Kỷ Cambri Trở Lại

Chương 22

Tham mưu trưởng gật đầu: “Chắc các cậu đại khái cũng biết bây giờ những thành phố càng xa Thanh Hải thì càng an toàn. Có người từ Thanh Hải chạy tới được Côn Minh nói rằng tại Thanh Hải, có một danh xưng mới với những người bình thườngkhông được tiến hóa, các cậu có biết là gì không?”


Tùng Hạ vốn tưởng rằng tham mưu trưởng chỉ dự định gặp Thành Thiên Bích, không ngờ Triệu Khiêm nhìn cậu nói: “Cậu cũng đi.”
Tùng Hạ có chút bất ngờ, cùng Thành Thiên Bích rời khỏi phòng.


Hai người được dẫn lên một văn phòng ở lầu hai, bên trong có ba người đàn ông trung niên đang ngồi, Thành Thiên Bích chào một tiếng: “Tổng tham mưu trưởng Triệu, Tư lệnh Lưu, Phó tư lệnh Thẩm.”


“Tiểu đồng chí Thành Thiên Bích, ngồi đi.” Tham mưu trưởng chỉ vào ghế: “Còn tiểu đồng chí này nữa, nghe nói cậu là cháu trai của giáo sư Tùng, có phải không?”
Tùng Hạ gật đầu: “Ngài quen chú tôi ư?”


“Trước đây ở Bắc Kinh từng gặp nhau một lần. Bây giờ giáo sư Tùng là nhân vật quan trọng ở Bắc Kinh, lực lượng nòng cốt trong cuộc nghiên cứu toàn cầu đột biến lần này.”


Tùng Hạ cũng không thấy bất ngờ. Trước đây chú cậu cống hiến trong lĩnh vực cổ sinh vật học đã rất có tiếng tăm ngay cả trên tầm quốc tế, cuộc đột biến lần này vừa vặn không thể tách rời lĩnh vực của chú.


Tham mưu trưởng nhìn Tùng Hạ: “Cậu nhất định sẽ cho rằng giáo sư Tùng được trung ương đặc biệt coi trọng vì ông ấy là chuyên gia trong lĩnh vực cổ sinh vật học, phải không?”
Tùng Hạ hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ còn có nguyên nhân nào khác?”


“Đương nhiên đó là một nguyên nhân quan trọng trong đó, nhưng điều còn quan trọng hơn chính là, giáo sư Tùng là người tiến hóa não bộ.”
Người tiến hóa não bộ?!
Tùng Hạ và Thành Thiên Bích liếc nhau, bọn họ đều biết trong lòng đối phương đang suy nghĩ gì.


Cuộc tiến hóa toàn cầu càng trở nên trầm trọng, hai người cũng biết càng ngày càng có nhiều giống loài tiến hóa. Bọn họ càng biết nhiều thì càng có hy vọng có thể phân loại những giống loài tiến hóa này thành một hệ thống, như vậy mới dễ dàng cho họ đi xử lý.


Bây giờ họ suy đoán phương hướng tiến hóa có hai loại, một loại là như Thành Thiên Bích, có năng lực điều khiển sức mạnh thiên nhiên, nhưng hiện nay chỉ phát hiện ra một mình hắn có khả năng ấy. Loại khác là chính là cường hóa bộ gene bản thân, cái này thì tương đối nhiều, ví dụ như phổ biến nhất là trở nên rất khỏe, những kiểu đồng dạng như thế chỉ phát hiện ra một người có bộ lông biến dị, việc Tùng Chấn Trung tiến hóa não bộ thì càng xác nhận điều này.


Thế nhưng bây giờ họ lại phát hiện ra một ngoại lệ, đó là Liễu Phong Vũ. Liễu Phong Vũ không chịu nói phương hướng tiến hóa của mình, mà nhìn qua thì phương hướng tiến hóa của hắn cũng không thuộc kiểu tiến hóa điều khiển thiên nhiên hay tiến hóa gene. Nói cách khác, phương thức tiến hóa của con người có ít nhất ba loại. Thậm chí có thể còn có nhiều hơn, chỉ là họ chưa phát hiện ra mà thôi. Thế nhưng mỗi lần họ biết thêm một loại hình tiến hóa mới thì đều là một tin tức quan trọng.


Tùng Hạ hỏi: “Biểu hiện cụ thể của người tiến hóa não bộ là như thế nào?”


“Chỉ số thông minh cao một cách đáng ngạc nhiên, trí nhớ kinh người, khả năng phân tích và năng lực tính toán sánh bằng máy tính. Đây là một trong những phương hướng tiến hóa quý giá nhất và cũng là loại khan hiếm nhất trong số những điều chúng tôi phát hiện ra.”


Thành Thiên Bích tiếp lời: “Một trong? Còn có những loại vô cùng quý giá khan hiếm khác ư?”


Tham mưu thở dài một hơi: “Có. Nhưng chúng tôi chưa gặp, kể cả người có bộ não tiến hóa, đến nay chúng tôi còn chưa gặp được. Chúng tôi triệu tập dị nhân, hiện nay có chừng trên dưới hai mươi người, đại đa số đều là tiến hóa sức mạnh, một người tiến hóa khứu giác, một người có bộ lông tiến hóa, một người tiến hóa thính giác, ba người tiến hóa tốc độ. Bây giờ lợi hại nhất là một người “tiến hóa ngược[34]”, phương hướng tiến hóa này là loại về lớp thú. Phía Bắc Kinh cho rằng quý giá khan hiếm nhất chính là người tiến hóa não bộ và người điều khiển sức mạnh tự nhiên, bây giờ chúng tôi vẫn chưa thấy ai.”


[34] Tiến hóa ngược: Nguyên tác là “Phản tổ” (返祖) – Trở về với tổ tiên. Tiến hóa ngược là hiện tượng trong cơ thể sinh vật ngẫu nhiên xuất hiện một hiện tượng di truyền nào đó thuộc về tính trạng của tổ tiên, ví dụ như những đứa trẻ có đuôi, những người lông rậm hay người đàn bà có nhiều đầu nhũ… Hiện tượng này cho thấy tổ tiên của con người có thể là động vật có đuôi, lông dài rậm hoặc có nhiều đầu nhũ.


Trong lòng hai người đều kinh hãi.
Khả năng thao túng sức mạnh tự nhiên là một trong những phương hướng tiến hóa quý giá và khan hiếm nhất?
Nhìn vẻ mặt tiếc hận của tham mưu trưởng, nếu để ông ta biết đang có một người như thế ngồi ngay trước mặt mình, không biết sẽ có phản ứng gì.


Tùng Hạ bình tĩnh hỏi thăm: “Tham mưu trưởng, vì sao nói người có bộ não tiến hóa và người tiến hóa điều khiển sức mạnh tự nhiên là quý hiếm nhất?”


“Đây không phải là chuyện rất dễ hiểu sao, tiến hóa não bộ là điều con người mong muốn, chỉ có những người tột cùng thông minh mới có thể dẫn dắt con người vượt qua kiếp nạn lần này. Còn người có thể điều khiển sức mạnh tự nhiên, theo phía Bắc Kinh nói thì là người có sức chiến đấu mạnh nhất, một khi trưởng thành thì có thể phá vỡ hoàn cảnh tự nhiên, là sức mạnh thay đổi đại kết cấu. Hiện nay bên phía Bắc Kinh cũng chỉ phát hiện ra một người như vậy, người đó có khả năng khống chế lửa, là bảo bối bên phía Bắc Kinh. Bởi vậy cuộc trò chuyện lần trước, một trong những nhiệm vụ tối cao chúng tôi nhận được là tìm kiếm người tiến hóa não bộ và người tiến hóa điều khiển sức mạnh tự nhiên.”


Trái tim Tùng Hạ bắt đầu nhảy lên đến cổ họng. Cậu không biết vì sao vị tham mưu trưởng này lại nói cho họ biết nhiều tin tức như vậy, nếu như nói riêng cho Thành Thiên Bích thì không nói làm gì, nhưng tại sao phải nói cho cả cậu biết? Cậu chỉ có thể phân tích ra hai nguyên nhân. Thứ nhất, họ đã biết Thành Thiên Bích là người tiến hóa điều khiển sức mạnh tự nhiên của gió, muốn lôi kéo hắn. Thứ hai, họ cần đến cậu trên danh nghĩa cháu trai Tùng Chấn Trung để làm cái gì đó.


Bất luận là ai, đều phải cần cẩn thận ứng phó.
Họ vẫn núp mình, đều tự thận trọng suy tính.


Thành Thiên Bích đeo trên lưng là nhiệm vụ đặc biệt mà ngay cả cậu cũng không biết. Thành Thiên Bích không để lộ năng lực thì nhất định có lý của hắn, còn cậu thì không muốn bị bất luận ai lợi dụng. Đối với một nhân vật nhãi nhép như cậu mà nói, cậu chỉ muốn bảo vệ mình và Thành Thiên Bích được an toàn, chứ không muốn vì bất kì nguyên nhân gì mà bị quân đội lợi dụng, bị ép làm những chuyện nguy hiểm. Nói cậu ích kỷ cũng được, nhu nhược cũng được, cậu chỉ muốn sống mà thôi.


Tham mưu trưởng cũng là người lọc lõi, thấy hai người đều trầm mặc, đã đoán được họ có nghi ngờ, vì vậy giải thích: “Tiểu Vương lúc trước đã nói với hai cậu, hệ thống thông tin liên lạc toàn cầu phần lớn đã trong trạng thái tê liệt, t