Việc buôn bán đối tượng tốt nhất để kiếm tiền là gì? Không thể nghi ngờ đó chính là tiền của chính phủ.
Đồng thời, việc buôn bán mà thu lợi ít kém nhất cũng chính là tiền của chính phủ.
Một cái kiếm lời nhiều nhất, một cái thu lợi ít nhất, hai cái chỉ khác nhau hai chữ: "Quan hệ".
Có quan hệ, chỉ với số tiền hoa hồng vài trăm vạn, có thể mua được những thứ có giá trị hàng triệu thậm chí là hàng tỷ. Hơn nữa mấy trăm vạn này lại có thể chi trả vào tài khoản ngân hàng, đây chính là cảnh giới kiếm tiền sạch sẽ tối cao nhất, Vương Siêu xem ra, cái này cũng tương đương với hóa kình trong quyền thuật.
Không có quan hệ, vậy chỉ có thể nhìn người khác phát tài, cho dù là làm ăn với chính phủ, cũng chỉ có thể đưa ra hóa đơn mà thôi.
Vương Siêu từ ngày khai trương công ty Thiên TInh, vẫn lỗ một ít. Có thể nói nếu như không có cơ hội tốt xuất hiện để xoay chuyển, ba tháng sau, mọi người cũng chỉ đem đồ đi bán sell off, trả lại mặt bằng, dựa theo cổ phần mà chia số tiền còn lại cho mọi người.
Lúc đầu Vương Siêu đầu tư năm vạn, một nửa là do lý lẽ của Diêu Hiểu Tuyết thuyết phục, một nửa còn lại cũng là do ý niệm muốn tự mình kiếm tiền trong đầu, dù sao cái chức huân luyện viên trấn thủ Đài quyền đạo quán này cũng không thể làm mãi được, tiền lương cao tới đâu, cũng chỉ là làm công cho người ta mà thôi.
Chỉ là hắn đối với việc buôn bán kiếm tiền một chút cũng không thông, vừa lúc gặp mấy sinh viên đang muốn gây dựng sự nghiệp này, cũng gia nhập thử một lần. Nào biết đâu rằng mỗi ngày một lỗ, tiền thuê nhà, điện nước, thuế má, giám sát kỹ thuật, quản lý tài sản tùm lum thứ phải tính toán làm cho tâm phiền ý loạn.
"Cuộc sống nhìn như đơn giản, thật ra phức tạp hơn quyền thuật nhiều".
Vương Siêu trong mấy tháng qua trong lòng luôn cảm thán đạo lý này.
Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ sinh khác trong lòng cũng lo lắng, mặc dù mỗi ngày cxung chạy tới chạy lui tất tả, đi khắp chung quanh để kiếm khách, kinh nghiệm buôn bán cũng có không ít, nhưng thu nhập nhẫn như cũ không có gì khởi sắc.
"Nói là một chuyện, mà làm lại là chuyện khác" Sáu sinh viên này thông qua thực tế, rốt cuộc cũng đã hiểu rõ đạo lý này. Cho tới mấy lần gần đây, Diêu Hiểu Tuyết gặp mặt Vương Siêu cũng có vài phần ngượng ngùng.
Dù sao, công ty này quá nửa là tiền cảu hắn. Ba tháng mà vẫn lỗ như vậy, cũng khó mà gặp mặt nhau, các sinh viên này cũng tu luyện tới cảnh giới chai mặt.
Đêm như dòng nước lạnh lẽo, bầu trời có một đám mây hình đóa sen trôi qua, vầng trăng sáng trong chiếu gọi xuyên qua mây. Hồ nước sóng nhè nhẹ đánh vào bờ, hơi nước thấm vào lòng người, có vẻ cực kỳ có ý cảnh.
Sau khi cùng Tào Nghị nói chuyện điện thoại xong, Vương Siêu cũng trầm tư: "Thì ra khí vận xoay chuyển, cũng có quan hệ đến lực lượng, lão Tào ơi là lão Tào, với khả năng cùng sự nhẫn nại của ngươi, thân phận thần bí, hậu thuẫn vững mạnh, không lẽ có mưu đồ gì với ta? Bất quá ta hiện tại ngoại trừ một chút quyền thuật ra, có thể đánh nhau, cũng không còn gì khác. Chân trần thì không sợ mang giày, có tiền mà không kiếm thì không phải là tác phong cảu ta, trước tiên xem tình hình rồi hãy nói".
Biết rõ là đối phương dụ dỗ, nhưng vẫn không cầm lòng được.
Công ty mạng Thiên Tinh mặc dù không lớn, nhưng dù sao Vương Siêu cũng là lần đầu tiên đầu tư, cũng không muốn nó sụp đổ. Càng huống chi, có sự giới thiệu của Tào Nghị, hắn tự nhiên hiểu rõ, sau này cũng có có không ít chỗ tốt.
Sau khi suy nghĩ, Vương Siêu tâm tư cũng dần dần bình ổn lại, hít thở cũng đều đặn. Vung cây thươgn trong tay lên, thân thể đồng thời chuyển thế phát kình.
Vương Siêu cầm thương đứng tấn, chính là theo tư thế Long xà hợp kích.
Cay thương mà Đường Tử Trần lưu lại, sau dày trước mỏng, dài hai thước chín, toàn thân sáng bóng, mơ hồ có một chút ánh đỏ, lại thoang thoảng có mùi ngải cứu.
Cây thương này cầm trong tay rất có lực, khi rung lên lực đàn hồi rất mạnh, người bình thường cầm lấy thân thể cũng sẽ chuyển động theo thương, căn bản nắm giữ không được thương thế.
Bất quá đó mới là binh khí tốt, thương là bách binh chi vương, Lão Xá trong văn chương có tả qua "Năm là đao, tháng là côn, cả đời là thương".
Thời cổ đại chế thương, đã ngiên cứu rất nhiều, đầu tiên là chọn cây con, chăm sóc nó, không cho phép ra nhánh, cũng không cho phép có thương tổn, đợi sau mười năm phát triển, mới chế thành thân thương, dùng ngải cứu xông vào trong ruột cây, khiến cho càng thêm có lực đàn hồi, cuối cùng mới gắn đầu thương vào.
Binh khí được chế ra như vậy, phối hợp với ngựa tốt, trong chiến trận chém giết, thật sự là chém người như phạt cỏ.
Không thể nghi ngờ, cây thương do Đường Tử Trần lưu lại cũng được chế tác công phu như thế, cũng không biết là từ đâu mà có được.
Vương Siêu một tay đè đuôi thương, thương cũng không thoát khỏi tay, đặt ngang sườn, dùng lực eo phối hợp với lực tay vung lên.
Cán thương rung động rất nhỏ, nhưng tới đầu thương, biên độ dao động càng lúc càng lớn, vẽ ra thành từng vòng tròn mờ ảo. Cứ nha là một cây bút lông, như thần long vẫy đuôi trong hư không viết ra những chữ tuyệt đẹp.
Đầu thương rung động, Vương Siêu cả thân thể cơ bắp cùng xương cốt cũng rung động rất nhỏ, cũng không biết là người dẫn động thương thế, hay là thương thế khống chế người.
Một thức Long xà hợp kích này, có Mã thế, Xà hình, Long hình, còn có ý và thế của Ưng hình lăng không hạ kích, đầu thương vận kình thành hình tròn, các dạnh các thức cũng ẩn chứa Thái Cực kình thế ở trong.
Một thức Long xà hợp kích, hình như dung hợp tất cả sự huyền bí của quyền thuật.
Ánh trăng êm ái chiếu xuống, Vương Siêu ý niệm hoàn toàn nhập thần, đột nhiên cảm giác được bản thân như biến thành một con mãng xà thật lớn, đang trườn bên bờ hồ, ngửa đầu hâp nạp ánh trăng trên trời.
Ánh trăng dần dần tràn cả thân thể, Vương Siêu cảm giác được, thân thể của mình dần dần mọc ra một lứon vảy, vừa dày vừa nặng, trên đầu có hai chỗ phình ra, cuối cùng lại mọc ra hai cái sừng rồng.
"Xà biến long!"
Đột nhiên, bầu trời xuất hiện một ánh kim quang, làm cho Vương Siêu tỉnh lại. Bạn đang đọc chuyện tại
TruyệnFULL.vnSắc trời đã sang, mặt trời đỏ rực đã mọc lên, kim quang đã làm cho Vương Siêu tỉnh lại chính là mặt trời.
"Đứng tấn nhập thần, lại là vào ban đêm?" Vương Siêu đột nhiên nhớ tới lớp vảy trên người, trên đầu mọc sừng, vội vàng sờ đầu sờ thân, cũng không có phát hiện gì dị thường, sờ sờ lên huyệt Thái Dương của mình, cũng không có gồ lên.
"Thì ra là mộng!"
Cười cười, suy nghĩ một hồi, mới hiểu được: "Có thể là lỗ chân lông toàn thân đóng lại lâu, sau khi nhập thần lại sinh ra ảo giác mọc vảy, công phu lên huyệt Thái Dương, trở thành mọc sừng".
Nhẹ nhàng hoạt động thân thể, lại cảm giác được không chút mệt mỏi, lại có cảm giác như ngủ rất ngon.
"Đây là bước nhập thần trong quyền thuật, đứng tấn đã thành như vậy, công phu mới có thể vào thân" Vương Siêu thu thương, trở vào trong biệt thự, đối với tình huống đêm qua cũng cảm thấy có chút thần kỳ, suy nghĩ hồi lâu, rốt cục cũng hiểu rõ ràng là chuyện gì xảy ra. "Đêm qua sau khi nhập thần, ý niệm của ta cũng không khống chế thân thể, nhưng thân thể lại vẫn tự giác đứng tấn rung động? Cái này chẳng lẻ là thượng tầng công phu vô ý mà động trong Thái Cực quyền kình? Khi lâm địch, gặp kình lực, tự nhiên bộc phát khiên dẫn, không suy nghĩ, địch bất động, ta bất động, địch vừa động, ta đã động trước!"
"Nhưng hôm qua ta cũng ngẫu nhiên mới nhập thần. Hiện tại muốn làm lại cũng khó mà được, muốn vận dụng vào quyền cước, chẳng phải là còn kém xa mười vạn tám ngàn dặm sao?"
Vương Siêu nghĩ tới thượng tầng công phu nhập thần, vô ý mà động vận dụng vào quyền cước, nhưng ngay cả thử vài lần, đều cảm giác không đúng. Liền biết bản thân chỉ là ngẫu nhiên trong lúc vô tình mà bước vào.
"Loại này không thể cưỡng cầu được, chỉ có thể sau này trong khi luyện công may mà gặp thôi, gặp nhiều lần thì mới có thể đúc kết kinh nghiệm được".
Suy nghĩ hồi lâu, biết không có thể cưỡng cầu, Vương Siêu cũng buông xuống.
Trong lúc này, đột nhiên Tào Nghị lại điện thoại tới: "Ngươi rốt cuộc có làm hay không? Chúng ta đã bắt đầu bố trí hành động rồi".
"Ta sẽ tới ngay!" Vương Siêu lúc này mới nhớ ra chuyện Tào Nghị hôm qua nói, lập tức kêu taxi, nhanh chóng tới Cục công an.
Xe vừa tới dừng lại trước cửa Cục công an, đã thấy trước cửa có mấy người đang đứng canh, nghiêm túc đứng thẳng, bộ dáng không phận sự miễn vào. Vương Siêu vừa nhìn, biết vào không được, đang chuẩn bị gọi điện cho Tào Nghị thì có hai người mặc đồ rằn ri từ bên trong đi ra.
"Ngươi chính là Vương Siêu?"
Hai người này chừng hai bảy hai tám tuổi, một người mặt mày vuông vắn, một người mày rậm mắt to, đều cao khoảng thước tám, cả người rắn chắc cường tráng, bước đi trầm ổn không tiếng động, có vẻ đã được huấn luyện đặc biệt. Vừa nhìn đã biết là đặc cảnh đã trải qua rèn luyện khắc khổ.
"Chính là ta" Vương Siêu trả lời.
"Tào cục trường bảo chúng ta dẫn ngươi vào, đi thôi!" Hai người sau khi xác nhận thiếu niên trước mắt chính là Vương Siêu, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc cxung khó tin không ít
Hai đặc cảnh nhìn nhau ánh mắt trao đổi có chút ăn ý, lập tức thu lại vẻ mặt ngạc nhiên, rồi đặc cảnh mặt vuông vắn đưa tay ra.
Vương Siêu thấy đối phương tỏ vẻ thân thiện, tự nhiên không thể thất lễ, vội vàng đưa tay ra bắt.
Khi hai người nắm chặt tay nhau, Vương Siêu đột nhiên cảm giác được đối phương dùng sức, như là hai gọng kềm kẹp chặt bàn tay mình, cơ bắp xương cốt của bàn tay bị đè ép, truyền đến sự đau đớn.
"Ồ! Thì ra là thử dò xét?" Vương Siêu chợt hiểu ra, cánh tay rung lên rất nhỏ, như là một cây thương vậy.
Đồng thời sau đó, các đốt xương trên ngón tay cái rung động, hướng ra ngoài, vừa lúc chạm vào hổ khẩu của người đặc cảnh nọ.
òô! Hư!" Đặc cảnh này chỉ cảm thấy cánh tay của mình bắn ra, một luồng lực truyền đến eo, sau đó hai chân nhũn ra, thân thể không tự chủ được mà khụy xuống.
May mắn hắn phản ứng nhanh nhẹn, vừa cảm thấy không hay, lập tức trụ lại đầu gối, mới không có ngồi bệt xuống đất.
Mà lúc này, Vương Siêu bất động thanh sắc rút tay ra, lộ ra vẻ mặt nửa cười nửa không.
Một chút dò xét không chiếm được cái gì tốt, hai đặc cảnh lập tức lại trao đổi ánh mắt, "Tào cục trường đang ở bên trong phân phối nhiệm vụ, nhanh đi vào thôi!"
Vương Siêu gật đầu, theo bọn họ vào trong cục, sau khi vòng vo một hồi, thì đi tới trước một phòng họp khá rộng.
"Báo cáo!"
"Vào đi!"
Cửa phòng họp mở ra, vào bên trong, Vương Siêu thấy toàn bộ đều là đặc cảnh, phía trước là một cái mô hình sơ đồ rất lớn, bên cạnh là đèn chiếu, Tào Nghị đang đứng trước đồ hình chỉ trở ngang dọc nói cái gì đó.
Trừ cái đó ra, ở một bên là mỹ nữ ký giả Chu Giai cùng mấy nam ký giả quy phim chụp hình cũng đang ngồi nghe.
Vương Siêu vừa tiến đến, ánh mắt mọi người bị hấp dẫn đều quay về phía hắn.