Hình Liệt hôn y một trận, cảm giác được Hạ Vân Phong đã nuốt hết xuống sau đó hắn mới thong thả buông Hạ Vân Phong ra, hắn vô cùng thân thiết mà bá đạo hôn môi Hạ Vân Phong hai cái thật mạnh……
ĐÂY là lần đầu tiên Hình Liệt đút Hạ Vân Phong ăn như vậy, nhưng hắn biết, huynh đệ Tần Diễm của hắn cũng đã nếm thử việc dùng miệng đút Hạ Vân Phong ăn…… (Tần ca chỉ chuyên xử bậy huynh đệ thôi =..=)
Đặc biệt vào mùa đông, thời điểm Hạ Vân Phong đổ lười không muốn tự mình đi đường. Hắn còn nhớ rõ lần trước khi ngẫu nhiên nhìn thấy Tần Diễm bón cơm cho Hạ Vân Phong, hắn đã nghĩ tới việc tìm một cơ hội để thử xem sao. Hắn cảm thấy tư vị vừa rồi cũng không tệ lắm. (>”< chài ai, tốt chỗ nào hok biết)
Hình Liệt nhìn chằm chằm môi Hạ Vân Phong hai giây, sau đó cầm ly rượu đưa đến bên môi Hạ Vân Phong, đút Hạ Vân Phong uống rượu, sau đó hắn tiến lên ngậm lấy môi Hạ Vân Phong.
Dịch rượu thơm ngon kia tràn ra đầu lưỡi cả hai......
Môi Hạ Vân Phong bị Hình Liệt hôn ướt, Hình Liệt rất nhanh lại buông y ra, sau đó vừa lòng nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong rồi cười mấy tiếng, ôm ôm thắt lưng Hạ Vân Phong liền tiếp tục ăn.
Miệng Hạ Vân Phong miễn cưỡng phun ra hai chữ: “Hạ lưu......”
Hình Liệt vững vàng ngẩng đầu, cầm khăn tay xoa xoa miệng, sau đó nghiêng đầu nhìn Hạ Vân Phong: “Ngươi thật sự ghét cảnh sát như vậy?” Này không cần hỏi, đáp án là khẳng định.
Hạ Vân Phong gật đầu.
Cho tới giờ y cũng không thích, y không phủ nhận, nếu Hình Liệt không phải con của y, dám đối với y làm việc này thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Hình Liệt cầm đũa ở trong bát trở qua trở lại: “Vậy ngươi muốn đối với ta thế nào cũng đều được.” Hắn đột nhiên tỏ thái độ, bất thình lình “Thông báo” làm cho Hạ Vân Phong có chút sững sờ.
Hạ Vân Phong hút thuốc, ánh mắt kia vững vàng như thường, chính là tựa hồ đang tự hỏi gì đó, ánh mắt y dừng ở trên mặt Hình Liệt, bình tĩnh không có chút dao động.
“Mặc cho ngươi đánh, mặc cho ngươi mắng, được không?” đôi môi Hình Liệt dán ở trên mặt Hạ Vân Phong, tay hắn luồn vào trong áo Hạ Vân Phong, phiến tình vuốt ve.
Hạ Vân Phong không trả lời, y biết Hình Liệt không tốt tâm như vậy, hôm nay nói như vậy cũng chỉ bất quá là muốn dỗ y vui vẻ.
Hình Liệt thấy Hạ Vân Phong không trả lời, hắn lại nhu nhu thắt lưng Hạ Vân Phong, ngữ khí hiếm khi có chút chịu thua: “Nhiều nhất như vậy đi, đêm nay ta có thể cho ngươi ở phía trên.”
Hắn xoa thắt lưng Hạ Vân Phong, vuốt nhẹ điểm mẫn cảm bên hông Hạ Vân Phong......
Hạ Vân Phong “Ân” một tiếng, không nói gì.
Hai người cơm nước xong cũng không có trực tiếp trở về phòng, mà là ở bên trong trung tâm spa thuỷ liệu đi dạo để tiêu hóa thức ăn, sau đó mới đi ngâm dược liệu.
Hạ Vân Phong tựa vào bên cạnh ao bán híp mắt nghỉ ngơi, thân mình ngâm ở trong ao thuốc, tẩu thuốc của y chưa từng rời khỏi tay. Y lười biếng hút thuốc, thật hưởng thụ, còn Hình Liệt lại tựa vào bên cạnh ao nhìn y......
Hình Liệt cảm thấy Hạ Vân Phong có vài chỗ rất giống Ngao Dương, đối với việc xử lý chuyện bang phái, làm việc vĩnh viễn đều là ngoan độc như vậy, hơn nữa đồng dạng đều ghét cảnh sát như vậy......
Chẳng qua.
Hình Liệt biết Ngao Dương so với Hạ Vân Phong càng ghét cảnh sát hơn......
Hình Liệt không có nói với Hạ Vân Phong, trước đó vài ngày hắn và Hạ Đông cùng đi nghĩ biện pháp điều tra Ngao Dương, tra được một ít chuyện Hạ Vân Phong không biết. Ở biên cảnh bên kia rất nhiều người đều bị bịt miệng, bất quá vẫn có số ít người biết cuộc sống mà Ngao Dương trải qua trước kia, có vẻ Ngao Dương là trùm thuốc phiện lớn nhất biên cảnh, cũng mang theo vài phần huyền thoại.
Ngao Dương trước đây bị người chộp tới biên cảnh, sau bị bắt đi vận chuyển thuốc phiện, lúc ấy Ngao Dương từng có chạy trốn, nhưng mỗi lần chạy trốn đi báo cảnh sát. Mấy tên cảnh sát đều trực tiếp đem hắn đưa về trong tay những kẻ buôn lậu.
Vì chính phủ địa phương rất hủ bại, cho nên cơ quan đều cùng quân phỉ, lưu manh địa phương và thế lực ác cấu kết.
Cho nên......
Ngao Dương càng không tin, cũng xem thường cảnh sát......
Hình Liệt nói việc này với Hạ Vân Phong, đồng thời cũng đưa ra cái nhìn của mình đối việc này: “Ta cảm thấy kỳ thật đại ca đã sớm biết chuyện của Ngao Dương, bằng không hắn cũng sẽ không dễ dàng tha thứ Ngao Dương như vậy, luôn nói thay Ngao Dương.” Hắn không phải oán giận, cũng không phải bất mãn, chính là đơn giản trần thuật bình thường.
Hạ Vân Phong chỉ thản nhiên mở miệng: “Mặc kệ nói như thế nào, Ngao Dương cũng là đệ đệ Hoằng Dạ, làm đại ca bảo hộ đệ đệ mình, cũng không có cái gì không đúng.” Ở trong mắt Hạ Vân Phong xem ra việc này thực bình thường.
Hình Liệt cũng đồng ý.
Hình Liệt lại nhắc tới Tần Diễm gần đây nhận một vụ án lớn, Hạ Vân Phong đối việc này lại không chút nào cảm kích, vì thế y liền hỏi thêm vài câu, vì Tần Diễm gần đây không quá thân cận y.
Hình Liệt đang xoay người, thay Hạ Vân Phong chà lưng: “Tần Diễm gần đây cơm nước xong liền lên lầu, nhốt tại trong phòng không biết làm cái gì, ta còn nghĩ là ngươi mắng hắn.”
“Không có.” Hạ Vân Phong tỏ vẻ không có đối với Tần Diễm làm chuyện gì quá đáng, hơn nữa y như thế nào “đắc tội” con mình: “Bộ dạng của chúng ta giống cãi nhau lắm à?”
Hình Liệt không trả lời.
Không giống.
Nhưng lại giống.
Hạ Vân Phong cũng hiểu Tần Diễm gần đây về nhà, mặc kệ là ăn cơm hay làm gì tựa hồ đều rất vội vàng, mỗi lần Hạ Vân Phong hỏi hắn còn ăn nữa hay không, hoặc là bảo hắn ăn nhiều một chút......
Tần Diễm cũng chỉ bảo: “Ta ăn no rồi.”
Bằng không sẽ nói: “Còn có việc chưa làm xong.”
Hạ Vân Phong cũng không biết Tần Diễm gần đây rốt cuộc đang bận cái gì, bận đến ngay cả ngày cùng Hạ Vân Phong ở riêng cũng có thể tùy tiện tặng cho mấy huynh đệ hắn......
Rất hào phóng.
Hạ Vân Phong tựa vào bên cạnh ao nghỉ ngơi, Hình Liệt giống như biết Hạ Vân Phong suy nghĩ cái gì, hắn tiến đến bên tai Hạ Vân Phong thấp giọng nói:“ Tần Diễm không cùng ngươi, còn có ta cùng ngươi.”
Hình Liệt không giống bình thường, không hôn má người khác, nhưng má Hạ Vân Phong hôn lên rất có “vị”, cho nên hắn không nhịn được hôn thêm vài cái, tựa như tiểu hài tử......
Hạ Vân Phong nhắm mắt không cử động, y cảm giác được Hình Liệt tiếp tục tưới nước trên lưng y: “Ngươi không còn là tiểu hài tử, như thế nào còn nghịch ngợm như vậy......” Hạ Vân Phong nói còn chưa nói xong đã cảm giác được Hình Liệt vươn tay hướng về phía dưới thân y......
“Tần Diễm hắn bề bộn nhiều việc, kỳ thật ta cùng ngươi cũng giống nhau, ngươi nói đúng hay không?” Hình Liệt cơ hồ dán tại bên tai y nói chuyện, hơi thở và nhiệt khí bên tai kia khiến lỗ tai Hạ Vân Phong thực ngứa.
Hạ Vân Phong chỉ thản nhiên “Ân” một tiếng, rất nhanh liền cảm giác được qυầи ɭót mình bị Hình Liệt kéo xuống dưới......
Đêm đó.
Hạ Vân Phong và Hình Liệt ở trong hồ dược liệu ngâm thật lâu.
Sau đó.
Hạ Vân Phong dùng chân làm cho Hình Liệt thư thái một lần, y đứng dậy đi đến phòng xông hơi.
Trong phòng xông hơi.
Trên sàn trải thảm chỉnh tề và khăn tắm xếp thành gối đầu, trong phòng xông hơi trong suốt không ai, Hạ Vân Phong nằm xuống nghỉ ngơi.
Còn Hình Liệt lại không lập tức theo tới mà đi rót nước cho Hạ Vân Phong.
Không được bao lâu.
Hạ Vân Phong chợt nghe có người vào được, y không có mở mắt ra mà tiếp tục nằm nghỉ ngơi, thân trên của y trần trụi mà thân dưới tùy ý đắp một cái khăn tắm......
Hạ Vân Phong nghe thấy đối phương dừng cước bộ, cũng không biết đang làm cái gì, một lát sau mới nghe được đối phương ngồi xuống......
Hạ Vân Phong nhắm mắt nghỉ ngơi, không nhìn đến người tới chính là đang theo dõi đánh giá thân thể y, mà Hạ Vân Phong càng không biết người tới là...... A Lâm. (>w< đây rồi)
A Lâm hôm nay tan ca rất sớm, tan tầm thì cùng đồng sự ở đài truyền hình đến tiêu khiển. Vốn là muốn hẹn Hạ Đông, nhưng gần đây điện thoại của Hạ Đông luôn không bật.
Hắn tìm không thấy Hạ Đông, chẳng qua thật không ngờ lại ở chỗ này gặp được Hạ Vân Phong, hơn nữa Hạ Vân Phong còn một mình ở trong này hưởng thụ.
Hạ Vân Phong đang nghỉ ngơi.
Y nghĩ người vào là Hình Liệt, nên bảo Hình Liệt đem nước tới cho y uống, thấy đối phương không nhúc nhích, Hạ Vân Phong mới mở miệng thúc giục: “Đi rót chén nước đến cho ta.” Y hơi nóng cho nên không muốn động.
Giọng y vẫn rất lười biếng, không chút hoang mang.
A Lâm nhìn Hạ Vân Phong trong chốc lát, trên mặt không có biểu tình gì, đứng lên ra bên ngoài rót một chén nước, lúc trở về vẫn thấy Hạ Vân Phong đang nằm……
A Lâm đặt ly nước ở trong tay Hạ Vân Phong, nhưng Hạ Vân Phong vẫn không có mở mắt mà dặn một câu: “Đút ta uống.”
Y nằm quá thoải mái……
Hạ Vân Phong cảm thấy loại chuyện đút y uống nước này, “Hình Liệt” hẳn là vui sướng vạn phần (=.,=), nhưng lại chậm chạp không có nghe thấy người bên cạnh có động tác gì.
Qua nửa ngày.
Hạ Vân Phong mới mở mắt ra……
Nhưng y lại ngoài ý muốn nhìn thấy A Lâm ngồi ở bên cạnh y……
Hơn nữa.
Trên người A Lâm chỉ bọc một cái khăn tắm……
Hạ Vân Phong nhìn thoáng qua ly nước trong tay thì đã hiểu tình huống vừa rồi…… (2 chương tiếp theo là sự thật về a Lâm! ta đây còn shock nữa là (=.,=)