" Nhanh chóng rời khỏi nơi này ! Bọn họ đang đến ! " Haruki hốt hoảng đẩy Homing và Maiya xa khỏi căm biệt thự . Cô biết rõ những người dân trong thị trấn đang đi đến nơi này và sẵn sàng giết gia đình Donquixote như trong nguyên tác . Cô và anh chỉ mới lập một mối quan hệ ngắn với những người dân , vẫn chưa có thời gian để khiến cho bọn họ thay đổi được cách nhìn đối với gia đình Donquixote .
" Chết tiệt ! Chết tiệt ! " Haruki không ngừng nguyền rủa hắn trong miệng , đôi huyết mâu nhìn chằm chằm vào những đốm lửa từ đằng sau . Cô có thể nghe thấy thoáng những tiếng la hét đầy giận dữ của những người dân .
" Haruki , em nhanh dẫn cha mẹ , Doflamingo và Rocinante đi khỏi nơi này . Anh sẽ ở lại tìm cách kéo dài thêm thời gian ." Haruto cũng nhằm chằm chằm vào những đốm lửa đằng xa .
" Có chuyện gì đang xảy ra vậy !? Tại sao chúng ta lại phải chạy khỏi những người dân ? " Homing vừa lo vừa sợ nhìn hai người , trong tay ông đang ôm chặt lấy Doflamingo vẫn còn đang bất tỉnh .
" Haruto-nii ! Haruki-nee ! " Rocinante hoảng sợ khóc lớn , Maiya cố gắng ôm lấy và dỗ dành cậu nhưng cậu vẫn không ngừng khóc lớn khiến cho bà lo lắng .
" Roci , em đừng khóc nữa . Nghe theo lời chị , hít theo lời của chị . Một ..." Haruki ngồi xuống trước mặt của cậu , mỉm cười nhẹ nhàng . Hai tay cô đặt lên má của cậu , ân cần xoa nhẹ gò má đã đẫm nước mắt .
Rocinante cố gắng nghe theo lời của cô , hai tay nắm chặt lấy tà áo của Maiya . Cậu cố hít lấy một hơi trong khi những giọt nước mắt vẫn không ngừng tuôn xuống . Haruki cười nhẹ , gật đầu cổ vũ cậu .
" Tốt ...tốt ... Bây giờ thở ra ..." Rocinante run rẩy trong vòng tay của Maiya . Bây giờ cậu cũng có thể nghe thấy những tiếng la hét từ đằng xa và điều đó khiến cho cậu càng sợ thêm . Tâm trí cậu ngay lập tức quên mất thở ra , bất chi bất giác nín thở .
" Roci ! Roci ! Nghe theo lời chị ! Đừng hoảng ! " Haruki nhìn thấy tình trạng của cậu thì hơi nhíu mày , tay giữ chặt lấy hai má của cậu .
" Chị biết em đang hoảng sợ nhưng chị cần em phải bình tĩnh lại . Cha và mẹ sẽ đưa em và Doffy rời khỏi nơi này . " Rocinante nhìn lên cô , cậu nhìn thấy đôi huyết mâu của cô hiện lên sự lo lắng tột độ .
" V-Vâng ..." Cậu run rẩy gật đầu . Haruki vỗ đầu cậu rồi đứng dậy nhìn Maiya và Homing .
" Cha , mẹ . Con cần hai người chạy thẳng về hướng này , đừng nhìn lại . Hãy chạy và cố gắng tránh những ngọn đuốc hoặc người dân ở nơi đây . Hai người sẽ nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ ở gần bờ biển , trốn bên trong đó cho đến khi con và anh hai quay trở lại ." Haruki nghiêm túc nói .
" Vậy còn hai con ? Ta không thể để hai con ở lại chỗ này được ! " Homing lắc đầu phản đối .
" Cha ! Bọn họ sẽ không hề do dự đem hai người , Doffy và Roci ra để tra tấn ! Bọn họ có sự căm ghét đối với Thiên Long Nhân cực độ và chắc chắn số phận của mọi người sẽ không tốt lành gì nếu như bọn họ gặp bất cứ ai trong gia đình chúng ta ! " Haruto nhìn ông .
" Bọn con có khả năng phòng vệ , sẽ có cơ hội chạy thoát khỏi bọn họ hơn nếu như cha và mẹ ở lại đây . Với cả Doffy , Roci và mẹ không hề có khả năng chống cự đối với những người dân này ! Hãy nghĩ đến sự an nguy của ba người họ ! " Haruki nói .
" Đ-Được rồi ..." Homing gật đầu , nước mắt bắt đầu chảy xuống nhưng ông cố gắng kìm lại rồi nhìn xuống Doflamingo đang ở trong tay ông và nhìn san Maiya và Rocinante .
" Hãy nhanh rời đi ." Haruto quay đầu nhìn lại căn biệt thự đang dần bị bao vây bởi những người dân , ánh lửa bập bùng đang dần bao trùm lấy cả căn biệt thự .
Homing gật đầu rồi sau đó cùng chạy với Maiya rời khỏi nơi đó . Haruki nhìn theo hai người rồi sau đó nhìn lại ngọn lửa khổng lồ đang bùng cháy từ đằng xa . Căn biệt thự xa hoa , lộng lẫy dần chuyển thành màu đen kịt , những chiếc cột nhà trở nên yếu ớt trước cái nóng rực của ngọn lửa . Những người dân nhìn xung quanh , tìm kiếm bóng dáng của gia đình Donquixote .
*" BỌN RỒNG HUYỀN THOẠI ĐÓ ĐÂU ?! "*
*" TRUY TÌM CHÚNG ! "*
*" LÔI CỔ CHÚNG RA ! "*
*" CHÚNG TRỐN RỒI ! TÌM CHÚNG MAU ! "*
*" CHÚNG KHÔNG ĐI XA ĐƯỢC ĐÂU ! "*
*" ĐỪNG GIẾT ! PHẢI BẮT SỐNG ! "*
*" CHÚNG TA SẼ TRẢ LẠI CHO CHÚNG SỰ CĂM HẬN HÀNG TRĂM NĂM NAY ! "*
Những tiếng la hét đầy căm hận vang lên xung quanh khắp khu vực . Haruto và Haruki trầm mặt nhìn cảnh tượng trước mặt . Ngôi nhà bốc cháy trước đôi huyết mâu của hai người , ánh lên từng đợt từng đợt .
Thật đẹp ...
Sự hủy diệt đầy quyến rũ đó ...
Thật giống như khi chúng ta đốt căn nhà đã giam giữ chúng ta nhiều năm ...
Giống như khi Haruto đốt căn biệt thự của tên quý tộc đó ...
Đốt trụi xuống hết tất cả ...
Ngọn lửa thật tuyệt đẹp làm sao ...
Đầy xinh đẹp ... đầy sự nguy hiểm ...
Cả hai người nở một nụ cười trên môi ...
Một nụ cười đầy điên loạn ...
Họ biết rất rõ rằng gia đình của Donquixote sẽ trốn thoát được . Có thể họ đã xen vào cuộc sống của họ nhưng cái chết của gia đình Donquixote vẫn chưa đến . Dù họ không hề giúp bọn hắn nhưng bọn hắn vẫn có thể trốn được đến ngôi nhà đổ nát bên bờ biển . Họ chỉ tìm lý do để đứng lại , nhìn thứ ngọn lửa của sự căm hận kia đốt trụi xuống căn biệt thự .
Và đương nhiên ...
" *Đi nào Haruki ... Chúng ta phải đi tìm thứ rắc rối đang không ngừng phá hoại kế hoạch của chúng ta ..*"
" *Vâng ~* "