Những ngày còn lại của năm học 11 diễn ra bình thường, không có gì là biến động cho lắm. Hằng ngày tôi chỉ việc đi học, rồi lại ra quán, lâu lâu thì đi chơi cùng MThùy và đám bạn. Cuộc sống diễn ra êm ã là vậy, có đôi lúc tôi tự hỏi rằng cái bình yên kia sẽ tồn tại được bao lâu, hay chỉ là trong phút chốc mà thôi...
Tôi và MThùy luôn đi cùng nhau, người ngoài nhìn vào cứ tưởng bọn tôi là những kẻ đang yêu, ừ thì đúng là vậy mà, chỉ có điều hai trái tim kia chưa đập cùng 1 nhịp thôi.
Một đêm tháng 4 trong bar, tôi vẫn luôn suy nghĩ về những câu nói của thằng A, nó cứ lởn vởn trong đầu của tôi? Liệu chạy trốn có phải là cách hay hay không?
_Có vẻ sầu đời nhỉ -MNgọc cầm ly rượu ngồi xuống bên cạnh tôi.
_Thế sao? -tôi cười nhếch mép.
_Đúng anh là 1 con người kì lạ -MNgọc nói.
_Lạ chổ nào, tôi