- Thật là một con chó can đảm….!
- Hình như là chán sống quá rồi….!
- Dám khiêu chiến mà môn, thật sự là muốn chết mà !
…. Lập tức có vô số tiếng hét phẫn nộ vang lên ở trên đỉnh Quỷ Nguyệt tông.
Vèo! Vèo! Vèo!... đồng thời cùng với tiếng hét phẫn nộ thì chừng trên trăm vị cường giả từ trên tất cả các đỉnh núi bay ra, ít nhất đều là vương giả.
Tu vi cường đại, đều là vương giả đỉnh tiêm cực hạn, cảnh giới chuẩn hoàng.
Nhưng mà cũng không hề có thái thượng trưởng lão cấp hoàng giả hoặc là tông chủ đi ra, cũng không có vận chuyện lôi chi áo nghĩa mà chỉ nói chuyện bình thường, mà câu “khiêu chiến ma môn” này cũng là vận dụng lôi chi áo nghĩa có thể truyền ra trăm dặm.
Rất nhanh có trên trăm vị vương giả cũng không phải là là đến phía trước bên ngoài Huyền Thiên mười dặm mà là tách ra hướng hai bên, sau đó vây quanh đánh Huyền Thiên vài quyền.
Bốn phương tám hướng đều có vương giả đứng đó, ẩn chứa trận thế nào đó, phong tỏa hư không.
Cho dù là không thành trận thế, lộn xộn, bốn phương tám hướng đều bị vương giả vây quanh, năng lực phòng ngự của bọn họ có thể vây quanh để ngăn cản người khác thuấn di, bởi vì bất luận là thuấn di phương hướng nào thì cũng đều bị lực phòng ngự của vương giả đánh gãy.
Những người nhìn vào Huyền Thiên thì ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, muốn đem Huyền Thiên thiên đao vạn quả.
- Một vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong mà cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn sao, khiêu chiến ma môn, ha ha….! Thật sự là làm người ta cười đến rụng cả răng!
Một vị chuẩn hoàng khinh thường cười nói, hắn chỉ một ngón tay về hướng Huyền Thiên nói:
- Ai đem chém chết tiểu tử này đi, lão tử muốn lấy trái tim của hắn nhắm rượu.
Đây là một vị phó tông chủ của Quỷ Nguyệt tông, quyền lực gần với thái thượng trưởng lão cùng với tông chủ.
- Phó tông chủ, Huyết Bức Vương ta sẽ đến chém chết hắn, thỉnh phó ban chủ hãy ban máu tươi của hắn cho ta, nhìn da thịt hắn mềm mại thì máu tươi nhất định sẽ rất ngon….!
Một lão giả người gầy khô đi ra, phát ra tiếng cười chói tai.
Hai mắt của người này màu đỏ, trên mặt da bọc xương, miệng đầy răng, rất giống như một con dơi.
Vô luận là chính đạo hay là tà phái, tuy rằng cũng có tu luyện công pháp huyết tinh nhưng mà trên cơ bản thì không có khả năng ăn thịt người, tình huống hút máu người, cho dù là tà đạo có phong cách hành sự cổ quái thì cũng sẽ không như thế.
Mà ma môn thì hoàn toàn bất đồng.
Ma đạo tu luyện chính là công pháp ma tộc nên chịu sự ảnh hưởng của ma tộc, cắn nuốt đồng loại là chuyện bình thường, điểm này có bản chất khác nhau so với thế lực nhân tộc bình thường.
Cho nên ma môn cùng với những người thế lực ở tộc khác mới có thể như nước với lửa.
Không ít võ giả thế lực chính đạo sau khi rơi vào trong tay võ giả của ma môn thì khả năng chính là bị rút gân lột da, kết cục là uống máu ăn thịt.
Phó tông chủ nhẹ gật đầu nói:
- Tốt, máu tươi của hắn sẽ thuộc về ngươi, Huyết Bức Vương, chậm một chút, đừng để hắn chết quá nhanh, dám khiêu chiến ma môn thì chúng ta nhất định phải thưởng thức ánh mắt của hắn lúc tử vong, khi đó sẽ để lộ ra tình cảm tuyệt vọng, thật sự là làm cho người ta cảm thấy hưng phấn.
Huyền Thiên là vương giả đỉnh tiêm cực hạn, cho dù là trong thế lực ở hoàng phẩm thì cũng là một trưởng lão có quyền lực thật lớn.
Giờ phút này hắn liếm môi, phát ra một tiếng “hưu !”, tựa hồ như nước miếng đảo quanh vậy, nhìn vào Huyền Thiên thì hai mắt huyết hồng liền lộ ra quang mang hưng phấn, trong hư không giẫm chân tại chỗ, mặt lộ ra mỉm cưới, từng bước một đi tới hướng Huyền Thiên.
Một vương giả đỉnh tiêm cực hạn, Huyền Thiên thật sự là không có hứng thú gì với hắn cả, vỗ vỗ đầu Tiểu Hổ như con mèo nhỏ bình thường trên đầu vai, nói:
- Tiểu Hổ, ngươi ở Thiên Châu khẳng định là đã khó chịu lắm rồi, những con côn trùng này để cho ngươi giết thời gian đó.
Lời vừa nói ra thì sắc mặt tất cả các vương giả của Quỷ Nguyệt tông đều biến đổi, hóa thành vẻ tái nhợt.
Huyết Bức Vương thì lại càng giận dữ hơn, há miệng phát ra một tiếng thét chói tai, thân thể đột nhiên gia tốc, trong hư không xẹt qua một đạo ảo ảnh giống như một con dơi cự đại đánh tới hướng Huyền Thiên.
Tốc độ nhanh như vậy, hơn nữa trong hư không chỉ có ảo ảnh, không thấy được hình ảnh thật nên cho dù có là vương giả đỉnh tiêm cực hạn cũng khó mà ngăn cản được, đành phải tránh lui.
Thực lực của Huyết Bức Vương ở bên trong vương giả đỉnh tiêm cực hạn là cao cấp nhất.
Theo như hắn xem xét thì đánh chết một vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong mà đối phương vẫn không thể thuấn di thì vậy không phải là dễ như trở bàn tay sao?
Nhưng mà ý nghĩ này của hắn vừa hiện lên trong nháy mắt thì đột nhiên phía trước có một đạo bóng đen còn nhanh hơn hắn gấp mười lần, đột nhiên chạy tới.
Ngay sau đó một tiếng hét thảm vang lên, ý niệm trong đầu Huyết Bức Vương hóa thành hư vô, mệnh đã muốn tận.
Huyết Bức Vương kêu thảm thiết làm cho tất cả các vương giả đều cả kinh.
Đến khi bọn hắn phục hồi lại thì thần sắc hoảng hốt, thân thể Huyết Bức Vương từ ảo ảnh hóa thành thực tướng, một con hổ đen không biết từ nơi nào xông ra, dài chừng hơn mười thước, một ngụm liền cắn chết Huyết Bức Vương.
Sau đó chỉ nghe thấy vài tiếng răng rắc vang lên, thân thể Huyết Bức Vương lập tức hóa thành mảnh nhỏ, bị hổ đen ăn vào trong bụng.
- Phốc ói !
Đột nhiên hắc hổ giống như là ăn vào một thứ gì đó khó ăn, thoáng cái liền phun ra toàn bộ thịt nát của Huyết Bức Vương, hơn nữa còn liên tục phun nước miếng.
Lúc này mới có người phát hiện ra con mèo nhỏ trên bờ vai của Huyền Thiên đã không thấy nữa.
Trong thấy đầu hổ đen kia thì nguyên một đám vương giả của Quỷ Nguyệt tông đều run như cầy sấy, Huyết Bức Vương bị chết ngay lập tức trong nháy mắt, cho dù là chuẩn hoàng cũng không thể làm được.
Chẳng lẽ là? Chẳng lẽ con hổ đen này có chiến lực của Yêu hoàng sao?
Lúc này vương giả Quỷ Nguyệt tông mới biết được Huyền Thiên lai giả bất thiện, lấp tức cấp tốc lui về phía sau.
- Hổ !
Thân thể của Tiểu Hổ đột nhiên bành trướng, biến thành hơn ba trăm mét, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm rú cự đại.
Thanh âm kia ở trong hư không tạo ra vô số sự rung động.
Là âm ba công kích hổ vương hống!
Hổ chính là vua của rừng rậm, uy thế cái thiên, phía dưới một rống có không ít thân thể của vương giả Quỷ Nguyệt tông đều run rẩy, xương cốt mềm nhũn, lại không có nổi một lực, thân thế lập tức dừng lại việc lui về phía sau.
Ngay sau đó thanh âm chấn động đảo qua trên thân thể của bọn hắn, trong nháy mắt nguyên một đám đều bị thất khiếu mà chảy máu, rơi rụng hết cả trên mặt đất.
Trong một rống đó có ít nhất hai mươi vị vương giả bị chôn sống đánh chết, rơi xuống phía dưới.
Một ít cường giả thực lực cường đại thì tình huống tốt hơn một tí, nhưng mà điều khiến bọn họ khiếp sợ chính là không có cách nào thuấn di được.
- Tông chủ !
- Thái thượng trưởng lão !
Chúng vương giả Quỷ Nguyệt tông đều hoảng sợ kêu to lên, âm thanh đâm rách trời cao truyền ra trăm dặm.