Đệ tử Cự Linh Môn không cách nào phát hiện tung tích của Huyền Thiên, thần không biết quỷ không hay Huyền Thiên lại quay về chỗ ở.
Từ cửa sau lẻn vào phòng của mình, sau đó lại lại đi ra ngoài, Huyền Thiên gõ vang cửa phòng của Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí.
Cự Linh Môn cùng Luyện Huyết Tà Giáo cấu kết có chín người, có hai người là cường giả Địa giai cảnh, Địch Liệt Viêm lại là Địa giai cảnh nhị trọng, Huyền Thiên một người khó có thể đối phó, cần Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí hai người hỗ trợ, nhất là Bặc Hi Trí, đây là cường giả tu vi Địa giai cảnh nhị trọng, chỉ cần hắn có thể ngăn chặn Địch Liệt Viêm, những người khác Huyền Thiên không đặt vào trong mắt.
Người của Cự Linh Môn chỉ quy thuận Luyện Huyết Tà Giáo, võ giả Thần Châu cũng không có tu luyện tà công Luyện Huyết Tà Giáo, sau khi đánh chết thì Tụ Tà Châu sẽ không gia tăng điểm công lao, lại để Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí xuất phần lực không thể tốt hơn.
Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí hai người đang ôm những thiếu nữ xinh đẹp kia, nằm ngáy o..o..., bị Huyền Thiên đánh thức, thập phần khó chịu.
- Chuyện gì?
Hai người rời giường, đi ra mở cửa, cách nhau không xa nhìn qua Huyền Thiên, cùng kêu lên.
Huyền Thiên làm thủ thế trọng yếu, sau đó lại làm thủ thế cơ mật. Chỉa chỉa phòng hai người, tuy hai người trầm mê trong nữ sắc, nhưng cũng biết nhiệm vụ nặng nhẹ, lập tức trở lại gian phòng, điểm huyệt chóng mặt các thiếu nữ kia.
Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí đi vào phòng của Huyền Thiên, Huyền Thiên đem sách thần phục ra, nói:
- Cự Linh Môn cấu kết Luyện Huyết Tà Giáo. Vừa rồi ta gặp được giáo đồ của chúng, hiện tại giáo đồ tà giáo đã bị ta chặn giết, có phần danh sách thần phục này. Chứng cớ vô cùng xác thực, chúng ta nên một lần hành động tiêu diệt chín tên cao tâng Cự Linh Môn cấu kết Luyện Huyết Tà Giáo đi.
Hai người hai mặt nhìn nhau. Không biết một đêm bọn họ phong lưu Huyền Thiên lại làm nhiều việc như vậy.
Nghĩ đến Huyền Thiên nhiều hơn mọi người mười điểm công lao, hiện tại lại đánh chết giáo đồ tà giáo, điểm công lao càng nhiều hơn.
Đối với chuyện này Vệ Song Lâm hiện tại không thể xem là gì, nóng lòng lập công biểu hiện mình, một lời đáp ứng muốn dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay đem toàn bộ cao tầng của Cự Linh Môn tiêu diệt toàn bộ.
Huyền Thiên đem tin Hô Duyên Bác bị nhốt báo lại, nói rõ đối phó mấu chốt lớn nhất của Cự Linh Môn. Chính là đối phó Địch Liệt Viêm cùng Mã Văn Hổ là hai cường giả Địa giai cảnh, trong đó lại dùng Địch Liệt Viêm làm quan trọng nhất, chỉ cần dẫn đầu đánh chết Địch Liệt Viêm, như vậy có thể dễ dàng diệt trừ người khác
Ba người nhanh chóng ra ngoại viện của Cự Linh Môn, Huyền Thiên quen việc dễ làm. Mang theo Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí đi tới lầu các mà Ngô tiên sinh cùng cao tầng Cự Linh Môn gặp nhau.
Huyền Thiên tính toán đây là nơi ở của đại nhân vật trong Cự Linh Môn, địa vị của hắn không tính là thấp, có thể là một trong những thái thượng trưởng lão như Địch Liệt Viêm cùng Mã Văn Hổ.
Ba người đến bên ngoài lầu các, bên trong có âm thanh vang lên:
- Người nào?
Huyền Thiên nghe nói liền lập tức đoán được người này là Địch Liệt Viêm.
Làm điệu bộ với Bặc Hi Trí, Huyền Thiên dùng âm thanh âm trầm nói.
- Ngô tiên sinh.
- Ngô tiên sinh, tại sao ngài quay về?
Trong lầu Địch Liệt Viêm cả kinh, trong lúc đó âm thanh hét lên:
- Không đúng, Ngô tiên sinh không phải âm thanh như vậy...
Chính vào lúc này Bặc Hi Trí đã sớm làm tốt công tác chuẩn bị, chân nguyên ngưng tụ thành một trường thương dài hơn mười thước, đâm một thương thật mạnh vào nơi Địch Liệt Viêm lên tiếng.
Bặc Hi Trí xuất thân từ tông môn ngũ phẩm, đồng dạng có tu vi Địa giai cảnh nhị trọng, thực lực so với Địch Liệt Viêm chỉ mạnh không yếu, trong lúc này ra tay đánh lén Địch Liệt Viêm khó lòng phòng bị, trong khoảng khắc cửa sổ lầu các bị nát bấy, một thanh trường thương chân nguyên lập tức đâm vào Địch Liệt Viêm.
Địch Liệt Viêm chấn động, thân ảnh lúc này tránh qua một bên, dùng hết lực lượng mới khó khăn lắm tránh qua một kích của Bặc Hi Trí.
Bành bành - - Âm thanh nổ tung vang lên.
Một là Địch Liệt Viêm đánh vỡ vách tường lao ra khỏi lầu các, hai là trường thương chân nguyên của Bặc Hi Trí đánh tan tường lầu.
Một bóng đen đánh qua Địch Liệt Viêm, dường như sớm chuẩn bị đã lâu rồi, thời gian đắn đo vừa đúng, Địch Liệt Viêm vừa mới từ trong lao ra thì móng vuốt của Tiểu Hổ đã tới trước mặt của hắn.
Nguy cơ tử vong bao phủ, lực công kích của Tiểu Hổ còn đáng sợ hơn Bặc Hi Trí rất nhiều, nếu bị đánh trúng đủ để lấy mạng Địch Liệt Viêm.
Thực lực của Tiểu Hổ cũng đã vượt qua võ giả Địa giai cảnh nhị trọng, hiện tại ăn cường giả Địa giai cảnh nhị trọng đỉnh phong là Ngô tiên sinh, thực lực càng cường đại.
Trong lúc vội vàng hai tay của Địch Liệt Viêm khẽ động, chân nguyên tụ vào hai tay, tay trái thành đao chém thẳng , tay phải thành kiếm vót ngang, ngăn cản hai móng vuốt sắc bén của Tiểu Hổ đánh tới.
Địch Liệt Viêm khẩn cấp phản ứng, sao có thể chống được Tiểu Hổ chuẩn bị mười phần đánh một kích toàn lực?
Hai tiếng nổ trầm thấp vang lên, trường đao và cự kiếm bằng chân nguyên sụp đổ.
Hai móng vuốt hổ tiến quân thần tốc, đánh lên lồng ngực của Địch Liệt Viêm.
Một ngụm máu tươi từ trong miệng của Địch Liệt Viêm trào ra ngoài, mặc dù có chân nguyên hộ thể nhưng hắn vẫn bị đánh trọng thương, lồng ngực lưu lại một vết hổ ấn, vào thịt ba phần, máu tươi chảy ròng.
- Người dám cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo, chết!
Âm thanh của Huyền Thiên lạnh lùng vang lên, Phá Vân Kiếm trong chốc lát đã sáng lên, hắn một bước đi về phía trước, trên mặt đất lưu lại dấu chân thật sâu, trong chốc lát xông tới bên người của Địch Liệt Viêm.
Kiếm quang như sao lóng lánh, trong nháy mắt Huyền Thiên liên tục đâm ra trăm kiếm, mà trăm kiếm này không có lộ tuyến cô định, đều là Huyền Thiên tùy ý đâm ra, chính là Diệt Thần Thức trong Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, công thủ nhiều mặt, ý tới kiếm tới.
Nếu dùng kiếm thuật tinh diệt trong công có thủ, trong thủ có công, hơn nữa tốc độ nhanh đến cực điểm, như lưu tinh hiện ra.
Địch Liệt Viêm đã bị một trảo của Tiểu Hổ đánh bị thương không nhẹ, lúc này làm sao đỡ được kiếm thuật?
Tuy hắn ngưng tụ chân nguyên thành binh khí, toàn lực ngăn cản, tiếng vang đùng đùng vang lên, toàn thân cao thấp có hơn mười miệng vêt thương, trong chốc lát vết thương chồng chất, hóa thành một huyết nhân, trong miệng phun máu phong lên cao.
Đột nhiên một đạo ánh sáng lóe lên trước mặt Địch Liệt Viêm, là đây là bảo khí trường thương, đâm thẳng vào ngực của hắn.
Vệ Song Lâm cũng ra tay rồi, phát động một kích cuối cùng.
Địch Liệt Viêm vốn tập kích Bặc Hi Trí, tay chân của hắn luống cuống, sau đó bị Tiểu Hổ phục kích, bị thương không nhẹ, sau đó bị Huyền Thiên đâm hơn mười kiếm, bản thân đã bị trọng thương cho nên liều mạng chạy trốn, làm sao có thể chống lại một thương cuối cùng của Vệ Song Lâm?
Vệ Song Lâm là võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, thực lực cũng không yếu, một thương đâm ra cũng có thế như lôi đình, trong chốc lát đâm trúng ngực của Địch Liệt Viêm.