Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 486: Công Dương Chí Tôn (hạ)

Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn từ sau khi Yến Thương Thiên rời đi căn bản không còn một nhân vật nào đáng kể nữa.

Mà hiện tại trong đám đệ tử hạch tâm thì môn hạ của Thái Sử Chí Tôn là yếu nhất cũng bị khinh bỉ nhất, bình thường là trò giễu cợt.

Mà người cầm đầu của Thái Sử Chí Môn là Tần Sương Thành lại thiếu quả quyết, Chu Nộ Trì lại hành sự nóng nảy, đều là những người không đảm đương được.

Lúc Lục Nguyên chọc giận Kiếm Chi Tinh Tần Sương Thành lo lắng vô cùng những người khác cũng lo lắng không ngờ rằng tiểu sư đệ nói đánh liền đánh, so với phong cách của Thái Sử Chí Tôn thật không hợp.

Nhưng khi đánh bọn họ mới biết tiểu sư đệ mạnh đến thế nào, Đại Đạo Cảnh tầng thứ tám Kiếm Chi Tinh thật sự bị hắn đánh như là chó chết hoàn toàn không có sức hoàn thủ.

Diệp Hàn Phong cười ha hả:

- Tiểu sư đệ, ta xem như phục ngươi.

- Tiểu sư đệ rất cao minh.

Nhạc Sương vỗ vai của Lục Nguyên, đặc biệt thân mật.

Tần Sương Thành cũng thở dài một hơi, mình đúng là không thích hợp làm người lãnh đạo, hiện tại có tiểu sư đệ, gánh vác trọng trách mình cũng có thể thả lỏng.

Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn cũng cảm thấy thoải mái vô cùng.

Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn từ sau khi Yến Thương Thiên rời đi cuối cùng cũng đã có thay đổi.

Sau một lúc, người của Bách Lý chí Tôn cũng tới người cầm đầu của Bách Lý Chí Tôn là Bách Lý Băng một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp lúc này nàng phát hiện ra mọi người nhìn về phía môn hạ của Thái Sử Chí Tôn tất cả đều kinh dị, Bách Lỹ Băng cũng nhìn về phía Lục Nguyên, môn hạ của Thái Sử Chí Tôn đã xuất hiện một người tài năng sao?

Những người này chính là đệ tử chủ yếu của Kiếm Môn.

Các đệ tử bình thường chân truyền chỉ là phụ gia mà thôi.

Công Dương Chí Tôn từ bên trong đã đi ra:

- Xem ra tất cả đều đã tới rồi, có thể lấy Tiểu Thiên Thế Giới Tàn Phá Đại Hoang Kiếm Quyển ra rồi.

Y vỗ tay nhẹ nhàng ho khan, đúng lúc này ở đỉnh điện trên đầu đã có biến hóa cực lớn.

Cung điện trên trần nhà đã xuất hiện đủ loại kiểu dáng.

Đây là bức họa.


Mà ở trong bức họa này có thể nhìn thấy núi cao hùng vĩ, thành trì vô cùng lớn, những dòng sông nước chảy xiết, có thể nhìn thấy cây cối, tựa hồ giống như một thế giới nhỏ không có sinh linh vậy.

Đúng thế không có sinh linh.

Sinh linh hoàn toàn bị diệt sạch.

Cây cối bao tồn cả sinh thái. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Đây là Tiểu Thiên Thế Giới Tàn Phá Đại Hoang Kiếm Quyển, hóa ra nó là một bức họa, ghi lại tiểu thiên thế giới năm đó, hào hùng vô cùng.

Không chỉ Lục Nguyên mà tất cả những người khác đều say mê vào trong đó.

Mọi người đều luyện kiếm hiện tại có một thế giới kiếm khổng lồ làm sao họ không bị hấp dẫn được.

Công Dương Chí Tôn nhẹ nhàng hít một hơi tuổi của hắn lớn hơn mọi người tu vi cũng cao hơn, nhìn thấy bức họa này cũng bị dung nhập vào.

Kiếm thật là tuyệt nhưng ở thời này nhất định sẽ bị loại bỏ sao?

Công Dương am hiểu Vọng Khí thuật cũng minh bạch sự cường đại của Kiếm Chi Tử nhưng rất khó đạt tới cảnh giới của Văn Minh chi chủ, Kiếm đạo muốn hưng thịnh rất khó rất khó.

Được rồi những chuyện này không cần nghĩ nữa.

Chuyện Kiếm Chi tử còn có chuyện Yến Thương Thiên năm đó nữa đều có sự tranh chấp của mấy đại Chí Tôn còn có thế lực Cổ Văn Minh bên ngoài nhúng tay vào.

Lục Nguyên đứng ở trong cung điện đã minh bạch tại sao cung điện này không có bất kỳ cây cột nào, thật là một Tiểu Thiên Thế Giới Tàn Phá Đại Hoang Kiếm Quyển hoàn mỹ, ở trên đỉnh đầu mọi người lúc này, dòng sông như kiếm, thành trì như kiếm, cây cối như kiếm, trời xanh như kiếm vạn vật đều như kiếm.

Thật muốn đứng trong thế giới kiếm dựng kiếm hỏi trời xanh.

Kiếm khẽ động thiên địa khuất phục.

Đột nhiên Lục Nguyên dâng lên một lý tưởng hào hùng.

Đầu tiên là ngộ đạo.

Đây là cơ hội tốt để luyện tập kiếm ý.

Kiếm ý này bình thường tu hành một loại cũng khó khăn, nghe nói người bình thường có thể tu luyện hai ba loại mình tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội. Lục Nguyên ngay lập tức đặt tinh thần vào trên một dòng sông.

Dòng sông này đã không hề chảy nữa.


Bởi vì đây vốn là một thế giới tàn phá.

Dòng sông vẫn y nguyên không chảy.

Lục Nguyên quan sát Họa Quyển, nhánh sông này từ một núi cao chảy về phía hướng đông càng lúc càng thấp.

Lúc này trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cảm giác mãnh liệt, thế nào là Hà chi Kiếm Ý?

Bình thường nghĩ thế nào là Hà Chi Kiếm Ý cũng rất khó mà nghĩ ra được, mà lúc này đủ loại tưởng tượng đã hiện ra trong đầu, dòng sông trước mắt có khí tức của kiếm ý.

Mình lĩnh ngộ kiếm ý thủy hệ rất nhiều nhưng Hà chi kiếm ý cùng với Hồ chi kiếm ý thì không giống nhau, cùng với Hải chi kiếm ý cũng không giống.

Dòng sông mang theo dòng nước tiến về phía đông sao, một đường về phía đông là kiếm ý sao?

Lục Nguyên trong lòng trầm tư tuy nhiên ngay sau đó hắn bác bỏ suy nghĩ này, đúng thế, dòng sông rốt cuộc là gì đây, nó có ý nghĩa tồn tại nhưng ý nghĩa là gì?

Lục Nguyên tiếp tục trầm tư đôi mắt của hắn sau đó trở nên sáng ngời, tiểu thiên thế giới này tuy không bằng Trung Ương thiên triều nhưng so với Tấn quốc còn lớn hơn, trong thế giới này dòng sông tung hoành, đây là ý gì?

Dòng sông đường sông sao lại nhiều như vậy.

Linh quang trong đầu của Lục Nguyên lóe lên, hắn đã minh bạch rồi.

Hồ nước chỉ ảnh hưởng đến những nơi nhỏ nhỏ vô cùng, mà biển cả thì tràn ngập bao la nhưng chỉ mang sức sống cho một số sinh linh chỉ có sông xen kẽ trong đất, đem nước tới khắp nơi cho sinh linh được sống.

Sông ban ân cho rất nhiều sinh linh.

Hà chi kiếm ý ý ở đây.

Giờ khắc này, Lục Nguyên đã hiểu được Hà chi kiếm ý, hắn tiếp tục quan sát Tiểu Thiên Thế Giới Tàn Phá Đại Hoang Kiếm Quyển.

Nước sông muốn lưu động mà ở trong Họa Quyển đã hoàn toàn đình chỉ lưu động, Lục Nguyên nhìn tư thế của nước nước lúc ngừng lưu động hoàn toàn khác với nước lúc lưu động.

Hóa ra nước lúc bất động cũng có rất nhiều tư thế.

Nước lúc ngừng lưu động có những động tác liên tiếp, tựa như các động tác đánh quyền vậy.

Lưu chi tịch ý? Là cái gì?

Nước hoặc nói là chất lỏng tại sao phải chảy?

Nước hồ sẽ chảy nước sông cũng chảy, hải dương cũng chảy nhưng đến cùng tại sao phải chảy nếu như không chảy ở một chỗ tịch mịch, tựa như là bị hủy diệt giống như tiểu thiên thế giới này không còn sinh cơ.

Mục đích chảy là để cho họa quyển có sinh cơ tồn tại.

Lục Nguyên lập tức hiểu ra, mình đã hiểu thông Lưu chi kiếm ý, đây chính là kiếm ý thứ ba mươi chín của mình.

Đồng thời trong óc của Lục Nguyên đã hiểu ra, Hà Chi Kiếm Ý, Lưu chi Kiếm Ý, kỳ thật đều là một bộ phận của Sinh chi kiếm ý, hai hạng kiếm ý này đều là trụ cột để luyện tập Sinh Chi Kiếm Ý.

Đã hiểu thông Lưu Chi Kiếm Ý rồi Lục Nguyên tiếp tục đánh giá dòng sông này thì phát hiện ra nó có không ít vòng xoáy, từng vòng xoáy lớn hoặc nhỏ đều ở trạng thái bất động im lặng.

Lúc này Lục Nguyên đột nhiên hiểu được Qua chi kiếm ý.

Kiếm ý này không có bao nhiêu đại đạo hàm ý, cùng Hà Chi Kiếm Ý và Lưu Chi Kiếm Ý thì khác nhau.