Một tháng này liên tục chạy đi nên nghỉ ngơi hơi nhiều, hoặc là có chuyện làm trễ nãi nên có khả năng thời gian sẽ là gần hai tháng.
Hơn nữa từ tây hướng đông thì phải đi ngang qua trung bộ Vân Châu, nơi nó chính là phạm vi trọng yếu của thế lực ma môn, trong thất tông ma môn thì chí ít có đến năm tông ở trung bộ Vân Châu, đi ngang qua Vân Châu sẽ là vô cùng nguy hiểm.
Cho nên nếu muốn làm sao để nghe ngóng về tin tức của Trung Châu thì Huyền Thiên còn phải suy nghĩ kỹ càng hơn, hiện tại mấu chốt chính là làm thế nào để nói cho thế lực ma môn biết là hắn đến đây.
Nếu không thì ma môn Vân Châu mà phái thêm người đến Thiên Châu nữa thì sẽ hỏng bét.
Lần trước hoàng giả đi tới Thiên Châu là tháng 4, hiện tại đã là tháng 7, cách xa nhau ba tháng mà bọn họ còn chưa có trở lại nên hẳn là ma môn Vân Châu sắp phái người tiến đến Thiên Châu để điều tra tin tức.
Đến tây lĩnh đại lục thì Huyền Thiên ở lại trong một tòa thành trì, ngăn cản một vị vương giả bình thường lại hỏi:
- Xin hỏi Quỷ Nguyệt tông ở nơi nào đó còn cách đây xa không?
Tuy rằng Huyền Thiên từ trong trí nhớ của thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt tông kia biết được vị trí của Quỷ Nguyệt tông nhưng cũng chỉ là vị trí đại khái chứ không rõ ràng, tỷ như hắn xuyên qua khu vực bạo phong thì chỉ biết là tây lĩnh đại lục ở phương vị gì.
Phạm vi tây lĩnh đại lục trăm vạn dặm, hắn căn bản không biết được mình đã đến địa phương nào của tây lĩnh đại lục, nên tự nhiên không thể nào biết được Quỷ Nguyệt tông ở phương hướng nào, khoảng cách có xa lắm không.
Nghe được từ Quỷ Nguyệt tông thì cổ vị vương giả bình thường này liền co rụt lại, lộ ra vẻ sợ hãi, chỉ về hướng chính đông nói:
- Thẳng tắp về hướng đông, về phía trước hơn ba mươi dặm là tới.
- Cảm ơn…!
Huyền Thiên phun ra hai chữ, thân ảnh lóe lên liền biến mất không thấy gì nữa.
Quỷ Nguyệt tông ở dãy núi Quỷ Nguyệt, dãy núi Quỷ Nguyệt dài liên miên mấy vạn dặm, thành hình vòng cung, hơn nữa trong núi cũng có rất nhiều hắc thạch tản ra quỷ khí nồng đậm, giống như là đến từ địa ngục cho nên liền được gọi là dãy núi Quỷ Nguyệt.
Trong đó chỗ của Quỷ Nguyệt tông chính là Quỷ Thạch Phòng, thế núi cao nhất, quỷ thạch nhiều nhất.
Đã biết được phương vị cụ thể nên việc tìm Quỷ Nguyệt tông cũng không khó khăn gì cả.
Chưa đến một canh giờ thì Huyền Thiên liền tới bên ngoài Quỷ Nguyệt tông.
Phía trước là một ngọn núi hắc thạch lớn, chừng trên trăm tòa, mỗi một tòa đều cao tới ngàn mét, có không ít ngọn núi đều cào hơn 3000m.
Trong đó lại có năm tòa ba phong cao nhất, ít nhất đã hơn 5000m.
Ngọn núi cao nhất cũng vượt qua sáu ngàn mét, đúng là ngọn núi cáo nhất Quỷ Thạch Phong của Quỷ Nguyệt tông.
Trên trăm tòa núi cao này chiếm một diện tích trên trăm dặm, có cái tương liên lẫn nhau, còn có cách thì cách xa nhau khá xa.
Huyền Thiên mới tới gần một ngọn núi phía ngoài nhất trong vòng hơn mười dặm thì trên núi liền có một tiếng người hét lớn:
- Người đến là người phương nào?
Có vương giả trấn thủ!
- Huyền Thiên!
Huyền Thiên tự báo họ báo danh.
- Tới đây có chuyện gì?
Vương giả lại hỏi.
Số hoàng giả biết rõ về Huyền Thiên và thánh đỉnh rất là ít, người này tuy là vương giả những rõ ràng là chưa từng nghe qua tên của Huyền Thiên.
- Khiêu chiến ma môn !
Huyền Thiên đạp không mà đi, thản nhiên nói.
Nhưng mà thanh âm này lại giống như một đạo sấm rền, truyền đi trên trăm dặm.
Toàn bộ võ giả cả Quỷ Nguyệt tông cũng đều nghe được dạo thanh âm nhàn nhạt này của Huyền Thiên.
Trong nháy mắt liền có vô số cỗ khí thế truyền ra từ trong Quỷ Nguyệt tông.
Khiêu chiến ma môn!
Không biết có biết bao nhiêu người bởi vì câu này mà giận dữ.
Ma môn!
Đó là thế lực đệ nhất ở khu vực Vân Châu.
Tuy rằng ma môn không bao trùm hoàn toàn Vân Châu, không hề có thế lực như trước nhưng ngược lại cho tới bây giờ còn chưa có người nào, hoặc là thế lực nào dám can đảm nói ra lời nói “khiêu chiến ma môn”.
Cho dù là chuẩn đế của chính đạo cũng đều chưa từng nói qua.
Có lẽ nếu chuẩn đế nói như vậy thì ma môn căn bản không làm gì được rồi, nhưng mà thế lực sau lưng chuẩn đế thì ma môn có thể diệt được.
Trong ba mươi năm ma môn có bốn chuẩn đế đã từng hiện thân, khả năng còn có chuẩn đế lâu không ra ngoài, không hề lộ mặt ra.
Thực lực cường đại như thế thì cho dù là chuẩn đế tới tương địch thì cũng chỉ có thể chạy trốn, khó có thể chống lại.
Từ khi thời đại thượng cổ chấm dứt thì đã qua được vạn năm, tổng cộng Vân Châu đã có tám vị Võ Đế.
Ở bên trọng tám vị Võ Đế này thì có năm vị xuất thân từ trong thế lực ma môn, hai vị xuất thân từ thế lực chính đạo, còn có một vị yêu đế thì xuất thân từ yêu tộc.
Vẻn vẹn từ xuất thân của tám vị Võ Đế thì cũng có thể thấy được ma môn ở Vân Châu cường đại đến cỡ nào.
Từng có năm lần ma môn đều thiếu chút nữa đã nhất thống Vân Châu, chính là đoạn thời gian của năm vị Võ Đế thành đế kia.
Nếu như Vân Châu không thích hợp để Võ Đế tu luyện, võ giả sau khi thành đế thì hấp thụ thiên địa có hạn chế nên không dừng lại quá lâu, nếu không thì Vân Châu đã sớm bị ma môn thống nhất rồi, mà phía sau thì Võ Đế chính đạo, Yêu Đế Yêu Đạo rất có thể đều sẽ không xuất hiện.
Đương nhiên ma môn cũng từng có khoảng thời gian khó khăn gian nan, lúc Võ Đế chính đạo xuất hiện đã từng trắng trợn quét sạch thế lực ma môn, nhưng mà môn thật sự là quá cường đại, thời gian Võ Đế ở lại Vân Châu quá ngắn cho nên khi Võ Đế chính đạo rời đi Vân Châu thì ma môn liền hưng thịnh như trước.
Gần nhất có một vị Võ Đế xuất hiện ở bảy trăm năm trước, xuất thân từ trong thế lực chính đạo, lúc ấy trắng trợn quét sạch thế lực ma môn nhưng chỉ vẻn vẹn qua bảy trăm năm thì thế lực ma môn lại cường đại hơn trước rất nhiều.
Trừ phi chính đạo lại xuất hiện thêm một vị Võ Đế, xuất hiện liên tục hai vị đại đế thì có lẽ khi chính đạo chống lại ma môn thì có thể vượt qua được.
Hiện tại ma môn hưng thịnh như mặt trời ban trưa, thiên tài xuất hiện lớp lớp, cường giả như mây, thiên tài hậu bối chất lượng hoàn toàn lấn át chính đạo cùng yêu tộc, với xu hướng thế này thì nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì vị Võ Đế tiếp theo của Vân Châu sẽ xuất thân từ ma môn.
Ma môn thật đúng như là mặt trời lúc ban trưa, võ giả ma môn hoàn toàn có thể đi ngang qua ở Vân Châu, lúc này tự dưng lại có người dám tới chỗ ma môn nói lên một câu “khiêu chiến ma môn” thì võ giả Quỷ Nguyệt tông sao lại không giận được chứ?
Thanh âm của Huyền Thiên hướng bốn phương tám hướng, đều tràn ra ngoài hơn trăm dặm, không chỉ có võ giả Quỷ Nguyệt tông phía trước nghe thấy được mà trong phương viên trăm dặm có phàm nhân ở lại, hoặc là võ giả hành tẩu, toàn bộ cũng đều nghe được những lời này.
Ai cũng khiếp sợ mà trợn mắt há mồm.