Sau ba hồi trống, quân mã năm nước dàn bày ngay ngắn. Trước tiên Lữ quân sư lệnh cho Hắc Đát lệnh công Mã Vinh của Tiên Ti quốc dẫn quân bản bộ bày trận ở chính Nam Cửu Long cốc, đó là trận Thiết môn kim tỏa: Chia 1 vạn quân cầm trường thương, làm thành thiết môn; giữ lấy 7 tòa tướng đài; lại chia 1 vạn quân cầm tên sắt, làm thành thiết thuyên (chốt sắt), giữ lấy 7 tòa tướng đài; lại dùng 1 vạn quân cầm kiếm bén, làm thành kim tỏa (khóa vàng) giữ lấy 7 tòa tướng đài. Mã Lệnh Công lĩnh chỉ, nổ một tiếng pháo, dẫn quân dàn hàng mà đi. Có thơ làm chứng:
Hoạch giác tề minh trận thế khai,
Thiết môn kim tỏa xảo an bài.
Đối lũy địch tướng dục cầm phá,
Trừ thị thần tiên bí quyết lai.
(Sáo trận rúc vang trận mở toang,
Cửa vàng khoá chặt khéo bày xong.
Bên kia tướng giặc mong gì phá,
Trừ có thần tiên đến giúp giàng).
Lữ quân sư lại hạ lệnh, sai Thiết Đầu Thái Tuế của nước Hắc Thủy dẫn quân bản bộ, tới mé trái Cửu Long cốc bày trận Thanh long, chia 1 vạn quân tay cầm cờ đen, bày thành râu rồng, giữ lấy 7 tòa tướng đài; lại lấy 1 vạn quân chia làm 4 đội, tay cầm bảo kiếm, dàn thành 4 móng của rồng, giữ lấy 7 tòa tướng đài; lại lấy 1 vạn quân tay cầm kim thương, bày thành dạng vảy rồng, giữ lấy 7 tòa tướng đài. Thiết Đầu Thái Tuế lĩnh chỉ, dẫn quân đi mà bày trận. Có thơ vịnh:
Thanh long trận thế trí mưu thâm,
Bách vạn hùng binh diệc lẫm nhiên.
Tự thị trung triều hào kiệt tại,
Cảm trì tuấn mã nhập nam thiên.
(Thế trận Thanh Long trí mưu dày,
Trăm vạn hùng binh lẫm liệt thay.
Vốn sẵn kiệt hào trong triều cũ,
Dám băng ngựa đến cõi nam này).
Lữ quân sư lại lệnh cho Tô Hà Khánh nước Lưu Sa, đem quân bản bộ đến mé phải Cửu Long cốc bày trận Bạch Hổ, dùng 1 vạn quân, tay cầm bảo kiếm, bày thành dạng răng hổ, giữ lấy 7 tòa tướng đài; lại lấy 1 vạn quân tay cầm đoản thương, bày thành dạng móng hổ, giữ lấy 7 tòa tướng đài; Lại lệnh Gia Luật Hưu Ca đóng 1 vạn quân, giữ lấy 6 tòa tướng đài phía trước, bày thành trận Chu tước; Gia Luật Hề Đệ đóng 1 vạn quân, giữ lấy 6 toà tướng đài phía sau, bày thành trận Huyền võ, vòng ra vây lấy trái phải, làm thành thế Ỷ giốc. Tô Hà Khánh cùng bọn Gia Luật Hưu Ca dẫn quân làm theo. Có thơ làm chứng:
Bạch hổ giao gia trận thế hùng,
Tiền bài Chu Tước. tướng đài trung.
Hậu cư Huyền Võ tàng cơ diệu,
Địch quốc cường binh bất dị thông....
(Bạch Hổ đan xen thế trận hùng,
Trước bày Chu Tước tướng đài trong.
Sau thêm Huyền Võ đầy cơ diệu,
Nước giặc hùng binh cũng khó thông).
Lữ quân sư lại khiến Kim Long Thái tử nước Tân La dẫn quân bản bộ đóng giữ tòa tướng đài ở giữa: giả thành Ngọc hoàng đại đế; tọa trán Thông minh điện. Lệnh Đổng phu nhân giả làm Lê Sơn lão mẫu, rồi vòng ở giữa đài chia quân 1 vạn, mặc theo màu xanh,. vàng, đỏ, trắng, đen, giả làm Tứ đẩu tinh quân. Ngoài ra, chọn lựa 28 tên quân, xỏa đầu rủ tóc, vòng trước sau cửa đài ở giữa, giả làm nhị thập bát tú. Lại lệnh Thổ Kim Ngưu giả làm Huyền đế, Thổ Kim Tú tay cầm cờ đen, bày thành thế Quy Xà, trấn giữ hai cửa ở mặt Bắc. Bọn Kim Long Thái tử ai nấy lĩnh chỉ dẫn quân mà đi. Có thơ làm chứng:
Ngọc Hoàng giá hạ liệt Tinh quân,
Trận thế quy nhiên trí áp quần.
Bất đắc tiên gia thân giáng thế,
Định giáo Trung Quốc lưỡng bình phân.
Lữ quân sư lại lệnh cho Hoàng Quỳnh nữ nước Tây Hạ, dẫn nữ binh bản bộ, tay cầm bảo kiếm, giả làm Thái Âm tinh; Tiêu Thác Lãn xuất quân bản bộ, mặc áo bào đỏ giả làm Thái Dương tinh; Lại lệnh Hoàng Quỳnh nữ xích thân lõa thể, đứng dưới cờ, tay cầm xương đầu lâu, gặp quân địch liền khóc to, giả thành Nguyệt bột tinh ; Gia Luật Sa dẫn quân bản bộ tuần tra bốn phía, theo hướng Đông, Tây, Nam, Bắc đẩu liên kết thành thế Trường Xà. Bọn Hoàng Quỳnh nữ ai nấy dẫn quân đi bày trận. Chuyện không có gì đáng nói. Có thơ làm chứng:
Chiến cổ bình qua thế nhược lôi,
Đông Tây Nam-Bắc trận môn khai
Tiên gia bãi tác nã long kế,
Bất tưởng anh hùng thức phá lai.
(Thế trận vang trời như sấm sét,:
Mở toang trận thế bốn bề xông.
Tiên hẳn đã định mưu rồng cọp,
Dầu có anh hùng khó phá xong).
Lữ quân sư lại lệnh cho con của Tiêu thái hậu là Đơn Dương công chúa dẫn 5000 quân, mặc cà sa ngũ sắc, bày thành Mê hồn trận, trong có 500 Phiên tăng, làm Mê hồn trưởng lão. Bí mật bắt 72 người đàn bà chửa, chôn sống dưới cờ, gặp khi giao phong, nhiếp lấy tinh thần kẻ địch. Đơn Dương công chúa được lệnh, dân quân theo phép mà làm. Có thơ vịnh:
Trận trận tương liên pháp thậm kỳ,
Quỷ thần dạ dạ phách tinh mê.
Phân minh nhất bổn an bang thuật,
Biến tác Phiên thiên địa phúc cơ.
(Trận trận liền theo thật lạ kỳ,
Đêm đêm thần qủy phách hồn mê.
Rõ ràng một phép an định nước,
Đã làm rung động đất trời kia).
Lữ quân sư hạ lệnh Gia Luật Nạp tuyển 5000 kiện tăng, tay cầm chuỗi Di Đà, bày thành chư Phật ở Tây thiên Lôi âm tự, ngoài ra lấy 500 hòa thượng đứng dàn hai bên trái, phải giả làm các A La Hán, tổng cư ở đầu Thất thập nhị thiên môn, để nuốt uy thế kẻ địch. Gia Luật Nạp lĩnh mệnh mà làm. Có thơ làm chứng:
Đường đường trận thế lập phương viên,
Vạn mã tranh trì hiểu tướng đàn.
Nhược sử anh hùng tề dụng lực,
Tận giao thánh chúa định Trung Nguyên.
(Đường đường thế trận lập vuông tròn,
Muôn ngựa xông lên vây tướng đàn.
Dẫu có anh hùng cùng dốc sức,
Hết lòng vì chúa định Trung Nguyên).
Lữ quân sư bày xong trận thế, sai Xuân Nham cùng Hàn Diên Thọ đốc chiến. Trong mỗi trận nhìn hồng kỳ làm hiệu, chỉ huy nghênh địch. Quả nhiên là diệu thuật của tiên gia, người đời khó mà hiểu được. Thất thập nhị trận biến hóa kỳ lạ, ngày thì gió rét mưa lạnh, đêm thì Hà, Hán đều mê, khiến cho người ta sợ hãi? Chính là:
Bất hữu chân tiên khai diệu bí,
Như hà năng phá quỷ thần cơ!
Hôm sau, Xuân Nham thấy sư phụ đã bày xong trận đồ, liền bàn với Hàn Diên Thọ rằng: "Nay quân Tống đóng trại ở đối lũy, có thể sai người hạ chiến thư cho biết, xem họ ra quân như thế nào". Diên Thọ nghe lời liền sai quân kị đến gặp tường Tống Vương Toàn Tiết. Vương Toàn Tiết phê vào chiến thư. Hôm sau, dẫn bọn Lý Minh ra khoảng đất bằng phẳng của Cửu Long cốc khiêu chiến, nhìn thấy ở chính Bắc có một tòa trận thế giống như một thế giới mới được lập vậy, hoảng sợ nói: "Phiên bang ắt có kỳ tài ở trong quân, không thể đánh ngay được". Chưa dứt lời, Liêu soái là Xuân Nham, Hàn Diên Thọ hai ngựa bay ra, to tiếng lên giọng rằng: "Tống tướng nếu chỉ đấu võ nghệ, thì lập tức giao phong, nếu như muốn đấu văn thì hãy xem trận ta” . Toàn Tiết nói với Lý Minh: "Quân Bắc thế đang hăng, nếu mà giao chiến, sẽ bất lợi cho ta. Với trận đồ mà nói, ta xem xong rồi thu quân nghị kế cũng được".
Lý Minh nghe theo lời. Toàn Tiết liền nói: "Đấu chiến là việc làm tranh sức của võ phu, không có gì lạ. Đợi khi chỉnh xong trận đồ sẽ đến phá, mới rõ tài cao thấp". Xuân Nham cười nói: "Mặc người đi bày trận đến đánh, ta không đánh lén ngươi đâu”. Liền thu quân về trại. Toàn Tiết về đến trong quân, nói với Lý Minh: "Tiểu nhân cũng biết ít nhiều về trận thế, nhưng trận hôm nay lạ quá, chưa từng thấy qua, nên tâu rõ về triều đình, mau sai tướng tài xem trận".
Toàn Tiết liền vẽ lại trận thế đồ cục, sai quân kỵ đi suốt đêm về Biện Kinh tâu với Chơn Tông. Chơn Tông xem xong sợ hãi, liền triệu văn võ vào xem, không một người nào biết cả. Khấu Chuẩn tâu: "Thần xem trận đồ, trong đó ắt phải có nhiều biến hóa, trừ phải triệu Dương Lục sứ ở Tam quan về, có thể biết được trận này, các biên soái khác e rằng cũng không biết". Vua chuẩn tấu, liền sai sứ đến Tam quan gặp Dương Lục sứ, tuyên độc thánh chỉ xong. Lục sứ lĩnh chỉ, cùng bàn với chư tướng rằng: "Nếu chúa thượng đã có chỉ phải nên phó mệnh". Rồi lệnh Trần Lâm, Sài Cảm giữ trại, tự dẫn bọn Nhạc Thắng, Mạnh Lương tất cả 22 viên chỉ huy sứ, thống lĩnh ba quân rời trại Giai sơn đi về kinh thành. Đó chính là rời Tam quan một cách đàng hoàng vậy. Ơn vua sâu nặng, tướng soái uy nghi, so với trước đây huynh muội lén đi, thật khác xa một trời một vực vậy. Có thơ làm chứng:
Vạn chiến tòng trung tranh lục hợp,
Thiên quân đội lí định càn khôn.
Anh hùng tự hữu bình nhung sách,
Trực chỉ tinh kỳ nhập trận môn.
Quân mã trên đường không có gì để kể, ngày nọ về đến Biện Kinh. Lục sứ cùng bộ hạ đóng trại ở ngoài thành, qua ngày hôm sau theo ban vào triều kiến Chơn Tông. Vua nói: "Gần đây do nguyên soái Bắc chinh dâng về một bản về trận thế mà người Phiên đã bày, văn võ đều không thể biết, trẫm biết khanh là tướng giỏi đất Thái Nguyên, rất quen thuộc trận đồ, khanh thử xem đây là trận gì?”. Lục sứ vâng chỉ, tiếp lấy trận đồ mà xem, rồi tâu rằng. "Thần xem trận này ắt có người truyền thụ, chứ Phiên bang không ai có thể bày được trận như vậy, phải để thần tự dẫn quân mã, tới nước địch mà xem, mới rõ được lí trong đó". Vua chuẩn tâu, ban cho Lục sứ Kim bôi ngự tửu, hạ lệnh khởi hành ngay. Lục sứ tạ ơn lui ra, lập tức dẫn quân rời Biện Kinh hướng về Cửu Long cốc tiến phát.
Thám mã báo vào trong quân Vương Toàn Tiết, Toàn Tiết nghe là Dương Lục sứ tới, vô cùng mừng rỡ, cùng bọn Lý Minh ra trại nghênh tiếp. Lục sứ xuống ngựa, cùng Toàn Tiết sánh vai vào trong trướng ngồi. Hai người kể lại chuyện của mình cho nhau nghe. Toàn Tiết nói: "Kẻ hèn này gần đây Bắc chinh, không ngờ quân Phiên ở bên kia bày ra trận thế, vô cùng kỳ tuyệt. Nay được túc hạ đến đây, chắc là có thể định đoạt”. Lục sứ nói. "Chúa thượng đưa trận đồ cho xem, tôi nhất thời khó rõ được, phải đợi ra trước trận để xem nó biến hóa như thế nào". Toàn Tiết nghe theo lời, lệnh bày tiệc khoản đãi, khuya mới tàn tiệc.
Hôm sau, Lục sứ hạ lệnh xuất quân. Nhạc Thắng, Mạnh Lương nai nịt chỉnh tề. Sau ba hồi trống, quân Tống reo hò mà tiến. Bắc tướng Hàn Diên Thọ cũng dẫn quân dàn ra trước trận. Dương Lục sứ ngồi trên ngựa, cao giọng nói: "Quân Bắc đừng có bắn lén, đợi ta xem trận" Diên Thọ nhận ra là Dương Lục sứ, nghĩ thầm: "Người này xuất thân là con nhà tướng, hiểu sâu trận pháp". Hạ lệnh các doanh theo sự chỉ huy của hồng kỳ, tùy lúc mà biến hóa. Trại Phiên được lệnh, reo ầm một tiếng, trận đồ có thế như sơn nhạc.
Lục sứ ngồi trên ngựa, ngắm xem hồi lâu, nói với chư tướng: "Ta cũng đã vài lần bày quả trận thế, chưa từng thấy qua biến hóa như thế. Giống như là Bát môn kim tỏa trận lại nhiều hơn 64 cửa; giống như là trận Mê hồn, lại có Ngọc hoàng điện. Phức tạp như thế, làm sao dám phá? Chỉ nên hồi quân thương nghị Bọn”. Nhạc Thắng liền thu quân về trại, quân Bắc cũng không truy đuổi. Lục sứ về đến trong quân cùng bàn với Toàn Tiết: "Trận này quả là kỳ tuyệt, tiểu nhân cũng không thể biết”. Toàn Tiết nói: "Ngài nếu không biết, người khác cũng không rõ vậy . Lục sứ nói: "Hãy gấp sai người về tâu về triều đình, xin ngự giá thân chinh, sau đó mới nghị kế”. Toàn Tiết liền sai người về kinh tâu báo. Chơn Tông nghe báo, cùng quần thần nghị rằng: "Dương gia không biết, trận này ắt không phải tầm thường, trẫm phải ngự giá thân chinh thôi”. Bát Vương tâu rằng: "Chuyến này phải nhờ đến bệ hạ giám chiến, mới có thể thành công”. Vua ý đã quyết, liền hạ mệnh cho Khấu Chuẩn giám quốc; đại tướng Hô Diên Tán bảo giá; Bát Vương làm giám quân, sắc cho soái thần dọc biên giới đều theo xa giá mà nghe sai khiến. Chỉ lệnh đã xuống, chư tướng đều chuẩn bị sẵn sàng. Chuyện không có gì đáng nói.
Hôm sau, xa giá rời Biện Kinh, hướng về U Châu tiến phát. Lúc ấy trời vào cuối hạ đầu thu. Chỉ thấy:
Tinh kỳ quyển vũ tây phong cấp,
Đẩu trướng thê lương dạ sắc hàn.
(Cờ xí cuốn bay trận gió tây,
Màn trướng thê lương sắc đêm lạnh).
Đại quân trên đường không có gì lạ. Ngày nọ, nhìn thấy đã tới gần Cửu Long cốc. Bọn Dương Lục sứ, Vương Toàn Tiết nghênh đón ở ngoài 50 dặm. Chơn Tông hạ lệnh đóng trại theo hướng chính Nam, chư tướng triều kiến xong. Vua tuyên Lục sứ vào ngự tiền, hỏi về trận thế như thế nào. Lục sứ tâu rằng: "Trận thế bày rất kỳ củ thần cũng không thể hiểu được, nên xin mời bệ hạ đến xem". Vua chuẩn tấu, hạ lệnh ngày mai xem trận. Lục sứ lui ra, dặn dò các trại chuẩn bị, chuyện không có gì đáng nói...