Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 169: Bàn tán

*========== Tổng bộ hải quân =========*
*------- Giờ nghỉ trưa -----------*
" Này các ngươi có biết chuyện gì không ? "
Một nhóm các hải quân tụ tập lại với nhau và xì xào bàn tán về sự kiện mà bọn hắn vừa mới được nghe vào sáng hôm nay. Tin tức đó khiến cho tất cả hải quân đều ngạc nhiên và tức giận.


Ngạc nhiên là bởi vì có tới hai người phản bội hại quân và cả hai người đó đều có chức vụ khá cao trong cao tầng hải quân.


Còn về phần tức giận là bởi vì bọn hắn nghe được rằng hai tên phản bội kia đã có những hành động xúc phạm đến hai con người mà toàn bộ hải quân thực tập ngưỡng mộ cùng kính trọng... Saito Kiyoshi và Saito Kurenai.
" Tất nhiên là phải biết rồi! Chuyện này lớn đến mức như vậy cơ mà! "


" Ta không thể tin được rằng có kẻ lại có thể tàn nhẫn đến như vậy. Bọn hắn dám giết đến 5 người hải quân trong lúc chạy trốn! " Một tên hải quân trong đó tức giận nói.


" Tại sao bọn hắn lại phản bội hải quân nhỉ ? Hải quân đâu có bạc đãi gì bọn hắn đâu? Thậm chí bọn hắn còn có chức vụ cao nữa cơ mà! "


" Ta nghe nói rằng bọn hắn từ đầu tiến vào bên trong hải quân đã là một kẻ phản bội rồi. Những lần hải quân gặp phải tổn thất lớn chính là đều là do hai người bọn hắn..."
" Ý của ngươi có phải là sự kiện của The Demon ? "


" Đúng vậy! Sau đó hình như ngài Nguyên Soái đã cử một chi đội đi để truy bắt The Demon nhưng tất cả mọi người đều chết hết! "


" Chết tiệt! Hai tên đó chắc chắn đã báo cáo lại sự việc đó lại người bên ngoài. Anh họ của ta ở trong chi đội đó và đã từng nói với ta rằng nhiệm vụ lần đó rất nguy hiểm..." Nói đến đây, người hải quân đó ngừng lại , mắt đã rơm rớm nước mắt.


" Ta không nghĩ rằng đó sẽ là lần cuối ta nói chuyện với anh họ của ta... Chỉ một ngày sau khi anh họ ta rời đi thì đã có người tới nhà của cha mẹ anh ấy... Họ nói rằng anh họ đã hi sinh trong nhiệm vụ và họ đến đây để bồi thường tiền thiệt hại..."


" Nhưng mà tiền thiệt hại mà cha mẹ anh ấy nhận được lại khác xa với số tiền bình thường. Với một hải quân bình thường thì tiền thiệt hại sẽ khoảng tầm trong khoảng 10,000 đến 12,000 Beri. Nhưng anh họ của ta lại là một Trung Sĩ nên số tiền sẽ cao hơn một chút, khoảng 15,000 đến 18,000 Beri..." Một người hải quân khác nhướng mày nhìn hắn.


" Như vậy thì tiền thiệt hại bọn họ nhận được là bao nhiêu ? "
" Họ nhận được tới 23,000 Beri... " Tất cả những hải quân xung quanh đó ngạc nhiên nhìn hắn.
" Thật sự !? Nếu như vậy thì chắc chắn là có sự tình gì đó rồi! "


" Đúng rồi! Nếu không thì tại sao hải quân lại bồi thường tiền thiệt hại xao đến như vậy chứ ? "
Vừa ngay lúc đó, từ bên ngoài bước vào hai người hải quân quen thuộc, nhanh chóng thu hút lấy sự chú ý của những người khác dễ dàng.


" Này, Yong ! " Người được gọi tên ngẩng đầu về phía nhóm hải quân đó. Trên gương mặt của y hoàn toàn bình thản, nụ cười trên môi của y tạo cảm giác xa lạ đối với người đối diện.
Không nhanh không chậm, y bước đến nhóm hải quân đó và ngồi xuống một chỗ còn trống.


" Có chuyện gì sao ? " Yong cười nhẹ, hai tay đặt lên bàn.
" Ngươi đã nghe được chuyện gì sáng hôm nay chưa ? "
" Ta đã nghe được. Có chuyện gì các ngươi muốn hỏi sao ? "


" Bọn ta có nghe nói rằng bọn hắn có những hành động xúc phạm tới ngài Kiyoshi và ngài Kurenai ... Điều đó có đúng không ? " Đôi mắt của Yong hơi trợn lên trong ngạc nhiên nhưng nếu như có người nhạy bén và cẩn thận nhìn lại thì trong đôi mắt đó không có sự hiện diện của cảm xúc ngạc nhiên mà chỉ là một ý cười nhẹ.


" Tại sao các ngươi lại biết được điều này ? "
" Như vậy đó là sự thật đúng không ? " Yong hơi "chần chừ" rồi mới gật đầu khiến cho những người khác trợn tròn mắt .
" Không thể tin được ! Bọn hắn lại dám xúc phạm đến hai ngài ấy ! "


" Các ngươi đừng có bàn tán chuyện này ra ngoài. Dù sao thì việc bị xúc phạm cũng không phải là việc gì đáng để nói." Lời nói của Yong càng làm cho những hải quân xung quanh càng thêm khẳng định rằng cha con Spandie đã xúc phạm đến hai người.


Đôi hắc mâu nhìn những phản ứng của những hải quân trước mặt với sự thích thú và thỏa mãn. Một trong những thú vui của Yong ở trong hải quân chính là điều khiển cảm xúc của người khác... Không phải là dạng điều khiển suy nghĩ và hành động của người khác...


Fujii Yong thích nhìn thấy những người đối diện với y phải thể hiện toàn bộ những cảm xúc mà họ đang có... Cảm giác giống như bọn hắn chính là những cuốn sách chỉ để cho anh đọc và điều khiển...


Tất nhiên, thú vui này của Yong không thể nào được áp dụng lên người của anh em Haru và ba người đồng bạn khác của y. Chỉ cần việc nghĩ đến cách anh dám suy nghĩ về việc điều khiển hai người cũng khiến cho anh phải rùng mình trong sợ hãi.


Đối với y, đó là một việc bất kính và xúc phạm đến hai người đã chăm sóc và huấn luyện y, tạo nên một "Fujii Yong" hiện giờ. Tất cả những gì mà Yong và ba người khác dành cho hai người chính là sự kính trọng cùng yêu mến...


Mặc dù nói ra thì khá là ghê và khác người... nhưng Yong có cảm giác như hai người chính là thuốc phiện đối với y. Y trân trọng hai người, yêu thích những lần hai người dành sự chú ý cho y, yêu thích cặp huyết mâu đầy xinh đẹp kia...


Kể từ giây phút y trở thành một thành viên trong Apokalupsis, y đã bắt đầu yêu thích màu đỏ tươi đại diện cho hai người...
*Màu đỏ của ngọn lửa...*
*Màu đỏ của máu...*
*Màu đỏ của đôi mắt hai người...*
*Màu đỏ của mái tóc...*


Fujii Yong trở nên điên cuồng với màu đỏ đó... Thậm chí y còn đã từng nghĩ rằng y có nên nhuộm mái tóc đen của mình thành màu đỏ không nhưng rồi sau đó y lại nghĩ lại.
*Màu đỏ chỉ dành cho hai người...*
*Chỉ dành cho chủ nhân bề cao của y...*


*V̷̞̙̭̯̜͆̽̊̍̎͒͐̍̚͝à̷̰̼̠͔̫̀̒̌ ̶̻̩͕͉̊́̎͂̅̃̕͜͝ẏ̴̡̰͍̬̞̣̟͔̣̤̪̭̩̜̹̈́̅̂̔̔̒̅̓̽͘͝ ̷̨̤͍̖̺͔́̈́̈́͑̅̇̒̔s̸̩͍͚͆̓̕͠ẽ̴̪̥̖̪͈̱̦͌͆͑́̕ ̸̧͕͔̖͎̺͓̫̤̣̬̰̹͍͈̿̓m̴̢̨̺̙͓͙̖̤̯͇̺̎͌̑͛̓̆̅̎̄̐͠͠͠ạ̷͓͇͖͔̗̭̃̑͌̈̾̍̊͂̓͒ǐ̵̢̛̛͇͉͖̦̪̺̀́̈́͒̏͛́̏͌̿͝ͅ ̷̡̝̻̟̙̼̪̞̗̩̏̑́̀͒̑̎ḿ̸͚̝̗͍̳͕̤̄́͗͆̈́̋̓̍͂̚̚̕̕ã̸̙̭͑́̋͗̅͑͆̋͒̂͊i̵̗͇̪̹͙̋̋̃̈́́ ̴̛̹̦̈́͘t̵͉̟͔̠̬͖̦̠̼̥̏̉͝͠r̴̢̦̖̩͖̄͆̈́̇̑̒̉̄͒͂́̿̀̒͝â̶̙̘͇̰̺̗̽̈́̌̔̽̔̚ͅņ̸̨̖̟̭̙̠͎̠̲̯̒̊͊͗͗̍̄̉͂ ̵̯̹͇̲̥͛͂̏ţ̵̢̙͔̬̆̏͑̅r̸̞̳̜̗̘͍̗̹̫̀̌ͅͅͅǫ̵̣͉̪͔̗̩̼̬̰͓͌̍͐͋̋͜n̷̞̠͎̣͖̟̘̺̱̫̠̲̹̫͇̆̂g̵̱̽̄͐̇̕͘͠ ̵͔͚̰͓̎̀͐͝v̷̢̢̮͚̭̣͓͈̍͛̈́̐̓͋̅͂à̸̡̢̢̝̜͉̞̠̦̤͙̹̘̯͙̇͐̉̀̽̓͗̔̆͘͘͝ ̷̯̜̗͓̫͎͌͒̏̊̉b̸̗͙̣̦͓̪̠̰̯̭͕̹̭̅̀̄͜ͅả̵̧̢̜̻̠́̓͛o̵͓̼͕̭͇̜͖͕̫̒̿̉̃̓ ̶̖̲͚͓̉̊͛͆̀̅̎͐͂̕̕͝v̵̧̢̬͖̙̜͚͖͎̰̥͋͒͂̏̊ệ̶͖̱͛̉̏̓͑̈́̃̑̑̓̀̈́̎͝͝ ̸͚͓̻̰̩̙̼̘̗̑͊͗̅̉͂̈͊͐́͜͜ṃ̷̡̧̡̖͉̂̉̊̄̌̄͑̔̀͑à̷͎̘͖̲̹͚̇̓͐̚̚ų̴̡͎̣̫̩̪̯̼͇͎̘̲͙͐̋͌̐̆̏ͅ ̶͓̯͚̩͚͍͈̳͎̣̭̝̓͂̐͐͌͂͒̚đ̶̹͎̭̫̼̫͖̲͙̦͆͑̽̈́ọ̸̢̯̜͈̙̻̱̼̥͚̉̋̊̀͗͆͒͒͐̿͝ ̴̬̓̊̔̂ẗ̸̢̖͉̩́̇́́̍̌̓͂͛̃͘̚͜͝ų̷̰̻̯͚͔͚̩̱̻̀̉̅́̚y̸̡͉̩̝͇̮̥͕̞̰̖̫̹̝͗̒́̀̈́͋̉͒̅̚͝͠ệ̶̡͖͕̳̫̖͓̗͈͚̹̜͂̐́̎̓͐́̆̈͜t̷̻̗͐͊͊̋́̊́̽̓̍́́͜ ̶̛̼̇̾̐͒̓̈́͐́̕͝͝͝͠d̷̟̈́̀͐̀í̸̧̼͎̬̠ễ̵͎̮͊́͗̍̀͐͌̈͒͝m̶̡̜͇͑͐̔̽̐̽́ ̸̨̜̮͖̯̦͙̈́đ̸̩̣͎͓͚̗͊ó̵̧̡̗͖̳̰͙̙̠͇̲͇͓̇̉͐̆͝.̴̡͖̖͖͒̿͌̄́̋̎͆̈̿̉̄̈́̚͠.̶̧̜̗͔͉̟̯͙͉͒̓̊̽̿́̈́.̵̡̠̪̪̮̦̖̫͈̙̥̦̖̫̳̊͌͒̐̿̇̌̏̈́͌̐̄*


=================
Lời của tác giả:
Các ngươi có thấy Fujii Yong giống như một Yandere không?
Bởi vì ta luôn muốn viết một Yandere nhưng không biết nên cho ai là một Yandere nên bây giờ thấy Yong chính là mẫu người thích hợp nhất hiện tại nên...
Boom!


Fujii Yong trở thành một Yandere luôn tôn thờ và tín ngưỡng hai anh em nhà Sakumi của chúng ta ~
Dù sao thì cũng cảm ơn các ngươi đã đọc chap truyện và những lời này ~