Gian Khách

Quyển 3 - Chương 242: Lịch sử từ đâu đi tới?

Tất cả các sĩ quan binh lính trong chi Hạm đội tầm trung, giống như một

đầu u linh bình thường qua lại tại khu vực Tinh vực biên thùy Tây Lâm,

khi nghe được cái tin tức khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Chi hạm đội này chính là đang muốn tiến hành đột phá thông đạo không

gian ngăn cản giữa Liên Bang cùng với bản thổ Đế Quốc, tiến vào giữa

bụng của Liên Bang, chấp hành kế hoạch thần thánh đệ nhất của Đế Quốc!

Hơn mười năm nay, chiến hỏa giữa Liên Bang cùng với Đế Quốc diễn ra

liên miên chưa từng có một ngày ngừng nghỉ. Liên Bang cũng đã từng hai

lần tổ chức tiến công đại quy mô về phía bản thổ Đế Quốc. Nhưng mà bởi

vì nguyên nhiên cái cánh cửa thiên nhiên của vũ trụ khủng bố kia chỉ có

thể mở ra theo một chiều mà thôi, cho nên bên phía Đế Quốc thế nhưng

cũng không có cách nào trực tiếp tiến công về phía Liên Bang, mà phải

phí công đi vòng quanh qua vô số phiến tinh vực hoang vu, tiêu tốn một

chuyến lữ trình mất thời gian đến gần bảy năm trời đằng đẳng, mới có khả năng công kích vào Đại khu Tây Lâm của Liên Bang.

Bất

lận là giai tầng cấp bậc nào, là những người áp bức kẻ khác hoặc là

những người bị kẻ khác áp bức, tất cả mọi người bên trong Đế Quốc đối

với cái loại cục diện bi thảm chủ động bị người khác đánh như thế này,

cũng đều cảm thấy buồn bực cùng với thống khổ cùng cực. Bọn họ không có

thời khắc nào mà không hy vọng đám khoa học gia trên Thiên Kinh Tinh có

thể sớm nắm giữ được quy luật hoạt động của hai cái thông đạo không gian thiên nhiên khổng lồ này, đem các chiến sĩ anh dũng của Liên Bang cùng

với Sư đoàn Robot Hoàng gia vô địch của Đế Quốc đưa vào lãnh thổ Liên

Bang, để cho đám quân xâm lược Liên Bang vô sỉ kia, có thể cảm nhận được cái mùi vị thống khổ khi mà gia hương bị chiến hỏa của ngoại bang uy

hiếp…

Nhưng mà năm tháng thời gian vô cùng dài dòng đã

trôi qua, bên phía Đế Quốc vẫn như cũ cũng chỉ có thể cuồn cuộn không

ngừng đưa các vị chiến sĩ trẻ tuổi của mình bước lên chuyến lữ trình dài lâu mà không có ngày quay về kia. Toàn bộ hệ thống hậu cần khổng lồ của Đế Quốc phải toàn diện thúc đẩy công suất lên đến gần 150%, cũng chỉ có thể miễn cưỡng thỏa mạn được nhu cầu thiết yếu nhất của Quân viễn chinh mà thôi. Cái cánh cửa tự nhiên khổng lồ mà vô hình trong vũ trụ kia,

cũng không hề có chút xíu nào dấu hiệu sẽ buông lỏng sự mạnh mẽ chắc

chắn của mình. Trực tiếp tiến công vào bản thổ của Liên Bang, đối với

các con dân cuồng nhiệt cùng cực của Đế Quốc này mà nói, thật sự giống

hệt như là một giấc mộng xinh đẹp mà vĩnh viễn không bao giờ thành sự

thật.

Đám quan binh sĩ quan Đế Quốc bên trong Hạm đội,

lúc này đều đã trừng mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm về phía khuôn mặt

toàn bộ đã đỏ bừng bừng của Tướng quân Tạp Đốn đại nhân, nghe những lời

nói từ trong miệng của hắn nói ra, lúc này mới biết được hóa ra cái giấc mộng tưởng chừng như không bao giờ thành sự thật kia, thế nhưng lại có

thể ở trong tay của chính mình, lập tức sẽ biến thành sự thật.

Đại khái là bởi vì nguyên nhân này nói ra tựa hồ có chút khó tin, cho

nên một chi hạm đội do hơn mười chiếc Chiến thuyền hạng nhẹ tạo thành

này, trong nháy mắt này nhất thời trở thành im lặng trầm mặc. Rốt cuộc

cũng có người nhất thời tỉnh thần lại, thần tình mừng rỡ như điên hô to

lên một tiếng. Ngay sau đó, là vô số những thanh âm nghị luận sôi trào

cùng với những chiếc mũ quân dụng được quẳng lên đầy trời. Trong những

khoang thuyền chiến hạm tương đối chật hẹp này, thay nhau vang lên những tiếng hoan hô ngập tràn kinh hỉ.

Đám quân nhân Đế Quốc kia biết được cái nhiệm vụ thần bí lần này, cái nhiệm vụ nhất định sẽ

sáng tạo ra một hồi lịch sử như thế này, chắc chắn sẽ là cực kỳ nguy

hiểm, thậm chí có thể nói là con đường tử lộ có đi không có về. Hơn nữa

những chiếc chiến hạm của bọn họ lúc này vẫn còn đang trong quá trình

thong thả chuẩn bị gia tốc, khoảng cách đến lãnh thổ Liên Bang cũng còn

cực kỳ xa xôi. Thế nhưng sự hưng phấn cùng với kích động của bọn họ lúc

này liền giống như là đã đại thắng, đánh chiếm được toàn bộ lãnh thổ

Liên Bang rồi vậy, ngọn cờ hoa dâm bụt màu đen của Hoàng gia Đế Quốc

đang tung bay trên lãnh thổ của Liên Bang vậy.

Mùa xuân đã đến đây rồi, vậy thì mùa hè còn có thể xa bao lâu nữa? Nếu như Hạm

đội thật sự có thể thành công xuyên qua được thông đạo không gian, tiến

vào giữa bụng của Liên Bang, vậy thì khoảng cách đến thời điểm trăm vạn

hùng binh của Đế Quốc sáp nhập vào Liên Bang, còn có thể bao xa nữa cơ

chứ?

- Sĩ quan Bảo dưỡng, chữ này viết như thế nào nhỉ?

Một gã binh lính bảo dưỡng dáng người nhỏ gầy, tiến đến phía trước

người của Hoài Thảo Thi, thanh âm khẽ run nhè nhẹ hỏi. Những ngón tay

đang cầm giấy bút của hắn lúc này cũng đã khẽ khàng run rẩy. Có lẽ bởi

vì quá mức kích động khi biết được nhiệm vụ lần này, lại có lẽ bởi vì bị thượng cấp của mình yêu cầu phải viết di thư gửi về cố hương mà cảm

thấy sợ hãi.

Phương diện Đế Quốc đã vô cùng khẳng khái, tiến hành cung cấp cho đám quan binh sĩ quan tham dự vào kế hoạch lần

này hai mảnh giấy thuộc loại tốt nhất, hơn nữa lại còn yêu cầu bọn họ

mỗi người đều phải viết di thư.

Chỉ riêng cái chi tiết

này cũng đủ để chứng minh bên phía tầng lớp lãnh đạo của Đế Quốc đối với sự phức tạp cùng với nguy hiểm của kế hoạch lần này có sự nhận thức vô

cùng thanh tỉnh.

Tuy rằng cái kế hoạch lần này được đám Đại thần của Quân Bộ Đế Quốc đặt tên là một lần Xuyên việt Liệp sát,

thế nhưng ai cũng đều có thể tưởng tượng ra được, cái kỹ thuật du hành

không gian thông đạo chỉ vừa mới nghiên cứu thành công ra được không tới hai năm thời gian này, bất cứ lúc nào cũng có khả năng để cho chi Hạm

đội hạng trung này táng thân bên trong những luồng gió lốc mãnh liệt

trong thông đạo không gian kia. Cho dù là chi Hạm đội này có thể hoàn

hảo đột phá được thông đạo không gian, tiến vào trong giữa bụng Liên

Bang, chi Hạm đội sẽ lập tức đối mặt với Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương

vạn ác cùng cực cùng với chi Hạm đội Vũ trụ Liên Bang cường đại kia, hơn nữa, bản thân chi Hạm đội này còn phải hoàn thành cái nhiệm vụ bí ẩn

hạng nhất kia nữa.

Mà một chi Hạm đội hạng trung giống

như một đám u linh kia, cũng chỉ có hơn mười chiếc chiến thuyền hạng nhẹ mà thôi, liền phải gánh chịu một sứ mệnh nặng nề cùng với quan trọng

như thế này, bọn họ còn có thể sống sót để quay trở về nữa hay không?

Bên trong gian phòng bảo dưỡng, mùi vị dầu máy cơ hồ vô cùng đậm đặc.

Bên trong một góc sáng sủa truyền đến một mùi vị tanh tưởi cơ hồ muốn

phát nôn. Những cái kết cấu kim chúc kia, bởi vì tốc độ cực kỳ cao mà

phát ra từng thanh âm vù vù khiến kẻ khác nghe qua hoảng hốt hỗn loạn.

Hoàn cảnh này có cảm giác phi thường không xong, thế nhưng trên mặt của

Hoài Thảo Thi cũng không có bất cứ cảm xúc gì cả. Hắn bình thản tiếp

nhận tờ giấy cùng với cây bút mà gã binh lính bảo dưỡng trung niên kia

đưa qua, tùy tiện viết vào đó mấy chữ.

Trong quá trình

đang viết, khóe mắt của hắn cũng lơ đãng liếc mắt nhìn sơ qua một chút,

mới biết được nội dung quan trọng nhất trong di chúc của gã binh lính

bảo dưỡng trung niên này là cái gì. Tựa hồ như là vấn đề về quyền sở hữu của mảnh ruộng nhỏ của hắn ở gia hương. Hình như cái gã này tương đối

thiên hướng lo lắng về chuyện gia đình, đem tất cả những gia sản nhỏ bé

nhất của mình, toàn bộ để lại hết cho vợ con trong nhà.

Gã binh lính bảo dưỡng trung niên kia nở nụ cười ôn nhu hàm hậu, tiếp

nhận lấy tờ giấy trở lại, tiếp tục xoay qua bàn bên cạnh chăm chú viết.

Thỉnh thoảng hắn còn xoay sang những người bên cạnh, hỏi một chút về

những vấn đề quyền thừa kế theo luật pháp Đế Quốc. Đám binh lính cũng

sảng khoái giải thích. Thế nhưng theo như những gì mà Hoài Thảo Thi biết được, thì trong những lời chỉ dạy kia, sai lầm chồng chất, thậm chí có

thể nói là vô cùng bát nháo nữa. Sau đó hắn quay sang nhìn biểu tình

nhăn nhó sầu khổ của gã binh lính bảo dưỡng, tiến hành tư vấn cẩn thận

lại cho hắn, thế nhưng cũng có nhiều chuyện rất khó có thể giảng giải

cho đối phương hiểu rõ được.

Có một vài kẻ đã viết xong di thư, đang ngồi tựa vào trong chiếc ghế lớn giảm xốc bên thành Chiến

hạm, thoải mái lớn tiếng nói chuyện phiếm. Có kẻ thì lặng lẽ hút thuốc

lá, là loại thuốc rẻ tiền nhất của Đế Quốc, khiến cho những cái răng của hắn bị ám đầy khói, trở nên đen kịt, thỉnh thoảng lại mở miệng thô tục, cùng với hưng phấn tiến hành nghị luận chuyện gì đó. Tựa hồ như cũng

không có ai đang lo lắng cho vấn đề sinh mạng của mình trong lần nhiệm

vụ bí mật lần này cả.

Hoài Thảo Thi cũng không rõ một

gã bình dân, mù chữ, ngay cả nửa chữ bẻ đôi cũng không biết này, như thế nào lại có thể đảm nhiệm được công tác bảo dưỡng tinh vi quan trọng đến như thế này. Chẳng lẽ công tác giáo dục trụ cột của Đế Quốc đã suy bại

đến nông nỗi như thế này rồi sao? Nhìn thấy những bộ mặt hưng phấn của

đám đồng đội bảo dưỡng bên trong gian phòng này, hắn lại càng nghĩ mãi

cũng không thể nào hiểu nổi, tiền đồ của Đế Quốc cùng với mấy cái nhân

vật đảm nhiệm vai trò hy sinh như thế này, có thể có quan hệ gì cơ chứ?

Bọn họ vì cái gì lại trở nên kích động đến như vậy?

Sau khi im lặng một khoảng thời gian thật lâu, hắn đột nhiên mở miệng,

hướng về phía gã binh lính bảo dưỡng trung niên ngay bên cạnh kia, hỏi:

- Nhiệm vụ lần này rất là nguy hiểm, đứa con trai ba tuổi của anh hiện

tại cũng còn rất nhỏ, nhưng mà tựa hồ nhìn thấy anh hình như thật không

biết thế nào là sợ hãi như vật chứ? Đây là vì cái gì?

Gã binh lính bảo dưỡng trung niên kia lấy ra một hộp thuốc lá, đẩy nhẹ

một cây đưa qua cho hắn, sau khi bị đối phương cự tuyệt, vẻ mặt hắn hơi

có chút mất tự nhiên, tự mình châm một điếu, sau khi hít sâu một ngụm,

mới thành thật mỉm cười hồi đáp:

- Sợ thì đương nhiên

là sợ rồi. Chẳng qua chúng ta vẫn luôn muốn đánh thẳng về phía Liên

Bang, bằng không chẳng lẽ đợi cho đám hỗn đản Liên Bang kia đánh thẳng

về phía gia viên của chúng ta hay sao? Cái sản nghiệp nhỏ bé kia của tao sẽ phải làm sao bây giờ đây? Nói sao đi nữa, cho dù bị điều động vào

biên chế Quân viễn chinh, cũng không chắc sẽ cảm thấy thoải mái như so

với cái nhiệm vụ lần này. Lần trước tao cũng đã từng nói qua với mời rồi mày, nghe nói kết quả của bên kia thảm vô cùng a.

- Quan trọng hơn nữa chính là…

Gã binh lính bảo dưỡng trung niên kia cao hứng quơ quơ cái tàn thuốc, vui vẻ nói:

- Chúng ta là nhóm binh lính tiên phong đầu tiên thông qua thông đạo

không gian trong toàn bộ biên chế của Quân đội Đế Quốc. Cũng giống như

là những gì mà Tư lệnh đã nói vậy, trong sách giáo khoa lịch sử trong

tương lai chắc chắn sẽ có tên của tao. Mày nói thử xem, lúc đó cái mảnh

đất nhỏ bé ở nhà của tao, mấy đứa con trai của tao, khi lớn lên sẽ đắc ý thành bộ dáng như thế nào đây?

Vẻ mặt Hoài Thảo Thi

không một chút biểu tình nhìn chằm chằm gã binh lính bảo dưỡng này, thầm nghĩ trong dòng lịch sử tương lai của Đế Quốc, khẳng định sẽ ghi nhớ

đến đại danh của Hoàng đế Bệ hạ, kẻ đã phát động lần kế hoạch vĩ đại

này, sẽ nghi nhớ lại đại danh của Tạp Đốn, kẻ đã suất lĩnh hạm đội chấp

hành cái kế hoạch này, có lẽ sẽ còn ghi nhớ lại đại danh của các đại

nhân vật bên trong Quân Bộ, hỗ trợ kỹ thật cho lần kế hoạch này, thế

nhưng cũng sẽ tuyệt đối không bao giờ ghi nhớ lại tên tuổi của những gã

binh lính bình thường như đám binh lính bảo dưỡng này.

Thế nhưng hắn cũng không có lên tiếng nói cái gì cả, chỉ là nhìn gã binh lính bảo dưỡng trung niên, khẽ mỉm cười, đưa tay lên vỗ vỗ nhè nhẹ lên

bả vai của người này, hướng về phía hoàn cảnh tương đối thanh lương hơn

so với trong gian phòng bảo dưỡng này mà đi đến.

Cái

động tác vỗ vỗ nhè nhẹ trên bả vai người khác tựa hồ có chút đông cứng,

thế nhưng lại cực kỳ giống như thượng cấp tiến hành khen ngợi hoặc là

trấn an đối với thuộc cấp bình thường vậy. Thế nhưng đối với hắn mà nói, đây đã là một lần biểu lộ cảm xúc chân thật cực kỳ hiếm có đối với thân phận thật sự của hắn.

Gã binh lính bảo dưỡng trung

niên nhìn theo bóng dáng có chút gầy yếu của tên gia hỏa kia, tâm tình

cảm thấy có chút quái dị, nhịn không được đưa cây bút trên tay mình lên, gãi gãi đầu, cũng không biết phải làm gì cho phải.

Trong dòng lịch sử sẽ ghi nhớ đến cái tên của chính mình hay sao chứ? Là ghi nhớ cái tên Hoài Thảo Thi này của mình, hay là cái phong hào Tô

Mông kia đây? Dựa theo kế hoạch mà Quân Bộ giao phó cùng với Quân Bộ

định ra lúc trước, nếu như hết thảy mọi chuyện được tiến hành thuận lợi, vậy thì bản thân mình lần này cũng chỉ là một người giám sát cùng với

người chứng kiến mà thôi. Như thế xem ra, chắc là sẽ không có ghi nhớ

lại tên của chính mình mới là thỏa đáng.

Hoài Thảo Thi, trên người đang mặc bộ quân phục Thượng Sĩ, tay bưng một ly nước lọc,

đứng ở tại một góc trên đại sảnh tầng thứ ba của Chiến hạm, nhìn xuống

đám sĩ quan binh lính đang bận rộn mà vô cùng hưng phấn đang đi đi lại

lại bên dưới đại sảnh, im lặng mà suy nghĩ đến những cái vấn đề này.

Thân phận hiện tại của hắn chính là một gã binh lính bảo dưỡng ở dưới

đáy tầng chót của chi hạm đội này, căn bản không có tư cách để đi vào

đại sảnh chỉ huy, cũng chỉ có thể đứng ngoài mà quan sát, cùng với nhân

vật mà hắn đang cải trang có chút giống nhau.

Cao thấp

trên dưới của chi Hạm đội Đế Quốc này cũng đều toát lên một loại hương

vị hỗn hợp giữa khẩn trương cùng với hưng phấn. Vô số những bức di thư

lúc này đang được tập trung lại, thế nhưng cũng không có bất cứ cả, tình tự bi thương cùng với sợ hãi gì cả, cũng chỉ có loại ý chí tập thể kiên quyết mãnh liệt không một chút run sợ mà thôi. Mọi người ai nấy cũng

đều ở trong cương vị của chính mình, dốc sức dốc lòng làm việc. Thậm chí ngay cả đám quan viên của Cục Tình Báo Hoàng gia cùng với đám Giáo quan Cơ quan Huấn đạo Hoàng gia, nổi tiếng là những khẩu thần công tẩy não

khủng bố cuồng nhiệt, cũng cực kỳ hiếm có, thỉnh thoảng phát ra những

tràng cười rộ vui vẻ.

Chi hạm đội U Linh phụ trách chấp hành nhiệm vụ Xuyên thấu Liệp Sát lần này, toàn bộ cũng giống nhau, đều là do những đầu Chiến hạm hạng nhẹ tạo thành. Chiến hạm cũng không có

gì khác nhau cả, cũng không có những Chiến hạm điều khiển chuyên môn,

cũng không có những Chiến hạm tiếp tế tiếp viện nhiên liệu… Đặc điểm

giống nhau lớn nhất của bọn chúng cũng đều là có tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh. Theo những mảnh quang mang màu xám đơn giản không ngừng xẹt qua

bên ngoài cửa sổ mạn tàu mà xem, liền có thể viết rõ ràng được trạng

thái hoạt động hiện tại của động cơ. Lúc này chi Hạm đội này vẫn còn

chưa có tiến vào trạng thái Gia tốc Cấp II. Vô số những hằng tinh xa xôi bên trong vũ trụ, lúc này đã biến thành những mảnh lốm đốm cực nhỏ.

Hình ảnh bên ngoài cửa sổ Hạm đội, những cái đuôi nhiên liệu cực nóng

của các chiếc chiến hạm xung quanh, đã biến thành những hình ảnh vỡ vụn, lùi nhanh về phía sau.

Hoài Thảo Thi vừa mới thu hồi

ánh mắt nhìn về phía cửa sổ bên ngoài Chiến hạm, đột nhiên lại phát hiện ra bên trong đại sảnh nhất thời trở nên cực kỳ im lặng. Ngay sau đó là

một mảnh vỗ tau nhiệt liệt mà cực kỳ có cảm giác kỷ luật.

Một gã Tướng quân trung niên, thần tình dữ tợn, trong từng cái lỗ chân

lông cũng biểu lộ rõ ràng vẻ kiêu ngạo cùng với tàn nhẫn của bản thân

mình, dưới sự hộ vệ của đám thuộc hạ, chậm rãi đi tới chính giữa đại

sảnh, trong sự chú mục của đám sĩ quan binh lính Đế Quốc. Hắn chính là

vị sĩ quan chỉ huy cao nhất của kế hoạch Xuyên thấu Liệp Sát lần này,

chính là vị Tướng quân Đồ tể bởi vì trấn áp các cuộc bạo động của nhân

dân Đế Quốc mà trở nên nổi tiếng hậu thế, Quận vương Tạp Đốn.

Bên cạnh hắn chính là một vị nữ thư ký dung mạo xinh tươi như hoa, dáng người đặc biệt vô cùng nóng bỏng, sau đó là đám quan viên tham mưu, cầm theo các bản ghi chép điện tử, sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng ghi chép

lại mệnh lệnh của Quận vương. Còn có mấy gã sĩ quan biểu tình kiên nghị, mặc quân phục màu đen, dáng người cực kỳ hùng vĩ đi theo làm cận vệ.

Có người nhận ra được thân phận của một gã sĩ quan áo đen trong số đó.

Đám quân nhân binh lính nhất thời có thể dự đoán ra được, mấy người này

khẳng định là những vị phi công vương bài xuất thân từ trong Doanh Robot Đặc chủng Hoàng gia.

Ở bên trong Đế Quốc, những người

có thể được xưng là phi công vương bài, ít nhất phải có được tiêu chuẩn

thao tác cấp bậc từ cấp 6 trở lên. Mà các phi công vương bài của Doanh

Robot Đặc chủng Hoàng gia Đế Quốc, tiêu chuẩn thao tác cấp bậc phải từ

cấp 5 trở lên mới được!

Trong những cuộc sống bình

thường của bọn họ, những đám binh lính bình thường vốn dĩ không có cơ

hội được tiếp xúc với những nhân vật tuyệt đối chỉ trong truyền thuyết

này. Kết quả hôm nay lại có thể một hơi nhìn thấy được mấy người như

vậy. Đám người này nhịn không được, bắt đầu hưng phấn mà thấp giọng nghị luận, cùng với dự đoán gì đó.

Đáp án đã lập tức được công bố.

Một bức vách tường bằng kim chúc ở bên phải của đại sảnh ba tầng của

chiếc chiến hạm chậm rãi nâng lên, giống như là một bức màn sân khấu

khổng lồ được vén ra. Sau đầu Robot thân hình cực kỳ nặng nề được cố

định chắc chắn trong nhà kho bên cạnh đại sảnh, lóe ra hàn quang kim

chúc chói mắt, đã kiêu ngạo mà lãnh khốc xuất hiện trước mắt đám quân

nhân binh lính của Đế Quốc.

Quân viễn chinh Đế Quốc sau khi gặp phải sự đả kích thảm thiết của con Robot MX kiểu mới của Liên

Bang không bao lâu sau, bên phía Đế Quốc rốt cuộc cũng đã nghiên cứu chế tạo thành công một thế hệ Robot kiểu mới thuộc về chính bản thân mình.

Loại Robot kiểu mới của Đế Quốc, mang trên mình một cái tên vô cùng thô

tục, cũng không có lựa chọn sử dụng kỹ thuật song động cơ giống như loại Robot kiểu mới của Liên Bang. Bởi vì Ban Khoa Học của Quân Bộ Đế Quốc

cũng không thể nào phá giải được vấn đề hệ thống điện từ vận chuyển hỗn

loạn mà đám đồng nghiệp Liên Bang đã từng gặp phải trước đây, cho nên

đem vấn đề nghiên cứu nhanh chóng chuyển dời đến phương hướng thiết kế

động cơ chuyển tải trên toàn bộ thân thể của Robot.

Robot thế hệ mới Lang Nha của Đế Quốc, trên toàn bộ thân thể kim loại

nặng nề của nó, tổng cộng có đến hơn 67 các hệ thống khớp nối trạng thái hình cầu, toàn bộ sử dụng loại động cơ siêu hợp kim, đặc biệt trang bị

thêm một vài thiết bị kỹ thuật tăng động cơ. Một khi toàn bộ công suất

được phóng thích ra, tốc độ cùng với sức mạng sẽ đạt tới một con số thập phần khủng bố.