Cảm xúc Lâm Lạc Phù lập tức kích động không ít, đang nằm đột nhiên ngồi dậy quay người nhìn Huyền Thiên hưng phấn hỏi:
- Vậy ngươi nguyện ý lấy ta không?
Trong ánh mắt Lâm Lạc Phù bùng phát hào quang nhìn Huyền Thiên, tràn đầy chờ mong!
Nguyện ý...!
Huyền Thiên thiếu chút nữa thốt ra, nhưng mà lúc muốn nói câu này, hình tượng Lâm Lạc Phù bên trong mắt hắn đột nhiên biến hóa.
Một người nữ tử mặc xiêm y màu tím có được dung nhan tuyệt thế có một không hai thiên hạ, thân hình vô cùng hoàn mỹ với những đường cong ung linh, trong nháy mắt mỉm cười nhìn hắn.
Huyền Thiên nhìn nữ tử hoàn mỹ này, thần sắc có chút mơ hồ.
Hắn xòe bàn tay ra khẽ vuốt vuốt trên khuôn mặt nữ tử hoàn mỹ trước mắt, cảm thấy vô cùng ấm áp.
- Ngươi nguyện ý... Hay là không muốn chứ?
Đột nhiên một thanh âm yêu kiều đem Huyền Thiên từ trong tưởng tượng tỉnh lại.
Chỉ thấy Lâm Lạc Phù trước mắt đỏ mặt bởi vì thủ chưởng Huyền Thiên đang mân mê gò má trắng như tuyết của nàng.
Lâm Lạc Phù cũng có được dung nhan tuyệt mỹ nhưng lại bất đồng với nữ tử hoàn mỹ vừa rồi vừa rồi mơ mơ màng màng nhìn thấy.
Huyền Thiên rút tay trở về như thiểm điện.
Thần sắc có chút xấu hổ!
Trong đầu Huyền Thiên thỉnh thoảng nhớ lại nữ tử hoàn mỹ, hắn cảm giác được vô cùng quen thuộc đã gặp nàng, lòng của hắn sẽ rung động không hiểu!
- Ta nhất định nhận sẽ ra nàng! Nàng nhất định là người trọng yếu nhất, còn hơn cả sinh mệnh của ta.
Huyền Thiên thầm nghĩ.
- Ngươi tại sao không nói chuyện chứ?
Lâm Lạc Phù lại hờn dỗi lên tiếng.
Huyền Thiên triệt để phục hồi tinh thần lại, nói:
- Hả? Nói cái gì?
- Ngươi thật xấu xa....
Lâm Lạc Phù thẹn thùng nói, còn tưởng rằng Huyền Thiên cố ý trêu cợt nàng, nhưng dừng một chút hỏi lại:
- Ngươi nguyện ý lấy ta không?
Nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mắt này, nam nhân có thể lấy thê tử xinh đẹp như vậy là một loại phúc khí, cũng là một loại vận khí, bởi vì toàn bộ thiên hạ, nữ tử tuyệt mỹ như vậy khẳng định vô cùng thưa thớt.
Có thể lấy được nàng đương nhiên là phúc khí, là vận khí!
Nếu là vừa rồi không có xuất hiện ảo giác chứng kiến nữ tử hoàn mỹ vô khuyết, Huyền Thiên sẽ lấy Lâm Lạc Phù làm vợ, tại trên người nàng khẳng định có thể cảm nhận được hưởng thụ không giống bình thường.
Nhưng mà phát hiện hình tượng nữ tử hoàn mỹ vô khuyết đó thủy chung chiếm cứ lấy đầu óc Huyền Thiên để cho Huyền Thiên minh bạch, trước khi hắn mất đi ký ức có cuộc sống của hắn, có người quen biết, khẳng định cũng có sự tình cần hắn đi làm.
Hắn không thể mưu đồ nhất thời hưởng thụ cưới Lâm Lạc Phù.
Chuyện đón dâu này không có trong ký ức trước kia, nên không thể quyết định. Text được lấy tại Truyện FULL
Thấy Huyền Thiên trầm mặc, nụ cười trên mặt Lâm Lạc Phù dần dần xơ cứng nói:
- Ngươi không muốn sao?
Huyền Thiên nói:
- Không phải không nguyện ý, Lạc Phù, ta bây giờ đối với tại chuyện trước kia đều nghĩ không ra. Nàng cũng không biết chính thức ta, ta cũng không biết ta mất đi ký ức trước kia đã từng trải qua những gì. Có người nào đó đang đợi ta, có chuyện gì chờ ta đi làm, có cưới nàng hay không, ta cần quyết định lúc thanh tỉnh mà không phải hiện tại, chờ ta khôi phục ký ức, ta sẽ trả lời nàng.
Lâm Lạc Phù nói:
- Vậy ngươi có thích ta không?
Huyền Thiên gật nhẹ đầu.
Trên mặt Lâm Lạc Phù lại lộ ra cười vui, nàng hỏi lại:
- Thật chứ?
- Ừ!
Ánh mắt Huyền Thiên khẳng định!
- Tốt! Vậy ta chờ ngươi, ta muốn cố gắng tu luyện, tương lai nhất định thành vương giả, chúng ta sẽ kết hôn.
Nói xong Lâm Lạc Phù đột nhiên cười quỷ dị cả người nhào vào trên người Huyền Thiên, bờ môi nàng dán lên môi Huyền Thiên.
Một cái lưỡi thơm tho mềm mại chui vào miệng Huyền Thiên.
Huyền Thiên bị nàng tập kích sững sờ, thầm nghĩ tiểu ny tử này không ngờ lại to gan như vậy. Hai tay không tự giác ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Lâm Lạc Phù hưởng thụ lấy sự mỹ diệu giờ phút này.
Huyền Thiên khôi phục võ học ký ức, tự nhiên phát hiện chính mình bao giờ cũng đều tu luyện Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết, vì thế không cần phải tu luyện bất luận công pháp gì nữa.
Bởi vì hắn có trạng thái vô pháp vô niệm, cho dù là buổi tối lúc ngủ bản năng thân thể cũng tu luyện. Thời gian tu luyện mỗi ngày của Huyền Thiên tương đương với gấp hai người khác, hơn nữa Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết là Đế cấp công pháp, Huyền Thiên cảm ứng được hai ngôi sao cực hạn nên tốc độ tu luyện thật nhanh.
Mỗi ngày tu vi Huyền Thiên đều rất nhanh tinh tiến.
Từ khi chém giết Lâm Thanh, thời gian Huyền Thiên tại Lâm gia trôi qua vô cùng thoải mái.
Vô luận là trưởng lão Lâm gia hay là đệ tử, thậm chí là vương giả đối với hắn đều cung kính có thừa. Huyền Thiên mới là đệ nhất cường giả hiện tại của Lâm gia, đệ nhất cường giả của cả Thanh Giang Quận.
Mỗi ngày tu luyện một chút, có đôi khi Lâm Lạc Phù tới, hai người ám muội ám muội, thời gian trôi qua rất nhanh.
Trong nháy mắt, lại nửa tháng đi qua.
Đã đến trung tuần tháng 7 năm 10001 sau thượng cổ lịch.
Lâm gia đột nhiên nghênh đón một trường kiếp nạn.
Hai vị vương giả Tôn gia đào tẩu mang theo đại lượng cường giả đi tới Thanh Thủy thành, từ bốn phương tám hướng đem Lâm gia bao vây lại.
Số lượng cường giả vây quanh Lâm gia có mấy trăm, tu vi thấp nhất cũng Thiên Giai Cảnh thập trọng, trong đó số lượng vương giả chừng hơn ba mươi vị.
Toàn bộ số lượng vương giả Tứ đại Vương Phẩm thế lực Thanh Giang Quận cộng lại cũng không quá hai mươi, Lâm gia tại Thanh Giang Quận tồn tại hơn hai ngàn năm, cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp tai nạn như vậy, bị nhiều vương giả cường giả cường giả vây quanh như vậy.
Sáng sớm Huyền Thiên liền bị rất nhiều khí tức vương giả bừng tỉnh chờ hắn đi ra bên ngoài, Lâm gia đã bị vây quanh được chật như nêm cối.
- Thiên Thần!
Lâm Lạc Phù từ đằng xa bay tới Huyền Thiên, trong thanh âm tràn đầy lo lắng.
Huyền Thiên đang muốn thuấn di, lại phát hiện hư không bị phong ấn, không cách nào nghiền nát hư không, hắn hướng Lâm Lạc Phù bay đi, rất nhanh liền đến bên cạnh nàng nói:
- Đã xảy ra chuyện gì, Lâm gia lúc nào chọc vào địch nhân cường đại như vậy?
Ở bên trong hơn ba mươi vương giả có sáu vị vương giả khí tức thập phần cường đại, là vương giả đại thành!
Một kẻ vương giả đại thành cũng đủ để đem Lâm gia biến thành đất bằng, nhiều vương giả đại thành như vậy đối với Lâm gia mà nói thật sự là một cỗ thực lực khủng bố không cách nào kháng.
- Nghe nói là vương giả Tôn gia dẫn theo cường giả tà phái đến đây!
Thần sắc Lâm Lạc Phù có chút kinh hãi, nói:
- Làm sao bây giờ, Thiên Thần! Nhiều vương giả như vậy, còn có vương giả đại thành, Lâm gia chúng ta thật sự phải hủy diệt sao...
Huyền Thiên vỗ vỗ bả vai Lâm Lạc Phù nói:
- Có ta ở đây, Lâm gia không có việc gì đâu. Chúng ta đi chủ điện nhìn xem.
Vương giả vây quanh Lâm gia có hai mươi người phân bố bốn phương tám hướng Lâm gia phòng ngừa có người Lâm gia người chạy trốn, còn có hơn mười vị vương giả thì bay đến trên không phía trước chủ điện Lâm gia.
Sáu khí tức vương giả đại thành cường đại nhất ở bên trong hơn mười vị vương giả.