theo bàn làm việc đi một vòng, bàn tay vũng ra thành tư thế Bát quái chưởng.
Sau khi đi một vòng rất nhanh, Vương Siêu lại đi lên trên đỉnh lưng dựa của mấy cái ghế ở bốn phía của cái bàn.
Những cái ghế họp này, lưng dựa rất cao, cho dù là một đứa con nít đứng lên trên, cái ghế cũng sẽ ngã xuống. Nhưng Vương Siêu lại đi được rất bình ổn, trước ánh mắt ngạc nhiên của Chu Giai, Vương Siêu lại đi thêm một vòng lớn, cuối cùng nhẹ nhàng đạp lên bàn rồi vọt xuống đất.
"Hay!"
Tào Nghị tự nhiên có thể nhìn ra một loạt bộ pháp này của Vương Siêu biểu đạt thoái công kinh người cùng sự nắm chắc lực đạo thăng bằng. Nhưng người đầu tiên kêu hay cũng không phải là hắn, mà lại là Chu Giai.
"Cái này của ngươi hình như là cái gì Bát quái…" Chu Giai giọng nói có chút hưng phấn: "Năm ngoái ta trong quân khu Bắc Kinh có xem Lý gia gia luyện qua…"
Hình như ý thức được mình nói lỡ miệng, Chu Giai vội vàng ngừng nói, quay ra gật đầu hài lòng với Tào Nghị: "Chính là hắn bảo vệ, ta rất hài lòng".
Tào Nghị lúc này mới thở phào một hơi, "Đi tới văn phòng của ta nghỉ ngơi một chút, đợi hai giờ sau xuất phát".
Văn phòng của Tào Nghị Cục trưởng bố trí rất là trang nhã, sau khi uống trà, Chu Giai phát huy nghiệp vụ ký giả, đối với Vương Siêu hỏi đông hỏi tây. Vương Siêu nói chuyện nửa thật nửa giả, đều nhất nhất hóa giải qua.
Bất quá Vương Siêu cũng có ý tìm hiểu Chu Giai, nói chuyện cũng không lạnh như băng, hơn nữa Tào Nghị thỉnh thoảng ở bên cạnh điều tiết không khí, cũng có vài phần không khí hòa thuận.
Hai giờ rất nhanh trôi qua.
Trời đã tối, màn đêm buống xuống, nhưng trước sân của cục công an đã đậu chỉnh tề hơn hai mươi xe cảnh sát chờ phân phó, các cảnh sát chống tội phạm võ trang, áo chống đạn, đầu đội mũ bảo hộ, súng, đều đã chỉnh tề.
Ngay cả Vương Siêu cũng được phát cho một bộ áo chống đạn cùng mũ bảo hộ.
Tào Nghị bố trí hết sức chu đáo, tất cả nội dung, kế hoạch hành động, Vương Siêu cxung không biết, chỉ có nghe theo an bài, đi theo Chu Giai lên một xe cảnh sát.
Bởi vì là người bảo vệ, cho nên hai người được bố trí ngồi cùng một xe cảnh sát, hương thơm trên người Chu Giai cố ý vô ý truyền tới mũi của Vương Siêu, khiến cho Vương Siêu hít sâu một hơi, lim dim hai mắt, rồi mới đem một số ý niệm trong đầu khu trừ ra ngoài.
U oa u oa! Còi xe cảnh sát vang lên, một loạt xe cảnh sát rời khỏi Cục công an.
Nhưng vừa ra khỏi thành phố, còi xe cảnh sát liền ngừng lại, ngay cả đèn xe cũng không sáng. Từng nhóm xe yên lặng chia ra đi, một giờ sau, xe rẽ vào một con đường nhỏ, sau khi rẽ bảy tám lần gì đó, phía trước đã xuất hiện một khu xưởng tối đen.