Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 487: Kiếm ý quái vật (thượng)

Hiểu thông kiếm ý này rồi hiệu dụng tương đối lớn, Qua chi kiếm ý một khi thi triển ra, kiếm như các vòng tròn xoáy, đem đối phương xoắn giết, như vậy kiếm ý khá hữu dụng trong thực chiến có giá trị khá cao.

Mình đã hiểu được loại kiếm ý thứ bốn mươi.

Lục Nguyên hiện tại vui mừng vô tận, không ngờ ở đây đã ngột ới được ba đại kiếm ý.

Đúng lúc này một hấp lực cường đại từ họa quyển truyền tới, trong lòng Lục Nguyên cả kinh hắn muốn tránh thoát lực hấp dẫn này nhưng tựa hồ lực hấp dẫn này quá lớn ù một tiếng hắn đã bị hút vào trong kiếm quyển.

Trong cung điện Kiếm cực sơn, rất nhiều người đã tỉnh lại có một số người thiên phú không đủ chỉ quan sát kiếm quyển một lúc là cảm thấy không thể tiếp cận, cho nên bộ phận người tỉnh lại phát hiện ra đại bộ phận khác đang ngộ đạo.

Ngẫu nhiên còn có một đạo bạch quang xuất hiện hút vào chính giữa.

Một số đệ tử chân truyền thấy người bị kiếm quyển hút đi thì kinh hãi:

- Đây là cái gì?

- Ngươi thật là không có kiến thức ngươi sử dụng Tiểu Thiên Thế Giới Tàn Phá Đại Hoang Kiếm Quyển nhất định phải có chứng thực nếu như lĩnh ngộ vượt qua ba kiếm ý là có thể được Kiếm quyển tán thành hút vào trong đó, ở bên trong đó có được rất nhiều chỗ tốt còn được nhiều kiếm ý hơn nữa.

Chỉ thấy Lục Nguyên bị cuốn vào bên trong sau đó lại vài tiếng nữa càng nhiều người bị hút vào

Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn đã thức tỉnh vài người thấy Lục Nguyên bị hút vào trong lòng bọn họ đều chờ mong

Lục Nguyên đầu óc choáng váng rớt xuống mặt đất.

Đây là đâu vậy?

Lục Nguyên phát hiện mình đang ở trên một ngọn núi cao. Bốn phía tựa hồ là một địa vực lạ lẫm, bên cạnh còn có cây. Hắn nhẹ nhàng đung đưa một cái, phát hiện cái cây này lập tức hóa thành tro. Hắn tiếp tục xem xét những cây bên cạnh, cây này xác thực tồn tại nhưng không có bất cứ một sự sống nào.

Không chỉ là cây cối, Lục Nguyên phát hiện, cái thế giới này ngay cả một ngọn gió cũng không có.


Sau khi hắn luyện thành Phong chi kiếm ý, đối với gió cũng rất mẫn cảm. Bất luận một địa phương nào, chỉ cần có gió, mặc dù là yếu ớt nhưng cũng là tồn tại. Nhưng hiện tại, hắn phát hiện, nơi đây một chút gió cũng không có.

Đây là có chuyện gì?

Không có đại khí lưu động?

Lục Nguyên lại một lần nữa đánh giá vùng phụ cận, phát hiện bất luận mình nhìn về chỗ nào, thậm chí là chân núi cũng không có một sự sống nào. Mặt núi phía bắc có một nhánh sông. Dòng sông tuy có nước chảy nhưng lại không chuyển động.

Đây là bên trong thế giới Kiếm quyển.

Chính mình đã bị hút vào bên trong thế giới Kiếm quyển.

Tại sao lại có sự việc như thế này?

Lục Nguyên không khỏi cảm thấy quái lạ. Vốn việc này mấy vị sư huynh đã nói cho hắn biết, Tần Sương Thành vốn có ý định tiến vào cung điện núi Kiếm Cực, nhưng trước khi tiến vào cung điện núi Kiếm Cực thì lại xảy ra xung đột. Cuối cùng Lục Nguyên đơn giản đánh bại Kiếm chi tinh, giống như là bóp chết cẩu. Hết thảy đều rung động nhân tâm, khiến cho đám người Tần Sương Thành cũng tạm thời quên đi việc này.

Mà lúc này, đã có một hàng chữ xuất hiện trước mặt Lục Nguyên "Đạt được kiếm chi thế giới tàn phá đại hoang Kiếm quyển thì có thể tiến vào Kiếm quyển. Nhưng chỉ có thể lưu lại nơi này hai mươi bốn canh giờ. Thiên sẽ lưu lại một đường sinh cơ. Tiểu thiên thế giới tàn phá đại hoang kiếm quyển là một thế giới tịch mịch. Nếu qua khỏi hai mươi bốn canh giờ thì sẽ bị tiểu thiên thế giới này đồng hóa, tử vong không sai"

Lục Nguyên tiến nhập vào trong Kiếm quyển, hơn nữa có thể lúc này ngộ đạo.

Cái này thật sự là chuyện tốt. Có thể ở trong thế giới Kiếm quyển ngộ đạo, hiển nhiên là hữu dụng hơn nhiều so với Họa quyển.

Sau khi xác định mình ở nơi nào, hắn phát hiện chỗ ở của mình thật nóng bức. Hơn nữa không phải là chấn động nóng bức, mà là bất động nóng bức. Có thể giải thích đơn giản là, ngọn núi này vào ban ngày rất nóng, nhưng khi toàn bộ thế giới sụp đổ, vạn vật bất động thì khí trời cũng dừng lại.

Ngay cả nóng cũng dừng lại.

Nhưng sao lại nóng?

Ở giữa thiên địa có nóng bức chi quý.


Chỉ là, Thử chi kiếm ý bản thân có thể làm được cái gì? Đại đạo của nó là cái gì?

Lục Nguyên quan sát dấu vết nóng ở đây, phát hiện chung quanh có rất nhiều hoa, cây đang nở rộ nhưng lại bị đông kết.

Nếu là bình thường, chỉ sợ những cây hoa này đều rất tươi tốt.

Trong lúc nhất thời, hắn liền hiểu thông thế nào là Thử chi kiếm ý.

Nóng mục đích không phải là làm nóng bức con người, mà là để cho cây cối có thêm nhiều sự sống, để cho sự sống bộc phát ra ngoài, hóa thành một mùa hè bừng bừng sức sống. Nóng này chính là Thử chi kiếm ý.

Kiếm ý thứ bốn mươi mốt đã thành. Kiếm ý này xem ra ngộ rất nhanh, chỉ tốn khoảng ba canh giờ. Kiếm ý này vốn thời gian ngộ rất lâu, nhưng do có Kiếm quyển trợ giúp nên giảm thiểu được thời gian. Vốn Lục Nguyên khi ngộ một kiếm ý thường phải mất mấy tháng. Sau khi kiếm thuật gia tăng thì thời gian ngộ ra kiếm ý ngắn nhất cũng phải mất ba, bốn ngày. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ngộ đạo giữa Kiếm quyển thật không giống như bình thường. Rất nhanh có thể dễ dàng lĩnh hội được một loại kiếm ý.

Hơn nữa, Thử chi kiếm ý này cũng có quan hệ với Sinh chi kiếm ý. Dựa vào trực giác cảm giác được, điều này sẽ hỗ trợ cho hắn hiểu thông Sinh chi kiếm ý, một căn cơ vô cùng vững vàng để hiểu rõ Sinh chi kiếm ý.

Nhưng mấy canh giờ sau đó, hắn vẫn không ngộ ra một kiếm ý nào. Lục Nguyên cũng không gấp gáp, cầm hồ lô rượu đi men theo đường núi. Nói không chừng hắn vô tình mà hiểu thông một loại kiếm ý nào đó. Hắn thả lỏng tâm tình, phát hiện mình đã tới bờ sông.

Trong dòng sông nước đã sớm khô, mà trên sông lại bị ngắt một đoạn.

Đoạn!

Như thế nào là Đoạn chi kiếm ý?

Đoạn vốn dụng ý là cái gì?

Trời có thể đoạn, nước có thể đoạn, hỏa có thể đoạn. Chỉ cần con người có đủ sức mạnh thì hết thảy đều có thể bị cắt đứt. Đoạn chi kiếm ý, kỳ thật giống như dụng ý của hắn, không có quá nhiều hàm nghĩa. Đây là một loại kiếm ý không có nhiều hàm nghĩa. Nhưng muốn hiểu thông kiếm ý này vẫn mất của Lục Nguyên hai canh giờ. Nếu như ở bên ngoài, muốn hiểu thông Đoạn chi kiếm ý, chỉ sợ là tốn nhiều công phu hơn nữa.

Kiếm ý thứ bốn mươi hai.

Kiếm ý số lượng đã tăng vọt.

Lục Nguyên tiếp tục bước đi, phát hiện trên mặt đất có rất nhiều hạt giống. Nhưng sự sống trong hạt giống đã hoàn toàn biến mất. Lại là sự sống! Chính mình một lần nữa thông qua Kiếm quyển tựa hồ như có quan hệ rất nhiều với sự sống. Hà chi kiếm ý, Lưu chi kiếm ý, Thử chi kiếm ý ba loại kiếm ý này đều có quan hệ với Sinh chi kiếm ý. Hơn nữa, chính mình tại Kiếm môn cũng có được nền tảng của Sinh chi kiếm ý.

Nếu không thì bây giờ hắn đã không ngộ ra Sinh chi kiếm ý.

Mượn cơ hội bên trong Kiếm quyển để lĩnh ngộ Sinh chi kiếm ý. Lục Nguyên khoanh chân ngồi xuống, nghĩ đến lúc còn ở Kiếm môn, rồi lại nghĩ đến mối quan hệ giữa Hà chi kiếm ý, Lưu chi kiếm ý, Thử chi kiếm ý. Thậm chí còn có Tử chi kiếm ý. Hắn muốn lấy Tử chi kiếm ý để đối lập với Sinh chi kiếm ý.