Editor: May
Đứa bé đối diện anh, chính là đứa bé vừa mới té ngã, nhưng mà, vì sao dáng dấp lại giống anh y như đúc!
Tiểu Quang cũng trực tiếp nhìn chằm chằm Sở Nam Xuyên, cổ ngẩng đều sắp chua xót, nghĩ thầm sao chú đối diện này lại có dáng dấp giống y như bé như vậy?
……
Bỗng chốc ---
Trong không khí an tĩnh đến thậm chí có chút quỷ dị, một giọng nói non nớt và một giọng nói trầm thấp đồng thời vang lên.
Sở Nam Xuyên, “Con là con trai của ta?”
Tiểu Quang, “Chú là cha của con?”
Cái trán Sở Nam Xuyên bắt đầu đổ mồ hôi, tóc nhọn đều bị cả kinh dựng thẳng lên từng sợi, giống như là bị điện hút……
Hóa ra đây không phải công năng đặc dị →_→.
Sau khi Tiểu Quang kinh ngạc đến ngây người, khuôn mặt nhỏ tuấn mỹ lập tức tựa như bao phủ ánh sáng, che dấu không được vui sướng thiên chân thuần túy của đứa bé, lại hỏi đến có chút thật cẩn thận,
“Ba đã trở về từ trên mặt trăng sao?”
Cả người Sở Nam Xuyên chấn động, đây là cái gì vậy?
……
Thang máy, tiếng chuông di động chói tai còn không thuận theo vang lên không ngừng, tay Sở Nam Xuyên run rẩy lau mồ hồi, sau đó tiếp điện thoại, ngữ khí run run,
“Kỳ nhị, tôi giống như gây ra chuyện gì rồi……”
Trong điện thoại, đôi mắt Kỳ Mộ Phi trợn trắng,
“Tôi quản cậu gây ra chuyện gì, hiện tại lập tức lập tức đến ----”
Sở Nam Xuyên, “Có đứa bé nhìn tôi gọi là ba……”
Kỳ Mộ Phi, “…… cửa bệnh viện.”