Cũng may Giang Trần có thần thức cường đại, nếu như đổi lại là người có thần thức cảnh giới thấp một ít, cho dù hiểu được chân ý của trận pháp này, nhìn thấy một đầu cự long chân thật đánh tới trước mắt như vậy chỉ sợ trong đầu cũng vô thức sinh ra ý niệm chống cự.
Tiểu Vô tương trận này chính là một loại thủ đoạn chơi trò tâm lý chiến.
Cho dù ngươi biết đây là hư ảo, thế nhưng dưới sự khủng bố như vậy, thần thức không thể chèo chống, thần thức sao lại không sụp đổ, sao lại không sinh ra tâm ma được cơ chứ?
Một khi xuất hiện sự sợ hãi, tâm ma bị trận pháp phát giác ra, vậy thì sẽ có vô số pháp tướng hư ảo xuất hiện không ngừng, mãi tới khi thần thức của người trong trận sụp đổ mới thôi.
Giang Trần tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm, bắt đầu lúc mới mới còn là Linh Cảnh hắn đã chăm chỉ tu luyện thần thức, thần thức của hắn hiện tại tuyệt đối mạnh mẽ không kém hơn cường giả cấp bậc như Đan Trì kia.
Cho nên pháp tướng của Tiểu Vô tương trận này không ngừng xuất hiện, thế nhưng mà Giang Trần vẫn bất động như núi.
Đương nhiên, có thể đứng trong trận pháp với vô số pháp tương không ngừng xuất hiện mà không đến mức sụp đổ, chỉ à muốn phá trận pháp này còn phải tìm được trận cơ bên trong vô số pháp tương này.
Nếu như không tìm thấy trận cơ, thì không có cách nào phá vỡ trận pháp này.
Trừ phi, kẻ phá trận có thực lực siêu cường, dùng xu thế mạnh mẽ, cưỡng ép phá hủy trận pháp. Muốn làm được điều này cần thần thông và thực lực vô cùng mạnh thì mới có năng lượng nghiền nát tất cả.
Hiển nhiên trình độ của Giang Trần hiện tại còn chưa tới mức làm được như vậy.
Cho nên đối với hắn mà nói, muốn phá trận này phải tìm được trận cơ của Tiểu Vô tương trận.
Thời điểm này trí nhớ kiếp trước của Giang Trần đã phát huy ưu thế, tuy rằng kiếp trước hắn không có nghiên cứu qua Tiểu Vô tương trận, thế nhưng các loại trận pháp cùng loại với nó Giang Trần đã từng nghiên cứu qua.
Bản thân hắn chưa từng phá qua trận, thế nhưng lại đọc qua rất nhiều ghi chép về kinh nghiệm, suy diễn phá trận của những người đã từng thử qua.
Cho nên Giang Trần ở trong Tiểu Vô tương trận điều trab ốn phía, mặc kệ thấy cái gì, nghe được cái gì, ngửi được cái gì toàn bộ đều mặc kệ.
Chỉ dùng thần thức điều tra mà thôi.
Trận pháp này lúc thì giống như hư không, khi thì tuyết rơi tán loạn, khi thì hỏa diễm như núi, khi thì trăm hoa đua nở, khi thì vạn vật tàn lụi, các loại pháp tương kỳ quái không ngừng hiển hiện, Giang Trần cũng không thèm để ý.
Trong lúc đó Giang Trần đã đi tới một con đường trải đầy đá cuội, trong thần thức của hắn xuất hiện chấn động.
Thần thức của hắn như một ngọn đèn, bắt đầu càn quét trên con đường trải đầy đá cuội.
- Chính là nơi này.
Thân thể Giang Trần đột nhiên lóe lên, một tay vỗ vào một tảng đá màu trắng xám.
Một khắc sau, một đạo quang mang chói mắt tràn ra, hư không bốn phía giống như bị lột ra, từng tầng, từng tầng sụp đổ trước mặt Giang Trần.
Khối đá màu trắng xám kia hóa thành một đạo quang mang màu vàng nhạt, rơi vào trong tay Giang Trần.
Một khắc sau, con đường do vô số đá cuội tạo thành lúc này toàn bộ đều hóa thành phù văn kỳ quái giống như những con nòng nọc vậy.
Mà những phù văn này lại phai nhạt dần rồi biến mất.
Oanh.
Đột nhiên, cơ hồ tất cả phù văn, cơ hồ tất cả cảnh tượng hóa thành hư không, giống như triệt để bốc hơi trong hư không vậy.
Lúc Giang Trần mở mắt ra đã phát hiện ra mình đang đứng giữa hành lang, cách nơi vừa rồi nhảy vào trong trận pháp bất quá không tới mười mét.
- Chậc chậc, Đan Tiêu cổ phái này dùng trận pháp lập tông, xem ra danh bất hư truyền a. Khoảng cách không tới mười mét, vậy mà lại có thể bố trí một trận pháp cường đại như vậy, Đan Tiêu cổ phái này quả thực có chút bản lĩnh.
Giang Trần nhìn vào trong tay mình, tảng đá màu trắng xám kia đã sớm hóa thành một cái trận bàn.
Giang Trần đại hỉ, đây là trận bàn của Tiểu Vô tướng trận.
Không thể tưởng tượng được, phá trận này còn có phúc lợi như vậy, phá Tiểu Vô tướng trận, không ngờ hắn lại đạt được một cái trận bàn của Tiểu Vô tướng trận.
Cái gì gọi là trận bàn?
Trận bàn nói trắng ra chính là mô hình trận pháp.
Cũng không phải nói trận pháp nào cũng đều có trận bàn, thế nhưng nếu mà có trận bàn mà nói, có thể nhanh chóng thúc giục trận pháp.
Cho nên những tông sư trận pháp cường đại, trên người bọn họ đều có rất nhiều trận bàn, chỉ cần bọn họ muốn, tùy thời nơi nào cũng có thể dùng trận bàn bố trí trận pháp.
Mà không có trận bàn của trận pháp, muốn bố trí ra quá tốn thời gian, có đôi khi đang đối địch, căn bản không kịp bố trí trận pháp.
Đổi lại lúc đó nếu như có trận bàn mà nói, thì không cần hao phí thời gian lo lắng về vấn đề này. Trận bàn xuất ra, linh thạch ném vào đúng chỗ, không cần trận pháp sư thúc dục, trận pháp trực tiếp mô phỏng trận bàn, tự động mở ra.
Giang Trần đạt được trận bàn của Tiểu Vô tương trận, tương đương với việc gián tiếp đạt được một cái Tiểu Vô tướng trận, chuyện này đối với Giang Trần mà nói, không thể nghi ngờ chính là một thu hoạch cực lớn.
Có được một cái trận bàn, cho dù là người ngu ngốc về trận pháp, chỉ cần thúc dục trận pháp, ném linh thạch vào là cũng có thể mở ra trận pháp, dùng trận pháp đối địch.
Giang Trần tự nhiên biết rõ chỗ tốt của trận bàn này.
Muốn chế tác trận bàn vô cùng phức tạp, muốn đem một trận pháp to lớn áp súc vào trong một cái trận bàn nho nhỏ, quá trình chế tác nó, thậm chí so với bố trí trận pháp còn phức tạp hơn.
Hơn nữa tài liệu chế tác trận bàn cực kỳ hi hữu, cũng không phải mỗi một trận pháp nào cũng có thể chế tác ra trận bàn.
Một khi một trận pháp có thể chế tạo ra trận bàn, như vậy trận pháp này khi đối địch sẽ phát huy ra tác dụng vô cùng lớn.
Không nói tới tác dụng, chỉ cần bằng vào ưu thế trong nháy mắt khởi động là có thể hoàn toàn áp chế các loại trận pháp khác.
Mặc dù thủ đoạn nhanh chóng bố trí trận pháp cũng có, thế nhưng cho dù tốc độ bố trí nhanh hơn nữa cũng không bằng trực tiếp khởi động trận bàn.
Kiếp trước Giang Trần đã nghiên cứu về trận bàn rất nhiều, từng làm ra ất nhiều trận bàn, chỉ là tạo nghệ trên phương diện trận pháp của hắn không có bằng đan đạo.
Phá Tiểu Vô tướng trận, Giang Trần cũng không tham công.
Muốn tới tháp truyền thừa phải phá ba trận. Tiểu Vô tương trận này chỉ là trận pháp thứ nhất trong đó.
Trận pháp thứ hai, trận pháp thứ ba, độ khó nhất định là lớn hơn.
Tuy rằng Giang Trần nóng lòng đi ra ngoài, thế nhưng hắn cũng hiểu đạo lý dục tốc bất đạt, nếu như nóng lòng mù quáng mà nói, vạn nhất lâm vào trận pháp thì sẽ có chuyện lớn.
Khảo nghiệm của trận pháp thứ nhất chính là khảo nghiệm cảnh giới thần thức.
Mà cửa thứ hai, là trận pháp chiến đấu thuần túy.
Giang Trần phỏng đoán, trước khi hắn tiến vào Nguyên Cảnh cửu trọng, muốn khiêu chiến trận pháp chiến đấu này không có một chút nắm chắc nào.
Cũng may, hoàn cảnh tu luyện trong động phủ vô cùng tốt, lúc này Giang Trần tu luyện, cho dù chuyên tâm hay không cũng có thể làm chơi ăn thật.
Hiện tại tài nguyên tu luyện của hắn cũng không quá thiếu thốn.
Sau khi tiến vào Nguyên Cảnh thất trọng, Giang Trần quyết định hấp thu Long tinh. Tuy rằng trên người hắn có rất nhiều Bồi Nguyên đan thượng phẩm, nhưng mà linh lực, tinh hoa ẩn chứa trong Bồi Nguyên đan, vô luận thế nào cũng kém hơn Long tinh.