Lãnh Cung Hoàng Hậu

Quyển 3 - Chương 25-2: Bao vây Ngân Phát sơn trang – Phần 2

Chỉ cần các nàng uống xong thì tóc sẽ có thể đen lại như trước. Là ta quá ích kỷ rồi, phụ nữ tóc đen sao có thể sống tốt với mái tóc bạc trắng a


Ta và Phù Dung nhìn nhau cười. Đã lâu rồi nàng không còn ầm ĩ muốn mổ xẻ người chết, còn nghiêm túc đi theo ta hái thuốc, cho đến lúc này, ta mới phát hiện, nguyên lai, hạnh phúc lớn nhất cả 1 người hành y là được đường hoàng hái thuốc, là người chữa bệnh, hảo hảo nghiên cứu dược lý


Nếu không phải sự đời này đã làm cho ta vướn vào chứng tâm bệnh thì ta nghĩa, ta còn sẽ còn là Diệp Dược Nô luôn vùi đầu vào nghiên cứu dược liệu
Một nữ tử bị Đường Vấn Thiên mỗi ngày dây dưa


“Hắn rốt cuộc tại sao không giết ta? Rốt cuộc tại sao chung quy lại thích đấu đá với ta như vậy?” Ta nghiêng đầu nghi hoặc hỏi


Phù Dung cười nói “A, ta nghĩ tới nghĩ lui, người này hành tung quá mức khả nghi. Ta nói tại sao đại tỷ của ta cũng không tính là quá kém, hơn nữa lại còn nổi danh trên giang hồ, thế mà tại sao lại không có người nào đến cầu hôn. Cuối cùng mới phát hiện, nguyên lai không phải là chưa từng có ai đến cầu thân, mà là bởi vì có người đã đem những người này hù doạ trở về, nói không chừng còn giết luôn rồi. Mà tên Đường Vấn Thiên này, theo ta thấy, hắn là đang hướng về tỷ. Đại tỷ, nếu ta đoán không làm, thì lúc đó có lẽ hắn đã thích tỷ rồi, chỉ là giữa chừng lại xuất hiện 1 Tuyên Tuyết Dung. Ta đến này vẫn không nghĩ ra, tại sao Đường Vấn Thiên lại mang nàng ta tới nơi này, hơn nữa, lúc Tuyên Tuyết Dung chết, rõ là là đã biết tỷ hạ độc nàng rồi mà nàng vẫn cứ uống thuốc độc. Vậy thì chỉ có 1 cách giải thích, nàng ta nhân ra tỷ, có chết, cũng muốn giá hoạ cho tỷ”


Phải không? Bên môi ta nở nụ cười bất đắc dĩ “Lúc đó ta không biết Đường Vấn Thiên, ta xác định, trước kia chưa từng gặp qua hắn!” Ta nhớ Đường Vấn Hiên đã từng nói qua, bọn họ nói rằng ta rất giống 1 nữ tử mà họ biết, đó là bởi vì nàng ta sao? Hơn nữa, trong mật phòng của Đường Vấn Thiên, ta đã từng xem qua những bức hoạ vẽ ta, những lại chỉ có 1 bóng lưng, không biết là ai


“Nhưng hắn năm lần bảy lượt hãm hại ta, rốt cuộc là vì cái gì?” Ta cau mày, tâm tư của người này quá khó hiểu. Còn nữa, hắn mấy lần nhắc tới số lượng không đủ, thế cho nên trên chiếc áo tiểu da dê của hắn có biết chữ sổ “980”, rốt cuộc là ám chỉ cái gì?


Lắc lắc đầu, ta cười “Mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, ta cũng sẽ không có khả năng nào dây dưa cùng hắn nữa. Hạnh phúc của ta đã được quyết định phương hướng cuối cùng, đó chính là Đường Vấn Hiên”


Nàng cười gật đầu, “Cùng hoàng đế vạch rõ giới tuyến thì mới là nữ tử Diệp gia. Đại tỷ, rốt cuộc tỷ đã nghĩ thong suốt rồi. Tên Đường Vấn Hiên kia vốn là 1 người không tồi, lúc trước hắn đi ra từ phòng của tỷ là ta đã biết rồi, tất hẳn là tỷ dụ hắn đến trong phòng mình, sau đó dụ dỗ không được, thẹn quá hoá giận, tự mình xé quần áo, vu oan giá hoạ cho hắn, có phải hay không? Tỷ đã là mẫu thân của 3 hài tử, cư nhiên nam tử như vậy mà cũng không tha, thật là ỳ si đại nhục, đại tỷ!” Nàng cười, lui ra phía sau 2 bước


Ta híp mắt nhìn nàng “Muội hình như là tận mắt nhìn thấy, Phù Dung, đã có người nào nói với muội rằng người như muội rất đáng sợ hay chưa?”


Nàng gật đầu “Ta biết a, nếu sợ thì sao có thể thích mổ xẻ người chết đây?” 2 tròng mắt sáng quắc của nàng phát sáng. Ta đột nhiên cảm thấy cả người phát lạnh, cảm giác chình mình khi đứng trước mặt của nàng không có 1 chút bí mật nào đáng nói


Cuối cùng cũng chế được 1 viên dược, ta nhướn nhướn mày, viên dược này hiệu quả rất tốt, không những làm tóc phục hồi lại thành màu đen mà đồng thời cũng có thể làm cho người ta trẻ lại 10 tuổi


Đó là tuổi thanh xuân a! Trăm ngàn năm qua, tất cả mọi người đều muốn trước sinh bất lão, đi tìm thuốc trường sinh bất lão nhưng lại không có. Có thể luyện được vài khối thuốc làm cho chình mình hồi phục 10 năm thanh xuân đã vốn là việc trái với sinh tử tuần hoàn rồi


Từ xưa đến nay, sinh lão bệnh tử là thiên lý mà nhân sinh không thể thay đổi được, muốn vi phản tự nhiên thì phải nỗ lực rất lớn. Ta không nghĩ nỗ lực này quá lớn, cho nên, ta vất vả vi phản tự nhiên, chỉ là 10 năm mà thôi, hẳn là không ít người them muốn


Ta ngẩng đầu nhìn bầu trời, một hồi lâu mới nói, “Chờ việc này qua đi, tỷ muội ta liền vào hoàng lăng Hoàng quốc thắp cho phụ thân nén hương. Về phần Đường Vấn Thiên, thù cha không đội trời chung. Hắn giết cha của ta, ta cũng đi giết phụ thân của hắn, cướp đi đệ đệ của hắn, dùng người thân của hắn để đối phó với hắn, nói vậy, hắn cũng sẽ không sống yên thân!”


“Nếu tỷ ôm cái tâm tư này thì hat cát hạnh phúc còn sót lại trong tay sẽ lại mất đi, đại tỷ! kỳ thật, sự tình lúc đó đã qua đi rất nhiều năm rồi, thực không thể khảo nghiệm, nếu như việc này là thật thì đã là bí mật của 14 nước. Chưa người nào từng thừa nhận rằng mình có tham dự vào cái chết của phụ thân chúng ta. Thái tử thì thê nào? Lúc ấy hắn có động thủ hay không cũng không có 1 người nào biết mà kể lại!” Nàng cau mày phân tích


Ta cau mày, “Ta mặc kệ, hắn phải bị thân nhân của mình hành hạ đến chết. Hắn trốn không được lien an. Phụ thân của hắn là cừu nhân của con mình, đệ đệ của hắn  là cừu nhân của ca ca, ta không thể làm khác được!”


“Nhưng là, tỷ lại gả cho đệ đệ của cừu nhân đấy, Đường Vấn Hiên. Tỷ xem, từ lúc tỷ cứu hắn trong bữa tiệc tuyển phi, bọn ta liền đã biết, trong lòng của tỷ không từ bỏ được hắn. Nhưng là, tỷ lại e ngại hài tử trong bụng, gạt hắn sang 1 bên. Sự thật chứng minh, hài tử này với tỷ là vô duyên, người hữu duyên chính là Đường Vấn Hiên. Tỷ có thể dùng lý trí để hành xử với Đường Vấn Hiên nhưng lại không thể dùng lý trí để hành xử với Đường Vấn Thiên, tại sao? Một người phụ nữ, trong lòng có 2 nam nhân, hơn nữa, 2 nam nhân ấy lại là huynh đệ đồng phụ đồng mẫu [cùng mẹ cùng cha], tỷ cũng biết, mặc kệ kết quả thế nào, tình cảm giữa huynh đệ bọn ta cũng không thể trở lại như trước nữa. Tỷ đã đối với Đường Vấn Thiên bất công rồi?” Nàng nháy mắt với ta


Ta híp mắt, “Đường Vấn Thiên cho muội bao nhiêu tiền? Tại sao muội nói tốt cho hắn?”
Nàng thoáng giật mình, chau chau mày, một hồi lâu mới nói “Hắn cho ta 1 toà thành trì, đem tất cả Hoàng quốc cho ta. Tỷ nghĩ gì vậy, ta sao có thể cần tiền của Đường Vấn Thiên. Tiền của ta còn chưa đủ sao?”


Ta cười, nhìn nàng “Đây quả là kết quả thất vọng. Ta đối với Đường Vấn Hiên là hi vọng, còn đối với Đường Vấn Thiên lại là thất vọng, đây là điểm khác nhau giữa 2 bọn hắn. Cũng không phải là nói ta yêu Đường Vấn Hiên nhiều hơn, yêu Đường Vấn Thiên ít hơn. Kỳ thật, 2 nam nhân đó trong lòng ta đều trọng [nặng] như nhau, chỉ là, một người đã tổn thương ta quá sâu, còn 1 người lại luôn che chở ta, ở bên ta. Muội nói xem, ta sao có thể không chịu ơn hắn đây? Trước đây, ta đã nói với hắn, nếu như có kiếp sau, Diệp Dược Nô ta quyết sẽ không phụ hắn. Bây giờ, ta đã chết qua 1 lần, vậy đây chính là kiếp sau của ta rồi, cho nên, ta sẽ không phụ hắn, ta, phải gả cho hắn!”


Nàng híp mắt nhìn ta, một hồi lâu mới gật đầu “Chúc tỷ hạnh phúc, đại tỷ! Nhìn thấy tỷ xác minh chính mình muốn cái gì như vậy, ta thật sự rất cao hứng cho tỷ!”


Lời chúc phúc của nàng làm lòng ta thật cao hứng, trong lòng không khỏi mong muốn này 15 tháng 8 trôi qua mau 1 chút, ta và Vấn Hiên sắp có thể thành thân rồi


Ta không nghĩ ra bất cứ lý do nào có thể chia cắt 2 người bọn ta. Trước đây, nếu không phải tại hắn nhiều lần thoái nhượng thì ta và Đường Vấn Thiên vốn không có cơ hội, không phải sao?
“Nếu tỷ không đuổi hắn đi thì thành thân với hắn ngay trong Ngân Phát sơn trang cũng là 1 chuyện tốt!” Phù Dung cười


“Ta là sợ sau khi thành thân với hắn, hắn sẽ không chịu rời khỏi Ngân Phát sơn trang mà muốn cùng chúng ta đồng sinh cộng tử. Nếu như biết ta có cái gì bất trắc thì hắn sợ là không có dũng khí sống sót. Hắn đã mất đi ta 1 lần, ta không muốn hắn lại phải đối mặt với tình huống này nữa. Nếu như chưa từng có được thì khi mất đi, sẽ không quá thương tâm, phải không? Nếu đã có trong tay, rồi lại mất đi trong nháy mắt, muội nói xem, tình huống này, bảo hắn sao có thể chấp nhận đây? Hắn đã từng vì ta mà giết người vô số, cũng từng vì ta mà luyện công phu rất mạnh, cũng từng vì ta mà đùa bỡn với quyền thuật. Ngay lần đầu tiên hắn nhìn thấy ta, hắn đã quyết định cứu ta, 1 nam nhân như vậy, ta sao có thể nhẫn tâm lại làm tổn thương hắn đây!” Ta nói, trong tâm đau đớn. Cái này nam nhân, cái này nam nhân…


“Sau ngày 15 tháng 8 liền đi tìm hắn đi. 1 nam nhân như vậy, nếu tỷ không đi tìm hắn thì để ta tiếp nhận là được rồi!” Thanh âm của Dược Nhi từ phía sau truyền đến


2 người bọn ta kinh hỉ quay đầu lại, nhìn thấy nàng hồng y tóc bạc, mỉm cười đứng ở trong gió. Thắt lưng giắt 3 trượng trường kiếm [ thanh kiếm dài 3 trượng], tay cầm 1 thanh nhuyễn roi màu đỏ, vô cùng anh tư hoán phát, vô cùng xinh đẹp. Nguyên lai, đây là cảm giác khi soi gương. Ta híp mắt, tinh tế đánh giá nàng.


Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết