Một nhà Ôn đại nhân ở bên ngoài của cung chờ đợi hồi lâu tất nhiên là đã sớm nhận được tiểu thái giám báo tin vui, biết được khuê nữ nhà mình đã được vào cung. Mọi người sau khi biết tin vẻ mặt lại cũng không giống nhau.
A Uyển vừa ra khỏi cửa cung liền thấy được cha mẹ của mình cùng với ba ca ca đã lâu không gặp đều ở bên ngoài cung chờ đợi mình, thật là kinh hỉ. Cũng bất chấp lễ nghi gì đó liền chạy chậm tới cùng mọi người trong nhà chào hỏi: ”A cha a nương gần đây khỏe không? Đại ca nhị ca tam ca các ngươi thế nào tới rồi!” Trong giọng nói cũng là nồng đậm mừng rỡ.
Chỉ là của cung dù sao cũng không phải là địa phương tốt để nói chuyện, Ôn phu nhân sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của A Uyển, biểu lộ đau lòng trên mặt không thể nghi ngờ: ”A Uyển của chúng ta đều gầy đi nhiều, vẫn nên về nhà rồi nói sau.” Đoàn người liền đi tới chỗ xe ngựa, ba ca ca của A Uyển tất nhiên là cưỡi tuấn mã ở phía trước mở đường.
Không khỏi nói, ba ca ca của A Uyển lớn lên cao to tuấn tú, lại cưỡi con ngựa cao to ở trên đường tất nhiên là bị chú ý, còn có các cô nương có chút lớn mật đem tú khăn a túi thơm a ném tới trong ngực bọn họ.
A Uyển ở trong xe ngựa tất nhiên là tránh không được bị Ôn đại nhân một trận hỏi, chỉ là Ôn phu nhân cường ngạnh yêu cầu tất cả phải chờ A Uyển hồi phủ sau hãy nói, hiện tại trước đừng mệt nhọc. A Uyển nhìn thấy mẫu thân viền mắt một trận nóng ướt, từ nhỏ nàng cũng chưa có rời đi người Ôn phu nhân quá lâu, bởi vì Ôn phu nhân lo lắng thân thể của nàng, tất nhiên là hận không thể thời thời khắc khắc đều đem A Uyển đặt ở trước mắt mới tốt.
Tuyển tú lần này vẫn là thời gian mà A Uyển cùng Ôn phu nhân tách ra lâu nhất, A Uyển trong lòng cũng thật là tưởng niệm, ôm cánh tay Ôn phu nhân bắt đầu làm nũng nói: ”A nương, con gái luôn nhớ mong ngài, ở trong cung hận không thể mọc cánh bay ra ngoài gặp ngài đâu.”
Ôn phu nhân điểm nhẹ chóp mũi A Uyển: ”Đều là đại cô nương, còn thích cùng a nương làm nũng như thế đấy.”
Mà nhóm ca ca ở bên ngoài xe ngựa đưa tới động tĩnh mà ngay cả A Uyển ở trong xe ngựa cũng cảm giác được: ”Con gái lớn hơn nữa cũng không còn là con gái của ngài nha, đúng rồi a nương, các ca ca không phải là còn ở bên ngoài sao, sao đột nhiên đều hồi kinh tới đây?”
Ôn phu nhân nắm tay A Uyển cười nói: ”Tất nhiên là a nương đi báo tin cho các ca ca con trở về, con vừa vào cung tham tuyển a nương liền nghĩ, con nếu chẳng may được tuyển thượng, cũng không biết khi nào thì mới có thể được cùng các ca ca con gặp mặt, chi bằng liền đem bọn họ đều gọi trở về. Nếu là không được tuyển, nhóm các ca ca con trở về đoàn tụ một phen cũng là tốt. Chỉ là…”
Nói xong Ôn phu nhân liền có chút nghẹn ngào, thu được tin A Uyển được lưu lại bài tử, nghĩ nữ nhi tiến vào thâm cung sẽ cùng mình chia lìa, được gặp lại còn khó hơn nữa, trong lòng vốn khổ sở, hiện tại càng không khống chế nổi.
A Uyển thấy thế cũng đỏ vành mắt, trong nội tâm nàng làm sao không biết trong lòng mẫu thân giờ phút này đang suy nghĩ điều gì, chỉ là gạo đã thành cơm, chuyện vào cung này là ván đã đóng thuyền, tuy là có tâm muốn mẫu thân thoải mái, nhưng những lời sinh ra lại giấu ở trong miệng, thế nào cũng nói không lên lời.
Ôn đại nhân thấy hai nữ nhân nhà mình một lớn một nhỏ khóc thành một đoàn, lắc lắc đầu, một câu cũng không nói. Duy chỉ có nữ tử và tiểu nhân là khó giáo dưỡng, đặc biệt nữ nhân tâm tình chấn động lớn không dễ trêu như vậy, điểm này Ôn đại nhân vẫn còn biết đến.
Sau khi về đến nhà, đầu tiên là A Uyển trở về tiểu viện của chính mình, để nha hoàn thiếp thân của mình là Bạch Lộ và Lục Ý hầu hạ rửa mặt chải đầu một phen. Hai nha hoàn này đều cùng bản thân cùng nhau lớn lên, hầu hạ mình đã mười mấy năm, có thể nói đối với sở thích của mình thuộc như lòng bàn tay, rời phục vụ của các nàng nửa tháng vẫn là không có thói quen.
Để Bạch Lộ và Lục Ý mặc quần áo lên người cho mình, trong lòng A Uyển lại nghĩ, tiến cung lần này không biết được vị phân gì, nhưng theo gia thế của mình thì cao nhất cũng chỉ là chính thất phẩm thường tại, cái này còn phải xem Hoàng thượng có tư tình đối với chính mình hay không, bằng không vị phân tòng thất phẩm tuyển thị đối với nữ nhi tiểu quan ngũ phẩm nàng mà nói đã là rất tốt.
Nếu tiến cung vị phân quá thấp, liền không thể mang theo nha hoàn của mình, cứ như vậy, còn lại A Uyển ở trong cung không có một tâm phúc giúp đỡ, đường này cũng khó đi hơn.
Sau khi rửa mặt chải đầu xong, A Uyển liền dẫn bọn nha hoàn đi tới trước chính viện cùng mẫu thân và nhóm ca ca nói chuyện. Đã lâu không gặp ba ca ca, tất nhiên là thân thiết một phen, chỉ là tâm tình Ôn phu nhân vẫn không tốt lắm, chắc là hôm nay còn chậm chạp chưa đối mặt được với tin tức A Uyển vào cung đến tận giờ.
A Uyển đã thu thập xong tâm tình liền khuyên nhủ: ”A nương nóng vội lo lắng cho con, vào cung kỳ thực cũng phải là chuyện xấu, hiện nay thánh thượng còn là thanh niên chính trực, đúng là thời điểm tốt. A Uyển mặc dù vào cung so ra kém các quý nhân làm bạn với Hoàng thượng đã lâu, nhưng chỉ cần không phạm sai lầm lớn, nghĩ rằng vẫn có thể rất tốt.”
Ôn phu nhân tất nhiên là biết đây chẳng qua là khuyên giản an ủi nói như vậy mà thôi, vừa vào cửa cung sâu tựa như biển, nếu như không được cưng chiều, dựa vào gia thế nhà mình ở điểm này căn bản là quá sức, nói không chừng sẽ bị vị nào lôi ra lập uy đâu. Tuy là đối với tương lai A Uyển vào cung không quá có lòng tin, nhưng dù sao ngày có thể cùng A Uyển ở chung không còn được mấy ngày, khi thánh chỉ đến chính là khó gặp lại hơn nữa, Ôn phu nhân không muốn trước khi A Uyển tiến cung cuối cùng thấy vẻ mặt bản thân buồn rầu, rất nhanh sửa sang tốt lại tâm tình của mình.
Ôn phu nhân tinh tế vuốt mặt A Uyển, tựa hồ như dù có coi thế nào cũng thấy thiếu: ”Việc tiến cung này là định rồi, thì dù a nương không muốn đến thế nào đi nữa, thánh mệnh cuối cùng không thể trái. Đáng tiếc nương không thể nhìn thấy bộ dáng A Uyển của ta mặc hồng giá y*.”
*Hồng giá y là bộ y phục màu đỏ mà cô dâu ngày xưa thường mặc khi lấy chồng.
Nghe Ôn phu nhân nói như vậy, bên trong tâm A Uyển giống như là bị đao cắt, vào cung theo người khác tuy là một bước lên trời, nhưng dù sao cũng ở dưới hoàng hậu, thân phận ngày sau cao thế nào đi nữa chẳng qua cũng chỉ là làm thiếp cho hoàng thượng, đương nhiên không có cơ hội mặc giá y đỏ thẫm.
Bản thân vào cung kỳ thực là có tư tâm chưa nói cùng mẫu thân, vì tư tâm bản thân làm mẫu thân khó chịu như thế, A Uyển thật vất vả thu thập xong cảm xúc rốt cuộc không khống chế nổi, khóc đến không còn là chính mình.
Ba ca ca của A Uyển nhìn mẫu thân cùng tiểu muội một lần gặp thì không khống chế được tâm tình, liền để nha hoàn đỡ Ôn phu nhân về phòng nghỉ ngơi, ba người còn lại hộ tống tiểu muội trở về phòng, đáy lòng bọn họ còn có rất nhiều nghi vẫn không hiểu rõ đâu.
Đợi A Uyển thoáng thu thập xong tâm tình, nhị ca tính tình hay bộp chộp ham học võ liền nhịn không được đặt câu hỏi: ”Nghe a nương nói, lần này tham tuyển là A Uyển chủ động nói muốn tham gia, A Uyển lúc trước còn nói qua với huynh không có tâm tư tham tuyển đâu, đột nhiên vào cung đây là vì sao? Thấy a nương báo tin đúng là hù huynh giật mình đấy!”
Mà người xử sự khéo đưa đẩy, cùng cậu học buôn bán tam ca cũng không cam lòng rớt lại phía sau: ”A Uyển muội vốn cũng không ưa thích tham dự những chuyện tranh tranh đấu đấu mà, lúc vào cung cũng là không tránh khỏi việc này, A Uyển muội đến cùng nghĩ như thế nào đây?”
”A Uyển đột nhiên làm ra chuyện này chắc là có nguyên nhân, A Uyển chính là phát sinh chuyện gì mới thay đổi chủ ý? ” Vẫn là đại ca luôn luôn khá trầm ổn có thể bắt lấy trọng điểm nhất.
A Uyển lời trong lòng tuy không dám cùng mẫu thân nói rõ, nhưng để cho các ca ca biết được cũng không sao, huống hồ A Uyển cảm thấy, mặc dù không biết có ủng hộ nàng hay không nhưng nên để các ca ca biết được nàng vì sao làm ra quyết định như vậy.
”Các ca ca cấp thiết lo lắng, A Uyển liền cùng các huynh nói rõ, A Uyển đột nhiên làm ra quyết định vào cung, là vì A Uyển…” Nói đến đây, A Uyển hít sâu một hơi, cũng đem tâm của ba ca ca nhấc lên tới cổ họng: ”A Uyển…tương lai ở con nối dòng rất là gian nan.”
Một câu nói liền đem nhóm ba ca ca của nàng cả kinh trơn mắt há hốc mồm. Kỳ thật A Uyển vốn không có tâm tư vào cung, nhưng từ sau khi nàng cập kê, lần đầu tiên có kinh liền đau bụng nằm trên giường không dậy nổi, còn phải mời thầy thuốc bắt mạch cho thuốc mới chậm chạp qua nổi.
Tuy là mẫu thân có điều giấu diếm, nhưng A Uyển tất nhiên nhận thấy có điều không bình thường, vẫn lặng lẽ lần theo các con đường khác nhau liền biết mình từ nhỏ thể nhược cung hàn, tương lai đối với con nối dòng đã định là cực kỳ gian nan. Thời đại này y học không thể so với hiện đại, chứng bệnh cung hàn cũng không có dễ trị như vậy. Cấp cho đứa con trai cưới vợ chẳng phải là vì để nối dõi tông đường sao? Mà A Uyển chỉ cần một điểm là con nối dòng gian nan, còn có thể đến nhà người tốt lành gì đâu?
Cho dù là gả cho trượng phu môn đăng hộ đối, nhưng bởi chính mình không có con nối dòng, liền không ngừng muốn cho trượng phu nạp thiếp, nếu không đó chính là không hiền hậu. Nói không chừng còn phải muốn đem đứa nhỏ của vợ bé ôm đến nuôi dưỡng, nếu không nuôi chính là không rộng lượng. Mình ở nhà chồng không có đứa nhỏ sợ là khi nói chuyện ngay cả thắt lưng cũng không thể thẳng được, nói khó nghe chút, chính là không kém con gà mái đẻ trứng mà thôi.
Mặc dù những tình huống này là bản thân A Uyển nghĩ tới chiều hướng tồi tệ nhất, nhưng cuộc sống như thế, A Uyển không muốn.
Cả đời đó là phải ở bên trong hậu trạch bởi vì không có con nên bị mẹ chồng khinh thường bị trượng phu chỉ trích, đối với nhà chồng người phải phục thấp làm thiếp, A Uyển không muốn.
Cho dù là nhận nuôi đứa nhỏ làm con nuôi, còn phải đề phòng đứa bé cùng mẫu thân thân cận, nhỡ đâu nuôi ra một con sói mắt trắng thì sao? Cuộc sống tràn ngập lo lắng hãi hùng không xác định như vậy, A Uyển không muốn.
Lấy lại tinh thần trước hết vẫn là đại ca: ”Dù vậy, cũng không cần tiến cung đâu, tương lai a nương nhất định sẽ vì ngươi tìm một mối hôn nhân với gia đình tốt, cho dù là có chuyện gì, cũng có các ca ca cho ngươi chỗ dựa mà.” Mà nhị ca tam ca cũng phụ họa theo.
A Uyển trong lòng biết các ca ca đối với nàng tốt, thở dài: ”Ca ca nói nhưng thật dễ, mặc dù là tìm cho muội một người chồng tới tận cửa, nhưng nam tử nguyện ý tới cửa, có năng lực tiền đồ gì đâu? Các ca ca dù sao không thể bảo hộ muội cả đời.” A Uyển nói lời này tuy là lòng chua xót, nhưng cũng đều có đạo lý của nó.
Nhìn thấy các ca ca còn đang muốn nói gì đó, A Uyển liền khoát tay ngăn lại: ”Muội biết các ca ca đối với muội tất nhiên là tốt, nhưng có điều này, tương lai A Uyển vô luận gả cho người nào đều có thể lấy lý do không con làm cái cớ để đem A Uyển bỏ rơi cho hưu. Các ca ca cho dù là nói chuyện cho muội, nhưng cũng không ngăn được người khác để ý. Mặc dù là các ca ca chống thắt lưng cho muội, nhưng người nọ sau này còn có thể đối xử rất tốt với muội sao? Bởi vì không có con mà gặp phải cuộc sống bị người ghét bỏ như vậy, A Uyển không muốn.”
”Nhưng vào cung này cũng không phải tuyển chọn thượng cấp, cho dù là không lấy chồng, các ca ca chẳng lẽ liền không nuôi nổi muội sao!” Nhị ca cũng có chút bị thuyết phục, nhưng vẫn lo lắng việc A Uyển vào cung.
”Các ca ca tất nhiên là có bản lĩnh, sao không nuôi nổi muội được, chỉ là trong nhà có gái lỡ thì không gả ra được các ca ca sẽ bị đâm cột sống. A Uyển cũng không nguyện để các ca ca chịu chỉ trích, tuy nói vào cung không phải lựa chọn tốt nhất, nhưng vào cung mặc dù không con cũng không tính là gì, trong cung chẳng phải là nhiều nữ nhân không con sao. Vào cung, có lợi cho tiền đồ của các ca ca, muội cũng không cần bị người khác tóm lấy cớ không con mà nói không tha, vì sao không vào cung chứ?”
Thấy câc ca ca đã dao động, A Uyển lại tăng thêm đại mã lực (ý nói tăng thêm sức ép ấy) khuyên: ”Khi điện tuyển muội nhìn qua Hoàng thượng rồi, dáng dấp cao to vĩ ngạn, ngọc thụ lâm phong, cũng không phải lão già lớn tuổi, đối với A Uyển mà nói chẳng phải cũng là một lựa chọn tốt sao? Vả lại không phải là A Uyển khoe khoang, A Uyển từ nhỏ liền thông minh, sau này vào cung dù không được việc gì nhưng cũng có thể tự bảo vệ mình, các ca ca cứ yên tâm đí. Dù sao đi nữa việc vào cung là đã định rồi, các ca ca ở ngoài học bản lĩnh thật tốt mới là chỗ dựa tốt cho A Uyển nha.”
A Uyển tuy chỉ là vài lời khuyên giải, lại không nghĩ rằng tương lai nàng ở trong cung có thể hoành hành ngang ngược, phần lớn là dựa vào ba ca ca chống giữ thắt lưng cho nàng. Điều này tất nhiên là nói sau, tạm thời không đề cập đến. (Lina: Thế còn anh hoàng thượng đâu rùi?)
Ba ca ca tuy trong lòng còn nhiều không muốn, nhưng cũng biết nói nhiều hơn nữa cũng không sửa đổi được gì. Rốt cuộc liền âm thầm chấp nhận lựa chọn của A Uyển, chỉ là sau khi trở về đều để gã sai vặt tâm phúc đưa tới một cái hộp nhỏ, làm A Uyển thấy các ca ca đưa tất cả vốn liếng riêng của bản thân cho mình thì vẫn không nhịn được đỏ vành mắt, trong lòng âm thầm thề, phải khiến cuộc sống trôi qua thật tốt để cho người thương yêu của nàng yên tâm mới được.
***
Bóng đêm đã từ từ đem trời đất vây lại, trong màn đêm cũng hiện đầy những ngôi sao nhỏ, mà mặt trăng lại thẹn thùng trốn ở trong đám mây không chịu đi ra.
Màn đêm buông xuống, người mà các nữ nhân hậu cung cực kỳ mong chờ nhìn thấy lúc này vẫn như cũ ở trong ngự thư phòng xử lý công vụ, đương tiểu thái giám kính sự ti đem bài tử của nhóm nương nương các cung dâng lên để cho vua tùy ý lựa chọn là lúc, hoàng đế đại nhân đầu cũng không nâng, Lý Đắc Nhàn ở một bên lập tức tiếp thu được tâm tư của hoàng đế: ”Đi xuống đi, gần đây Hoàng thượng bận về việc…việc biên cảnh, bài tử của các quý nhân mới tiến cung lúc trước cũng không cần trình lên.”
Điều này có nghĩa là Hoàng thượng nhiều ngày nữa cũng sẽ không đặt chân tới hậu cung, chẳng biết trong hậu cung lại có bao nhiêu tú khăn bị vò nát.
”Lý Đắc Nhàn, ngươi thật sự là càng ngày càng được lòng trẫm.” Sau khi đợi tiểu thái giám đang cầm bài tử đi xuống, Hoàng thượng chính là buông bút xuống, liếc mắt nhìn Lý Đắc Nhàn.
Lý Đắc Nhàn cười ”hắc hắc” nói: ”Nô tài nào dám tự mình đoán bừa tâm tư của Hoàng thượng nha, chẳng qua là nô tàu hầu hạ Hoàng thượng dụng tâm thôi. Hoàng thượng, đây là vị phân sắc phong hoàng hậu nương nương cấp cho nhóm tú nữ lưu bài tử.” Nói xong đem một trang giấy đưa tới trước mặt hoàng thượng.
Không thể không nói Lý Đắc Nhàn xử sự đã muốn thành tinh, lúc nào nên báo cao chuyện gì thực sự bấm chuẩn. Hoàng thượng cầm qua trang giấy nhìn lên, vị phân sắc phong tú nữ này đều là tương đương gia thế bản thân, không có chọn. Ồ? Ôn thị A Uyển, tòng thất phẩm tuyển thị? Hoàng thượng lộ ra tươi cười hiếm có, liền cầm bút sửa qua sửa lại, nói: ”Liền theo cái này nghĩ chỉ đi.”