Bên trong cái bình này có ba khỏa Nguyên Nguyên đan. Lúc trước Giang Trần đem Vạn Thọ đan hiến cho Đan Kiền cung, Đan Trì cung chủ đã đưa cho Giang Trần một cái nhẫn trữ vật. Mà Vân Niết trưởng lão lại được cho Giang Trần ba miếng Nguyên Nguyên đan.
Nguyên Nguyên đan này chỉ dùng để luyện chế Sơ Vân ngọc lộ, có thể nói là một loại đan dược hấp thu tạo hóa thiên địa.
Lúc ấy Giang Trần còn cảm thấy Vân Niết trưởng lão dùng Sơ Vân Ngọc lộ luyện chế Nguyên Nguyên đan, quả thực chính là hành động phung phí của trời, thế nhưng hiện tại hắn lại không cho rằng là như vậy.
Tư chất của Nguyên Nguyên đan này càng tốt, đối với hắn mà nói lại càng được hoan nghênh.
Nguyên Nguyên đan ở trong phạm vi Nguyên Cảnh có thể tăng lên một cảnh giới vô điều kiện.
Loại đan dược ngịch thiên này Giang Trần đã sớm chuẩn bị khi trùng kích từ Địa Nguyên cảnh lên Thiên Nguyên cảnh.
Hiện tại hắn đã là Nguyên Cảnh lục trọng, chẳng khác nào là Địa Nguyên cảnh đỉnh phong.
Thời điểm này không luyện hóa Nguyên Nguyên đan thì đợi tới khi nào mới dùng.
Bất luận một loại đan dược nào dùng để thăng cấp đều chỉ phục dụng một lần, sau khi dùng qua một lần, dùng lần thứ hai cơ hồ không có hiệu quả.
Nguyên Nguyên đan này cũng giống như vậy, phục dụng một miếng sẽ tăng cấp nhanh chóng, không có bất kỳ điều kiện nào.
Nhưng mà sau khi tăng một cấp, nếu như lại phục dụng thì hiệu quả gần như không có.
Cho nên sau khi Giang Trần phục dụng lập tức cất kỹ hai miếng nnd còn lại, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu luyện hóa dược lực của Nguyên Nguyên đan.
Loại đan dược thăng cấp này bình thường đều cực kỳ bá đạo. Bằng không cũng không có tác dụng giúp cho người ta mạnh mẽ thăng một cấp.
Loại mạnh mẽ tấn thăng một cấp độ này giống như đem tám năm mười năm chịu nóng, chịu lạnh nén lại thành một ngày rưỡi, quá trình thăng cấp tự nhiên vô cùng dày vò.
Cũng may Giang Trần đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Ba ngày sau.
Những giọt mồ hôi to như hạt đầu không ngừng từ trên người Giang Trần trút xuống, khóe miệng nở nụ cười vui sướng sau khi tấn cấp.
- Không hổ là đan dược thăng cấp được luyện chế từ Sơ Vân ngọc lộ, đơn giản, trực tiếp, hiệu quả bá đạo, nếu không phải mình tu luyện Thần Ma cửu biến, thân thể cường hãn, sợ rằng không chỉ có chịu đau khổ ít như vậy.
So với những người khác khi phục dụng Nguyên Nguyên đan này, sự giày vò đau đớn mà thân thể Giang Trần phải chịu đựng nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Đột phá Nguyên Cảnh thất trọng khiến cho trong thoáng chốc Giang Trần tiến vào trong một cảnh giới mới hoàn toàn. Trở thành một cường giả Thiên Nguyên Cảnh.
Nhưng mà dù vậy Giang Trần cũng không có bất kỳ sự đắc ý nào.
Nguyên Cảnh thất trọng, sau đó còn có Nguyên Cảnh bát trọng, Nguyên Cảnh cửu trọng. Sau khi tới Nguyên Cảnh cửu trọng còn phả i mò mẫn, kéo tới Nguyên Cảnh đỉnh phong, chạm tới cánh cửa bán bộ Thánh Cảnh.
Chỉ có tìm hiểu, chạm tới cánh cửa bán bộ Thánh Cảnh, mới có cơ hội đốn ngộ, bước vào Thánh Cảnh.
Cũng nói là, bản thân hắn muốn tới Thánh Cảnh còn ba bốn bước phải đi. Mà ba bốn bước này, bất luận là một bước nào đều không đơn giản.
Sau khi đột phá Nguyên Cảnh thất trọng, Giang Trần không có nóng lòng cầu toàn, mà tiếp tục ở trong tàng thư các đọc các điển tịch thượng cổ để hiểu hơn về động phủ này.
Không phải là Giang Trần không muốn xông ra, mà khu vực đằng sau Tàng thư các này dùng thực lực của Giang Trần hiện tại căn bản không có bất kỳ tư cách nào xông vào.
Trận pháp, cấm chế cường đại, tầng tầng lớp lớp trở thành thứ ngăn cản Giang Trần, khiến cho hắn chỉ có thể nhìn ra khu vực đằng sau động phủ mà ngẩn người.
Căn cứ vào những ghi chép kia, đằng sau động phủ này có lẽ chính là một tòa tháp truyền thừa.
Truyền thừa và tất cả những thứ tốt của Đan Tiêu cổ phái đều ở trong cái tháp truyền thừa kia. Giang Trần muốn đạt được truyền thừa nhất định phải thông qua khảo nghiệm của từng tầng trận pháp.
Giang Trần không có nản chí, chung quy dù sao có mục tiêu vẫn tốt hơn là không có mục tiêu.
Hắn cũng không phải là loại người chỉ biết nhìn rồi dừng bước, là người lâm trận chạy trốn.
Hắn cũng có thể hiểu được sự cẩn thận của chủ nhân nơi này, đối với cả Đan Tiêu cổ phái mà nói, tất cả người tông môn đều hy sinh vẻ vang trên chiến trường.
Lựa chọn người thừa kế tông môn, tự nhiên phải sắp xếp từng cửa, từng cửa một khảo nghiệm.
Thứ nhất là khảo nghiệm tâm tính của người thừa kế, thứ hai cũng là ma luyện ý chí của người thừa kế.
Nếu như người thừa kế này ngay cả một chút khảo hạch như vậy cũng không thông qua được thì có tư cách gì đạt được truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái cơ chứ.
Căn cứ vào những ghi chép kia, thông qua ngọn tháp truyền thừa ở sau động phủ, Giang Trần cần phải vượt qua ba ải.
Cửa thứ nhất là Tiểu Vô tương trận.
Cái gọi là Tiểu Vô tương trận là một trận pháp kết hợp hư hư thực thực.
Cái gì gọi là tương? Thứ dùng mắt thường chứng kiến, tai nghe thấy, mũi ngửi thấy, tay chân tiếp xúc đến, tất cả đều là tương.
Phàm là chỗ có tương, đều là vô căn cứ.
Tiểu Vô tương trận này hư hư thực thực, sau khi tiến vào trong trận pháp, tất cả những thứ mà người ta chứng kiến, nghe được, ngửi được, tiếp xúc tới nhìn như chân thật, thế nhưng cũng có thể là hư ảo.
Muốn phá Tiểu Vô tương trận này không thể dựa vào ngũ giác mà chỉ có thể dựa vào thần thức.
Hiện tại Giang Trần đột phá Nguyên Cảnh thất trọng, thần thức tăng lên nhiều, hắn định khiêu chiến cửa ải thứ nhất là Tiểu Vô tương trận một phen.
Chỉ là tất cả các loại trận pháp ở đây đều có sự nguy hiểm.
- Mặc kệ, hiện tại mình đã đột phá Nguyên Cảnh thất trọng, trên trận pháp cũng nghiên cứu khá nhiều. Tăng thêm tri thức về trận pháp kiếp trước, có lẽ Tiểu Vô tướng trận này không làm khó được ta.
Giang Trần nghĩ tới đó, trực tiếp nhảy vào trong trận pháp.
Khi hắn nhảy vào trong khu vực trận pháp kia, trận pháp ầm ầm khởi động. Giống như trong khoảnh khắc biển cả nổi lên sóng gió, vô số cơn sóng dâng cao, giống như biển gầm vậy.
Giang Trần đứng ở giữa trận pháp, lúc này hắn chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng có vô số thanh âm truyền tới tai, giống như có tiếng quát vào trong tai mình vậy, trong lúc nhất thời khiến cho hắn có cảm giác giống như mình nhảy vào trong mười tám tầng địa ngục.
Đột nhiên, chính giữa sóng lớn có một khe nứt, một đầu cự long giương nanh múa vuốt, đang mở miệng cắn tới.
Giang Trần nhướng mày, thần thức bất động như núi, khẽ quát một tiếng:
- Tất cả những thứ nhìn thấy trước mắt đều là giả.
Thanh âm từ trong miệng Giang Trần giống như tiếng sấm rền truyền ra, đầu cự long kia dường như bị một loại lực lượng vô hình nào đó nghiền nát, hóa thành hư vô.
Quả nhiên là giả.
Giang Trần mỉm cười, Tiểu Vô tương trận này nói trắng ra là chơi vào tâm lý của người ta. Nếu như không hiểu sự huyền ảo của trận pháp này, không biết Hữu tương giai vọng là hạch tâm của trận pháp này.
Đổi lại, nếu như dùng các loại thủ đoạn đối đầu mà nói, ngược lại rất có khả năng khiến cho bản thân bị cuốn vào vực sâu, vạn kiếp bất phục.