Dục Lạc Chân Kinh

Chương 14

Vừa nghĩ thầm, miệng Lan lại ú ớ không thể nào nói được. Nàng chỉ còn biết trố mắt ra nhìn thẳng vào khuôn mặt của "thằng ăn trộm", làm cho nó hoảng kinh hồn vía, vội quay đầu dấu mặt đi. Nhưng làm như nó cũng hiểu được những gì Lan đang nghĩ trong đầu. "Nó" thò một bàn tay xuống dưới, nắm lấy cái đầu con cu, lách nhanh vào giữa hai bên mép lồn, trong khi Lan, làm như vô tình, nàng vội bẹt nhanh hai bắp đùi ra xa hơn tí nữa. Con cặc với sức đầy vội vã của "thằng ăn trộm , đã lún sâu trong cửa mình của Lan. Nó ngồi trên đùi của Lan mà nấc thật

nhanh, thật mạnh, nấc đến nỗi nô đầy cái ghế bốn chân mỏng manh từ từ nhích sát mãi vào chân tường. Nó húc tới húc lui cuồng loạn đã khá lâu làm cho cái lỗ lồn của Lan nở ra cương cứng, nước lồn vãi ra từng chập, tràn hắn ra trên mặt

ghế làm lép nhép dưới hại cái bờ mông. Toàn thán Lan như muốn run lên từng hồi trong cái vòng dây đang bị trói xiết/ tiếng rên giao cấu đầu đời của Lan thoát ra ấm ứ bên trong cổ họng. Nàng nhắm nghiến mất lại mà hứng chịu lấy

"cái thú đau thương". 

Từ trong khung của phòng vệ sinh, người đàn bà làm công lớn tuổi bị trói nằm lăn lóc thúc ké có thể chứng kiến tất cá những "thống khổ cùng cực" của Lan, của cô chủ đáng thương. Nhưng bà ta cũng không biết cục cưa như thế nào, chỉ còn biết chịu trận nằm đó giương mất lên "lặng nhìn Lan đang quằn quại trong cơn bị hãm hiếp và cầu mong "thằng phải gió" nó dừng ra tay giết hại Lan. 

Thật ra, "thằng án trộm" nó giết hại Lan để làm gì! Nó thầm yêu Lan từ bao ngày tháng trước. Nó biết Lan góa chồng, nó chỉ ước nguyện được một lần "chơi" Lan như trong lòng nó thường mơ tưởng. 

"Nó" vốn là con trai của một gia đình nhà giàu. Nó thiếu gì tiến bạc do cha mẹ nó chu cấp mỗi ngày. Nó là thằng bô học rong chơi. Nó chơi gái khắp vùng này đứa nào không được và nó đã chán chê mê mỏi những đứa con gái nhạt nhẽo vô duyên. Đúng ra, đó chỉ là do lòng nó nghĩ ra như vậy, chứ bọn con gái do nó bỏ tiền ra mua chuộc để "chơi", có thiếu gì con trẻ, đẹp, cũng biết "...Vòng ngoài tám ngón, vòng trong bảy nghề" chứ đâu đến nỗi. Nhưng nó không mấy thích thứ' con gái có thể bỏ tiền ra dụ, ra mua. Nó thầm mơ những người đàn bà đẹp đã có chồng. Nó "mơ" Lan từ lâu, kể từ ngày, nó gặp Lan tình cờ trong một khu đông đúc lúc nàng mọt mình đi chơ. Nó ngám ngầm theo dõi sát bước chân của nàng. Nó biết cả địa chỉ số căn nhà riêng của nàng nữa. Nó còn thổ lộ nhờ con chị

gái bụi đời tên Kim Anh của nó đến cửa tiệm bán quần áo phân son của Lan mà mua hàng để mà tiêu tra đường đi lối bước, giờ giấc hoàn cảnh sinh hoạt của Lan, cho nên hôm nay, nó mới tấn công Lan thành công như phần trên đã kể và nó đã thắng trận oanh liệt. Nó đã thưa lòng ao ước bấy nay. Nó đã nhìn được tận mắt,

sờ được tận tay, ngửi được tận mũi những hương vị thần thánh trên khắp cùng thân thể của người đàn bà góa bụa mà lòng nó thẩm mơ trộm nhớ. Nó đã chiến thắng, đã "chơi", đã đụ được Lan một cách tận tình, một cách trọn vẹn mà không

hề bi Lan cự tuyệt hay chống đối như trong tâm trí nó đã dự liệu. 

Vậy thì nó phải tận hưởng khoái câm sinh lý với người đàn bà này, nó phải "chơi" cho đúng những gì nó từng khát khao 'dệt mộng, phải đụ người đàn bà này thật đã đời trước khi nổ tẩu thoát ra khỏi chỗ này. Nó có thể kéo dài cuộc chơi này bao lâu chả được. Tùy theo khả năng sức lực của nó mà thôi. Hôm nay là ngày đầu tuần, việc buôn bán trong căn tiệm này không có gì nhộn nhịp, khách khứa cũng rất lưa thưa,. Nó không sợ khách hàng qua lại rình mò vì nó đã treo cái bâng có để chữ đóng cửa. 

Vì vậy, nó cứ bình thản mà chơi. Nó chơi Lan tận sức trên cái ghế gỗ không may thoải mái này, nó cũng chống cần cởi phăng tất cả'quần áo. Nó lạ gì cặp ngực của đàn bà. Nó chi muốn được tận mắt nhìn cái làn da bụng mềm mại, cái lồn nhễ nhại vun lên đầy lông lá, cái khe lồn đẹp đẽ sũng nước của Lan, rồi được hiển ngang cấm ngập con cặc của nó vào để mà tận hưởng, để mà tận mất nhìn thấy sự khoái cảm, tận tai nghe tiếng Lan rên xiết. Nó đã thật sự hài lòng. 

Nó chơi Lan xong một bận, tinh khí của nó bắn ra ứa ngập chung quanh miệng lồn của Lan tràn ra trơn trợt cả trên mặt ghế gỗ trong khi nàng rũ đầu xuống một bên trong niềm khoái cảm xác thịt chưa bao giờ Lan được hướng thụ nhưng trông thật là tội nghiệp làm sao, không phải vì Lan tội nghiệp mà là Lan sung sướng quá, nàng rũ xuống như bao nhiêu đứa con gái đa dâm đã bị nó hạ đo ván trước đây. 

"Thằng ăn trộm" ngồi gục đẩu trên vai Lan một lúc thật lâu. Nó vẫn cắm nguyên con cu của nổ trong cái lỗ lồn của Lan để cho những giọt tinh khí sau cùng của nó ứa ra ấm nồng trong đó. Nó nghĩ rằng, nó phải "chơi" thêm Lan một lần. Một lần nữa, xong rồi mới bỏ chạy, để muốn ra bao thì ra. Nó không muốn bỏ mất cơ hội bằng vàng này. 

Nghĩ xong, nó không ngại ngùng ngồi thụp xuống cạnh háng Lan, lấy tay vạch rộng hai bên mém lồn, đưa miệng vào tận đám lông ướt nhẩy mà liếm, mà bú, hút lấy hết tất cả những giọt nước nhờn đặc sệt/ trong khi nó tự thò tay xuống

vọc nhẹ cái đầu dương vật của mình. Chằng bao lâu con cặc cửa thằng ăn trộm" lại sừng lên to lớn. Nó hào hứng "chơi" tiếp lồn Lan thêm một lần nữa. Trong thế ngồi có nhiều bất tiện như thế này, tuy cũng là một thế chơi đầy hào hứng, nhưng nó và người thiếu phụ đang bị nó hãm hiếp không thể thay đổi cách chơi khác cho nên nó cứ như vậy mà dập các liên hồi. Nó chơi mạnh bạo đến nỗi cái ghế kêu lên cọt kẹt. Nó làm cho tia lửa dục tình của Lan chưa kịp dịu xuống, lại bỗng bừng lên theo nhịp chơi của "thằng ăn trộm". Ngay chính nó, nó cũng không dè nó có thể kéo dài lần chơi Lan thứ hai này lâu đến như vậy và Lan cũng như vậy mà sướng ngất đến tả tơi. Nàng chừng cảm thấy mệt gì. Nhưng Lan thấy quá mỏi hai bên mông đít chỉ với một thế ngồi, không xoay trở được, trong lúc háng của nàng cứ phải dang rộng mãi ra. 

Cả tiếng đồng hồ đã trôi qua sau hai bận "tháng ăn trộm" hãm hiếp Lan đến tơi bời hoa lá, đến thốn tất cá ruột gan, đến ê ẩm hai bên cái mép lồn. Chưa bao giờ, kể cả những ngày người chồng của Lan cỡn sống, còn đê ngửa Lan ra hẫng đêm mà bú liếm dày vò, mà thọc tới thọc lui những ngón tay vào trong lỗ lồn của Lan mà móc, mà ngoáy, Lan chùng chứa có lúc nào sướng ngất được đến như hôm nay. Mỏi lưng thì Lan có mỏi thật, nhưng Lan vẫn chừng ngán" gì cho nên nàng cứ giả bộ sợ sệt, để nguyên cho thằng nhỏ muốn làm sao cũng được. Nó mút lồn

Lan cũng êm êm thống khoái nó gục mặt vào âm hộ của nàng mà bú cũng dịu dàng chứ chừng đớn đau nỗi gì. Nó "chơi" Lan loạn cuồng cũng làm cho nàng hả dạ. Đâu đó trong lòng Lan còn muốn nói tiếng cám ơn với nó không chừng. Nhưng miệng nàng vẫn bi bịt kín, năng không thể nói với nó bất cứ điều gì. Đành trân háng lên mà đón lấy những cú dập, những lần hất ngược dương vật vào tận lâu trong lỗ lồn tan thống khoái quá, rũ cả người ra. 

Thằng án trộm" nấc đến vã mồ hôi dầm dề, một lần nữa, tinh khí nó bấn ra trong lỗ lồn của Lan nồng hổi. Nó từ từ rút nhẹ cặc ra, chừng thiết lau chùi chi, kéo lưng quần lên mặc lại. Nó đứng nhìn dáng dấp của Lan rũ ra trên cái ghế

trong khi hai chân của Lan vẫn còn dạng ra chàng hãng, nó êm ái kéo cho hai cái đùi của Lan khép hờ vào, trong khi đôi mất Lan nhắm nghiền như bị liệt hắn không còn hay biết gì. Tiện thể, nó kéo một cái đầu dây dùng để trói Lan đặt hờ hững trên cái háng đang dạng phơi ra của nàng với dụng ý tốt là, để cho Lan có thể dễ dàng tụ mở dây trói. 

Xong xuôi, nó tiến về phía cửa sau, lách người ra, chuồn thật nhanh mất dạng. 

Từ nơi ghế ngồi, Lan hề mất nhìn "thằng ăn trộm" không sót một động tác trong lúc nó sửa soạn trốn đi. Lan nhìn thấy đầu 5ợi dáy nó đã đặt hờ hừng trên làn da bụng đang còn rin ướt của nàng, nhưng Lan không thể nào cầm lấy đầu sợi dây được để mà cởi trói. Lan nhìn vào phòng tấm, ra hiệu cho người làm công. Bà ta hiểu ý, vội trườn người trên nền nhà ra tới chỗ của Lan, bà ta ráng sửa thế nằm, đưa hai chân lại phía ghế của tan, dùng một bàn chân ghếch lên, kéo cái đầu dây giở lên ngang tầm miệng cho Lan ngậm lấy và nàng cố dùng sức cấn chặt cái đẩu

dây, kéo nó ra từ tử. Hai người đàn bà cởi trói lẫn cho nhau, đưa mất nhìn nhau ra chiều ái ngại, không ai nói với ai lời gì, gương mặt của người đàn bà làm công tỏ ra vô cùng lo lắng. Lan nhận thấy thế bèn cán dặn bà ta:

- Chuyện. này đã dĩ lỡ rồi, chi nhớ đừng nói cho ai biết như không hề có chuyện gì. Việc ở đây tôi tự biết cách lo liệu. Hôm nay chi có thể về sớm, ngày mai đến lâm việc như thường. Người làm công ra chừng không yên lâm:

- Còn chi thì làm sao?

Lan nói ra vẻ nghẹn ngào:

- Chi yên tâm, tôi biết tự lo liệu. Thới, chị thu xếp về đi. Tôi bị mệt lấm, nhấc cũng phải về thôi! Hôm nay sự thể như vầy, côn buôn bán gì được nữa! Chị cứ về đi! Nhớ đừng cho ai hay chuyện này! 

Người làm công đưa tia mắt ra vẻ ái ngại nhìn Lan trước khi ra về, Lan kiểm soát lại cửa khóa trong tiệm, xong nàng tất hết đèn, vào trong toilet dùng giấy vệ sinh kéo lưng quẩn xuống thấp, cúi lom khom xuống lau chùi qua loa trên mặt lông lồn, hai bên háng và cả nơi cái lỗ lồn chan hòa đầy nước dâm cộng với tinh khí của "thằng ăn trộm" vẫn còn để lại. Nàng ngồi bệt mông xuống thảm, lưng tựa vào vách tường ngước đôi mất mơ màng nhìn bâng quơ lên trần nhà mà trong tâm trí cơ hồ như đang bồng bềnh lênh đênh bay bổng. 

Lan ôn lại câu chuyện hết sức bất ngờ cùng những cảm giác cực kỳ khoái lạc vừa qua. 

Nếu cái lồn tràn ngập tình xuân của Lan không đang còn rêm rêm ê ầm, chắc là Lan còn tưởng đó chỉ là chuyện thần thoại, chỉ đến trong mơ. Và giấc mơ kia, nếu đã say ra, chắc cũng không đem lại cho Lan những cảm nhận ái ân sao quá tuyệt vời. 

Sống một thân giữa đời sau khi ông chồng già bị tử nạn xe hơi mà chết, than thấy chẳng còn chút sinh thú nào. Bởi đôi ba năm sinh sống với người chồng luống tuổi, Lan có ấn tượng chủ quan rằng, những chuyện ái ân giao hợp, cùng lắm, cũng chỉ là những cơn xúc cảm thường tình, những kích thích nào khác gì đáu những lần chồng Lan lấy hai tay vầy vò miết trên thân xác ngàn vàng của nâng. Đâu._có bao giờ tấm thân của Lan bừng lên những cơn kích ngất đến mê lịm đi như vừa rồi. Đâu có bao giờ cái dương vật hết thời của người chồng "già chát" đã có thể

cẩm vào mạnh bạo và kéo dài đến được một lúc lâu để cho cái lồn của Lan được hoàn toàn xoa dịu, hoàn toàn thừa mãn, sướng ngất đến từng thớ thịt làn da. Tất cả chỉ là những cảm giác chơi vơi đến độ bực bội vô cùng. Lan vẫn ngậm tăm chịu đựng, nàng biết, cho dù cớ than thở với luồng thì cũng chi là thừa, cũng chỉ là những lần anh vồ vập tham lam nhưng đẩy vô dụng. 

Chồng vừa chết, với tấm nhan sắc và hoàn cảnh vật chất của Lan, đã có biết bao nhiêu người tới lui ngỏ ý ra chiếu muốn rắp ranh bắn sẻ Lan cũng nhận ra rằng đã có nhiều lúc trong những đêm cô quạnh, tám tư nàng rất khao khát một cái gì đó vô cùng mãnh liệt, nhưng không biết gọi nó lạ gì với những đêm, những lần tràn trở, thở ngấn than dài. Rồi đối diện với những người đàn ông tổ ra án cần sán đón, Lan cũng chỉ cảm thấy dửng dưng vì Lan nghĩ ràng, họ đến trong đời Lan thì rồi có khác nào như những năm tháng Lan sóng chung chạ với chồng, nào đâu có gì lôi cuốn khác lạ. Vậy thì có ích gì, lại thêm quàng vào người những trách nhiệm lứa đôi vô cớ cho nên Lan chấp nhận chọn lấy lối ông thui thủi một mình, mặc cho bao người đàn ông cứ gặp mặt Lan là y như muốn qùy xuống dâng

hiến cho. nàng tất cả, cho đến hôm nay, với "thằng ăn trộm" giữa ban ngày, một thằng trai tơ non nớt, nó đã đem đến cho nàng những cảm giác khoái cảm đầu đời.