Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1863: MA

Ba người ngồi trong xe, không nghe thấy tiếng động gì khác, chỉ có thể thấy rõ cảnh tượng trong xe.

Ở bên ngoài, vì chiếc xe taxi này đột nhiên phanh gấp nên những chiếc xe khác cũng phải dừng lại. Tiếng còi inh ỏi, còn có người lên tiếng chửi tục, nhưng sau đó ai nấy đều vòng qua chiếc xe taxi này và tiếp tục đi về phía trước.

Người ở bên ngoài có thể nhìn thấy được ba người đang vô cùng hoảng hốt ở1trong xe. Một chiếc xe đi ngang qua dừng lại bên xe taxi, hạ kính xe xuống, kêu vài tiếng, còn đưa tay gõ vào kính xe taxi.

Tiếng kêu của ông ta cũng giống như tiếng còi, tiếng mắng chửi lúc nãy, không hề được truyền đến tai ba người họ, nhưng tiếng gõ kính xe thì cả ba người đều nghe thấy cả.

Lôi Bách Hợp và bạn cùng phòng ôm lấy nhau mà gào thét, tài xế cũng hãi đến run hết cả người.

Họ vô cùng8hoảng sợ, đều tưởng rằng đang xảy ra thiên tai gì đó, làm cho cả thế giới bên ngoài đều tối sầm lại.

Con ma đó nở nụ cười, âm khí trên người nó tỏa ra xung quanh.

Một giây sau, kính xe đen thui giống như bị một bàn tay xé rời một góc ra. Bên ngoài vẫn là một mảng tối om, nhưng có thứ gì đó thò vào trong xe.

Tôi không nhìn thấy có gì ở bên ngoài xe cả, còn ở trong xe, bóng tối2khiến tôi không thể thấy rõ thứ đó là gì.

Mãi cho đến khi có một tiếng “tách” vang lên, ánh đèn flash xuất hiện.

Lôi Bách Hợp và bạn cùng phòng ôm đầu thét lên, đều không dám nhìn vệt sáng đó là gì.

Ngay khoảnh khắc ấy, tôi đã thấy cái thứ đang phát sáng. Đó là đèn flash của máy ảnh.

Tách! Tách!

Đèn flash chớp không ngừng, còn có tiếng chụp hình vang lên liên tục.

Giữa không gian đen thui, có rất nhiều ống kính thò vào và4nhắm về phía Lôi Bách Hợp.

Ở góc trong xe cũng có ống kính dài sấn tới, tiếng chụp hình tách tách tách vang lên liên hồi.

Tài xế trợn to mắt, chứng kiến cảnh tượng quái dị này đã bị doạ cho sợ chết khiếp rồi. Anh ta thậm chí còn nhìn thấy bên trong khe hở máy lạnh trong xe cũng có những ánh đèn flash như này.

“Á…” Tài xế thét lên, hai tay nắm chặt vô lăng và chân thì đạp mạnh vào chân ga.

Xe taxi vọt về phía trước, đụng ngay vào xe hơi đằng trước và bị va chạm mạnh.

Chiếc xe dừng lại. Cả ba người đều vọt thẳng về phía trước theo quán tính, nhưng lại bị dây an toàn kéo ngược trở lại.

Dây an toàn bị siết chặt, trói chặt họ trên ghế, cả ba người đều bắt đầu vùng vẫy.

Con ma đó chỉ nhắm vào một mình Lôi Bách Hợp mà thôi. Tài xế và bạn cùng phòng của Lôi Bách Hợp đều dễ dàng cởi được dây an toàn, chui ra khỏi ghế. Lúc này hai người họ cũng không còn quan tâm gì nữa, mở cửa xe, nhảy vào trong bóng tối.

Lôi Bách Hợp thấy họ mất hút trong bóng tối, cô ta giơ tay ra, vừa khóc vừa kêu cứu.

Cửa xe đã được mở, nhưng bên ngoài xe vẫn là một mảng tối đen.

Chỉ có hai người nhảy ra khỏi xe mới nhìn thấy lại được ánh sáng và đang bị mọi người vây xung quanh.

Vấn đề nằm ở chỗ xe taxi. Bọn họ nhảy ra khỏi xe rồi nên cũng đã thoát khỏi nguy hiểm.

Cả hai người đều bị doạ cho sợ chết khiếp, trông như thần kinh có vấn đề vậy, chỉ biết khóc.

Lúc này những người đứng nhìn xung quanh cũng đã phát hãi, chần chừ một lúc rồi mới phát hiện ra trong xe còn một người nữa.

“Đừng lại gần! Đừng lại gần!” Tài xế vội hét lên.

Anh ta đã trễ rồi, đã có người giơ tay mở cửa xe ra, có ý tốt muốn cứu Lôi Bách Hợp đã bị doạ đến xanh mặt ra ngoài.

Mở cửa xe, chui vào trong thì người đó cũng sửng sốt.

“Á…!” Lôi Bách Hợp nhìn thấy có bóng người chui ra từ bóng tối thì sợ hãi thét lên, nhưng sau đó lại lập tức kêu cứu: “Cứu tôi! Cứu tôi với!”

Người qua đường đó liền rụt người lại theo bản năng.

Lôi Bách Hợp gần như đã tuyệt vọng.

“Không đúng lắm! Chiếc xe này…” Lúc này trên người của người qua đường đã nhễ nhại mồ hôi.

“Sao vậy? Trong xe còn một người nữa mà!” Những người khác thắc mắc.

Bọn họ vẫn định hành động lần nữa, nhưng ba cánh cửa xe đang được mở ra đột nhiên tự đóng sầm lại.

Rầm!

Những cánh cửa đóng sập lại cùng một lúc, phát ra tiếng động vang dội, lực tác động mạnh đến nỗi hất cả những người vây xung quanh ra.

Mấy người họ đều la lên và té xuống đất.

Cảnh tượng quái đản này làm người ta nhận ra sự khác thường.

Lôi Bách Hợp vẫn đang gào thét trong xe, nhưng chẳng có chút âm thanh nào vang ra ngoài. Cô ta đang vùng vẫy, dây an toàn càng lúc càng siết chặt, giữ cô ta chặt cứng, siết đến lõm vào quần áo, tiếp đến lại nén chặt cơ thể của cô ta.

Lôi Bách Hợp gào la thảm thiết.

Đèn flash lại xuất hiện.

Lần này, ống kính đều quay về phía cô ta, ánh đèn chiếu lên mặt và người cô ta.

Lôi Bách Hợp bị cái thứ ánh sáng chói loá kia làm cho phải nhắm chặt mắt lại, nhưng tia sáng vẫn xuyên qua mí mắt, rọi vào võng mạc của cô ta. Mắt cô ta bắt đầu cảm thấy đau đớn, điều này khiến cô ta càng gào thảm thiết hơn.

Người bên ngoài đều nhìn thấy vẻ đau khổ của Lôi Bách Hợp, cũng đã nghe thấy tiếng thét của cô ta, ai nấy đều hãi hùng lùi lại.

“Có ma! Bị ma ám rồi!” Người đầu tiên đã hét lên như thế, những người khác cũng la hét và bỏ chạy theo.

Hiện tượng quái dị này chỉ có thể giải thích được bằng lí do là bị ma ám.

Lôi Bách Hợp thét đến khàn cả cổ họng. Cô ta cũng đã tê liệt trước cảm giác đau đớn và ánh sáng chói mắt, nước mắt cũng chảy cạn rồi.

Lúc này xe cảnh sát và xe cứu thương chạy đến.

Cửa xe tựa như đã bị khoá lại, không thể nào mở ra được.

Tôi thấy bọn họ gọi thêm người ở bên đội cứu hộ, bắt đầu cạy phá cửa xe taxi ra.

Cảnh sát kéo băng vây xung quanh hiện trường, giải tán đám người đứng hóng chuyện. Cũng có cảnh sát và phóng viên đang đi phỏng vấn những người xung quanh về đầu đuôi câu chuyện. Tài xế và bạn cùng phòng của Lôi Bách Hợp đã được tìm thấy, được đưa vào xe cứu thương kiểm tra.

Họ không hỏi ra nguyên nhân, chỉ biết đã xảy ra một chuyện rất kì lạ.

Dụng cụ cạy phá kẹt trên cửa xe, không thể cạy cửa xe ra được.

Đầu Lôi Bách Hợp đã vẹo qua một bên, cơ thể đã đến tận cùng giới hạn. Bị trói chặt trong thời gian dài khiến quá trình lưu thông máu trong người cô ta đã phát sinh vấn đề.

Người ở bên ngoài đều sốt ruột.

Tôi nghe thấy trong đám đông lại có âm thanh vang lên.

Tôi không giúp được Lôi Bách Hợp, chỉ đành đi xem thử lại xảy ra chuyện gì.

Chỉ thấy là có người đang giơ di động lên, cho mọi người xem ảnh trên di động.

Trong hình chính là Lôi Bách Hợp đang đau khổ.

Độ phân giải của tấm ảnh rất cao, với lại, số lượng rất nhiều, còn được chụp từ nhiều góc độ khác nhau nữa.

Góc nghiêng, có thể là do người qua đường chụp được. Người đi đường đều nói là không hề nhìn thấy ai chụp ảnh thế này cả và cũng không thể xem đó là bằng chứng đáng tin.

Ảnh chụp chính diện và từ dưới lên thì không có bất kì ai ở hiện trường có thể chụp được.

Vì vị trí ngồi của Lôi Bách Hợp kia, muốn chụp được hình ảnh thế này thì máy ảnh chỉ có thể nằm ở trong xe mà thôi.

“Chỉ có một mình cô ta ở trong xe mà!”

“Có ma á!”

“Bị ma ám thật rồi!”

Ai nấy đều thấy hoảng hốt bất an.

Tôi đột nhiên nhận ra, chuyện này rất có thể sẽ trở thành một điểm khởi đầu của sự tồi tệ.

Hình ảnh đã xuất hiện trên mạng, có rất đông người cùng chứng kiến chuyện này. Điều quan trọng nhất là, trong giới quái dị, cái người sở hữu năng lực có thể kiểm soát dư luận đã không còn…

Chuyện này không thể nào được xem là tai nạn, được giải thích theo kiểu “phê thuốc” gì đó như những chuyện khác được.

Không cách nào giấu được nữa.

Trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ thế này.

Cạch!

Tôi quay đầu lại, nhìn thấy cửa xe cuối cùng cũng đã được mở ra.

“Bác sĩ! Mau lên!” Nhân viên cứu hộ hét lên.

Bác sĩ y tá vội chạy đến đưa Lôi Bách Hợp ra ngoài. Quần áo của cô ta bị cắt ra, khiến người ta nhìn thấy những vết máu bên dưới lớp áo khoác dày cộm.

Con ma đó biến mất rồi, nhưng tôi đã nhìn thấy hồn ma của Lôi Bách Hợp đang ở trong xe.

Trên người cô ta có những vết hằn màu đỏ do dây an toàn để lại. Ngoài ra, trên người cô ta còn có những đốm trắng kì dị.

Trên những đốm trắng đó đang dần hiện ra chữ.

Tôi lại gần để nhìn thì nhận ra những con chữ kia chính là bình luận của cộng đồng mạng về những tấm ảnh chụp Lôi Bách Hợp.

Trên cơ thể của Lôi Bách Hợp cứ liên tục xuất hiện những dòng bình luận thế này, dày đặc, cuối cùng đã che phủ hết toàn bộ cơ thể cô ta.

Lôi Bách Hợp đang trợn to mắt, có những chữ còn hiện lên trong tròng đen và tròng trắng của cô ta.

Tiếp theo đó, lại xuất hiện thêm những dòng chữ mới.

Quần áo, mặt mũi của Lôi Bách Hợp đều biến mất hết. Cô ta biến thành một màn hình 3D có hình dạng con người, đăng tải vô số bình luận.

Hết dòng này đến dòng khác…

Tôi đọc một hồi mà sởn cả tóc gáy.

Những bình luận mới xuất hiện đều có chung một nội dung.

“Bị ma ám rồi”, “Có ma”, “Hiện tượng quái dị”...

Ma ma ma ma ma…

Trên người Lôi Bách Hợp ngập tràn con chữ này, cơ thể của cô ta cũng bắt đầu uốn éo, không còn hình người nữa, mà biến thành một chữ “ma”.