Dục Lạc Chân Kinh

Chương 16

Nghĩa vẫn say sưa mút bú cửa lồn của tan mỗi lúc một thêm mạnh bạo đem lại cho nàng những xúc câm cuồng điên giống như những xúc cảm do "thằng ăn trộm" nhô đã mang đến cho nàng. Lan liên tiếp rướn ngưu; lên mà chịu đựng.

Cửa lồn của lan nở lớn ra hồng hào bóng loáng. Cái hột le, cái lỗ lồn gần như còn nguyên xi của Lan cứ bị rung lên từng chập từng chập nước nhờn ứa ra lênh láng, nhờn nhờn và Nghĩa đang cấm đầu mối miết bú. Tấm thân tròn lằn, trong đến nhễ nhại bi trườn tới, trườn tới sát nơi cái thành ghế để tay trong khi Nghĩa không biết rằng cái đầu tóc của Lan đã trồi hẳn khỏi cái thành ghế cho đến khi cả nửa thân người Lan bị đẩy tới nằm ngửa cong ra trong một tư thế hoàn toàn lõa lồ Lan phụ dạng rộng hai bên háng để cho Nghĩa mặc tình thao túng. Khuôn mặt của Lan giờ không còn ở thế ngước lên trần nhà mà nó trở thành ngửa ngược ra phía đằng trước vớt mái tóc đen dài của Lan chảy ngược xuống nền nhà. 

Trong lúc bất thình lình nằm ngửa mặt nhìn ra phía bên ngoài khung cửa cho Nghĩa tha hổ bú liếm phía dưới háng mình, Lan chợt thấy bóng dáng của nhỏ Kim Anh cùng với "thằng ăn trộm" đang đứng lấp 16 ra vê muốn vào nhà. Hai đứa

bấm chuông gõ cửa thật láu khiến cả hai người Lan và Nghĩa đều cùng nghe thấy nhưng không lẽ tạm ngưng cuộc chơi trong khi đang hồi sướng khoái đến tột đinh. Cả hai cố tình làm ngơ không ra mở cửa. 

Nghĩa cảm thảy đã đến lúc phơi cấm cái dương vật của anh vào chơi Lan cho đủ lệ bộ. Lan nằm ngửa, hớ hênh nửa người vất trên thành ghế tựa, nửa dưới háng thì ườn thống ra trên mặt chiếc ghế so pha nên phần ngực và bụng của Lan bị kéo cong thằng ra, chỉ thoạt trông Lan trong tư thế ác liệt này, người ngoài cuộc đã có thể không cầm lòng được Nói gì đến Nghĩa đang là người làm chủ tất cà mọi khoái cảm từ tế.in thân trần nóng bỏng của Lan. Nghĩa quì gối dạng đùi sang hai bên, hai tay anh bợ hai bên mông của Lan mà ra sức nhấp. Vừa nhấp vừa nấc loạn cuồng cho đến khi Nghĩa cảm thấy mỏi rời hai bên mông đít của rình, anh mới lật úp người lan để cho nàng chống hai tay lên mặt ghế giống như tướng một con chó đang đứng cong đuôi và từ phía sau, Nghĩa vòng hai cánh tay xuống dưới

lườn bụng của tan mà xoa bóp, mà nâng niu hai cái vú no tròn lủng lắng của Lan. Nghĩa "chơi" Lan trông chẳng khác gì một con chó đực đang đụ một con chó cái. Hai cái vú của Lan đong đưa khuôn mặt của Lan lúc thường đẹp đẽ nghiêm trang là vậy mà bây giờ đang nhễ nhại mồ hôi, đang cấn răng lại nhăn nhó đến khổ sở

để đốn nhận từng nhíp nấc chết người từ phía sau mông đít của Lan, Nghĩa nghiến răng phóng trống cái dương vật sung độ tới đâm sâu vào miệng lồn của Lan bây giờ đang nằm hiện ra lồ lộ bên trên cái khoanh lỗ đít màu xam xám hồng

hồng, Nghĩa phóng tới dồn dập ào ào trong lúc hai tay anh hết xoa đến bóp, hết cấu lại cào vào Lan chỉ còn sức để mà mím môi hoặc há hốc mồm ra rên xiết. 

Từng cơn khoái lạc tận cùng đổ ập từng chập trong lỗ lổn của Lan phồrlg lên căng cứng và ướt đẫm nước dâm trong cách đụ lộn ngược của Nghĩa cho đến khi Nghĩa gồng cứng người lên trong đợt thống khoái ngất trời không còn cách nào chế ngự đừng để cho làn tinh khí bắn phọt ra trong lỗ âm hộ của Lan. 

Từ phía bên ngoài nhà, hai chi em của Kim Anh chết đứng mê mải ghé mất trông vào, chứng kiến thật tường tận cảnh huống đày kích dục bên trong. Cà hai đứng chôn chân mê mần như không còn biết chung quanh là gì, cho đến khi trong nhà, Nghĩa đã bấn khí ra, ngân nằm sấp đê hèn lên tấm dưng trần mồ hồi nhễ nhại của Lan, hai người nằm xuống thở dốc trong niềm hoan lạc sau cùng. 

Thằng em ở bên ngoài khều tay con chị:

- Đi về nhanh lên chị, em chịu đựng hết nổi, muốn vãi cả ra trong quần rồi đây nè… 

Kim Anh thoáng nghe tiếng nói của chúng em, nó chợt tỉnh táo, luống cuống quay bước ra về hai mất Kim Anh thất thần trở nên vụng dại. Nó bạo miệng bảo em:

- “Thằng cha" trong kia đụ lồn chị Lan hay ác.

- "Thằng ăn trộm" hôm xưa hiếp Lan tức khí, buột miệng khoe :

Hay mẹ gì. Hôm nọ em "chơi" con mê còn hung gấp mấy lần...

Kim Anh hỏi nó:

- Mày ba xạo hoài! Nếu đã đụ được nó một lần, sao hôm nay còn bất tao dẫn mày tới ra mắt. 

Thằng em trả lời:

- Hôm đó một mình em trói nó lại rồi hiếp nó trong cửa tiệm, cho nên em sợ có thể nó sẽ mách. với mẹ mình, cho nên hôm nay mới nhờ chị dẫn em đến nhận lỗi với nó. Nào ngờ, con mê cũng đáu có vừa chi, còn dám vác trai về đụ ngay ở trong nhân làm cho em ban nãy muốn điên lên được Thế nào em cũng phải trả thù, tìm cách "chơi" con mẽ cho đã mới tha...

Nhỏ Kim Anh bỉu môi chọc em nó :

- Mày nó tao nghe ngon lành! Chơi sao lại thằng cha kia được mà đòi. Mày nhìn thấy con cặc và cách chơi của thằng chả chưa? Tao đây nê, chưa có thằng nào làm cho tao nổi cả gai ốc lên cùng mình... 

- Tại bạn của chi toàn những thằng xì ke ma túy, sức lực cỡ nào mới chừng như vậy. Chị ngon, dám để cho thằng chả thử không?

Kim anh nổi máu bốc đồng:

- Tao đâu ngán thằng nào. Ngần ngừ một lát, Kim Anh nói tiếp :

- Mà sao tao thấy ngài ngại gì đâu... Dù gì, tao cũng là con gái. Chẳng lẽ tao bết đến rỗi phải dâng mỡ đến tận miệng mèo.

Bất đồ, thằng em đề nghị:

- Em giúp chi, chịu không Nếu em dụ hắn thành công thì chị phải mất cho em cái gì. 

Kim Anh mỉm cười khoái trá :

- Mày dám Thử đĩ, nếu thằng đó chịu tao, chơi tao thành công cho sướng, tao 5ẽ cổ cách giúp cho mày chơi lại chị Lan. Mày thề đi, không được nuốt lời hứa!.... 

Thằng nhỏ em ranh mãnh gật đầu. Hai chị em Kim Anh nhất tề bảo nhau thi hành kế hoạch . . .

° ° °

Lan ở trong cửa tiệm một mình. Khách khứa mua hàng hôm nay lưa thưa không đông lấm, nàng. Nàng đang tần ngần nghĩ ngợi vẩn vơ thì Kim Anh đẩy cửa bước vào. Trông thấy Lan Kim Anh lên tiếng vui vẻ:

- Chị...

Rồi nó tiến lại bên Lan, trong khi Lan không che dấu được nét ngượng ngùng. Kim Anh vội vàng nói rõ :

- Em đến thăm chị hôm nay không phải để mua hàng mà em có vài việc muốn bàn với chị về việc của thằng em em. Nó ẩu tả quá trời, em mong chị cảm thông và tha cho nó. 

Lan ngỡ ngàng không biết nói sao, đứng yên trố mắt ra chờ đợi Kim Anh nói tiếp:

Nó bảo với em nó án hận rất nhiều vì chuyện nó đã đến đây làm tổn thương chị. Còn nữa… Kim Anh ngưng nói như để chuẩn bị tinh thần :

- Mấy hôm trước vì nó nán nỉ quá, nhờ em dẫn đến tận nhà chi để xin lỗi, chúng em không ngờ đã vô tình trông thấy hết mọi việc xảy ra trong nhà... 

Nghe Kim Anh nói đến đây thì Lan nàng bừng cả mặt, không còn giữ được nét điềm dạm thường ngày. Nàng lắp bấp nói với Kim Anh:

- Vậy ra em với nó đã... 

Kim Anh nhanh chóng đỡ lời :

- Vâng? Em với thằng em đã trông thấy hết cà rồi. Nhưng em xin chi đừng ngải. Thật ra chuyện đó cũng đâu có gì. Chóng em cũng thỉnh thoảng làm như vậy hoài, nhưng mà ở nhà em đông người quá, cho nên, có nhiều lóc tụi em “làm” đại trên xe hay cả trong nhà tiêu công cộng. 

Lan há hốc mồm ra kinh ngạc, nàng buột miệng: 

- Chết Sao các em gan góc quá vậy?

- Đâu có gì! Lúc lên cơn và hết cách thì tụi em làm đại cho xong. Nhưng như vậy càng khoái. Ăn vụng ngon hơn ăn uống công khai đàng hoàng. 

Lan thật không ngờ mấy cô cậu trẻ thời nay bạt mạng đến độ nàng không thể ngờ. Kim Anh thấy đã đưa được Lan qua cơn hoảng hốt, nó tiếp tục đẩy đưa câu chuyện theo đúng sự sấp đặt của mình. Tự nhiên Kim Anh làm bộ thở dài. Nó nói

nhô: 

- Tụi trẻ chúng ern như vây đó chị ơil Nào có ai mất mát gì đâu mà sợ. Thích ai thì cứ việc tìm đến cùng chia xẻ niềm vui, nhưng đã cùng nhau cam kết, không đứa nào được làm phiền đứa nào, nhất là không được ghen tuông bậy bạ. Vì vậy mà tụi em sống rất "khỏe", lại dzui. 

Lan liên tưởng đến "trạng ăn trờm", em ruột của Kim Anh, nàn.g bật lên tiếng :

- Còn “nó” thì sao? Bộ “nó” cũng từng theo em tham dư cách sống thác loạn này

Kim Anh bĩu môi liền:

- Chị nói gì nghe ghê vậy Đâu có gì gọi là thác loạn đâu. Vâng, thằng Khải, thằng em của em, nó cũng đã khôn lớn rồi. Nó chẳng những theo em đi chơi "hội chợ", nhiều lúc nó còn kiếm kép lạ cho em. Vừa được chơi thửa thích, có khi lại được tặng thê'n tiền, em tha hồ mua sấm. 

Tự nhiên Lan nổi máu tò mò, muốn tìm hiểu thêm về... bọn trẻ.

Nàng hỏi ngay :

- Như vậy rồi ba mẹ của các em lỡ biết được thì sao?

- Sức lnà biết được mọi chuyện tụi em làm. Nói ra cái gì cũng được, nhưng tụi em đều giữ một qui luật chung là ngoài những người thật thân giống như em thân với chi, hay là cùng một "băng", tụi em mới tự do ngôn luận. Còn đối với người lạ hay những người phản né tránh trong gia đình thì chúng em hoàn toàn tỏ ra hiền lành

ngoan ngoãn. 

- Em nói như vậy, nghe cũng xuôi tai Nhưng về phía con gái thì như thế nào?

- Ý của chị Lan là sợ bọn con gái chúng em "dính chấu" (có bầu) chứ gì? Không thể sảy ra đâu chị ơi! 

Kim Anh mở hé cái bóp da nhô của nó ra cho mắt Lan trông thấy mấy vỉ thuốc ngừa thai, mấy bao con dom đã luôn luôn có sẵn ở trong bóp riêng của nó rồi. Nó liếng thoáng kể tiếp :

- "Đồ" ngừa thai thiếu gì, tụi em đứa nào cũng có. Chi những vụ lên cơn, không kíp chuẩn bị hoặc xui xẻo tận mạng thì mới "dính"! Nhưng "dính" thì "dính", bọn em cũng đâu ngán gì, có nhiều chỗ phá thai lắm. 

Nói đến đây, tự nhiên Kim Anh hơi nghiêm nét mặt. Nó do ý Lan :

- Chuyện thằng em của em thì em đã xin lỗi chị rồi, em mong chị thông cảm cho nó. Tuổi của nổ cũng như em, "muốn" là phải làm liền, bất cần hậu quả. Thật ra, nó nhờ em đến đây nói dúm với chi là nó "thương" chi thật thà. Nó không muốn mỗi lần "thèm chi, nó lại phải ra tay giống như một thằng bất hảo. Nó sợ có ngày chị giao nó cho bọn cớm thì nó không bằng lòng. Nó chỉ muốn "được" chị thôi. Nếu chị không chấp thuận thì nó mới làm càn. 

Nó tâm sự với em rằng, cam đoan nó cô đủ khả năng "làm" hay như thằng cha ở trong nhà chị. Nó bảo em rằng, ai cũng vậy thôi. Có khác chăng là mình thích "ấy với người nào. Hôm nó trông thấy chị với thằng cha kia, nó nóng mặt lắm, nó muốn ngay tối hqm đổ sẽ lẻn vào nhà chị để trả thù Nhưng em đã hứa với nó rằng sẽ đến đây nói với chị dúm nó, nó mới chịu nạm yên để "chờ thời . Nó nhờ em nói với chị rằng, chị nên chiều theo ý nó/ đừng khiến nó phân làm chị mất lòng. 

Kim Anh nói chuyện một thôi một hồi Ngưng lại trong giây lát, nó ban một đòn tối hậu:

- Thằng em của em đòi tối nay nó sẽ lại đằng nhà "thăm" chị. Nếu chị có ngại thì cứ rủ luôn "thằng cha" bữa trước. Em sẽ thay chị “nói chuyện” với anh ta. Bảo đảm sẽ không có chuyện gì… 

Nói xong, Kim Anh quay đầu đi thẳng, bỏ Lan đứng lại với lời nhấn chắc nịch của "thằng em". Lan có chút bàng hoàng. Nhưng sau khi suy đi tính lại, nàng tặc lưới đánh liều : 

- Cũng đâu nhằm nhò chi.... Nếu vậy, mình phải báo ngay cho'nghĩa biết chuyện này.