Gian Khách

Quyển 3 - Chương 4: Bắt đầu phán quyết

Những tấm bản đồ tòa nhà Cơ Kim Hội cùng những chấm sáng định vị trong mắt Hứa Nhạc đã sớm biến mất không dấu vết.

Trong phòng biệt giam Tổ Hồ Ly tăm tối, Hứa Nhạc đã lục lại đám tư liệu trong đầu mình đọc lại một lần, lại còn xem hết cả đống ảnh người mẫu đủ hình đủ kiểu nữa nhưng vẫn cảm thấy vô vị. Trong hoàn cảnh đó hắn đã thử một lần nữa chủ động liên lạc với sự tồn tại khủng bố bên kia giấc mơ.

Hứa Nhạc đã quá quen với kiểu thỉnh cầu này, nên thực hiện nó một cách vô cùng thành thục. Giống như một kẻ thần kinh, hắn tự gào lên với cao sơn đại hải trong đầu rồi đứng lặng chờ hồi đáp.

Và cũng bởi vì đang nằm trong căn phòng tăm tối đó. Hứa Nhạc mới liên lạc được với Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương trải rộng khắp vũ trụ. Hắn bắt đầu dùng mắt trái của mình xem thời sự hoặc xem những bộ phim điện ảnh nổi tiếng mà bình thường chẳng bao giờ hắn có thời gian đi xem.

Và cũng bằng phương thức thần kỳ nhưng có chút dị thường này, Hứa Nhạc mới biết được cái chết của Mạch Đức Lâm đã đem lại bao nhiêu hậu quả cho Liên Bang. Hết biểu tình thị uy rồi lại đến bãi công. Mãi đến tận tháng trước tình hình mới ổn định trở lại.

Cho nên Hứa Nhạc mới không hiểu tại sao Liên Bang mãi không phán quyết mình để xoa dịu nỗi ấm ức của đám cuồng tín Kiều Tri Tạp Lâm mà nhốt mình trong cái góc này. Hắn lại càng không hiểu tại sao bây giờ Liên Bang lại đưa hắn trở về mặt đất.

Sự nghi hoặc này tiếp tục duy trì cho đến khi vị khách đầu tiên đến

Đó là vào một buổi sáng sớm Hứa Nhạc đang ngồi trên chiếc ghế kim loại lạnh lẽo trong phòng khách, cúi đầu nhìn chiếc xích từ tính trên chân mình. Có tiếng mở cửa và một người không xa lạ nhưng cũng chăng thân thuộc lắm bước vào.

Hắn vừa cười vừa chau mày, cảm giác như đang quay về thời điểm của một năm về trước

Một năm về trước, Hứa Nhạc đã từng chặt một nhát đao chia cuộc sống của mình thành hai ngã để lựa chọn. Bây giờ hắn đang bị giam trong Nhà giam quân sự của bộ Quốc Phòng và bộ đã cử một người tên là Từ Tùng Tử đến làm luật sư bào chữa cho hắn.

Cho nên hôm nay, khi ngồi trong phòng khách và nhìn thấy khuôn mặt thanh tú xa lạ nhưng có nét quen quen, tự nhiên hắn thấy thời gian như đang lùi lại một năm về trước.

Như kiểu tất cả buồn rầu, lo âu hay giết chóc vẫn chưa từng xảy ra, và cây cối hai bên đường đến cục Hình Sự vẫn rung rinh chào đón xuân về.

Luật sư bào chữa Từ Tùng Tử lạnh lùng ngồi xuống bên cạnh bàn, rút từ trong túi hồ sơ dày dày ra mấy tờ văn kiện, đẩy ra trước mặt Hứa Nhạc, nói:

- Hứa Nhạc, tôi thay mặt bộ Quốc Phòng thông báo với anh rằng, vì bị tình nghi có liên quan đến vụ án 6801118, tất cả mọi quyền hạn của anh tại Căn cứ lắp ráp tổng trang đều đã bị cắt bỏ, bộ Quốc Phòng cử tôi đến đây làm luật sư bào chữa cho anh.

- Tôi tên là Từ Tùng Tử.

Từ Tùng Tử nhìn cái còng từ tính trên tay Hứa Nhạc nên cũng không có ý định bắt tay hắn mà chỉ chau mày nói:

- Trước đây đã có dịp gặp mặt anh rồi. Nếu như anh không có ý kiến gì, thì hãy ký tên vào hợp đồng pháp luật này

Bị Liên Bang biệt giam suối năm tháng liền, chẳng bị xét hỏi. Tự nhiên mấy ngày hôm nay hắn vừa được chuyển từ Tổ Hồ Ly xuống trại giam trên mặt đất, lại vừa được tiếp luật sư do Liên Bang cử đến, nên Hứa Nhạc vẫn chưa kịp hoàn hồn, chỉ khẽ nheo mắt nhìn mấy tờ giấy trước mặt chẳng nói gì.

Chiếc cùm hợp kim trên có tay hắn lướt qua tờ giấy trắng nghe sột soạt.

Đọc đi đọc lại từng chữ trong đống giấy tờ, Hứa Nhạc mới ngẩng đầu, nhận cây bút từ tay Từ Tùng Tử khó nhọc ký tên lên từng loại giấy khác nhau.

Từ Tùng Tử im lặng nhìn hắn ký xong rồi mới thở phào nhẹ nhòm.

- Vụ án đangđược tiến hành điều tra, ngày kia tôi sẽ quay lại gặp anh.

- Cám ơn.

Hứa Nhạc đáp lại một cách rất nghiêm túc, nói:

- Tôi có thể hỏi mấy câu không?

Được nhưng ngoài những vấn đề luật pháp ra, tôi không thể giúp anh được gì đâu

Từ Tùng Tử vẫn giữ nguyên vẻ nghiêm túc chuyên nghiệp nhưng đôi mắt lại ánh lên một vài tia kỳ dị như muốn ngầm cảnh báo cho Hứa Nhạc điều gì đó.

Hứa Nhạc hỏi:

- Người bị bắt cùng với tôi, tôi có thể hỏi hiện giờ anh ta đang ở đâu không?

- Không thể.

Từ Tùng Tử trả lời mội cách dứt khoái rồi bắt đầu thu dọn đống giấy tờ trên mặt bàn.

Hứa Nhạc để ý thấy trong khoảnh khắc cúi đầu, mắt Từ Tùng Tử chớp rất nhanh, cho nên cũng cảm thấy nhẹ lòng. Trong tình trạng bị theo dõi sát sao, cô ta không thể nói cho Hứa Nhạc những điều hắn muốn biết, ví dụ chuyện Thi Thanh Hải đang ở đâu. Nhưng chí ít có cũng thể nói cho hắn biết, một người còn sống hay đã chết. Mà thực tế đây chính là điều mà hắn quan tâm nhất.

Nhìn theo bóng dáng vị nữ luật sư xinh đẹp bước ra khỏi phòng thẩm vấn, Hứa Nhạc đột nhiên nhớ lại chuyện của nửa năm trước. Cô gái này đã được điều đến tổ chuyên án Mạch Đức Lâm.

Trước khi hành động, hắn có nghe nói tổ chuyên án này đã bị giải tán, mấy Điều tra viên muốn tiếp tục điều tra đến cùng đều bị cục Điều Tra Liên Bang cấu thành tội danh, tạm thời hạn chế tự do. Bao gồm cả viên Chánh thanh tra tên là Tiêu Văn Tĩnh trong đó, không biết những người ấy bây giờ thể nào rồi.

oOo

Bước dọc theo dãy hành lang dài hun hút, Từ Tùng Tử phải trải qua mấy lần kiểm tra kỹ lưỡng mới có thể bước ra được khỏi nhà giam nghiêm ngặt nhất Liên Bang này. Những vật cứng mà cô mang vào lúc trước như bút, hay thẻ từ đều phải được đảm bảo là vẫn còn nguyên xi như lúc cô đi

Chiếc ôtô quân dụng, nãy giờ vẫn đợi ở cổng chính nhà giam, rú lên một tiếng lớn rồi phóng thẳng đến sân bay quân sự bên ngoài cánh đồng. Dưới hàng ghế sau, Từ Tùng Tử chẳng nói câu nào với người quân nhân trước mặt mà vẫn đắm chìm trong những suy nghĩ về buổi thấm vấn vừa diễn ra.

Hình ảnh Hứa Nhạc tóc tai bù xù, sắc mặt nhợt nhạt, gầy xơ gầy xác khiến cô cảm thấy cuộc đời thực sự quá bất công.

Là một thành viên trong tổ chuyên án Mạch Đức Lâm cô hiểu rõ tội lỗi của hắn hơn ai hết. Từ lúc việc Tiêu Văn Tĩnh cùng hai người khác vẫn tiếp tục ngầm điều tra bị phát hiện, cục Điều Tra Liên Bang khoác lên họ những tội danh vô lý và đưa đi, lần đầu tiên cô cảm thấy thất vọng với Chính phủ Liên Bang.

Nếu như Mạch Đức Lâm và những đại nhân vật của Chính phủ đã thỏa hiệp cùng nhau thì những kẻ hèn mọn như cô còn có thể làm gì được nữa? Nên năm tháng trước, nghe thấy tên Mạch Đức Lâm bị thích khách ám sát, tự nhiên cô cũng thấy mừng thầm.

Mạch Đức Lâm chết rồi, những thỏa hiệp liên quan đến hắn tự nhiên cũng không còn hiệu lực nữa, nên cục Điều Tra Liên Bang cũng phóng thích luôn mấy Điều tra viên và bỏ qua lệnh giám sát với tổng biên tập Bob và phóng viên Ngũ Đức của tờ Nhật báo Thủ Đô.

Phải thừa nhận là tất cả những thay đổi đáng mừng này đều là công lao của hai kẻ đang bị đám người diễu hành hận đến mức muốn xé ra thành trăm mảnh kia.

Mãi đến mấy ngày trước Từ Tùng Tử mới biết được một trong hai kẻ có liên quan đến vụ ám sát hồi tháng 1 ở tòa nhà Quỹ Cơ Kim Hội chính là Hứa Nhạc, người mà cô đã từng gặp trước đây, cô biết trong Liên Bang, Hứa Nhạc có mối quan hệ rất phức tạp với bộ trưởng Trâu Ứng Tinh nên cũng phần nào hiểu được tại sao ông ta lại làm vậy.

Hai ngày nay, thỉnh thoảng cô cũng rất muốn cảm ơn Hứa Nhạc về những gì hắn đã làm, cũng như công việc luật sư mà hắn mang lại, nhưng xem ra đây không phải là sự tán thưởng mà một quân nhân như cô nên có.

Nhìn kiến trúc của khu sân bay đang từ từ hiện ra trước cửa kính ôtô, cô nghĩ ngay đến ngài bộ trưởng đang ở Đặc khu Thủ Đô chờ cô về báo cáo, nên nhanh chóng ổn định lại cảm xúc, sắp xếp lại đống tài liệu trong tay.

Hứa Nhạc là người đang thi hành nghĩa vụ quân sự nhưng tội danh mà hắn phạm phải lại vô cùng nghiêm trọng. Bất luận là nhìn ở góc độ bảo mật hay trình tự điều tra thì chuyện thấm vấn hắn bắt buộc phải được Tòa án Quân sự tiến hành trong im lặng.

Cô biết rằng sự hiện diện của một người đại diện pháp luật một luật sư bào chữa như mình chẳng có vai trò gì trong chuyện sống chết của Hứa Nhạc.

Người thực sự có thể quyết định được sụ sống chết của chàng trai mắt ti hí nhợt nhạt ấy hiện đang ngồi trong tòa dinh thự tổng thống hoặc trên Nghị Viện kia kìa.

Hôm nay cô đến đây là muốn đưa ra một vài tín hiệu cho một người đã bị cách ly với bên ngoài quá lâu như Hứa Nhạc biết rằng một vài sự việc sắp sửa diễn ra.

Nhưng nhà giam Khuynh Thành canh phòng quá cẩn mật nên cô cũng không thể nói rõ được điều gì, chỉ hy vọng rằng Hứa Nhạc hiểu được dụng ý của chuyến viếng thăm lần này.

0O0

Trở về từ phòng thẩm vấn, Hứa Nhạc ngồi bên mép giường suy nghĩ rất lâu. Thông điệp mà vị nữ luật sư mang đến kỳ thực rất đơn giản, đó là tầng lớp trên của Liên Bang đã bắt đầu lật lại vụ án ám sát Mạch Đức Lâm Chuyện bắt đầu tiến hành thẩm vấn chẳng phải là tin tức gì xấu, mà mấy tháng bị biệt giam trong ngục tối mới là đáng sợ nhất.

Chỉ là hắn nghĩ mãi mà vẫn không thể nghĩ ra một chuyện....

Mạch Đức Lâm chết rồi, Thai Gia sẽ từ bỏ hắn, vị phu nhân ấy bây giờ hẳn đang giận đến mức muốn bóp chết hắn trong tay.

Cho dù Chính phủ Liên Bang vẫn tiếp tục hiểu lầm mối quan hệ giữa hắn và Trâu bộ trưởng thì bất luận xét ở khía cạnh nào, pháp luật Liên Bang hay là ý nguyện của Chính phủ hắn cũng không bao giờ thoát được tội chết

- Vậy thì vấn đề nằm ở đâu?

Lúc vừa bị bắt ở tòa nhà Quỹ Cơ Kim Hội, Hứa Nhạc đã nghĩ là mình chết chắc, nhưng không ngờ hắn lại còn sống được lâu như thế này. Hắn cứ vò đầu bứt tai nghĩ mãi mà vẫn không tìm ra được lý do mình nên tiếp tục sống.

Có lẽ bởi vì hắn không ngờ rằng nhân vật mà hắn phải vượt qua trăm sông ngàn núi, mưa bom bão đạn để tự tay giết chết lại có một thân phận bí mật được che giấu suốt mấy chục năm qua.

Về điều này Máy tính chủ Trung tâm của Cục Hiến Chương đã tiến hành công tác phong tỏa cục bộ, không để cho hắn đánh hơi được bất cứ thông tin gì.

Và cũng bởi vì thân phận thực sự này mà việc Hứa Nhạc và Thi Thanh Hải ám sát Mạch Đức Lâm hoàn toàn có thể được hiểu theo hai nghĩa khác nhau, quang minh hay hắc ám.

Trở thành phần tử khủng bố muôn lần đáng chết hay vị anh hùng cứu sống toàn bộ Liên Bang Điều này tùy thuộc vào chuyện những đại nhân vật ấy nghĩ như thế nào.

oOo

Dinh thự tổng thống Đặc khu Thủ Đô.

Trong Phòng chỉ huy tác chiến Trung ương phía dưới tòa nhà Dinh thự tổng thống, hai màn hình siêu mỏng đang phát ra những tia sáng xanh mờ ảo. Một không khí nghiêm túc, trang trọng bao trùm khắp căn phòng.

Đứng giữa lối đi, viên Đặc công của cục Đặc Cần ánh mắt sắc như chim ưng, còn những đại nhân vật ngồi xung quanh chiếc bàn hội nghị dài thì vẫn đang chăm chú nghe giảng giải và quan sát những hình ảnh thay đổi không ngừng trên màn hình.

Tân bộ trưởng bộ Quốc Phòng và tân bộ trưởng bộ Tài Chính cũng như những thành viên của Hội nghị Liên tịch Tham mưu đều có mặt đầy đủ. Tư lệnh của Quân Khu II, Quân Khu IV ngồi phía sau thượng tướng Mại Nhĩ Tư. Ngay cả Chung tư lệnh đang ở tiến tuyến Tây Lâm và tư lệnh Hồng Dư Lương của Hạm đội Liên Bang đang đóng quân trên Tinh vân Vãn Hạt cũng tham gia trực tuyến.

Hôm nay tất cả những nhân vật quan trọng nhất của Liên Bang đều đang tập trung ở đây để nghe những báo cáo điều tra mới nhất.

Cục Điều Tra Liên Bang phải tận dụng đến khả năng thu thập tin tức siêu phàm của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương và những số liệu lưu trữ ngổn ngang, rồi mất trọn 5 tháng mới điều tra được rõ ràng vụ án này.

Theo một ý nghĩa nào đó, vụ án này đã gây ra cho Liên Bang những tổn thương nghiêm trọng không thể cứu vãn, và cũng theo một mức độ nào đó mà nói, báo cáo điều tra này sẽ quyết định thái độ chiến lược của Liên Bang với Đế Quốc.

Phía đầu kia của bàn hội nghị, tổng thống Mạt Bố Nhĩ đang chăm chú đọc bản báo cáo trên tay, thỉnh thoảng mới dừng lại để lắng nghe phần giải thích..

Trước mặt ông là một cây bút không hề bắt mắt Cây bút này đã được đút trong chiếc hộp chân không làm bằng vật liệu siêu cứng vết máu trên bút cũng đã sớm bị lau sạch.

Tiểu đội Đặc chủng Tác chiến đã mạo hiểm tiến sâu vào Thanh Long Sơn, và tìm được mẫu ADN trên di cốt của vợ chồng họ Mạch.

Người đàn ông trung niên đeo kính điều khiển máy chiếu, phóng to một bức ảnh trên màn hình rồi nói tiếp:

- Đem những mẫu này khớp với mẫu ADN của Mạch Đức Lâm do cục Điều Tra Liên Bang lưu giữ chúng ta có thể khẳng định chắc chắn, bọn họ không hề có quan hệ huyết thống.

Là trợ lý của cục trưởng cục Hiến Chương, bình thường Thôi Tụ Đông cũng vẫn thay mặt lão cục trưởng tham gia những hội nghị bí mật của Chính phủ. Nhưng một hội nghị với qui mô lớn như thế này thì đây là lần đầu tiên, cho nên hắn không tránh khỏi có chút căng thẳng.

- Sau khi xảy ra vụ án 68011 SA, chúng tôi đã tiến hành lấy mẫu AND trên thi thể Mạch Đức Lâm một lần nữa và có thể khẳng định lại phán đoán này.

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ vẫn cúi đầu, chỉ phẩy phẩy tay ra dấu cho ông ta cứ tiếp tục. Còn bên phải tổng thống, Thai cục trưởng của cục Hiến Chương cũng đã từ từ mở mắt nhìn Thôi Tụ Đông, những ngón tay gầy gò nhăn nheo gõ nhè nhẹ lên cái đầu gỗ bóng loáng của chiếc batoong trên tay ông.

Không hiểu sao nhìn thấy động tác này, Thôi Tụ Đông lại thấy yên tâm hơn rất nhiều, tiếp tục đổi một bức ảnh khác trên màn hình, trầm giọng nói:

- Trước đây, bằng quyền hạn của mình, cục Hiến Chương đã điều một Tiểu đội Đặc chủng tác chiến của Quân khu Tây Lâm thâm nhập lên tinh vực Bách Mộ Đại để xác minh lại một số thông tin liên quan đến sự kiện năm đó.

- Tuy thời gian có hơi chậm nhưng Tiểu đội tác chiến cũng đã có được trong tay một bản danh sách những kẻ nằm trong tập đoàn buôn người Bách Mộ Đại hai năm cuối cùng của Hiến Lịch 36.

Theo giọng đọc chầm chậm của Thôi Tụ Đông, không khí trong căn phòng chỉ có một thứ ánh sáng xanh nhàn nhạt càng trở nên kỳ lạ. Mặc dù ngay sau khi vụ án 386011 SA vừa xảy ra, bọn họ đều đã nhận được thông báo của cục Hiến Chương và cũng đã xem những tài liệu bảo mật có liên quan.

Nhưng trên thực tế, cho đến tận bây giờ, thâm tâm bọn họ vẫn có một hy vọng là những gì cục Hiến Chương đã điều tra là hoàn toàn sai.

- Đúng là Mạch Đức Lâm đã chết rồi, nhưng những gì mà hắn gây ra thì vẫn còn tiếp tục.

- Lúc nãy, mọi người đã được xem đoạn băng ghi lại cảnh gặp mặt của Mạch Đức Lâm và nhân vật Đế Quốc đó.

Thôi Tụ Đông nhìn khắp một lượt những con người vẫn còn đang đắm chim trong sự im lặng, tiếp tục nói:

- Nguồn mạch cơ bản đã được xử lý rõ ràng. Ở đây tôi xin được báo cáo với các vị.

- Ngay sau cuộc tấn công đầu tiên, phía Đế Quốc đã vạch ra một kế hoạch cổ quái và kỳ dị nhằm phá vỡ vòng phong tỏa của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương. Bọn chúng sử dụng tập đoàn buôn người trên tinh vực Bách Mộ Đại để chuẩn bị một đám trẻ sơ sinh và lợi dụng những sơ hở của pháp luật Liên Bang trên phương diện này để bán chúng cho những cặp vợ chồng muốn nhận con nuôi trong Liên Bang.

- Trong đó có một đứa trẻ, chúng ta tạm gọi hắn là số 1, số 1 lớn lên dưới sự chăm sóc của cha mẹ nuôi và theo điều luật bảo hộ công dân của Liên Bang, đứa trẻ chưa đầy nửa tuổi ấy được cấp cho một chiếc thẻ căn cước Liên Bang. Kể từ giờ phút đó, đứa trẻ này chính thức trở thành một thành viên của Liên Bang.