Editor: May
Nam Tiểu Tố lôi kéo tay Hạ Mộc Cẩn, không ngừng duỗi cổ nhìn xung quanh, còn liếc mắt nhìn Kỳ Mộ Phi ở một bên.
Hạ Mộc Cẩn càng thêm tò mò,
“Tiểu Tố, cậu sẽ không phải là đặt thức ăn ngoài cho tớ chứ? Tớ đã ăn cơm trưa rồi.”
Nam Tiểu Tố trợn trắng mắt chuyển vòng vo,
“Không đúng không đúng, bên ngoài cái gì, Hoa Hoa, cậu…… cậu nhất định phải làm tốt chuẩn…… chuẩn bị tâm lý nha!”
……
Bỗng chốc, mí mắt Hạ Mộc Cẩn “Thình thịch” nhảy dựng, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, sau đó, ngây ngốc.
Nam Tiểu Tố cũng cùng nhau ngốc theo.
Sao lại thế này?
Sao…… Tiểu Xuyên Xuyên lại ôm Tiểu Quang đi tới!
Nam Tiểu Tố mở bước chân nhỏ tiến đến bên cạnh Kỳ Mộ Phi, nhón chân kề tai nói nhỏ hỏi tình huống như thế nào, Kỳ Mộ Phi giải thích nói,
“Hai cha con gặp nhau ở thang máy."
Nam Tiểu Tố,
“……”
Nhìn thấy Hạ Mộc Cẩn, khóe miệng má lúm đồng tiền của Tiểu Quang cười càng sâu, giọng nói non nớt hô lớn,
“Mẹ!”
Ngực Sở Nam Xuyên lại trầm xuống, người phụ nữ kia không phải lần trước gặp phải ở bên ngoài quán bar Margaret ư?
Anh nhớ rõ lúc ấy khi cô nhìn thấy anh biểu tình lập tức liền thay đổi!