Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 681: Leo núi

Trong tay Triệu Vô Cực đã có được năm kiện Thần Điện chí bảo, trong đó Thị huyết ma đao cùng Tịch Diệt Kiếm trước đó đã bị hắn hấp thu, còn lại Thánh hi cầm, Khai Sơn búa, Truy hồn thương đang bị hắn thu vào nhẫn trữ vật.

Hắn đối với kiện thức sáu Phá thiên cung cũng là mang tâm lí có cũng được không có cũng không sao, không quá để tâm.

Dù sao ba kiện chí bảo này nếu để cho Ẩm huyết thủ sáo hấp thu, cũng đã đủ để nó trưởng thành đến một cái rất khủng bố tình trạng rồi, nếu không thể tìm thấy Phá thiên cung cũng không cần cưỡng ép.

Thuận theo tự nhiên chính là!

Tuy rất muốn lập tức xông vào bên trong, nhưng Triệu Vô Cực vẫn là làm đủ lễ nghi, hướng tới mấy vị chưởng môn vị trí chắp tay nói:

“ ha ha ha, các vị chưởng môn, các vị không sao chứ? Trận chiến này, nếu không có sự giúp sức của các vị, ta thật sự không thể nào cùng Điện Chủ của đối phương là địch a. 

Công lao này, các vị cũng có một phần lớn a! 

giang hồ bây giờ có được bình yên, đều là nhờ công lao của các ngươi. 

Sau này tên tuổi của các vị cũng sẽ được lưu danh sử sách a. 

Ta ở đây hướng các vị tỏ rõ tấm lòng cảm ơn!”

nói xong, Triệu Vô Cực hướng về mọi người bái một cái.

Nhưng Hiền Tụ Nghĩa vô cùng nhanh chóng đỡ lấy hắn, không để cho hắn hoàn thành cái kia động tác, cũng là vui vẻ nói:

“ ha ha, Triệu công tử tuổi trẻ tài cao, lại là Võ tôn. 

Chúng ta ở đây chỉ là góp chút sức mọn mà thôi, làm sao có thể cùng công tử so sánh.

Cái này lễ, quá nặng, chúng ta không nhận nổi a!

Lần này phát ra anh hùng thiếp, nói rõ Thần Điện âm mưu chính là công tử, dẫn đầu võ lâm liên quân đánh vào Thần Điện cũng là công tử, sau này mọi người nhắc tới người nhiều nhất không thể nghi ngờ gì chính là công tử a!”

“ ha ha ha, đâu có đâu có, Hiền chưởng môn khách khí. Các vị, các ngươi có sao không? Sao không thấy nói gì vậy a!”

Triệu Vô Cực đối với mấy người còn lại lập tức tươi cười hỏi, mấy người lúc này mới vội vàng chắp tay lên nói:

“ không có gì không có gì, vết thương nhỏ, không đáng ngại, ha ha ha! Đa tạ Triệu công tử quan tâm!”

Triệu Vô Cực mỉm cười gật đầu.

Cho dù bình thường, hoặc trước đây hắn đối với mấy người sắc mặt không được tốt.

Nhưng lúc này đã chiến thắng, mọi người cũng không thể dùng khuôn mặt lạnh nhìn nhau a!

tốt nhất vẫn là tâng bốc lẫn nhau một phen, mọi người đều cảm thấy mình được cho mặt mũi, sau đó vui vẻ hòa thuận đi tới tìm kiếm chỗ tốt.

Triệu Vô Cực có nhẫn trữ vật sự tình, đám người này vừa rồi đều nhìn vào mắt, dù sao hắn sử dụng cũng không hề có chút nào tránh né.

Nhưng cho bọn hắn mười lá gan, bọn hắn cũng không dám đi đoạt đồ vật của Triệu Vô Cực.

Không thấy Điện Chủ đều bị đối phương đánh chết sao? Ai dám cùng hắn là địch?

Thế là mọi người lẫn nhau hỏi thăm cùng tâng bốc một phen sau, tất cả đều vui vẻ.

Đám chưởng môn này tuy lúc nãy cùng Điện Chủ giao đấu bị thương không nhẹ, nhưng bây giờ cũng không cần tiếp tục chiến đấu, bọn hắn nén đau công phu vẫn là rất tốt, một chút thương tổn này còn chưa đủ để ảnh hưởng đến bọn hắn hoạt động bình thường.

Triệu Vô Cực đối với Bán Thiên Ưng nói:


“ Bán tiền bối, ngươi có dự định gì không?”

Bán Thiên Ưng vuốt râu nói:

“ ta vốn muốn tìm Thần Điện chính là vì bọn hắn ở chỗ này có cất chứa đại lượng thư tịch liên quan tới tam hoa tụ đỉnh cảnh giới, ta chỉ muốn nhìn xem một chút mà thôi!”

Triệu Vô Cực gật đầu, đến cảnh giới này của hắn, nếu không thể tam hoa tụ đỉnh trở thành tu tiên giả, vậy thì sống cũng không lâu nữa. 

Đối mặt với tử vong, có cái gì tiền tài, danh vọng, địa vị còn nghĩa lí đây?

bởi vậy, hắn ham muốn chính là thứ này, không hề sai!

mà đám chưởng môn nghe vậy cũng là ánh mắt sáng lên.

Bọn hắn không chỉ đối với tam hoa tụ đỉnh bí mật hứng thú, mà còn đối với Thần Điện rất nhiều trọng bảo hứng thú.

Thần Điện có thể tồn tại lâu như vậy mà không bị phát hiện ra, hiển nhiên có một bộ tự mình sinh sản con đường, có thể hoàn thành tự cung tự cấp, không quá phụ thuộc vào ngoại giới.

Người ở trong Thần Điện tu luyện cần đan dược, hiển nhiên cũng sẽ là bọn hắn tự mình đi luyện chế mà không phải hoàn toàn nhập ngoại, nếu không số lượng khổng lồ như vậy, cực kì khó lòng có thể tìm mua được, cũng sẽ khiến cho người chú ý.

Bọn hắn có thể không ngừng nghỉ chế tạo ra các loại vũ khí thượng phẩm thậm chí cực phẩm, không nghi ngờ gì, nguyên vật liệu sắt thép ở đây rất nhiều, hơn nữa còn có các loại quý giá nguyên vật liệu.

Muốn tạo ra một thanh thượng phẩm, cực phẩm phàm kiếm không chỉ cần thợ rèn tay nghề mà còn cần các loại thép tốt cùng tài bảo hợp mà thành chứ không thể bỗng nhiên mà có được.

Bởi vậy, các loại tài liệu luyện khí quý giá ở đây cũng sẽ không ít.

Những thứ này cũng không quá quan trọng, quan trọng chính là nếu có thể tìm được thư tịch liên quan đến những thứ này mang về môn phái, môn phái bọn hắn sẽ thực lực đại trướng có thể giống như Thần Điện như vậy tự mình sản xuất đan dược cùng vũ khí, chỉ cần một thời gian ngắn, bọn hắn hoàn toàn có thể dựa vào lợi thế này khiến môn phái phát dương quang đại a!

Chưa kể đến tiền tài, thiên tài địa bảo, bí tịch võ công,... đủ loại hấp dẫn đang chờ bọn hắn, mấy vị chưởng môn ở đây đều là thèm nhỏ dãi, có chút không chờ được nữa.

Triệu Vô Cực cũng không làm lỡ, hắn lập tức nói:

“ nếu đã như vậy, không bằng tất cả chúng ta cùng tiến về phía trong như thế nào?

Phía trước chỉ bị một làn khói độc cản trở mà thôi, lấy thân pháp của các vị ở đây, hẳn là không đến nỗi không vượt qua nổi sườn núi kia a!”

Triệu Vô Cực nhìn nhìn sườn núi nói. Đối với hắn, cái kia sườn núi tuy có chút điểm dốc, nhưng không thể ngăn cản nổi thân pháp của hắn.

Hắn tu luyện chính là Bát quái đạp tinh bộ, năm xưa có thể từ dưới Thôi tình cốc leo lên, một cái này nho nhỏ sườn núi, cũng chỉ có vậy mà thôi.

Nhưng không biết đám chưởng môn này có thể được hay không, vẫn là nên hỏi một chút.

Mấy người lập tức lắc đầu nói:

“ không vấn đề không vấn đề!”

nói đùa cái gì, trọng bảo trước mặt, cho dù nội lực không đủ cũng phải cắn răng làm cho đủ.

Bọn hắn bây giờ không cam tâm bỏ qua bất cứ cơ hội nào sưu tầm tài bảo.

Thế là Triệu Vô Cực nói:

“ đã vậy, chúng ta đi thôi!”

nói xong hắn dẫn đầu đám người, nhanh như chớp liền lao tới sườn núi, dưới chân mạnh mẽ đề khí một cái, nhảy lên thật cao.

Triệu Vô Cực bộ pháp mượn nhờ sườn núi làm điểm tựa, nhanh chóng thi thân lên trên, tốc độ không hề chậm một chút nào, càng lúc hắn léo lên càng cao.


Hắn ở sườn núi gần như dốc đứng mà lại linh hoạt như một đầu viên hầu, không hề bị cản trở một chút nào, cứ như vậy một mực mượn lấy điểm tựa leo lên bên trên.

Người ở phía dưới nhìn lên, sẽ chỉ cảm thấy hắn người nhẹ tựa như là chim yến, thoắt cái ở chỗ này, thoắt cái lại ở chỗ kia, kĩ xảo mượn lực vô cùng kinh người.

Đến nỗi mấy vị chưởng môn ở phía sau nhìn Triệu Vô Cực leo lên sườn núi đều là đấm ngực thở dài, cái này leo núi kĩ thuật quả thật quá đẹp, bọn hắn cho dù ở toàn thịnh thời kì cũng không thể sánh bằng

Nếu Triệu Vô Cực biết ý tưởng của bọn hắn, hắn sẽ lập tức cười ha ha.

Nói đùa cái gì, hắn tự tin nhất chính là khinh công thân pháp.

Nếu mấy người này có thể cùng hắn so thân pháp, vậy thì cái ghế Võ tôn này hắn cũng sẵn sàng nhường ra.

Triệu Vô Cực vừa leo lên, Tiếu Mị Mị ở phía dưới đã hướng mấy vị chưởng môn cười một cái, sau đó nhanh chóng phóng lên. 

Nàng tuy cảnh giới chỉ là đỉnh phong hậu kì, nhưng nội lực thâm hậu, leo một cái sườn núi này, không thể làm khó được nàng.

Các vị chưởng môn thấy hai người thân pháp linh hoạt như thế đều là trong lòng cảm khái trường giang sóng sau xô sóng trước.

Sau đó mỗi người đều lấy ra bản lĩnh của mình, nhanh chóng leo lên.

Đang vui vẻ thu nhặt chỗ tốt võ lâm liên quân đám người lập tức chú ý đến bên này động tĩnh, một người lập tức kêu lên:

“ mau nhìn, Triệu Võ tôn cùng các vị chưởng môn leo núi!”

“ bọn hắn đây là muốn vào bên trong Thần Điện tầm bảo sao?”

“không tốt, đừng chậm trễ, mau đuổi theo, chỗ tốt thật sự đều ở bên trong kia!”

“ đúng vậy, công pháp bí tịch, thiên tài địa bảo, tất cả đều ở trong kia, đừng ham chút chỗ tốt nhỏ nhoi này!”

“ khốn kiếp, đừng có tranh giành, chỗ này là của lão tử, để lão tử lên trước!”

“ ngươi là cái gì cọn hành, mau cút. Chỗ này là của lão tử!”

“ ngươi muốn chết?”

“ ngươi mới muốn chết, ngươi nghĩ mình ngon lắm sao? Muốn đánh nhau sao?”

“ đánh thì đánh, ai sợ ai!”

Triệu Vô Cực cùng các vị chưởng môn leo lên sườn núi, bên dưới đám người cũng lập tức muốn đi theo.

Lối vào Thần Điện đã bị khói độc bao trùm, bởi vậy bọn hắn muốn vào bên trong chỉ có thể học Triệu Vô Cực cùng các vị chưởng môn như vậy leo sườn núi mà thôi.

Nhưng sườn núi hiểm trở dốc đứng, không có nội lực thâm hậu cùng thân pháp cao cường là không thể nào leo lên.

Nhưng đám người này chưa leo liền đã tranh giành đánh nhau loạn một bầy.

Bởi vì mọi người đều muốn dùng vị trí mà Triệu Vô Cực cùng mấy vị chưởng môn đã leo lên.

Bọn hắn trong đầu đều mặc định suy nghĩ chính là, Triệu Vô Cực cùng mấy người kia lên được, cũng chọn chỗ này, hiển nhiên chỗ này là dễ leo lên nhất!

nhưng bọn hắn cũng không biết, nếu chịu khó tìm kiếm, ở gần đấy còn có một chỗ dễ dàng hơn leo lên, chỉ là Triệu Vô Cực lười tìm hắn tự tin vào thân pháp của mình, nên cứ như vậy tùy ý leo lên mà thôi.

Đám người tranh cãi, sau đó chính là động thủ.

Bây giờ trong tay mỗi người cầm đều là vũ khí mạnh mẽ, có thượng phẩm phàm kiếm cùng cực phẩm phẩm chất.

Bọn hắn thực lực đại trướng, trong lòng cũng là bành trướng.

Không có Triệu Vô Cực ước thúc, tất cả đều loạn thành một bầy.

Triệu Vô Cực nhìn đám người này, trong lòng cười lạnh không thôi.

Nhân tính, chính là như vậy xấu xí.

Một số người khôn khéo nhân lúc đám người kia đánh loạn thành một bầy thử nghiệm leo lên thì đáng tiếc thân pháp quá kém, nội lực lại không đủ, cuối cùng từ giữa sườn núi rơi xuống, ngã cái gãy xương, vô cùng thê thảm.

Bởi vậy, cho dù sườn núi ở trước mặt, cũng không phải mọi người đều có thể leo.

Cơ duyên là có, nhưng cũng phải có thực lực đi cầm lấy mới được.

Triệu Vô Cực không tiếp tục nhìn cái này, hắn dẫn đầu đoàn người nhanh chóng hướng Thần Điện chỗ sâu lao đi.

Trong lòng mỗi người lúc này đều là háo hức, không biết bọn hắn sẽ ở Thần Điện tìm được thứ gì quý giá a!