Editor: May
Giờ phút này, con báo nhỏ nào đó đang nằm ở phòng bệnh say sưa đi vào trong giấc ngủ.
Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh diễm đảo qua, độc miệng nói,
“Tới xem đầu anh đụng vào trên du thuyền có trở nên ngu ngốc hay không.”
Khóe môi Kiệt Hận Thiên run rẩy một cái, lạnh giọng càng trầm,
“Vậy anh nên thất vọng rồi.”
Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh trách hừ hừ,
“Không tính là thất vọng, ngược lại kiểu tóc mới này của anh, đủ áp chế.”
Nói xong, lại liếc mắt nhìn cái trán Kiệt Hận Thiên.
……
Bởi vì đụng phải du thuyền bị ngoại thương, quấn lấy một vòng lụa trắng thật dày, tóc ngắn đen nhánh bị giày vò đến không hề có cảm giác đẹp trai đáng nói.
Ánh mắt vị đại thiếu kiêu ngạo nào đó lộ ra ghét bỏ nồng đậm……
Kiệt Hận Thiên nhướng mày, đánh giá Hoàng Phủ Bạc Ái từ đầu đến chân, ngữ khí càng không khách khí châm chọc nói,
“Anh ngồi ở trên xe lăn này đức hạnh cũng là tỏa đến bỏ đi.”
Hoàng Phủ Bạc Ái cắn răng,
“Anh có tin tôi chụp bộ dạng này của anh rồi gửi ra không!”
Mắt lạnh của Kiệt Hận Thiên trắng dã,
“Anh có di động? Tôi cũng sẽ không bất ngờ? Gửi bộ dáng này của anh ra ngoài, hình tượng của Bạc Ái đế thiếu anh sẽ bị huỷ toàn bộ!”
“Huỷ liền hủy, vợ của tôi cảm thấy tôi soái là đủ rồi!”