Kí Ức Chi Tỏa

Chương 3-1

Rừng rậm nơi đây vốn dĩ rất yên lặng, nhưng hôm nay lại huyên náo không thôi.

Bốn phía được phong tỏa bởi rất nhiều cảnh sát, tiếng còi xe cảnh sát ồn ào náo động vang lên như tiếng quỷ thần khóc thét; một mảng hồng quang chiếu lên toàn bộ khu rừng như phủ lên một màu máu tung tóe bất bình thường. Lúc này quả là đang xảy ra đại sự, làm cho lòng người rung động mà bất an.

Arni được bọc trong chăn lông, lẳng lặng mà co rúm cơ thể trước cửa phòng. Nhìn bộ dạng hắn run rẩy bàng hoàng lúc này thì có thể hiểu được tinh thần hắn đã phải chịu đựng biết bao nhiêu đả kích. Chỉ cần nghĩ đến đôi mắt kia, đã có biết bao nhiêu bi thương cùng phẫn hận…..

“Khẳng định là như vậy?”

Đột nhiên bị lời nói này làm chú ý, Arni có điểm hoàn hồn mà ngẩng đầu lên, thấy Vưu Lai Nỗ Tư đang cùng nhân viên điều tra thảo luận chuyện gì đó. Chính mình trở nên như vậy cảm thấy thật chán nản, Vưu Lai Nỗ Tư đã phải đem mình đặt một bên, rồi sau đó mới gọi cảnh sát đến. Dường như bọn họ là cố gắng tránh không cho mình liên quan, thanh âm mà bọn họ thảo luận thật nhỏ đến nỗi hắn không thể nào nghe được…

“Chuyện gì xảy ra?”

Arni cũng không tự giác mà chú ý đến.

Hắn bắt đầu hồi tưởng lại tình hình lúc đó.

Đi lên, mở cửa, nhưng cửa lại khóa.

Sau đó………..

Giống như một âm thanh của nữ nhân đang giãy dụa.

Nghe thấy……

Không chút nghĩ ngợi mà phá cửa.

Hiện tại có chút hối hận về hành động của chính mình, Arni nhẹ day day huyệt thái dương, rồi lại tiếp tục hồi tưởng.


Xô cửa, thật khó khăn.

Vì cái gì?

Mở cửa, bởi vì quán tính mà ngã vào trong phòng.

Sau đó là một loạt những điều kỳ quái xảy đến………

Một tiếng nổ mạnh, một tiếng kim chúc ma sát, một vật thể  ấm áp rơi xuống trên người.

Yết hầu bỗng phát ra một âm thanh cô lỗ, Arni đơn giản nhắm mắt lại mong rằng sẽ có thể thư giản mà không nhớ đến những hình ảnh kinh khủng kia nữa, nhưng ngược lại lại kéo hắn nhớ tới một hiện trường phủ đầy máu tươi. Hắn cố gắng nén xuống sự đau lòng, cố kìm cho bản thân mình không nhớ đến, nhưng là càng cố nén thì hình ảnh hiện lên càng rõ hơn.

“Chẳng lẽ là–”

Hắn vội vàng đứng dậy muốn tìm Vưu Lai Nỗ Tư hỏi một số chuyện thì người kia đã từ từ đi đến trước mặt mình.

“Arni, ngươi hiện đang mệt, ta đưa ngươi về trước.” Vưu Lai Nỗ Tư săc mặt có chút nghiêm trọng, thân thủ muốn kéo Arni, nhưng Arni đã nhanh hơn một bước kéo lấy cánh tay Vưu Lai Nỗ Tư.

“Nói cho ta biết về vụ án.” Arni lạnh lùng nhìn Vưu Lai Nỗ Tư

“Cái này…. cảnh sát đã bắt tay vào điều tra rồi” Giống như lại lảng tránh một điều gì đó.

“Nói cho ta biết!” Arni rống lên, thanh âm to đến nỗi mọi người đều quay đầu lại nhìn hắn.

Vưu Lai Nỗ Tư thở dài.

“Ngươi đứng dậy trước đã.” Hắn cúi xuống đỡ lấy Arni, “ Lên xe rồi ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Đi trên con đường bao quanh bốn phía đều là cây cối, tựa như được một khu rừng nhỏ bao phủ lấy, Arni cùng Vưu Lai Nỗ Tư từ hiện đang trên đường về nhà. Con đường này lại có một sự trầm mặc đến quỷ dị. Arni ngồi ở ghế lái bên cạnh, có điểm không yên lòng mà vươn tay vuốt lấy tấm bừa hộ mệnh treo trên xe, giống như đang tự hỏi một điều gì đó. Thật lâu, hắn xoay người nhìn Vưu Lai Nỗ Tư.

Vưu Lai Nỗ Tư vốn biết rõ cá tính cố chấp của Arni, sẽ không quên chuyện mà hắn muốn hỏi, Vưu Lai Nỗ Tư vốn là muốn chờ Arni tỉnh táo lại rồi mới nói. Hắn tiếp tục lái xe, sau đó chậm rãi nói:

“Người bị hại là bị phanh thây, chết là chủ yếu vì bị cắt đứt phần cổ.”

“Bị cái gì phanh thây?”

“Đàn dương cầm điện”, mới nói hết, Vưu Lai Nỗ Tư đã thấy biểu tình trên mặt Arni thay đổi.


Là có phát hiện gì sao? Hắn cũng không biết làm thế nào để hỏi Arni, nhưng nhanh chóng Arni đã mở miệng trước.

“Sao có thể được? Muốn dùng đàn dương cầm điện cắt đứt thân thể người thì nhất định là phải có một lực rất lớn”.

“—Có, đàn dương cầm điện được đặt trong thang máy. Cơ quan nổ mạnh làm thang máy rớt xuống, cho nên…”

“Điểm ta muốn hỏi là cái gì khởi động cơ quan.” thanh âm của Arni đã bắt đầu có chút run rẩy.

Chú ý đến tình trạng của Arni bây giờ, Vưu Lai Nỗ Tư cũng im lặng không nói gì, chỉ thấy Arni đưa mắt nhìn mơ màng ra ngoài cửa sổ, nhìn xem bên ngoài được chiếu sáng rực một màu hòa trộn giữa ánh đèn và ánh trăng.

“Mở cửa sẽ làm khởi động cơ quan có phải không?”

“Arni….” Vưu Lai Nỗ Tư lo lắng mà quay đầu nhìn hắn, thế nhưng người kia lại chặn lại.

“Ngươi chuyên tâm lái xe đi, không nhìn phía trước, lái xe sẽ rất nguy hiểm.” Nhẹ nhàng nói, trong ngữ khí lại có một chút nghẹn ngào.

Vưu lai nỗ tư trầm mặc.

Rõ ràng, chính bản thân mình đi an ủi vô ích.

Rõ ràng, cách an ủi hay nhất là để cho hắn được yên tĩnh một chút.

Trên đường về, tất thảy đều chìm vào im lặng, không một tiếng động.

……………………….

“Sách! Như thế nào lại như vậy?!”, tại một xóm nghèo trong hẻm nhỏ, nam nhân tức giận mà đá ngã tạp vật bên đường.

Hôm nay gặp cái vận quỷ gì vậy? Chỉ là hứng thú đứng ở trong cửa hàng tình thú (tựa như kỷ viện) sờ  sờ tiểu đệ đáng yêu kia có một chút thôi, thế mà đã bị thằng tiểu tử kia đánh đến mặt mũi bầm dập như thế này. Chỉ là muốn duy trì với tên tiểu tử già trước tuổi kia một chút, hóa ra lại vô ích. Tính! Hay tìm một kỹ nữ da đen giá rẽ để làm ta bớt giận a!

Nghĩ là làm, nam nhân vừa nói một lời thô tục, vừa đá ngã một chồng tạp vậy bên đường khác. Vô tình lại không biết, một người nam nhân khác đang lẳng lặng theo sau.

“Lần trước, cô ả Na Na kia hóa ra lại là một kẻ nghiện, đem lên giường một thời gian là nằm y hệt con cá chết vậy…” Nam nhân lầm bầm lầu bầu, vừa đi trên đường, cũng bắt đầu chọn lựa “người tình trên giường” lát nữa cho mình.

Đột nhiên, tay nam nhân bị giật mạnh, xoay một cái, trong phút chốc, hai tay đã bị khóa chặt phía sau lưng. Liền thét lên cũng không kịp, nam nhân đã bị bắt đến một ngõ hẹp ánh đèn hôn ám.


“A…..hô..a……” Người kia ghìm thật mạnh cổ nam nhân, làm hắn không cách nào hô hấp được. Hắn liều mạng mà giãy dụa mong thoát khỏi. Đáng tiếc, vẫn không cách nào thoát khỏi sự trói buộc của người kia.

Nam nhân bị bắt đi đến cuối ngõ hẻm, sau đó bị người kia hung hăng ném đến góc tường. Người kia buông lỏng ra, nam nhân nhờ đó mà có cơ hôi thở dốc. Hắn tranh thủ thời cơ mà dựa vách tường đứng lên, bày ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến, bất quá chỉ sau một khắc thì đã bị người kia thẳng đạp một cước mà ngã chổng xuống, đau đến rên rỉ.

“Làm sao vậy, chỉ mới đánh ngươi một cái, ngươi đã không đứng dậy nổi?” Người kia hung hăng mà giẫm lên mặt nam nhân đang nằm dưới đất, thản nhiên mà đốt một điếu thuốc.

“Là… là ngươi!?” Nam nhân gian nan mà đưa mắt nhìn lên. Dựa vào một chút ánh sáng yếu ớt, hắn chứng kiến người trước mặt mình chính là người nam nhân hôm nay đã đánh mình đến bầm dập, cũng chứng kiến thấy dị sắc trong đôi con ngươi kia, hiện lên một màu sát khí vây quanh.

“Cái gì mà ngươi ngươi, muốn bảo ta là Lucifer sao!” Lucifert trên mặt nở một nụ cười thân thiết, nhưng xem kĩ thì lại là bởi vì chứng kiến thấy người nam nhân dưới chân vì nghe đến danh tên ác ma biến thái giết người mà mặt mày tái nhợt mà cười. Nụ cười kia giống như là đang nhìn thấy con mồi mà mỉm cười vậy.

“Tha cho ta đi, tha cho ta có mắt mà không nhìn thấy thái sơn đi….. A! A a —–” Lucifer không kiên nhẫn mà dẫm nát hạ thân nam nhân, nam nhân liền từ cầu khẩn mà biến thành một tiếng kêu la thảm thiết.

“Ngươi thật sư quả ồn ào!” Lucifer thu hồi lại dáng điệu của mình, thân thủ đảo ở miệng nam nhân, “Ta hẳn là nên dùng một phương pháp nào đó giúp ngươi im lặng?”

Nói, Lucifer xuất ra một con dao từ túi áo, lướt từ gò má rồi dời từ từ đi xuống, cuối cùng là dừng ở cổ họng nam nhân. Nam nhân kinh hãi mà mở to mắt. Miệng bị che đậy không ngừng phát ra mấy âm thanh yy nha nha tựa như tiếng cầu xin tha cho, hầu kết cũng bởi vì cực đoan khẩn trương mà chuyển động lên xuống, làm cho con dao đang dán ở cổ họng từ từ mà trượt xuống dưới.

“Yên tâm đi, cắt đứt khí quản sẽ không chết”, ngữ khí phát ra tựa như là đến từ vùng bắc cực gió lạnh, Lucifer điềm nhiên như không có chuyện gì, từ từ trên cổ họng nam nhân mà ấn vào khoét một lỗ hổng nhỏ.

“Hô…..Hô… khàn….” Nam nhân đau đớn mà kêu to, nhưng âm thanh phát ra lại nghe như một loại âm thanh tê tê đầy nhụt chí. Hắn há to miệng, vội vàng mà hút khí đi vào, nước bọt theo khóe miệng mà chảy xuống không ngừng. Đáng tiếc, khí hút vào nhiều đến đâu, vẫn là không thể nào đưa đến được phổi.

“Ân…. Xem ra ta dùng dao rất có kỹ xảo nha, không có làm ảnh hưởng đến động mạch chủ của ngươi”, Lucifer thỏa mãn mà vỗ vỗ nam nhân bởi vì thiếu dưỡng khí mà mặt hiện lên một màu tìm bầm, cũng thuận tay mà tại cổ tay và mắt cá chân nam nhân mà cắt một đường.

“Ô….Ngô….” Nương theo một chút ngắn ngủi mà gào thét, nam nhân giật mình phát hiện tứ chi không cách nào cử động được, chỉ có thể như bùn nhão mà co quắp dưới mặt đất. Ý thức được chính mình đã biến thành tàn phế, từ đôi mắt trừng có điểm lồi ra mà chảy ra nước mắt, mang theo thống khổ cùng đau thương.

“Tấm tắc, lại được thấy bộ dạng nước mắt như mưa của ngươi…..” Lucifer vừa nói kéo áo nam nhân lên, dùng dao, lại dùng dao cắt nhẹ từng miếng mỡ của vùng bụng, “….Ta thật sự là có điểm nghĩ muốn thả ngươi” Hắn vừa nói vừa dùng dao mà cắt, còn đong đưa chuôi đao làm cho dao quấy tại ổ bụng nam nhân.

“Ô! Thầm thì —!” Đau đớn làm nam nhân không thể nào không chế. Hắn toàn thân run rẩy nằm trên vũng nước tiểu của chĩnh mình, trong nội tâm suy nghĩ chính là như thế nào để có thể chết nhẹ nhàng nhất, nhưng các đầu ngón tay đều không nhúc nhích được. Hắn căn bản mà nói là không có khả năng di chuyển.

“Nam nhân miệt mài quá độ quả nhiên sẽ không thể khống chế vấn đề tiểu tiện. Ta muốn xem thoáng cái vùng bài tiết nước tiểu a!” Lucifer cười trào phúng. Hắn rút lấy con dao đang cắm ở bụng nam nhân, mà di chuyển đến cắt xé quần nam nhân. dương v*t nam nhân dưới cái bụng phệ xuống kia có vẻ phi thường xấu xí, còn bị nước tiểu dính ướt làm Lucifer nghĩ đụng nhưng liền không đụng, chỉ là dùng dao mà đâm loạn xuống.

“Hảo dơ bẩn”, Lucifer ngay tại mũi nhọn dương v*t mà đâm một cái, “Thân thể nam nhân trung niên thực là gọi người xách không dậy nổi tính trí.”

Dao cắm ở mũi nhọn kia làm cho thần kinh thoáng dồn lại tại một chỗ, nam nhân bị đau đến nước mắt nước mũi, nước bọt, mồ hôi, phân cùng nước tiểu, tất cả đều bào xuất đi ra. Nước mắt cùng nước bọt chảy đến trên cổ, đến vùng vết thương, hòa trộn cùng màu máu, biến thành một màu đỏ dị thường mà đỏ bừng.

“Ta chơi xong rồi”, tiện tay lại rút dao lên rồi nhắm thẳng dương v*t nam nhân mà phóng mạnh xuống, đứt lìa. Không có tiếng thét kinh người, nam nhân chỉ có thể phát ra một tiếng gào thét khàn giọng yếu ót. Lucifer nhặt trên mặt đất thứ đứt lìa kia, nhét vào trong miệng nam nhân, “Ngươi chắc đối với thứ này hẳn là rất có hứng thú ha, cho vào miệng ngươi là tốt lắm rồi còn gì.”


Miệng dính đầy mùi máu tươi làm cho nam nhân cảm thấy một trận buồn nôn, hắn mở to mắt với ánh nhìn tràn đầy nghi hoặc hoặc là sợ hãi mà nhìn vào tử thần trước mặt, giống như đang hỏi, “Vì cái gì?”

Như là nghe được tiếng nói kia từ đáy lòng nam nhân, Lucifer đem đem đầu hắn đặt sát vách tường, rồi chậm rãi trả lời.

“Ai kêu ngươi nghĩ muốn chạm vào đồ đạc của ta” Nói, Lucifer đem dao đâm vào hốc mắt nam nhân, hung hăng mà quấy vào cái.

Máu cùng óc trộn lại hòa thành một màu hồng phấn lập tức từ trong hốc mắt mà tràn ra. Nam nhân kia không còn cách nào có thể phát ra âm thanh được nữa…..

……………………..

Là ta giết người?

Arni nhìn trước mắt mà như mơ hồ không rõ.

Nếu như ta không mỡ cửa, nữ nhân kia sẽ không phải chết.

Trên người nhuộm đầy máu, bốn phía một mảnh hắc ám.

Đột nhiên trong không trung trước mắt hiện lên con cừu con đem hiến tế, chính là nữ thể trắng toát dưới ánh trăng mà phát ra giống hệt như thiên sứ.

Trên người nàng giống như được bao phủ bởi cái gì đó? Một màu kim quan nhàn nhạt. Đã gặp ở đâu?

Arni đột nhiên cảm thấy đau đớn, cúi đầu nhìn lại đã thấy toàn thân mình bị bao phủ bởi một lớp kim tuyến, dính vào da.

Hắn cả kinh, trong nháy mắt mà liền giãy dụa kéo nứt ta cả xương cốt huyết nhục.

Thẳng đến, hắn thấy nữ nhân hi sinh kia rơi đến trước mắt.

Đầu, một cái đầu xinh đẹp, một đôi mắt xinh đẹp ai oán thống khổ nhìn chằm chằm vào người trước mắt.

Vì cái gì giết ta?

Không….

Vì cái gì giết ta?


Không…… Ta không có……

Vì cái gì giết ta?

Ta không có! Ta không có giết người!

Vì cái gì giết ta?

Không cần phải a a a a a a a a a a a a!!!!