Nàng cũng híp mắt nhìn ta. Một hồi lâu, nàng đột nhiên cười nói “Đại tỷ, 2 chúng ta cũng đã già rồi”
Ta gật đầu, “Muội xem, hài tử này cũng đã trưởng thành, chúng ta như thế nào có thể không già đây? Được rồi, Dược Nhi, trong khoảng thời gian trước, muội đã đi đâu, tại sao vẫn không thấy muội hành tẩu trên giang hồ? Nếu không phải lần trước muội con xuất hiện thì ta đã tưởng muội biến mất rồi!”
Nàng híp mắt nhìn ta, một hồi lâu mới nói “Có chút việc.”
Ta híp mắt, nhìn nàng một hồi lâu, nghĩ không ra 1 thiết nữ nhân như nàng thì có thể có chuyện gì khoá chân nàng được
“Để ta đoán xem, nhị tỷ đã không mang thai rồi đấy chứ, đã thế còn sinh hài tử. Tình thời gian đến nay, hài tử hẳn đã hơn 2 tuổi rồi, nhị tỷ, ta đoán có đúng không? Võ lâm minh chủ chung quy không thể bụng mang dạ chửa, ôm hài tử bước chân vào giang hồ!” Phù dung cười tủm tỉm nói.
Ta giật mình nhìn chằm chằm vào mắt nàng “Có thật không? Muội sinh bảo bảo rồi? sao mà bọn ta không biết chút tin tức nào?”
“Đương nhiên là thật, đại di, bọn ta nghĩ tới nghĩ lui, nhị di sinh bảo bảo, Lãnh gia bọn ta vốn có 1 chút tin tức, chỉ là không bán thôi!” Lãnh Thâm Lam không biết xuất hiện từ lúc nào
“Tiểu quỷ, sao ngươi lại giống với lão nương của ngươi như thế, có phải là muốn nếm thử kiếm của nhị di không?” Dược Nhi cười lạnh mà nhìn chằm chằm Lãnh Thâm Lam
“Nhị di, tha cho ta đia, nhị di, người là 1 võ lâm minh chủ, có thể nói là 1 đại tông sư, như thế nào có thể khi dễ 1 hậu sinh vãn bối như ta, không sợ khi truyền ra ngoài sẽ làm cho mọi người chê cười sao?”
Dược nhi cười ha ha , “Ta sợ cái gì người chê cười, thứ mà Diệp Dược Nhi ta yêu thích nhất chính là ý lớn hϊế͙p͙ nhỏ. Ta xem hậu sinh vãn bối như ngươi sẽ làm sao đây! Tiếp kiếm!” Dứt lời, nàng liền rút trước kiếm bên hông ra, đâm vào Lãnh Thâm Lam
Một lớn một nhỏ, liền bắt đầu tại đình trong vườn truy truy đánh đánh.
“A! Hay là nhị tỷ thích dùng phương thức này để biêu đạt tình cảm của mình, quả nhiên, đúng là vẫn không lớn nổi!” Điện Thanh thấy vậy, lắc đầu
Ta quay đầu lại nhìn nàng, phát hiện nguyên lai không biết từ lúc nào, Nhuận Hồng và bảo Nhi cũng đã qua tới, cũng khoanh tay trước ngực mà xem 2 người các nàng biểu diễn
Bên môi Nhuận Hổng nổi lên 1 nụ cười lo lắng
Bảo Nhi kêu lên “Nhị tỷ, cố lên! Nhị tỷ, cố lên! Tranh thủ đánh cho tiểu quỷ này phát khϊế͙p͙, đến lúc đó chúng ta có thể nhìn xem tên họ Lãnh sẽ làm sao bây giờ, ha ha!”
Ta nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ 1 tiếng không ổn, nói với Nhuận Hồng, quân đội của Lãnh Mạc [tình hình là ta ko nhớ rõ tên của anh nỳ nữa, hình như ảnh xuất hiện ở Q cơ T.T] đã tới phải không?” Trách không được bên ngoài âm ĩ như vậy
Nhuận Hồng cười nói “Đúng vậy, bọn họ bao vây ở tầng trong cùng!”
Điều này có nghĩa là gì?
“Là ta để cho bọn bao vậy, dù sao cũng sẽ như vậy, chi bằng để cho quân đội của mình bao vây, trên danh nghĩa là bao vậy nhưng kỳ thật là bảo vệ. Có 1 tầng bao vây này, bọn họ có muốn tiến vào nơi này thì cũng không dễ dàng! Thế nào, có phải là rất thông minh không?” Nhận Hỷ đứng trên gờ tường, khoanh tay trước ngực, nói với bọn ta “Thâm Lam, không nên trốn, con lại dùng phương thức đối phó với ta để đối phí với nhị di!”
Lãnh Thâm Lam như vậy, liền hô lên 1 tiếng. Sau khi chỉ nghe được 1 chuỗi âm thanh ồn ào thì thoáng cái tiến ra 10 mấy con chó nhỏ. Dược Nhi biến sắc, khinh thân lên, đứng ở bên người Nhận Hỷ, 1 chưởng đánh lên đầu nàng “Là ngươi dạy hư hài tử!”
Nhận Hỷ nhanh chóng nghiêng đầu, trở mình lại, cười to “Tỷ tỷ, mặc dù tóc tỷ đã bạc trắng nhhưng thoạt nhìn vẫn giàu tinh thần như vậy, động tác 1 chút cũng không giống với lão nhân gia!”
Ta vỗ vỗ cái trán đau đớn, lại tới rồi, đánh xong tiểu tử, lại bắt đầ muốn đánh mẫu thân
Quả nhiên, Dược Nhi thân hình như điện, hai người ở trên gờ tường truy truy đánh đánh.
“Thật hoài niệm cuộc sống như thế này, quả nhiên đã trở về!” Bên môi Điện Thanh nở nụ cười ôn nhu như thuỷ
Ta nhìn quanh bọn tỷ muội, đám người, tất cả đều có loại vẻ mặt này, trong đầu không khỏi mà rút quất. Rốt cuộc màn độc thủ ở phía sau đã tước đoạt đi nụ cười của các nàng. Muốn tiêu diệt Diệp gia ta là được sao? Hết lần này tới lần khác, cùng bọn ta đối địch là bọn quốc sư quyền lực nhất 14 nước. Mà các nàng lại phải đối mặt với việc phu quân mình lại đột nhiên trở thành kẻ thù giết cha
Trong khoảng thời gian này, là ta a, là ta tước đoạt đi niềm vui của các nàng. Nếu không phải tại ta, thì sao phụ thân có thể chết như vậy đây?
Cái chết của phụ thân giống như một tảng đá lớn đè ép lòng ta đến không thở nổi. Báo thù, muốn sống đã trở thành trụ cột quan trong nhất trong khoảng thời gian này. Ngẫu nhiên, cũng có thể ngẫm lại bọn nhỏ, cũng có thể ngẫm lại…. Vấn Hiên.
Lúc nghĩ đến Đường Vấn Thiên, hận đến mức trái tim cũng phải rỉ ra máu rồi
“Thời gian đã không còn nhiều, Tiểu Hạ có hồi âm chưa?” Ta nhỏ giọng nói.
“Vẫn chưa, không biết tại sao mà vẫn không có hồi âm!” Lãnh Thâm Lam đứng ở 1 bên đáp lời. Mẫu thân hắn thay hắn đánh nhau với Dược Nhi, hắn thanh nhàn rồi
“Dùng bộ câu đưa tin cho Tuyệt Hoàng, để cho nàng tự mình đi 1 chuyến, xuất động cáp hải chiến thuật!” Ta hừ lạnh nói. Tên Vũ Sa Thiên này mặc dù 2 mắt không còn nhín thấy, nhưng bọn ta đưa nhiều bồ câu đưa tin đi như vậy, tất hẳn sẽ có đại sự phát sinh. Đã vậy còn cản trở đường đi cjủa nàng, người này, có thật có thể đem đến cho Tiểu Hạ hạnh phúc sao? Chỉ là tập hợp lại, bất quá thì cùng nhau chờ chết thôi, như thế nào có thể khó khăn như vậy! Hắn không cho nàng trở về, thì ta càng muốn mang nàng trở về
Lãnh Thâm Lam lĩnh mệnh đi. Ta nhìn theo bóng lưng của hắn, hài tử này, mới mấy tuổi mà cư nhiên đã hiểu chuyện như vậy, Nhận Hỷ mặc dù thất bại nhưng lại sinh ra đứa con tốt như vậy, thật có phúc khí vô cùng
Đã đến lúc này rồi sao? Bao vây sơn trang, bây giờ để cho bọn họ mang trang nô đi đào tẩu, vốn đã đến lúc
Ta ra hiệu với Nhuận Hồng, nàng gật nhẹ đầu
Trong hốc lát, tất cả trang nô đã được triệu tập đến 1 chỗ. Ta nhìn bọn họ, cười nói với LÃnh Thâm Lam “Hôm nay đem cái ngươi triệu đến, ta nghĩ, mọi người đã biết xảy ra chuyện gì rồi, phải không? Ngày 15 tháng 8, đó là sinh tử tồn vong trước mắt của tỷ muội Diệp gia ta, cho nên, Thâm Lam, ngươi mang theo bọn họ rời đi, mấy con chó, cũng mang đều mang đi!”
Lãnh Thâm Lam nghe vậy, 2 tróng mắt đỏ lên, 1 hồi lâu mới nói “Đại di, ta cũng sẽ không đi, Ngân Phát sơn trang này là tâm huyết của ta và Tiểu Hạ di, nếu bỏ mặc như vậy, trong lòng ta không thoải mái!”
“Lãnh môn trên toàn nước có nhiều phân điểm như vậy, các người tuỳ tiện đi đến nơi nào là được. Chỉ cần ngươi không chết thì Lãnh môn sẽ không bị diệt, sẽ thành truyền kỳ cujả 14 nước! Đi đi, Thâm Lam, a di và mụ mụ sẽ không có việc gì. Bọn họ muốn giết chúng ta, thì phải có bổn sự này mới được!” Ta cười, nháy mắt với hắn
Bên môi hắn chậm rãi nở nụ cười, giương giọng nói với trang nô “Mọi người nghe thấy chưa? Chúng ta rời đi!”
Cánh cửa sơn trang mở ra, Lãnh Thâm Lam mang theo chúng trang nô và mấy trăm con chó, đi ra ngoài. Nhưng là, bây giờ trừ quân đội của Lãnh Mãc đang vây quanh, còn có nhiều quân đội của Long Nộ và quân đội của Phong quốc
Nói cách khác, trong 14 nước, trong vòng 1 thời gian ngắn ngủi, cư nhiên đã có tới 3 nước, quả nhiển là lao sư động chúng a. Ta nghĩ. Long Nộ sớm đã đóng quân ở đây rồi. Xem ra, hắn không có lập tức vọt đến Ngân Phát sơn trang, công lao của Đường Vấn Thiên không nhỏ
Muốn vượt qua tầng quân đội thứ nhất, rất dễ dàng; tầng thứ 3, cũng dễ dàng; nhưng là, qua tầng thứ 2 thì thật sự khó khăn
Gió thổi vù vù. Long Nộ cỡ chiến mã, thân thế uy phong, lạnh lung nở nụ cười
Bọn tỷ muội chúng ta nghênh đón tại trang môn, cùng với quân đôi 3 nước, lạnh lung đối mặt
Ta phi thân lên đứng ở trên nóc nhà, các nàng cũng theo lên. Bọn ta đứng trong gió đêm, bên dưới là 1 chút hoả quang, có vẻ thật đẹp đẽ
Ta giương giọng nói, “Tưởng sĩ sí quốc xin khai mở 1 còn đường, cho tiểu chủ tử các ngươi trở về nước!”
Người Sí quốc thức thời tránh ra nhường đường. Lãnh Thâm Lam đứng yên, cũng không vội cử động
Ta lại giương giọng, “Quốc chủ, mời ngài nhường cho hắn 1 con đường, tất cả mọi chuyện là do tỷ muội bọn ta gây ra, không liên qujan đến bọn nhỏ và các trang nô!”
Khoé môi Long Nộ khẽ động, một hồi lâu mới nói “Chỉ sợ ta nhường đường thì có người sẽ bỏ trang mà chạy!” Vừa nói, hắn vừa hữu ý vô ý mà liếc mắt nhìn Hàn Mai 1 cái
“Ai dám nghi vấn lời nói của đại tỷ ta. Long Nộ, thức thời thì hãy nhường 1 con đường, nếu không, các tướng sĩ Sí quốc, các người không ngại cùng ta song mặt giáp công đây chứ? Đến lúc đó, e rằng các ngươi cũng chẳng có mạng mà trở về! Ha ha ha!” Hàn Tuyết hồng y thiết giáp, kỵ mã đứng ở ngoài vòng chiến, lớn tiếng quát hắn
Hắn cau mày, quay đầu ngựa lại, lúc nhìn thấy gương mặt của Hàn Tuyết, sắc mặt lược lược thay đối, trợn mắt mở ta, một hồi lâu nói không nên lời
“Như thế nào, có phải ngươi muốn thử không?” Hàn Tuyết chau mi nói
“Chỉ cần các ngươi cam đoan, mấy người phụ nữ này sẽ không đi!” Bàn tay to của hắn hướng lên trên nóc nhà 1 ngón tay, thoạt nhìn thì không có mục tiêu nhưng luôn chỉ trúng 1 ũư tử
“Không vấn để gì, nếu tỷ muội ta đạ cung kinh bồi tiếp đại giá thì sẽ không đi! Hàn Tuyết, lại đây!” ta vung tay lên, Hàn Tuyết liền kẹp lấy bụng ngựa, phi thân vào trong trang, đem quân đội của Long Nộ tách rathành 2 nửa
Thừa dịp hỗn loạn này, Lãnh Thâm Lam liền mang theo trang nô, hạo hạo đãng đãng rời đi. Lúc đi tới bên cãnh Long Nộ, hắn đối với hắn ta lộ ra 1 nụ cười khiêu khích
“Quốc chủ, sau này còn gặp lại. Lần sau gặp mặt, ta, sẽ là địch nhân lớn nhất của ngươi!” Dứt lời, hắn liền cười ha ha
Long Nộ lạnh lùng nhìn hắn “Ta đợi ngày ngươi lớn lên!”
Lãnh Thâm Lam không nói, nghên ngang dẫn đám người rời đi
Trên đoạn đường đi thông suốt vô trở, tới vòng vây bên ngoài, hắn quay đầu lại nhìn bọn ta, bắt tay làm loa, hét to với mấy người bọn ta “Đại di, nhị di, tất cả các di, mẫu thân, các ngươi hảo hảo chờ ở đây! Ngày 15 tháng 8 chưa tới, bọn họ sẽ chưa động thủ. Mọi việc không nên xúc động, ta sẽ nghĩ biện pháp cứu các ngươi ra ngoài!”
Hắn dứt lời, liền xoay người rời đi. Bọn ta nhìn theo bóng lưng của hắn, trong lòng thở ra 1 hơi thật dài
Bây giờ, bên trong Ngân Phát sơn trang chỉ còn lại mấy tỷ muội bọn ta rồi
Ta quay đầu lại, nhìn hàn Mai, “Muội có nói với hắn cái gì không?”
Nàng gật đầu, giương giọng nói, “Long Nô, ta và ngươi, nợ máu sẽ trả bằng máu! Gặp lại!” Dứt lời, liền phi thân vào trang.
Cứ như vậy? Ta giật nhẹ khóe môi, đã thấy Long Nộ kéo dây cung, giương về phía tỷ muội ta